Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 99: Chương 99: Mấy người có nghĩ đến cảm nhận của chim sẻ không?




Thành phố Thanh Minh.

Khu nghĩa trang.

"Nơi này hơi quái dị!"

Có người chau mày.

"Không sao, có lẽ chính vì nguyên nhân này nên chúng mới chỉ có ba sao."

Có người lạnh lùng nói.

Mọi người đều cho là như vậy.

Năng lượng nuôi dưỡng phân luồng!

Xem ra năng lượng vốn có thể bồi dưỡng ra bốn sao, năm sao, nay bị phân luồng đến vô số linh thể, cuối cùng biến thành từng nhóm linh thể ba sao, hơi đáng tiếc.

Nơi đây vốn dĩ có thể bồi dưỡng ra linh thể mạnh nhất!

Rắc!

Rắc!

Mặt đất nứt toác ra.

Phía xa, dưới mấy phần mộ kia lại có từng bóng người bò ra ngoài.

Chỉ có điều người bọn họ phải đối mặt đều là người tu luyện bốn sao!

Những người này đã tu luyện tới trình độ này thì có thứ gì mà chưa từng thấy? Người tu luyện đã khôi phục lại bình tĩnh, bọn họ hoàn toàn không để ý đến những thứ bí hiểm này!

Những linh thể nhỏ nhoi...

Mà giờ phút này, ánh sáng trên người cá vàng chớp động, dần dần khôi phục, nó chuyển động thân thể, đi ra ngoài.

"Cá vàng sắp đi rồi?!"

"Làm sao bây giờ?"

"Nhanh!"

"Diệt những tên cản đường này đi!"

Vù...

Năng lượng ngưng tụ.

Bọn họ chém về phía những chiến sĩ phần mộ kia.

Song đúng lúc này, trong bóng tối bỗng có một mũi tên nhọn bắn đến, những người tu luyện đều nghĩ rằng có thể dễ dàng giết ba sao đỉnh cao, nhưng lúc này sắc mặt bọn họ rất khó coi.

Đây là...

Cung thủ!

Vèo!

Vèo!

Căng dây cung bắn ra!

Uy lực kinh người!

Mỗi mũi tên bắn ra đều là ba sao đỉnh cao!

Sự tấn công cấp bậc này không thể thật sự làm hại đến bọn họ, nhưng cũng không thể không phòng ngự. Tên cung thủ đáng chết kia lại đứng ở chỗ xa nhất, bất thình lình không ngừng bắn tên ra khiến tốc độ vốn đã bị làm chậm của bọn họ lại càng chậm hơn!

Tốc độ đuổi giết cá vàng của bọn họ giảm mạnh!

"Giết chết cung thủ!"

"Sợ gì chứ, cơ thể chúng nó đều cực kì yếu đuối..."

"Ngu xuẩn."

Một thân thể gầy nhỏ cười lạnh lùng, vừa rồi suýt chút nữa hắn cũng bị một mũi tên xuyên qua, xem ra không giải quyết được tên cung thủ thì hắn không thể qua được.

Ha ha.

Hắn cười lạnh một tiếng, bóng người lặng lẽ ẩn nấp.

Chính xác.

Hắn là một thích khách bốn sao.

Ở nơi hỗn loạn này, hắn lặng yên không tiếng động xuất hiện phía sau cung thủ, dao găm hạ xuống nơi trái tim, năng lượng mạnh mẽ thấm vào trái tim thông qua dao găm.

Phụt.

Vào thịt, không có vết máu.

Giờ phút này, cung thủ bị đâm quay đầu lại, cười thật thà.

"Không ổn rồi!"

Thích khách giật mình.

Ầm!

Cung thủ đánh một cú xuống ngay tại chỗ.

Phụt...

Miệng thích khách phun máu tươi ra.

Sức mạnh đáng sợ đó xuyên thẳng vào cơ thể.

???

Vẻ mặt của thích khách ngơ ngác.

Tình huống gì vậy?!

Sao sau khi tiếp cận, tên cung thủ này lại càng mạnh hơn?

Ầm!

Khi thấy hắn bị ném qua, một chiến sĩ phần mộ khác ở bên cạnh lập tức đỡ lấy, đè hắn xuống đất rồi lại đánh một trận, từng cú đấm vào thịt truyền đến những tiếng ầm vang.

Phụt!

Một ngụm máu tươi phun ra.

???

Thích khách hoàn toàn bị đánh đến ngu người, đây rốt cuộc là thứ quái quỷ gì?!

Thế còn cung thủ thì sao?

Cũng may dù sao hắn cũng là người tu luyện bốn sao, sau khi chịu mấy lần tấn công của chiến sĩ phần mộ, năng lực của hắn bùng nổ mạnh mẽ, nháy mắt giết chết hai người này!

