Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 254: Chương 254: Anh từng gặp nhân vật chính lười như thế này bao giờ chưa?




Editor: Nguyetmai

Thành phố Thanh Minh.

Lý Hạo Nhiên dẫn Triệu Vân Sơn đến trung tâm thành phố.

“Nhớ nhé.”

“Đi rồi đừng có nói lung tung nữa.”

“Đại sư tỷ tuy tuổi còn nhỏ nhưng lại rất lợi hại.”

Lý Hạo Nhiên dặn dò.

“...”

Triệu Vân Sơn liếc mắt.

Nói thế nào đây nhỉ?

Nghề nghiệp chuyên gia thẻ kiếm này không giống như anh ta tưởng tượng lắm...

Thật sự.

Theo lý thuyết, nghề nghiệp bá đạo như vậy thì nên có một hệ thống hoàn chỉnh mới phải, vậy mà anh ta vừa vào thì phát hiện, ồ, thì ra vốn không có gì cả...

Hiệp hội không có, hiện vẫn trực thuộc chuyên gia chế tạo thẻ bài.

Tông sư mở ra môn phái cũng không có, duy nhất chỉ có một sư phụ, lại còn là Lục Minh mười sáu tuổi...

Sau đó, điều kỳ lạ hơn chính là mấy đồ đệ này.

Đại sư tỷ mười hai tuổi, Nhị sư huynh mười bốn tuổi và Lý Hạo Nhiên hiện vừa mới tốt nghiệp. Đây chính là tất cả thành viện hiện giờ của chuyên gia thẻ kiếm nhất mạch.

Ồ...

Còn có một thiếu niên áo đen làm trợ lý.

???

Đây chính là chuyên gia thẻ kiếm trong truyền thuyết ư?

Đây chính là nghề nghiệp mới khiến anh ta từ bỏ tất cả, quyết tâm theo đến cùng ư?

Luôn cảm giác...

M* kiếp, mình bị lừa thì phải!

Có điều, khi xét đến sức chiến đấu và thiên phú của Lục Minh, cùng với việc khi Lục Minh ở giai đoạn hai sao đã có thể tung hoành truyền thừa Nguyệt Ảnh, nghĩ cũng là công lao của chuyên gia thẻ kiếm!

Thế nên, không sao cả.

Chỉ cần mạnh mẽ, số người ít thì sao chứ?!

Lục Minh hai sao đã có thể càn quét truyền thừa Nguyệt Ảnh, mình đương nhiên cũng có thể làm được!

Trước đây, anh ta chọn trở thành kiếm tu cũng là bởi vì kiếm tu mạnh mẽ, cũng ngầu hết phần thiên hạ, có thể khiêu chiến vượt cấp, nhưng chung quy vẫn phải tiếc nuối, mà bây giờ...

Chuyên gia thẻ kiếm có thể làm được không?

Có thể!

Nhất định có thể!

Anh ta nhớ tới hành động của Lục Minh lúc trước, không thể không tin tưởng sức mạnh của chuyên gia thẻ kiếm.

Lục Minh...

Nghe nói hiện tại đã là ba sao đỉnh cao, đủ để đối phó với năm sao!

Sức chiến đấu như vậy, chẳng phải có nghĩa là Lục Minh đã đuổi kịp anh ta?

Triệu Vân Sơn hiểu rất rõ, mặc dù Lục Minh có Lục Nhan trợ giúp, nhưng cậu ta cũng không có tài nguyên nghịch thiên của riêng mình. Nhưng cho dù như vậy thì cậu ta vẫn có thể đuổi kịp bản thân...

Dựa vào cái gì chứ?

Chuyên gia thẻ kiếm!

Có lẽ thế.

Bản thân anh ta không nên coi thường Lục Minh.

Một mình cậu ta đã có thể đuổi kịp mình, còn khai sáng ra một nghề nghiệp, đây lại là thành tựu gì?! Anh ta có nhiều tài nguyên như vậy nhưng cũng không thể làm được!

Điểm này khiến anh ta không phục không được!

Thế là Triệu Vân Sơn quyết định, anh ta phải bỏ đi thái độ khinh thường.

Anh ta quyết định.

