Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 107: Chương 107: Tấn công giảm chiều




"Hiểu được khái niệm chưa?"

Cô Lý hỏi.

"Hiểu ạ."

Các sinh viên đồng thanh nói.

Lục Minh thán phục, không hổ là sinh viên của Học viện Đệ Nhất, anh nhìn đi, nếu là sinh viên của Tam Xá Khẩu, đoán chừng chẳng ai nghe hiểu, những người này lại nghe một lần là biết ngay!

Gần bằng mình, rất giỏi.

"Vậy thì tốt."

Cô Lý cười nói: "Vậy kế tiếp, cô sẽ vẽ đường vân, tất cả các em nhìn cho rõ nhé... Cô vừa vẽ, các em vừa cảm nhận nhé."

Soạt!

Soạt!

Cô Lý bắt đầu vẽ.

Không thể không nói, nền tảng của cô Lý thật sự rất tốt.

Lúc vẽ, đường vân cực kì vững chắc, vừa nhìn đã biết tính ổn định cực kì cao, trong tay cô ấy nhanh chóng xuất hiện một đường vân kết cấu sinh thái hình tròn.

Tiêu chuẩn có thể tiếp nhận: Ba đường.

"Đây chính là kết cấu đường vân tiêu chuẩn có thể tiếp nhận ba đường."

"Đường vân của chỗ này là như vậy..."

"Chỗ này là như này..."

Cô Lý giảng hết một lượt mỗi đường vân: "Nào, các em tự thử xem."

Soạt!

Soạt!

Các sinh viên bắt đầu vẽ.

Không thể không nói, phương thức học tập này rất tuyệt vời.

Có khái niệm tư duy vòng xoay ăn sâu bén rễ, còn có sự hướng dẫn và giảng giải kỹ thuật của giáo viên, còn có thể tận mắt nhìn thấy cô giáo vẽ...

Soạt!

Soạt!

Lục Minh cũng bắt đầu vẽ thử.

"Phải ổn định."

"Đúng, tốc độ phải chậm rãi."

"Đôi lúc, chúng ta theo đuổi sự cấp tốc chính là vì hiệu suất tốt hơn, nhưng đôi lúc, chúng ta theo đuổi sự ổn định chính là vì hiệu quả mạnh hơn!"

Cô Lý vừa nói vừa giảng giải.

"Nền tảng là gì?

Chính là hiệu quả của một đường vân khi vẽ ra.

Cô biết có thể các em đã nghe rất nhiều kiểu ví von, ví dụ như tòa nhà gì đó, thế nhưng lần này, cô muốn nói cho các em biết, một đường vân nền tảng chính là một con đường!

Giống một con đường!

Có vài người vẽ ra là đường đất!

Có vài người vẽ ra là đường xi măng!

Có vài người vẽ ra là đường nhựa!

Nói như vậy, các em có thể hiểu không?

Những con đường này đều có thể cho xe chạy qua, nhưng tốc độ, tính ổn định, lưu lượng đều có sự khác biệt cực kì lớn, cùng với sự tăng lên của lưu lượng xe, sự chênh lệch ngày càng rõ ràng!

Đây chính là nền tảng tu luyện của chuyên gia chế tạo thẻ bài!

Chuyên gia chế tạo thẻ bài sơ cấp, chuyên gia chế tạo thẻ bài trung cấp, chuyên gia chế tạo thẻ bài cao cấp...

Chứng nhận nghề nghiệp không chỉ kiểm tra sự hiểu biết và lượng tích trữ về nghề nghiệp chuyên gia chế tạo thẻ bài, đồng thời cũng kiểm tra nền tảng, chỉ có đạt chuẩn mới có thể được chứng nhận!

Vì sao kết cấu này là kỹ thuật của chuyên gia chế tạo thẻ bài cao cấp?

Bởi vì chuyên gia chế tạo thẻ bài trung cấp vốn không có cách nào học được!

Cho dù bọn họ học được kỹ thuật này, kết cấu mà bọn họ chế tạo ra cũng chỉ có thể chống đỡ một hoặc hai đường, gần như chưa một ai có thể thành công!

Các em ngẫm nghĩ xem.

Trong con đường này, năng lượng cần đi một vòng tròn!

Lúc này, nếu con đường không ổn định, tốc độ không nhanh, có phải sẽ ảnh hưởng lớn hơn không?

Vì thế, chuyên gia chế tạo thẻ bài cao cấp là yêu cầu thấp nhất.

