Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 67: Chương 67: Có phải cậu có hiểu lầm gì đối với chuyên gia chế tạo thẻ bài không?




"Vì thẻ gốc tia chớp sao?"

Lục Minh nhìn đường vân ưu hóa một chút.

Dung hợp thẻ gốc tia chớp sẽ ép tính năng của đường vân đến cực hạn, đối với những thẻ bài có đường vân ưu hóa đương nhiên cũng sẽ ưu hóa đến cực hạn!

Giống với đường vân cơ bản của thẻ đàn trâu trước đây.

Đây là...

Kỹ thuật vượt quá giai đoạn hiện tại!

"Nếu như học được nó..."

Cảm xúc của Lục Minh dâng trào.

Cái anh nhìn thấy không chỉ là một tấm thẻ!

Mà là nếu sau khi học được kỹ thuật ưu hóa này, liệu có phải tất cả thẻ bài ba sao đều có thể mạnh mẽ giảm yêu cầu để sử dụng trong giai đoạn hai sao?

Điều này có phải có nghĩa là...

Từ giờ anh có thể thật sự tiến hành chế tạo thẻ vượt cấp?!

Còn nữa.

Lục Minh rất muốn biết, đường vân đã ưu hóa thì có phải hiệu suất tu luyện sẽ được nâng cao hay không?

Vì sao lúc tu luyện anh lại tiêu hao rất nhiều?

Bởi vì hiệu suất thấp!

Tuy sự tồn tại của thẻ phá hủy khiến mỗi ngày anh có thể tăng vọt lên một trăm điểm nhưng hiệu suất cực kì thấp, khiến mỗi lần anh nâng cấp đều lãng phí một lượng lớn tài nguyên!

Nếu hiệu suất tăng lên có lẽ sẽ có thể nâng cấp nhanh hơn!

Điều này có ý nghĩa to lớn.

Soạt.

Soạt.

Trong cửa hàng.

Chỉ có tiếng đặt bút nhẹ nhàng.

Trong thời gian hai ngày này, Lục Minh vẫn luôn học kiến thức liên quan đến ưu hóa.

Ưu hoá và mã hóa giống nhau, tương đối đặc biệt, là kiến thức thuộc về một hệ thống khác trong chuyên gia chế tạo thẻ bài, có vài người có thể bốn sao năm sao cũng lười học kiến thức về mảng này.

Đây là một hệ thống hoàn chỉnh.

Nếu muốn học, có thể sẽ tiêu hao rất nhiều tinh lực.

May mà.

Lục Minh đã có khuôn mẫu ở đây rồi.

Ưu hóa như thế nào?

Thật ra chính là có được giải pháp tối ưu.

Ngoại trừ ưu hóa của bản thân đường vân thì chính là ưu hóa thuật toán.

Ví dụ một đường vân phức tạp có thể sẽ dùng đến mấy chục lần kỹ thuật A, anh cần vẽ ra mấy chục đường vân kỹ thuật A!

Rất phức tạp.

Cũng rất rườm rà.

Nếu ưu hoá xong thì sao?

Anh chỉ cần vẽ một một đường vân kỹ thuật A, đường vân ưu hóa sẽ đóng gói kỹ thuật A lại, mỗi lần đến lúc sử dụng kỹ thuật A thì sẽ điều động ra.

Chỉ thế mà thôi.

Đây đều là những thao tác thông thường của lập trình viên.

Trước đây Lục Minh từng có suy nghĩ tương tự, đóng gói những khuôn mẫu kỹ thuật này lại, nhưng anh hoàn toàn không hiểu rốt cuộc "đóng gói" và "điều động" đường vân là gì.

Vì thiếu kiến thức liên quan nên ngay cả tìm thế nào cũng không biết!

Có lẽ căn bản không tồn tại?

Mà bây giờ...

Chúng xuất hiện trong thẻ gốc một cách hoàn chỉnh.

Lục Minh bắt đầu không ngừng tiến hành thử như mọi ngày.

Mười lần.

Trăm lần.