Anh ta nên học tập theo Lục Minh.

Có thể lấy được thành tựu như vậy, chắc cậu ta đã rất cố gắng nhỉ?

Anh ta nghĩ vậy.

Rất nhanh sau đó, bọn họ đã đến cửa hàng.

Nơi đó... một cô gái đang cầm một quyển sách, nằm trên ghế bập bênh xem...

Ồ...

Quyển sách kia...

“Năm mươi món ăn dưỡng sinh từ đu đủ“...

???

Triệu Vân Sơn hơi mơ hồ.

Tại sao cô gái này lại xem loại sách này?

Nhìn về phía sau...

Ồ.

Bên trong còn có một người đang nằm, cũng ôm một quyển sách phơi nắng, hiển nhiên chính là Lục Minh. Hai người đều lười biếng nằm dưới ánh mặt trời.

Thỉnh thoảng lại trở mình.

“...”

Triệu Vân Sơn im lặng.

M* kiếp!

Nói là nỗ lực phấn đấu cơ mà?!

Chẳng phải đã nói là Lục Minh và Tiểu Bạch đều rất cố gắng sao?

M* kiếp...

Nằm đây phơi nắng ư!

Mọi người đều lười biếng vậy sao?

...

“Lục Minh!”

Triệu Vân Sơn có đôi chút tức giận.

“Hả?”

“Lão Triệu?”

Lục Minh kinh ngạc: “Sao anh lại ở đây?”

“Hứ!”

Triệu Vân Sơn rất tức giận: “Nếu cậu đã là tông sư của chuyên gia thẻ kiếm nhất mạch thì cậu phải dẫn dắt mọi người vùng lên, sao lại có thể chán chường như vậy chứ?!”

“???”

Vẻ mặt của Lục Minh khó hiểu.

M* kiếp.

Lão Triệu uống lộn thuốc ư?

“Chuyện gì vậy?”

Anh nhìn về phía Lý Hạo Nhiên.

“Ối.”

Lý Hạo Nhiên hơi thấy xấu hổ, anh ta không ngờ Tứ sư đệ và sư phụ lại quen nhau, nhưng anh ta vẫn cung kính nói: “Sư phụ, cậu ta là Tứ sư đệ mới của chúng ta.”

Lục Minh: “...”

Ồ.

Tứ sư đệ...

Triệu Vân Sơn?!

“Anh đã trở thành chuyên gia thẻ kiếm rồi ư?”

Lục Minh chẳng biết nên khóc hay nên cười.

“Đúng vậy.”

Triệu Vân Sơn buồn bực nói.

Anh ta vốn thấy nghề nghiệp này rất có tiềm năng nên mới vào nghề, nhưng hiện giờ anh ta hối hận rồi.

Thật sự.

Nghề nghiệp này mạnh mẽ hơn thì đã sao nào?!

Nếu Lục Minh là người khai sáng, mà giờ cậu ta lười như vậy...

Con đường này, chính là đường chết!

Có bao giờ Lục Minh không lười đâu, tiếp tục khai sáng, mọi người mới có thể đi tiếp, vậy chuyên gia thẻ kiếm có mạnh hơn thì đã làm sao?

Con đường này không có tương lai!

“Chẳng phải cậu nên cố gắng tu luyện ư?”

Triệu Vân Sơn rất tức giận.

“Đang tu luyện mà.”

Lục Minh chỉ vào hai chiếc thẻ gốc đang điên cuồng lên lên xuống xuống ở góc phòng: “Anh nhìn đi, lười ở đâu nào?”

“...”

Triệu Vân Sơn mãi mới hoàn hồn.

Ồ.

Được rồi.

Đã quên mất chuyên gia thẻ kiếm còn có thể làm như vậy!

“Hơn nữa.”

Lục Minh liếc nhìn anh ta: “Tôi đây gọi là suy nghĩ, anh cho rằng tu luyện ngốc nghếch như vậy có hiệu quả chắc? Chỉ có suy nghĩ mới có thể nghiên cứu ra thứ mới.”

“Thật không?”

Triệu Vân Sơn nửa ngờ nửa tin.

Tuy đạo lý là như thế, nhưng anh ta luôn cảm giác Lục Minh đang lười biếng đó...

