Editor: Nguyetmai
“Các vị.”
“Chào mừng các vị đến với cảnh hư ảo.”
Nhân viên phụ trách có thực lực không tầm thường kia trầm giọng nói, sau đó đẩy người tu luyện ba sao bên cạnh mình ra: “Cậu ta vào cùng mọi người.”
Ánh mắt của mọi người lập tức có sự biến hóa.
Truyền thừa đột nhiên mở ra...
Người tu luyện tham gia cuộc thi tạm thời...
Rốt cuộc người này là ai mà lại có thể ảnh hưởng tới quyết sách của Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng?!
“Sao cậu lại tới đây?”
Lục Minh kinh ngạc nhìn anh ta.
“Tôi cũng không biết.”
Triệu Vân Sơn mờ mịt: “Hai ngày trước tôi đã liên lạc với bọn họ rất nhiều lần, hy vọng quyên góp sẽ có được một suất đã bị từ chối, nói cảnh hư ảo sắp mở, danh sách đã đủ, cho dù Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng bọn họ có thiếu tiền, cho dù có nghèo đến chết cũng sẽ không thay đổi quy tắc.”
“Sau đó...”
“Ngày hôm nay bọn họ đã liên lạc với tôi.”
Đến bây giờ anh ta vẫn chưa phục hồi tinh thần lại, sao Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng lại thỏa hiệp?
“Được đấy.”
Lục Minh vỗ bả vai anh ta: “Xem ra vận may của cậu cũng tốt như tôi!”
Rất tốt!
Hôm nay anh cũng như vậy.
Thẻ năng lượng mà các chiến sĩ năng lượng không ngừng đưa ra, nhiệm vụ khẩn cấp của Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài... vận may quá tốt! Lẽ nào đây chính là số mệnh ngập trời trong truyền thuyết?!
Ừm...
Có khả năng!
Vận may tốt đến mức độ này cũng chỉ đành dùng cái gọi là số mệnh để giải thích thôi.
Mà giờ khắc này, nhân viên phụ trách đi tới.
Ông ta vừa nhìn đã thấy Lục Minh, sau đó dừng một chút: “Lục Minh?”
“Ông biết tôi ư?”
Lục Minh vui mừng.
Nhìn đi!
Ngay cả cao thủ sáu sao của tổng bộ Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng cũng biết mình!
Nói vậy thì...
Cuối cùng mình cũng có độ nổi tiếng nhất định rồi!
“...”
Ánh mắt của cao thủ sáu sao phức tạp nhìn Lục Minh rồi thở dài một tiếng, chỉ vào vết thương không cách nào chữa khỏi bên tai: “Nhìn thấy vết này không?”
“Thấy.”
Lục Minh kinh ngạc.
“Chị cậu đánh.”
Cao thủ sáu sao thổn thức không ngớt.
Lục Minh: “...”
À.
Chị đánh...
Đùa à?!
Sao lại bị chị gái đánh?!
Sao anh lại cảm thấy chị đang càn quét sáu sao nhỉ?!
“Tự giải quyết cho tốt.”
Cao thủ sáu sáo nhìn Lục Minh một cách sâu xa rồi mới bắt đầu tuyên bố quy tắc của cảnh hư ảo.
“Chắc hẳn mọi người đều biết ý nghĩa tồn tại của cảnh hư ảo. Một khi bước vào trong đó, năng lượng của cảnh hư ảo sẽ bắt đầu tích lũy trong cơ thể mọi người, năng lượng tích lũy được sẽ bùng phát để đột phá! Năng lượng tích lũy càng nhiều thì càng lớn mạnh!”
“Thế nên.”
“Mục đích duy nhất của mọi người chính là tích lũy năng lượng!”
“Mà các cách tích lũy năng lượng...”
“Thứ nhất, tích lũy theo thời gian.”
“Thứ hai, đánh chết thú dữ.”
“Thứ ba, đánh chết những người tu luyện khác, lấy được một phần năng lượng tích lũy được của đối phương!”
Soạt!
Xung quanh trở nên tĩnh lặng trong nháy mắt.
Đánh chết những người tu luyện khác?!
Đợi đã.
Cũng có nghĩa là...
Nếu bọn họ chết, năng lượng trên người sẽ mất?!
“Đúng vậy.”
Cao thủ sáu sao mỉm cười: “Tuy lúc đi ra mọi người có thể dùng năng lượng tích lũy được để đột phá nhưng rất tiếc, năng lượng này sẽ mất!”
Mọi người bỗng chốc im lặng.
Một phần...
Nhìn có vẻ không nhiều lắm!
Nhưng nơi này có thể sống lại.
Cũng có nghĩa là...
Thậm chí anh có thể luôn giết!
Vì vậy về mặt bản chất, đây là cổ vũ mọi người chém giết!