Đương nhiên, chuyên gia chế tạo thẻ bài cao cấp thông thường chỉ làm ra được ba đường vân nền tảng, cô cũng phải học tập một thời gian mới đạt được bốn đường vân nền tảng.

..."

Khái niệm rõ ràng!

Lục Minh rung động trong lòng, nghe giảng rất nghiêm túc, bởi vì những gì cô giáo nói đều cực kì quan trọng.

Anh được lợi không ít.

Với phương thức dạy học của cơ sở đào tạo như trường bọn anh, kiến thức có thể học được thật sự không nhiều như trong sách, mà giáo viên của Học viện Đệ Nhất đương nhiên có hiểu biết sâu sắc hơn.

Nền tảng...

Đường vân...

Con đường...

Lục Minh vẫn chưa dừng bút trong tay, vừa vẽ vừa thấu hiểu những khái niệm này.

Anh vẽ rất chậm.

Thật sự rất chậm.

Chính như những gì người trẻ tuổi nói, có đôi lúc theo đuổi hiệu suất, có đôi khi chỉ cầu hiệu quả.

Còn bây giờ...

Việc anh phải làm chính là dùng toàn bộ thực lực nền tảng mà anh có, nghiêm túc vẽ ra đường vân vòng xoay, làm cho con đường này vững chắc hơn!

Kết cấu ổn định hơn!

Một lúc lâu sau.

Lục Minh vẽ xong.

Một thẻ bài có kết cấu năng lượng hoàn chỉnh xuất hiện.

Giờ khắc này, đa phần sinh viên đều đã hoàn thành.

Ở đây đa số đều là chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao, ba sao, hơn nữa thiên phú không tầm thường, làm một đường vân tương tự dựa theo lời giảng giải của giáo viên hoàn toàn không thành vấn đề.

Còn về hiệu quả...

"Xem ra tất cả các em đều đã làm xong."

Cô Lý rất hài lòng: "Tiếp theo cô sẽ chọn một sinh viên để kiểm tra xem."

E hèm.

Các sinh viên lũ lượt cúi đầu.

Bọn họ mới học luyện tập không ra làm sao, chắc chắn đều là hàng thất bại, ai cũng không muốn đi lên mất thể diện.

"Em!"

"Em đó!"

Cô Lý bỗng nhiên cười nói: "Em sinh viên đẹp trai ngồi hàng cuối cùng."

Lục Minh: "..."

Hay lắm.

Cũng biết sẽ không chạy thoát được mà.

Bởi vì trong một đám chuyên gia chế tạo thẻ bài ù lì lười vận động, khuôn mặt đẹp trai của Lục Minh rất nổi bật.

"Nào, cô kiểm nghiệm giúp em."

Cô Lý đón lấy thẻ bài của Lục Minh, quan sát thật kĩ càng: "Rất tốt, từ bề mặt thẻ bài mà nói thì vẫn rất vững chắc, tiếp theo chúng ta xem hiệu quả."

Soạt!

Cô Lý truyền năng lượng vào kiểm tra tính ổn định của đường vân hình tròn này.

Một đường vân tiêu chuẩn, ổn định.

Hai đường vân tiêu chuẩn, vững như bàn thạch.

Ừm...

Ba đường vân tiêu chuẩn, vững chắc như trước.

Hả?

Cô Lý có phần kinh ngạc, thế mà lại thành công ư?

"Các em sinh viên, nhìn thấy không?"

Cô Lý kích động nói: "Sinh viên này đã học được kỹ thuật cấp cao ngay trong lần đầu tiên, hơn nữa, em ấy chỉ là một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao!"

Những cặp mắt của các sinh viên mới trừng lớn.

Thật sự đã học được ư?

Xuất sắc vậy sao?

"Rất tốt."

Cô Lý rất hài lòng.

Hiếm khi gặp được ví dụ tích cực thế này.

Có điều, cô ấy tiếp tục truyền năng lượng vào theo bản năng... Hả? Bốn đường vân tiêu chuẩn cũng ổn định ư?

Đợi đã...

Cô ấy tiếp tục truyền năng lượng vào.

Dòng năng lượng của năm đường vân tiêu chuẩn đang chảy, kết cấu sinh thái hình tròn vẫn vững vàng như thế, không hề xuất hiện bất kỳ dấu hiệu tan vỡ nào, cực kì vững chắc.

Vẻ mặt của cô Lý ngơ ngác.

Năm, năm đường?

Ổn định?

Việc, việc này...

Thử lại lần nữa xem sao?

Cô Lý hơi choáng váng tiếp tục thử, thẻ bài mơ hồ tan vỡ mới dừng lại.