“Đương nhiên.”

Lý Hạo Nhiên trầm giọng nói.

“Tứ sư đệ.”

“Cậu mới nhập môn, có rất nhiều thứ cậu không biết.”

“Cậu xem thử diễn đàn chuyên gia thẻ kiếm đi, bắt đầu từ chiến thuật giai đoạn một, từ khi linh thẻ sinh ra, tự mình tu luyện cho đến khi nhuộm màu thẻ, hầu như đều do sư phụ nghiên cứu ra!”

“Thậm chí...”

“Còn có phong ấn thực chiến mới nhất, phản công ngưng tụ, ý niệm đĩa CD...”

“Những thứ này đều là sư phụ nghiên cứu!”

“Tôi chỉ là người chắp bút mà thôi.”

Nói rồi, anh ta mở những chiến thuật này ra cho Triệu Vân Sơn xem.

“...”

Triệu Vân Sơn nhìn qua, lập tức chấn động.

Thì ra... những thứ này đều là Lục Minh làm ra?!

Anh ta còn tưởng chuyên gia thẻ kiếm là nghề nghiệp được nghiên cứu trên nền tảng truyền thừa nào đó mà Lục Minh lấy được, không ngờ, Lục Minh lại nghiên cứu nghề nghiệp này từ đầu!

Đây là tông sư mở ra môn phái chân chính!

“Xin lỗi!”

Triệu Vân Sơn nghiêm túc nói: “Lục Minh, là tôi hiểu lầm cậu.”

Anh ta xin lỗi chân thành.

“Phải gọi sư phụ!”

Lý Hạo Nhiên nói một cách nghiêm túc: “Nếu muốn đi theo con đường này, sau này anh ấy chính là sư phụ của cậu.”

“Tôi...”

Triệu Vân Sơn hơi do dự.

Nếu không quen biết thì còn được, nhưng đã từng quen nhau...

Thôi vậy.

Anh ta cười cay đắng.

Đã tu luyện lại, còn bận tâm những điều này làm gì chứ?

Đã từng thì sao nào?

Nếu đã đập nồi dìm thuyền thì phải chìm cho đến cùng!!

“Sư phụ!”

Anh ta trầm giọng nói.

“Ế...”

Lục Minh mãi mới hoàn hồn.

Đây.

Đây là dạy dỗ tốt ư?!

Tên đệ tử Lý Hạo Nhiên này được đó! Xem ra, sau này có thể phát triển tay chân... Ồ, không đúng, nhiệm vụ đệ tử mới nhập môn cứ giao cho anh ta vậy.

“Lão Triệu à…”

Lục Minh vỗ vai Triệu Vân Sơn.

Bỗng nhiên, anh nhớ ra thứ gì đó: “Anh đã không còn là kiếm tu nữa ư?”

“Ừ.”

Triệu Vân Sơn gật đầu: “Tôi đã phế bỏ tu vi năm sao đỉnh cao, hiện giờ đang là chuyên gia thẻ kiếm ba sao đỉnh cao.”

“Ồ.”

Lục Minh đã hiểu.

Cũng có nghĩa là hiện giờ Triệu Vân Sơn vẫn chưa thể đánh bại anh.

“Vân Sơn.”

Lục Minh vỗ vai của anh ta.

“...”

Triệu Vân Sơn im lặng.

Má ơi.

Chân thật đến vậy sao?

“Vân Sơn.”

“Làm cho tốt nhé.”

“Loại hình chiến đấu của chuyên gia thẻ kiếm cũng không khác kiếm tu là mấy. Đối với cậu chắc cũng rất dễ, tôi tin, cậu có thể trở thành một chuyên gia thẻ kiếm mạnh mẽ!”

Lục Minh rất vui mừng.

Anh biết, từ hôm nay trở đi, hiệp hội chuyên gia thẻ kiếm đã có một cây đại thụ thật sự rồi!

“Tôi sẽ làm thật tốt.”

Đôi mắt của Triệu Vân Sơn sáng lên.

Anh ta trở thành chuyên gia thẻ kiếm, chính là vì để bản thân mạnh hơn!

Linh thẻ, nhuộm màu...