Trong lúc bọn họ bị dây dưa, cá vàng đã sắp chạy ra khỏi khu nghĩa trang.

Vù...

Ánh sáng chuyển động.

Mắt thấy nó sắp đi mất.

Đúng lúc này, một bóng người xé rách không trung lao tới.

"Cút ra hết cho tôi!"

Anh ta quát to một tiếng.

Vù...

Trong tay anh ta lóe lên ánh kiếm.

Ầm!

Bóng kiếm lóe lên, một luồng sáng lạnh lẽo ngưng tụ từ trong kiếm, vẽ ra một quỹ tích hình cung hoàn hảo, đảo qua thân thể của toàn bộ chiến sĩ phần mộ.

Phụt! Phụt!

Bóng kiếm liên miên không dứt.

Ánh kiếm tung ra như mưa, tất cả các chiến sĩ phần mộ đều bị chặt đứt ngang hông!

Chỉ một kiếm.

Ầm!

Bia mộ trước mặt cá vàng bị xuyên thủng.

Cơ thể đang muốn chạy trốn của cá vàng dừng lại tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Nếu đã là linh thể, đương nhiên sẽ có trí tuệ nhất định, bất kể lúc này nó có bao nhiêu sức mạnh thì nó cũng không dám nhảy loạn trước mặt một người có thực lực kinh khủng thế này!

Mạnh quá!

Tất cả người tu luyện đều chấn động.

Một kiếm sao?

Cho dù những tên kia chỉ có ba sao đỉnh cao nhưng số lượng khổng lồ như vậy, thực lực của một đám ba sao đỉnh cao vẫn rất kinh khủng!

Mà bây giờ... chỉ một chiêu đã giết hết toàn bộ trong nháy mắt!

Mọi người chấn động khó hiểu, đây chính là thực lực chân chính của kiếm tu sao?

"Cao Thiên Lang!"

Ánh mắt người trẻ tuổi cầm thương kia lộ ra ánh sáng lạnh: "Vậy mà cậu cũng tới."

Đúng vậy.

Cao Thiên Lang.

Anh ta đã chạy tới cùng em gái.

"Ha ha."

Cao Thiên Lang nhìn qua người trẻ tuổi cầm thương: "Chu Dương cậu có thể đến, tại sao tôi lại không thể đến?"

"Cậu!"

Ánh sáng lạnh lóe lên trong mắt Chu Dương: "Cậu có truyền thừa Nguyệt Ảnh, lại còn tới tranh với tôi!"

"Truyền thừa Nguyệt Ảnh chưa chắc là của tôi."

Ánh mắt của Cao Thiên Lang đảo qua: "Nhưng linh thể này nhất định phải là của tôi!"

"Ha ha."

Ánh mắt Chu Dương đảo qua người Cao Tiểu Tinh: "Cậu lại dám mang theo cô ta tới?"

"Tại sao tôi không thể tới?"

Cao Tiểu Tinh lạnh lùng nói: "Trên người tôi có thẻ bài giết chết bốn sao trong nháy mắt, còn có một sư phụ có thực lực rất mạnh, anh đánh tôi thử xem?"

Sắc mặt Chu Dương tối sầm.

Anh ta thật sự không dám chọc đến người này, cho dù thực lực của cô ta rất yếu.

Những người tu luyện xung quanh nhìn nhau, đây lại là thiếu nữ thiên tài chuyên gia trận pháp đó? Ồ, học trò của tiền bối ấy? Bọn họ thật sự không dám chọc vào!

Đều là những người gì vậy!

Mấy người tu luyện âm thầm mắng.

Bọn họ nghìn dặm xa xôi đến nơi rách nát này bắt linh thể, không ngờ lại gặp được những đệ tử được xưng là thiên tài này. Những người này không thiếu tài nguyên, đáng ra nên ở nhà tu luyện mới đúng chứ?

Nhưng bảo bọn họ cứ thế mà từ bỏ thì bọn họ lại không nỡ.

Soạt!

Khu nghĩa trang ngập tràn sự xơ xác tiêu điều.

Một đám người tu luyện bốn sao lạnh lùng nhìn chăm chú hai người trẻ tuổi thực lực mạnh mẽ đang giằng co, cách đó không xa còn có một con cá vàng đã nhảy nhót bất động.

Chợt, gió lạnh thổi qua.

Nơi đây càng lạnh hơn.

...

"Kiếm tu?"

Lục Minh giật mình.

Anh chỉ tới quấy rối thôi.

Thật đó.

Con người anh luôn rất thẳng thắn, anh làm tôi không thoải mái, tôi cũng sẽ khiến anh không vui vẻ.