Ồ.

Không thể chống đỡ được đường thứ sáu!

Vẫn may vẫn may... May cái con khỉ ấy?! Đã rất kinh khủng rồi được chứ?

Đây là khái niệm gì?

Chuyên gia chế tạo thẻ bài cao cấp cũng phải bắt đầu từ ba đường vân.

Năm đường?

Năm đường là như nào!

"Em..."

Cô Lý có phần không biết nói gì.

Cô ấy ngẩng đầu quan sát, vẻ mặt của tất cả sinh viên đều ngơ ngác. Bọn họ cũng nhìn thấy động tác lúc nãy của cô giáo mới biết được kết cấu kỹ thuật mà bạn học này làm lại có thể chống đỡ năm đường vân tiêu chuẩn!

"Em chắc chắn đây là lần đầu tiên học?"

Ánh mắt của cô Lý phức tạp.

"Vâng."

Lục Minh thành thật gật đầu.

Cô Lý: "..."

Thật sự là lần đầu tiên!

Cũng đúng, dù sao chỉ là chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao.

Đợi đã?

Em ấy chỉ là chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao ư?

Cô Lý ngẫm nghĩ, dường như càng thấy đau lòng hơn.

Cô ấy quay đầu nhìn, đáng sợ hơn là, lúc này những sinh viên hai sao, ba sao đều ngỡ ngàng nhìn thẻ bài trong tay Lục Minh rồi lại nhìn thẻ bài của mình.

Vỡ!

Vỡ!

Mọi người lần lượt kiểm tra, thẻ bài chớp mắt tan vỡ.

Một đường, hai đường...

Lại không hề có một tấm nào có thể chống đỡ ba đường vân!

Không có cách nào.

Thật ra điều này rất bình thường.

Dù sao có thể chống đỡ ba đường vân coi như đã nắm vững kỹ thuật này, bọn họ đã được coi là rất lợi hại. Nhưng vì sao một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao lại học được?

Tâm trạng của mọi người có chút sụp đổ.

"Tự học thôi."

Cô Lý thở dài.

Một tiết học cứ trầm lặng trôi qua như thế.

Những sinh viên mới vốn nên vui vẻ hứng khởi đều có tâm trạng thất vọng, thậm chí có chút nghi ngờ cuộc đời.

Hai sao...

Bây giờ hai sao mạnh như vậy ư?

Bọn họ ba sao vẫn chưa học được có phải đã là đồ vô dụng hay không?

Bọn họ không phải là thiên tài sao?

...

Tiết thứ hai.

Bởi vì chương trình học kỹ thuật cấp cao lên lớp liên tục, vì thế các sinh viên vẫn đang cố gắng học tập, có điều những sinh viên không thể nào vẽ được rõ ràng đã trở nên gắt gỏng, tâm trạng không ổn định.

"Cứ vậy thì không ổn."

Cô Lý tự lẩm bẩm.

Cứ như vậy đến buổi chiều, tâm trạng của bọn nhỏ sẽ hoàn toàn sụp đổ!

Một thiên tài siêu cấp xuất hiện là sự chấn động quá lớn đối với những sinh viên vốn là thiên tài này! Huống chi, đây là những sinh viên mới lần đầu tiên tiếp xúc với chương trình học cấp cao!

Nếu như vậy, sau này phải làm thế nào đây?

Phải nghĩ cách mới được.

Cô ấy nhìn tư liệu của Lục Minh, ồ, sinh viên dự thính?

Ừm...

Cô ấy nhanh chóng có cách.

"Em sinh viên đó."

"Đúng, chính là em, tiết trước em làm rất tốt, lần này hãy đích thân vẽ cho mọi người xem nhé."

Cô Lý rất dứt khoát gọi Lục Minh lên.

"Hả?"

Lục Minh mờ mịt.

Cho dù anh rất đẹp trai, cô cũng không thể cứ gọi mãi như vậy!

Có điều, cô giáo đã lên tiếng, là một sinh viên dự thính, anh rõ ràng không có tư cách phản đối, chỉ có thể ngoan ngoãn đi lên vẽ thẻ trắng ở trên đó.

Lần này, tất cả sinh viên đều tập trung tinh thần quan sát.

Ừm...

Cô Lý liếc nhìn, đứa trẻ này vẽ thẻ bài quả thật rất vững chắc.

Rất tốt!

Có điều.

Xin lỗi, lần này không thể để em thành công!