Nghề chuyên gia thẻ kiếm này, nói như thế nào đây? Mang đến cho anh ta một cảm giác chính là thương trường xung quanh của kiếm tu, có thể học tập rất nhiều năng lực kỳ lạ...

Linh thẻ tăng lên!

Nhuộm màu tăng lên!

Đây chẳng phải là chọn trang bị linh kiện ư?!

Đương nhiên.

Còn có năng lực thuộc về riêng chuyên gia thẻ kiếm - Lấy đạo của người trả lại cho người!

Tuy thiên phú của anh ta có hơi yếu...

Nhưng anh ta có thể khiến những linh kiện trang bị này tăng đến mức cao nhất! Anh ta không tin, trình độ như vậy lẽ nào lại không thể trở thành số một trong những người cùng cấp ư?!

Đặc biệt là...

Người ở bên cạnh cha!

...

Mà giờ khắc này, nơi nào đó.

Triệu Thiên Tường đang xem báo cáo mới nhất.

“Tổng giám đốc Triệu.”

“Thiếu gia Vân Sơn lại đi tu luyện rồi.”

Thư ký báo cáo.

“Tôi biết rồi.”

Triệu Thiên Tường vươn người: “Kệ nó đi, chơi đủ thì sẽ về thôi, thiên phú của nó, nó tự hiểu rõ, không cần bận tâm lắm.”

“Dạ.”

Thư ký đáp lại.

“Ồ, đúng rồi, lần này nó lại đi tìm cao thủ kiếm tu nào vậy?”

Triệu Thiên Tường thuận miệng nói.

“À...”

Thư ký dừng một chút: “Lần này thiếu gia đổi nghề rồi ạ.”

“??”

Triệu Thiên Tường ngẩng đầu lên.

Thay đổi nghề nghiệp?

Đây đâu phải là thú vui, thứ này lại có thể tùy ý đổi nữa ư?

“Thiếu gia tự phế kiếm thai, tu luyện lại từ đầu.”

Thư ký cười khổ.

“Nó còn có gan như vậy ư?”

Triệu Thiên Tường thán phục: “Lần này nó chọn nghề gì vậy?”

“Chuyên gia thẻ kiếm.”

Thư ký nói.

“...”

Vẻ mặt của Triệu Thiên Tường mờ mịt, đây là nghề nghiệp gì vậy?

“Một nghề nghiệp mới.”

Thư ký giải thích: “Nghe nói là nghề nghiệp mới do người làm ra Fruit Ninja mở ra, tiến độ nghề nghiệp trước mắt đang là bốn sao, cấp cao hơn vẫn chưa ai đạt được.”

“Thằng nhóc này...”

Triệu Thiên Tường thấy buồn cười.

Nghề nghiệp mới?

Tiến độ nghề nghiệp còn chưa tới năm sao?

Xem ra thằng nhóc Vân Sơn này thật sự bị bệnh nặng rồi!

Cũng đúng.

Trước đây khi chọn nghề nghiệp, thằng nhóc đã tiến hành tính toán nghề nghiệp hiện có, không có nghề đáp ứng được yêu cầu của thằng nhóc, duy chỉ có kiếm tu... mới miễn cưỡng được thông qua.

Đáng tiếc.

Quả thật thằng nhóc không có nhiều thiên phú!

Mà chuyên gia thẻ kiếm được chọn lần này… với tuổi đời này của thằng nhóc, đã là cơ hội cuối cùng rồi.

“Cần gọi cậu ấy về không ạ?”

Thư ký hỏi.

“Không cần.”

Triệu Thiên Tường lắc đầu: “Kệ nó đi chơi đi, bây giờ gọi nó về, nó không cam tâm đâu. Đợi nó thử mà vẫn không đánh bại được Tiểu Ảnh, đương nhiên cũng sẽ từ bỏ.”

“Vâng.”

Thư ký lui ra.

“Tiểu Ảnh.”

Triệu Thiên Tường bỗng nhiên lên tiếng.

“Dạ!”

Giọng nói vang lên.

Soạt!

Một bóng người chợt xuất hiện trước mắt ông ta.