Tên Chu Dương kia suýt chút nữa đã giết chết anh, tuy hiện giờ Lục Minh không thể giết anh ta được, nhưng có thể tạo ra chút hỗn loạn để cá vàng chạy trước!

Không đánh chết anh cũng phải để anh không nhận được gì!

Dù sao thì thẻ phần mộ có thể phóng ra trong bóng tối, anh có thể che giấu thân phận!

Nhưng anh không ngờ lại có kiếm tu đột nhiên xuất hiện.

Hơn nữa...

Thực lực lại kinh khủng như vậy!

Một kiếm giết chết tất cả chiến sĩ phần mộ trong nháy mắt!

Cho dù những chiến sĩ phần mộ kia vốn đã đến ba sao đỉnh cao nhưng vẫn không chịu nổi một chiêu kinh hoàng của Cao Thiên Lang, đây mới là thực lực của người tu luyện bốn sao ư?

"Chênh lệch thực lực quá lớn!"

Lục Minh hơi kinh hãi.

Trước đây anh dùng một đống thẻ bài hai sao, tuyệt đối có thể đối đầu với ba sao! Nhưng hiện giờ một đống thẻ bài ba sao lại không ngăn được một kiếm của người tu luyện bốn sao!

Đây là sự chênh lệch gì?

Bốn sao...

Quả nhiên là một đẳng cấp mới!

Bây giờ anh vốn không thể đối phó được với thực lực của người tu luyện bốn sao!

"Phải trốn cho kĩ."

Lục Minh càng thêm khiêm tốn.

Cho dù hơi thở ở nơi này hỗn loạn, anh cũng ẩn náu rất cẩn thận.

Tên Cao Thiên Lang và Chu Dương kia hình như là đối thủ của nhau?

Như vậy...

Có lẽ bọn họ sẽ ra tay?

Lục Minh có chút chờ mong.

Nếu những người này chém giết lẫn nhau là tốt nhất, anh cũng muốn vậy, song có thế nào cũng không ngờ những người này lại bắt đầu đàm phán!

Chính xác!

Đàm phán tại chỗ!

"Cậu muốn bao nhiêu tài nguyên mới đồng ý nhượng bộ?"

Chu Dương lạnh giọng nói.

"Những lời này nên để tôi nói mới đúng."

Cao Thiên Lang cười lạnh: "Tôi nhất định phải lấy được thứ này."

"Con cá vàng có ánh sáng bao phủ kia vừa nhìn đã biết không phải là một linh thể bình thường, mà trong những linh thể đặc biệt, tuy đám hung thần ác sát rất nhiều nhưng gần như không có linh thể này!"

"Tất nhiên là vô giá rồi!"

Chu Dương cũng không khách khí: "Nếu cậu đưa ra tám mươi triệu, tôi sẽ lập tức rời đi."

"Quá nhiều."

Cao Thiên Lang phản bác: "Tối đa mười triệu."

"Không thể nào!"

Chu Dương không khách sáo: "Hay là tôi cho cậu năm mươi triệu, cậu rời đi ngay bây giờ?"

...

"???"

Lục Minh nghe đến mức vẻ mặt ngơ ngác.

Đợi đã.

Không phải mọi người nên chém giết lẫn nhau, cùng đi vào chỗ chết, ai cũng bị trọng thương, sau đó mình sẽ đến chiếm lợi ích sao? Vì sao lại bắt đầu đàm phán rồi?!

Còn là hình thức đấu giá nữa!

Đánh phó bản xong chia trang bị sao?! Các người có muốn rút thăm không?

Quá đáng!

Lục Minh mơ hồ nghe xong vài câu, lại có dấu hiệu đàm phán xong!

Anh có thể nói gì?

Mấy người có nghĩ đến cảm nhận của chim sẻ không?!

Làm sao bây giờ?

Chờ bọn họ đàm phán xong, mang cá vàng đi?

Không thể được!

Dù sao cá vàng cũng đã từng cứu anh!

Còn tên Chu Dương kia, cứ để anh ta mang lượng lớn tài nguyên đi một cách yên bình như vậy?

Không cam lòng.

Lục Minh thở dài.

Anh sờ vào túi thẻ bài, chạm đến một tấm thẻ bài quen thuộc.

Tấm thẻ này...

Lục Minh dừng một chút.

Cũng được.

Anh lặng lẽ sờ về phía ba lô sau lưng, lặng yên không tiếng động nhắm dụng cụ vào trung tâm khu nghĩa trang.

Vèo!

Thẻ bài được phóng ra!

Tấm thẻ bài kia mang theo thẻ năng lượng tiêu hao hóa thành năng lượng tiêu tan, không hề gây nên sóng gió gì trong khu nghĩa trang hỗn loạn này.

Lục Minh thầm chờ mong.

Tiếp theo, trông cậy vào mày đấy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.