Nghìn lần.

...

"Anh Lục?"

"Anh Lục?"

Trương Tiểu Bàn vào trong cửa hàng, có đôi chút khiếp sợ khi nhìn thấy dáng vẻ của Lục Minh, đôi mắt tràn ngập tơ máu, sắc mặt tái nhợt, cơ thể bị hút sạch rồi sao?

"Anh, chú ý sức khỏe."

Trương Tiểu Bàn thấp giọng nói: "Tiểu Bạch có xinh đẹp thế nào đi nữa thì anh cũng phải tiết chế nhé."

Lục Minh: "..."

Rốt cuộc đầu óc tên này đang nghĩ gì!

"À ừm."

Trương Tiểu Bàn do dự một chút: "Em có một ít đồ bổ thận..."

"Không cần."

Sắc mặt của Lục Minh không chút thay đổi: "Cậu tới làm gì? Không có chuyện gì thì đi mau."

"Mua một ít thẻ năng lượng."

Trương Tiểu Bàn cười he he: "Lần này số lượng nhiều, anh ưu đãi cho em một chút đi."

"Bao nhiêu?"

Lục Minh hỏi.

"Một trăm tấm."

Trương Tiểu Bàn thấp giọng nói.

"Hả?"

Lục Minh hơi ngạc nhiên.

Số lượng này nhiều thật! Từ bao giờ tên Trương Tiểu Bàn này lại cần nhiều thẻ năng lượng đến vậy?

"Chúng em nhận được một nhiệm vụ."

Trương Tiểu Bàn khẽ nói: "Đi một nơi nào đó ngoài hoang dã để điều tra địa hình, sau đó em làm thành ảo cảnh, chế tạo ra thẻ bài giao cho đối phương là được."

"Chỉ đơn hàng này thôi là ba mươi nghìn đó!"

"Vì thế..."

Trương Tiểu Bàn đầy mong chờ: "Anh Lục làm cùng nhé?"

Lần này cậu ta tới thật ra là tới để mời Lục Minh.

Lần trước trong hầm mỏ, Lục Minh cận kề nguy hiểm cũng không sợ hãi, ký ức của mọi người vẫn như mới, vậy nên đã nhờ cậu ta đến mời. Hơn nữa đây cũng chỉ là nhiệm vụ điều tra một lần.

Ừm...

Cơ hội nằm không cũng kiếm được tiền, anh Lục chắc sẽ không từ chối đâu.

"Mời tôi đi dã ngoại hoàn thành nhiệm vụ?"

Lục Minh kinh ngạc.

"Ừ."

Trương Trương Tiểu Bàn vò đầu.

Việc này có gì kỳ lạ đâu?

Không phải mọi người đều như thế sao?

"Việc đó."

Lục Minh rất nghi ngờ nhìn cậu ta: "Có phải cậu có gì hiểu lầm đối với nghề chuyên gia chế tạo thẻ bài này không?"

Chuyên gia chế tạo thẻ bài là nghề gì?

Nghề hỗ trợ! Là nghề có sức chiến đấu gần như bằng không!

Ai rảnh rỗi lại đi dã ngoại?

Muốn chết sao?!

"Những thứ kia có liên quan gì đến cậu?"

Trương Tiểu Bàn không nói.

Đúng vậy, chuyên gia chế tạo thẻ bài của trường học hình như là vậy, còn ru rú trong nhà hơn cả chuyên gia ảo cảnh bọn họ! Nhưng chuyên gia chế tạo thẻ bài Lục Minh hình như không phải như thế?

Trong hầm mỏ gặp nguy không loạn, đàn trâu điên cuồng vây quanh lúc nguy hiểm...

Ký ức của cậu ta đến nay vẫn mới như in.

Anh Lục vốn không phải là chuyên gia chế tạo thẻ bài bình thường!

Còn nữa còn nữa, khu thành cũ bị phá hủy hình như cũng có liên quan đến trâu...

Đây chính là chỗ dựa vững chắc!