Đó là một thanh niên bằng tuổi Triệu Vân Sơn, anh ta mặc trang phục đơn giản, hơi thở mạnh mẽ chấn động quanh người đã đạt năm sao đỉnh cao!

“Đột phá đi.”

“Vâng ạ.”

“Lần sau khi Vân Sơn quay về tìm cậu thách đấu... Đừng làm tôi thất vọng.”

“Hiểu rồi ạ.”

Người trẻ tuổi cung kính cúi đầu.

Theo như quy tắc, hai người cùng bắt đầu tu luyện, tính toán tiến độ.

Dù Triệu Vân Sơn sử dụng bao nhiêu tài nguyên, tài nguyên tu luyện của anh ta đều chỉ bằng một phần mười của Triệu Vân Sơn! Nhưng cho dù như vậy, anh ta cũng chưa từng thất bại!

Mười năm rồi!

Lần nào, anh ta cũng dễ dàng đánh bại Triệu Vân Sơn!

Chưa bao giờ có ngoại lệ!

Anh ta biết mục đích tồn tại của mình chính là áp chế ông chủ nhỏ tương lai của mình!

Chỉ có như vậy.

Ông chủ nhỏ mới có thể kế thừa gia nghiệp một cách đàng hoàng!

“Lui đi, nhớ đi nhận tài nguyên.”

“Dạ.”

Anh ta nhận mệnh lệnh lui xuống.

Chuyên gia thẻ kiếm...

Triệu Thiên Tường suy nghĩ, sau đó liên hệ một người bạn cũ có máu mặt hỏi thử. Sau khi xác định không phải nghề nghiệp lừa đảo gì, lúc này ông ta mới yên tâm.

Chuyên gia thẻ kiếm là sản phẩm đặc biệt thuộc hoàn cảnh đặc biệt.

Mà đánh giá của người bạn kia...

Đám trẻ con chơi bời mà thôi!

Cũng đúng, một đám trẻ con có thể làm ra trò trống gì chứ?

Kệ nó đi.

Ha.

Triệu Thiên Tường mỉm cười, ông ta cảm thấy cuộc sống của mình bỗng nhiên trở nên tươi đẹp hơn.

Đứa con vẫn luôn oán trách mình đã đồng ý cho mình tái hôn, không lâu nữa, con trai cũng sẽ quay về kế thừa sự nghiệp gia đình, đến khi đó mới thật sự là đoàn tụ.

Chuyên gia thẻ kiếm...

Ông ta còn thấy cảm kích.

Ưm...

Lần sau có cơ hội gặp người sáng tạo ra Fruit Ninja gì đó, ông ta nhất định phải cảm ơn.

Ông ta nghĩ vậy.

...

Mà giờ khắc này.

Trong cửa hàng.

Lục Minh đang đọc sách.

Việc tu luyện của Triệu Vân Sơn, anh đã giao cho Lý Hạo Nhiên rồi.

Tuy Lý Hạo Nhiên có thiên phú bình thường, nhan sắc quá thấp nhưng lại tương đối nghe lời, có lẽ bởi vì từng có mâu thuẫn với Lục Minh, nên bây giờ càng thêm thành kính.

Hơn nữa...

Tên này dường như đã thức tỉnh thuộc tính gì đó rất mạnh, năng lực dạy học phải gọi là max...

Giao cho anh ta là thích hợp nhất.

Soạt!

Lục Minh lật một trang.

Bỗng nhiên.

Vù...

Vòng tay rung động.

Lục Minh liếc nhìn, đôi mắt lập tức tỏa sáng: “Đã chuẩn bị ổn thỏa, hoan nghênh đến bất cứ lúc nào. - Hiệp hội chiến sĩ năng lượng.”

Thành công rồi!

Lục Minh mừng rỡ.

Rốt cuộc cũng có thể đi vào cảnh hư ảo trong truyền thuyết rồi!

Mấy ngày nay, anh đã điều tra rất nhiều về tài liệu liên quan đến cảnh hư ảo, cũng biết nơi này tuyệt đối là thánh địa trong lòng tất cả người tu luyện ba sao!

Đột phá hoàn hảo!

Hơn nữa, còn có một điều vô cùng quan trọng...

Nơi này chỉ mở ra đối với thiên tài!