“Đợi đã.”
Một người tu luyện bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, hơi hoảng sợ nói: “Nói như vậy há chẳng phải vẫn còn người bị giết hết tất cả năng lượng tích lũy được sao?”
“Đúng vậy.”
Cao thủ sáu sao mỉm cười.
Kẻ ngốc.
Ông ta cũng đã gặp.
Tính khí nóng nảy, thích đối đầu, thực lực cũng không ổn, cuối cùng bị giết, năng lượng tích lũy đến cuối cùng gần như không còn lại được bao nhiêu!
“Vậy anh ta đột phá thế nào?”
Người tu luyện kia rất hoài nghi.
Năng lượng tích lũy đã hết sạch rồi mà còn có thể đột phá?
“...”
Cao thủ sáu sao nhìn người tu luyện kia với ánh mắt kỳ quái, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Cho dù không có năng lượng tồn tại, song trải qua hàng trăm hàng nghìn lần đấu tranh sống chết, nếu đều không lĩnh hội được cơ hội đột phá... thì có tư cách gì được gọi là thiên tài? Chi bằng về luyện lại thì hơn!”
Lúc này mọi người mới tỉnh ngộ.
Đúng vậy.
Có mấy người thật sự đến vì đột phá?
Đối với lần này, Lục Minh đứng trong góc tràn ngập lo lắng.
Trời ơi.
Nếu hết năng lượng, há chẳng phải anh lúng túng quá rồi hay sao?
Khác với những thiên tài siêu cấp này, anh xuất hiện ở đây thật sự là vì đột phá! Vì anh không có cách nào đột phá!
Xem ra, lần này phải liều mạng rồi.
“Đi thôi!”
“Các vị.”
“Mọi người chỉ có thời gian một ngày.”
“Để tôi xem...”
“Lần này có mấy đứa con của trời?!”
Ầm!
Trận truyền tống mở ra!
Tất cả mọi người được đưa đến cảnh hư ảo!
Cùng với sự rời đi của những người này, trên màn hình lớn ở chỗ lối vào nháy mắt xuất hiện ba mươi mốt cái tên, bao gồm tên, tu vi, nghề nghiệp, trạng thái của bọn họ...
...
Mà giờ khắc này.
Ùng...
Ánh sáng trước mắt lưu chuyển.
Đám người Lục Minh được đưa đến cảnh hư ảo.
Đây là một nơi thần kỳ, nơi đây giống như một thế giới nhỏ mà vị cao thủ nào đó mở ra, trừ sự hoàn chỉnh của thế giới, còn có quy tắc nhất định.
Ví dụ như...
Sống lại!
Cái chết ở nơi đây không phải chết thật, hoàn toàn có thể sống lại.
Ví dụ như...
Năng lượng tích lũy!
Khi Lục Minh bước vào cảnh hư ảo, anh đã cảm nhận được một luồng năng lượng mờ nhạt tích lũy trên người một cách chân thật, hoặc có thể nói là chồng lên nhau!
Những năng lượng này chảy xuôi trong không khí, thêm vào người mình.
Không có cách nào cải thiện.
Không có cách nào xua đuổi.
“Có lẽ đây chính là thứ gọi là năng lượng ảo?”
Lục Minh động lòng.
Chính những năng lượng này sẽ hoàn toàn lột xác khi anh rời khỏi cảnh hư ảo!
Vì cảnh hư ảo không thể khiến những năng lượng ảo này rời khỏi thế giới này, thế nên sẽ dùng lượng lớn năng lượng để thay thế, cũng có nghĩa là…
Tấn công nút thắt!
Vì vậy...
Năng lượng càng nhiều, tấn công và đột phá thu được càng mạnh!
Thậm chí...
Sau khi đột phá sẽ trở nên mạnh hơn!
Soạt!
Ánh sáng lưu chuyển.
Lục Minh đã hoàn toàn bước vào cảnh hư ảo, mà những người tu luyện xung quanh kia lại biến mất.
“Truyền tống ngay lập tức.”
Lục Minh hiểu rõ trong lòng.
Xa xa.
Chim hót hoa nở.
Rừng rậm xanh um tươi tốt.
Nhưng khi những người tu luyện bọn họ bước vào, nơi này trở nên tràn ngập nguy hiểm, e rằng tất cả mọi thứ đều sẽ thay đổi…
Quả nhiên, Lục Minh vừa nghĩ đến điều này đã nghe thấy một tiếng vang thật lớn.
Ầm!
Trong rừng rậm cách đó không xa, một ngọn lửa kinh khủng chợt nổ tung, sóng lớn nổi lên, phá hủy gần nửa rừng rậm, có hai luồng ánh sáng đồng thời bay lên trời.
“Có hai người chết!”