Có điều Lục Minh không hề do dự từ chối cậu ta, đồng thời nói hết suy nghĩ trong lòng mình, nói lần trước thẻ bài trong hầm mỏ là một năm anh tu luyện tích góp vân vân, vẫn luôn muốn tìm người thanh toán...

"Là vậy à?"

Trương Tiểu Bàn nửa tin nửa ngờ.

Lẽ nào bao lâu nay đều là mình hiểu lầm?

"Đúng vậy."

Lục Minh rất nghiêm túc nói với cậu ta: "Hãy nhớ, tôi chỉ là một người bình thường."

Trương Tiểu Bàn: "..."

Cậu ta còn có thể nói gì?

"Mọi người thật sự muốn đi à?"

Lục Minh hỏi.

"Vâng."

Trương Tiểu Bàn cười khổ: "Hết tiền rồi, lúc trước em để dành hai nghìn, nhưng không biết vì sao tiền trong tài khoản lại biến mất, rất kỳ lạ..."

Lục Minh: "..."

Mất thật à!

Anh còn tưởng rằng đây là cái cớ tên này không muốn trả tiền.

"Hay là tôi cho cậu mượn một ít?"

Lục Minh suy nghĩ một chút, một hai nghìn anh vẫn có thể cho mượn được.

"Không phải trả lại sao?"

Đôi mắt của Trương Tiểu Bàn tỏa sáng.

"Cút!"

Lục Minh đuổi thẳng tên này ra ngoài.

Đồ không có tiền đồ!

Có điều...

Nhiệm vụ hoang dã sao?

Khi không có tài nguyên, người tu luyện bình thường sẽ nhận một số nhiệm vụ để kiếm thêm thu nhập, đây cũng là cách thu hoạch tài nguyên của đa số người tu luyện.

Ừm...

Không có bất cứ liên quan gì đến Lục Minh.

Là một chuyên gia chế tạo thẻ bài bình thường, trong tình huống bình thường, anh tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài hoang dã!

Đùa gì thế!

Anh là nghề nghiệp hỗ trợ!

Huống hồ nghiên cứu đường vân thẻ bài đã được 60%, ở giờ phút mấu chốt nhất này, anh sẽ không phân tâm. Nghĩ đến đây, anh lấy thẻ bài ra một lần nữa.

Soạt!

Soạt!

Trong cửa hàng nhỏ rất yên tĩnh.

"Ông chủ, bán cho một thẻ Côn."

Có người tới.

"Đến ngay đây."

Tiểu Bạch đi ra tiếp đón khách.

Trong cửa hàng có thẻ Côn đã chuẩn bị sẵn, cô bé chỉ cần bán cho khách là được.

Gần đây chuyện kinh doanh Côn vẫn khá tốt, tuy độ hot đã qua nhưng cửa hàng nhỏ của Lục Minh vốn không kinh doanh quá lớn, duy trì ổn định.

Càng không cần lo lắng đến việc chế tạo thẻ bài.

Hiện nay Tiểu Bạch đã học xong đường vân của thẻ nạp năng lượng, thẻ cá nhảy, thẻ ảo cảnh, Lục Minh chỉ cần vẽ một cầu thang là đủ.

Ừm...

Rất nhẹ nhàng.

Tiểu Bạch xử lý đa số các công việc đâu vào đấy.

...

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Hai ngày trôi qua rất nhanh.

Tinh thần Lục Minh phấn khởi, bởi vì mức độ nghiên cứu của tấm thẻ này đã đạt đến 99%, chỉ cần một chút nữa thôi, một chút nữa thôi là có thể nghiên cứu thông suốt rồi!

Soạt!

Soạt!

Vù...

Cùng với ánh sáng mờ nhạt, thẻ mới đã được chế tạo thành công.

"Thành công rồi!"

Lục Minh kích động.

Anh biết, đây là thẻ bài mạnh nhất mà anh chế tạo được!

"Kiểm tra trước đã."

Lục Minh cẩn thận đặt tấm thẻ này vào máy kiểm tra.

Tách...

Thuật toán đang quét...