Cô Lý cảm thấy ngượng ngùng, không có cách nào, ai bảo em là sinh viên dự thính chứ, cô ấy không thể để một sinh viên dự thính hủy hoại tâm trạng của những đứa trẻ này! Mặc dù có chút hổ thẹn, nhưng bây giờ phải làm cho Lục Minh thất bại một lần! Chỉ có như vậy mới có thể giúp những đứa trẻ bị sốc nặng kia khôi phục sự tự tin.

Ừm...

Một tấm thẻ quấy rối âm thầm tiêu tan trong tay cô ấy.

Giờ khắc này, Lục Minh đang vẽ thẻ bài rõ ràng cảm thấy không ổn, trước mắt trở nên mơ hồ, trạng thái tinh thần bỗng nhiên rất kém cỏi.

Gần đây cày quá nhiều ư?

Hay có sinh viên ra tay với mình?

Không được!

Không thể để cô Lý mất mặt!

Cô Lý gọi mình đi lên biểu diễn, sao mình có thể mất thể diện được? Vì vậy, anh ngựa quen đường cũ tiến vào không gian biển ý thức, nựng mèo mun một chút.

???

Mèo mun ngơ ngác tỉnh lại.

Lại tới nữa à?!

Bốp!

Quẫy đuôi một phát đập bay Lục Minh.

Ý thức của Lục Minh trở về hiện thực, tâm trạng khôi phục nhanh chóng.

Soạt!

Soạt!

Đã chế tạo xong một tấm thẻ bài.

"Rất tốt."

Cô Lý nở nụ cười, bị mình quấy rầy, chắc đường vân của lần chế tạo này không ổn định đâu nhỉ?

Vì vậy, cô ấy rất ung dung truyền năng lượng vào.

Soạt!

Truyền vào ba đường năng lượng tiêu chuẩn, ổn định.

Truyền vào bốn đường năng lượng tiêu chuẩn, ổn định.

Truyền vào năm đường năng lượng tiêu chuẩn, ổn định.

Truyền vào sáu đường năng lượng tiêu chuẩn, ổn định.

???

Mọi người bối rối.

Ngay cả cô Lý mãi vẫn chưa hoàn hồn, việc này, thế mà lại tăng lên?

Làm sao có thể?!

"Em..."

Cô Lý không thể tưởng tượng nổi nhìn Lục Minh.

"Lên lớp luyện tập một tiết học nên em đã thành thạo hơn một chút."

Lục Minh giải thích.

Cô giáo: "..."

Sinh viên: "..."

Những sinh viên mới có chút mờ mịt nhìn vào thẻ bài đang phấn đấu một và hai đường vân tiêu chuẩn trong tay mình, bỗng nhiên có chút nản chí ngã lòng.

Anh nhìn xem, người ta vừa mới học được đã năm đường vân tiêu chuẩn, một tiết học được sáu đường vân tiêu chuẩn!

Bọn họ thì sao?

Hai tiết học vẫn chưa học được!!!

Đồ vô dụng!

Đồ vô dụng thật sự!

Thì ra, đây chính là thiên tài siêu cấp sao?

Thì ra, thiên tài như bọn họ đều là đống cặn bã sao?!

Thì ra, chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao lại siêu tới mức như thế?!

Tâm trạng của các sinh viên mới hoàn toàn sụp đổ.

Vì vậy, tiết thứ hai lại trôi qua với bầu không khí càng ngột ngạt hơn.

Khuôn mặt của cô Lý tối sầm, đây là chuyện gì?

Rõ ràng cô ấy khiến Lục Minh lên đây thất bại, sao lại thành công một cách kỳ lạ, còn tăng lên?! Thẻ quấy rối lúc nãy là giả chắc!

Đây chỉ là một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao!

Hai sao!

Có điều, nhìn vẻ mặt mơ hồ của Lục Minh, cô ấy có thể nói gì?

Sử dụng thẻ quấy rối với sinh viên đã rất mất mặt rồi, huống hồ người ta cũng không làm sai, nếu dạy dỗ Lục Minh thêm một lần nữa, cô ấy cũng không nói nên lời...

Cứ vậy đi!

Hy vọng đám trẻ bị sốc tâm lý có thể khôi phục, nhỉ?

Cô ấy rất thắc mắc.

Dù sao đây là Học viện Đệ Nhất!

Về lý thuyết, bọn họ phải là thiên tài tài giỏi nhất mới đúng!

Bây giờ thì sao?

Bị một sinh viên dự thính đánh bại.

Reng... Reng... Reng

Tan học rồi.

Những sinh viên mới lặng lẽ rời đi, cứ như vừa mới tham gia xong một lễ truy điệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.