Lục Minh run lên, thực lực thật kinh khủng!
Ba sao đỉnh cao…
Trong lòng Lục Minh, ba sao đỉnh cao thuộc về cấp bậc lười biếng.
Dù sao, anh đã quen chèn ép bốn sao, huống gì ba sao?
Có điều khi hai người kia chết, Lục Minh bỗng ý thức được một việc, ở chỗ này, ở nơi này, ba sao xuất hiện đều là thiên tài!
Đều có thể giết vượt cấp!
Lục Minh có thể khiêu chiến vượt cấp bốn sao, bọn họ cũng có thể!
Đều thuộc ba sao đỉnh cao, thực lực của bọn họ tuyệt đối không thấp hơn Lục Minh, thậm chí còn mạnh hơn! Mà có vài người thậm chí còn mạnh hơn bọn họ!
Đây mới là kinh khủng nhất!
Ví dụ như...
Người vừa mới ra tay kia.
Một ngọn lửa nổ tung nửa khu rừng rậm, đây là thực lực gì?!
Chuyên gia nguyên tố?
Xoạt…
Ngọn lửa thu lại.
Lục Minh thấy một bóng người lạnh lùng đi ra từ trong ngọn lửa phía xa, lửa cháy ngập trời thu lại vào bàn tay phải của người đó.
Ba sao đỉnh cao, cú đấm lửa!
Người này thế mà lại là một chiến sĩ năng lượng!
Soạt!
Người đó đi ra, ánh mắt nhìn về phía Lục Minh.
“Đi thôi!”
Lục Minh không có bất kỳ do dự nào, xoay người chạy.
“Lục Minh!”
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt người đó lóe lên nhưng cũng không đuổi theo. Vừa rồi hắn đã ra tay một lần rồi, bây giờ lại ra tay nữa có hơi lãng phí, quan trọng nhất là… lợi ích thu về quá thấp!
Vào trận mới mấy phút đã tích góp được không ít năng lượng.
Giai đoạn này vẫn nên đánh chết thú dữ thì lời hơn, vừa rồi nếu không có hai tên ngu xuẩn kia muốn cướp đoạt thú dữ với mình, mình cũng sẽ không giết bọn họ!
Hừ!
Hắn xoay người rời đi.
Mục tiêu là thú dữ tiếp theo.
...
Nơi khác, những người tu luyện bước vào cảnh hư ảo đều rất thông minh.
Khoảng thời gian này, trên người mọi người đều không có quá nhiều năng lượng, lãng phí năng lượng không có chút ý nghĩa nào, ánh mắt của mọi người đều đặt trên những thú dữ trong cảnh hư ảo!
Giết chúng nó mới có năng lượng!
Do đó, những người tu luyện đều giết thú dữ.
Nơi thú dữ ở cũng bùng phát ra từng trận chiến.
...
Mà giờ khắc này, Lục Minh cũng đang theo dõi những thú dữ kia.
Nói thật, những thú dữ này nhiều chủng loại, từ một sao đến sáu sao, giai đoạn nào cũng có.
Đúng vậy.
Có cả sáu sao!
Điều này khiến Lục Minh rất hoài nghi, lẽ nào trước đây rất lâu còn có cao thủ lấy thực lực ba sao một mình đấu với sáu sao?! Thật sự có sự tồn tại này sao?
Hoặc là...
Chỉ là lúc cao thủ xây dựng đã tiện tay thêm vào?
Dù sao.
Sáu sao đã là cấp bậc đỉnh cao về mặt ý nghĩa rồi.
“Tìm vài thú dữ xem sao.”
Lục Minh thận trọng tới gần khu vực hai sao.
Ầm!
Ầm!
Chiến hỏa ngập trời ở khu vực hai sao.
Vài người tu luyện ba sao có thực lực mạnh mẽ giết thú dữ hai sao, thứ mà anh phải tranh với bọn họ không phải là lực chiến, mà là ai giết nhanh hơn…
Ba sao, bốn sao cũng có nhiều người tu luyện
Năm sao...
Cũng có nhiều người.
Thậm chí, ngay cả khu vực sáu sao cũng có một người tu luyện nhìn chằm chằm như hổ đói, có vẻ đang chuẩn bị bí thuật gì, vô cùng thần bí.
Ồ...
Lục Minh bỗng nhiên hiểu ra đôi chút.
Hầu như những người này đều có chuẩn bị mà đến.
Bọn họ giả vờ bày ra dáng vẻ con thỏ nhỏ, trên thực tế, chắc chắn bọn họ đã sớm chuẩn bị xong thông qua trưởng bối hoặc sư phụ gì đó rồi!
Dù sao, phần lớn mọi người đều là chiến sĩ năng lượng!