Tách...

Hoàn thành quét.

Đánh giá cấp năng lượng dao động: Cấp ba sao cao nhất.

Mô hình tính năng có thể chứa đựng: Triệu hồi năng lượng, ưu hóa năng lượng.

"Cấp ba sao cao nhất!"

"Triệu hồi năng lượng!"

Ánh mắt của Lục Minh đảo qua tính năng có thể chứa đựng.

Đây là kết quả máy kiểm tra đánh giá dựa vào mô hình đường vân, độ chính xác vẫn khá cao, cũng có thể nói tấm thẻ vẫn có chế độ triệu hồi.

Hay thử một chút nhỉ?

Một tấm thẻ mới làm ra, dù sao cũng phải thử xem mới biết được hiệu quả chứ?

Chỉ là...

Thử ở đâu?

Trước khi kiểm tra thẻ bài, Lục Minh nhớ lại một số hồi ức, thẻ đàn trâu, thẻ phá hủy, thẻ phần mộ...

Thôi đi.

Tuy tấm thẻ này trên danh nghĩa là triệu hồi nhưng mặt thẻ kỳ dị này khiến anh từ bỏ, ngộ nhỡ thật sự lại là thẻ bài có hiệu quả phá hủy thì sao?

Vì thế...

Tuyệt đối không thể kiểm tra ở cửa hàng!

Cũng không thể kiểm tra ở Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài!

Khu vực kiểm tra của người ta dùng để kiểm tra kỹ năng có tính chỉ hướng, phạm vi thẻ bài của anh dường như hơi kỳ lạ, có khả năng phát triển theo hướng ngang.

Hơn nữa, ngộ nhỡ lại chui ra hàng nghìn hàng triệu tên lính quèn thì sao?

Căn bản không cần phá!

Nhét đầy cả Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài luôn!

Nghĩ mà thấy sợ.

"Xem ra phải tìm một chỗ trống trải rồi."

Lục Minh vò đầu.

Anh ngẫm nghĩ, hình như chỉ có vùng hoang vu bên ngoài thành phố thôi.

Vùng hoang vu...

Thật ra Lục Minh rất không thích nơi như thế này.

Nơi hiếm dấu vết người qua lại cũng đại diện cho mức độ nguy hiểm có thể sẽ rất cao...

Nhưng.

Một tấm thẻ bài mới ra luôn phải kiểm tra mà?

Một tấm thẻ triệu hồi có mặt thẻ giống y hệt thẻ phần mộ! Một thẻ bài mạnh nhất mình chế tạo ra được từ trước đến nay, không kiểm tra sao được?!

Không thể để sau này lúc chiến đấu cũng không biết mình đang ném ra cái gì chứ?

Ngộ nhỡ...

Thật sự là ga trải giường thì sao?

Nghĩ mà thấy sợ!

Vẫn nên thử thẻ bài kỳ dị này thì hơn.

Ừm...

Nhất định phải thử.

Lục Minh suy nghĩ rồi quả quyết khoác ba lô lên vai.

Anh nhét máy thi triển thẻ bài nặng nề vào trong túi, nghiêm túc nghĩ một chút rồi lại cầm thẻ kiếm tu bốn sao lên, lúc này mới đi ra ngoài.

Buổi trưa.

Lục Minh vội đi kịp lúc sắc trời đẹp nhất.

Ừm...

Môi trường nơi đây khá tốt.

Lục Minh tìm một khoảng trống cách khu vực thành thị không xa, đây là một rừng cây nhỏ gần đây, hoang vu không một bóng người, anh cảm thấy thi triển thẻ bài ở nơi này khá tốt.

Tìm xong vị trí tốt.

Lục Minh lấy máy móc ra, cẩn thận nhét thẻ bài vào, đang chuẩn bị thi triển lại nhìn thấy phía xa có vài điểm đen nhỏ đang ngày càng tới gần.

Lục Minh nhìn kĩ, lập tức ngạc nhiên.

Trương Tiểu Bàn?

Hạ Vũ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.