Nếu Lục Minh nhớ không lầm, trước đây các cao thủ hiệp hội năng lượng từng nói, chỉ có người tinh anh nhất, thiên tài nhất mới có tư cách vào nơi này!

Vậy thì, vấn đề đến rồi.

Đều là thiên tài rồi, còn cần nơi này để đột phá ư?

Hoàn toàn không cần!

Thiên tài như Lý Hạo Nhiên vẫn có thể tự mình đột phát một cách nhẹ nhàng!

Nếu đã như thế, ý nghĩa tồn tại của cảnh hư ảo là gì?

Là tăng cấp toàn diện!

Đây là một chiến trường hỗn loạn!

Đây là một vùng đất dữ đầy nguy hiểm!

Ở chỗ này.

Kinh nghiệm chiến đấu và trải nghiệm của anh... đều có thể tăng lên trên diện rộng!

Bởi vì theo bản chất, nó có thể khiến anh trải qua sinh tử, không ngừng nâng cao, không ngừng tiến bộ, mãi cho đến thời điểm anh đột phá!

Quá trình này chính là sự nâng cao lớn nhất!

Đột phá?

Đó chỉ là phần phụ!

Đương nhiên, đối với Lục Minh, điều này mới là điều quan trọng nhất!

Kinh nghiệm?

Đó mới là phần phụ...

Có điều, dù có phải là phần phụ hay không, cơ hội nâng cao toàn diện lần này rất quý báu.

Thứ như sống chết chỉ có trải qua, chỉ có tiếp xúc mới có thể trở nên mạnh hơn. Rất nhiều người lột xác cũng bắt đầu từ sống chết!

Ví dụ như...

Nam chính trong tiểu thuyết Qidian...

→_→

Căn cứ vào kinh nghiệm đọc sách kiếp trước của Lục Minh, nam chính trong tiểu thuyết thường chết rồi mới có thể vùng lên, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giác ngộ hoàn toàn, trong lòng tràn ngập thù hận!

Chỉ có như vậy, một quyển sách mới có tư duy hoàn chỉnh.

Mà Lục Minh...

Ừm...

Anh suy nghĩ một lúc, bản thân chắc không thể làm nhân vật chính được.

Không có cách nào.

Lười quá rồi...

Mặc dù đã rất nỗ lực tu luyện, nhưng anh thật sự không có mục tiêu gì, cũng không muốn có mục tiêu gì... Tốt nhất là mọi người đều bình an!

Ồ.

Giúp Tiểu Bạch lớn lên cũng coi như là một mục tiêu nhỉ.

Ừm...

Không chỉ là tuổi tác, nếu cơ thể cũng có thể dậy thì khỏe mạnh thì thật tuyệt vời.

Điều khác thì sao?

Không có.

Lục Minh rất hài lòng đối với hiện tại, bản thân anh đang trở nên mạnh hơn từng ngày, bên trên có chị gái bảo vệ, chính là một cuộc sống tốt nhất, hoàn hảo nhất!

Nguy hiểm?

Không tồn tại!

Mỗi lần chiến đấu, Lục Minh đều toàn lực ứng phó!

Mỗi lần ra ngoài, anh đều chuẩn bị tất cả đồ đạc hết khả năng, các thẻ bài như thẻ phá hủy, thẻ phần mộ, thẻ ánh trăng đều được nhét đầy vào túi đựng thẻ bài!

Sống chết?

Càng không tồn tại!

Có thể sử dụng thẻ bài đè chết ngươi, Lục Minh tuyệt đối sẽ không ra tay!

Trường hợp có thể chạy thoát, anh tuyệt đối sẽ không liều mạng!

Cho nên, muốn cảm ngộ sống chết để tiến hành đột phá, còn có kinh nghiệm chiến đấu giữa sống chết... cũng chỉ có ở nơi cảnh hư ảo này thôi.

“Đến đây!”

Ý chí chiến đấu của Lục Minh sục sôi.

Anh cũng muốn biết.

Sống chết trong cảnh hư ảo rốt cuộc là gì?!

Thế là Lục Minh đã chuẩn bị xong tất cả.

Ngày hôm sau, anh đến hiệp hội chiến sĩ năng lượng đúng giờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.