Giai đoạn đầu, tích lũy năng lượng thông qua giết thú dữ và xoay chuyển thời gian.
Giai đoạn giữa, đạt được năng lượng thông qua giết những người tu luyện khác.
Giai đoạn sau, chính là bảo vệ mình!
Đây chính là cách sinh tồn của cảnh hư ảo!
...
“Phải tranh với bọn họ sao?”
Lục Minh đắn đo trong chốc lát.
Tuy ở thành phố Thanh Minh không có ai có thể địch lại anh, nhưng trong thế giới toàn ba sao đỉnh cao này, anh không hề cảm thấy mình có ưu thế gì quá lớn, mạnh mẽ ra tay…
Sợ rằng không có hiệu quả tốt!
Có điều, nếu nơi đây đã có thú dữ…
“Có phải có trâu không nhỉ?”
Lục Minh động lòng.
Có điều sau khi cẩn thận nhìn lại, anh lập tức thất vọng.
Thú dữ ở nơi đây nhiều chủng loại, về cơ bản trong hiện thực có thì nơi này đều có, nhưng có liên quan đến trâu thì chỉ có vài con hai sao ba sao…
À.
Còn có một số lượng lớn thú dữ trâu nước một sao.
Thú dữ cấp một sao có số lượng lớn nhất trong cảnh hư ảo, nhưng không hề có tác dụng gì!
Bởi vì giết thú dữ một sao chỉ có thể tăng một điểm năng lượng, chi bằng anh ra tay một lúc, thời gian đương nhiên sẽ tăng lên, vì vậy cơ bản không có ai để ý!
“Được thôi.”
Lục Minh thở dài thườn thượt.
Xem ra.
Không thể trông cậy vào thẻ phần mộ được rồi...
Vậy dùng cái gì mới tốt đây?
Lục Minh bắt đầu tìm thẻ bài của mình.
Bỗng nhiên.
Suy nghĩ của anh dao động.
Đợi đã!
Quy tắc này...
...
Mà giờ khắc này, Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng.
Đám người phó hiệu trưởng đã hài lòng nghỉ ngơi.
Tuy bị Lục Minh hãm hại một lần nhưng dù sao cũng có một tên nhà giàu nhất thời tìm đến, bổ sung vào khoảng trống này, cũng coi như giải quyết sự thiếu hụt một cách tốt đẹp.
Ừm…
Thành tích tháng này cũng sẽ không quá khó coi.
“Lục Minh đã vào cảnh hư ảo rồi nhỉ?”
“Hừ hừ, cho cậu ta huênh hoang, tuy thiên phú của đứa nhóc này rất tốt nhưng quá nghịch ngợm, vứt vào trong cảnh hư ảo dạy dỗ một chút cũng tốt.”
“Cũng để cho cậu ta thấy thế nào mới là thiên tài thực thụ!”
“Hừ!”
“Ngày ngày vùi mình ở nơi rách nát như thành phố Thanh Minh kia có thể có tiến bộ gì!”
Phó hội trưởng thản nhiên.
“À, đúng rồi.”
“Mở chiến tích của cảnh hư ảo ra.”
Soạt!
Màn hình ánh sáng trước mắt hiện lên.
Trên bảng tư liệu ngẫu nhiên xuất hiện ba mươi mốt thứ hạng, hàng đầu xuất hiện số thứ tự, dựa theo năng lượng tích lũy hiện nay để tiến hành xếp hạng!
Người đứng đầu lại là thiên tài đỉnh cao của Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng!
Mà Lục Minh...
Phó hội trưởng lật tới phần thấp nhất mới nhìn thấy Lục Minh.
Người thứ ba mươi mốt.
“...”
Phó hội trưởng hơi nghi hoặc.
Không đúng!
Ông ta biết thực lực của Lục Minh.
Tuy trong đám thiên tài này có nhiều người mạnh mẽ nhưng cũng không đến mức đội sổ xếp thứ ba mươi mốt chứ?!
“Cho tôi xem Lục Minh đang làm gì?”
“Vâng.”
Soạt!
Ánh sáng hiện lên.
Một số máy móc trong phòng làm việc lóe lên ánh sáng, vô số số liệu suy diễn ngưng tụ, cuối cùng bắn hình ảnh ra, xuất hiện hình ảnh Lục Minh đang ở trong cảnh hư ảo.
Sau đó...
“M* kiếp!”
Phó hội trưởng thốt ra một câu chửi tục: “Tên khốn này đang làm gì?!”
Ủa?
Trợ lý toát mồ hôi.
Phó hội trưởng luôn luôn bình tĩnh sao có thể chửi tục?
Sau đó, anh ta ngẩng đầu nhìn lên, cũng chửi một câu m* kiếp ngay lập tức.
Lục Minh...
Tên này điên rồi à?!