Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 14: Chương 14: Thẻ gốc tia chớp




"Chuyện gì vậy?"

Lục Minh hơi hoang mang.

Bị anh mèo nghịch hỏng rồi ư?

Không đúng, anh đã nghiên cứu kĩ đường vân ở mặt trái của thẻ bài, rõ ràng không có vấn đề gì! Giống y hệt với bản vẽ thiết kế mà nhỉ!

Quái lạ.

Lục Minh ngờ vực.

Rõ ràng lần trước đã thử bằng Fruit Ninja rồi mà, không hề có vấn đề gì, sao lần này lại vậy nhỉ?

Huống hồ đường vân ở mặt trái rất rõ ràng, sao mặt phải lại như vậy chứ?

Quái lạ.

Lẽ nào khi năng lượng phủ lên mặt phải thẻ bài, gặp vết nứt tia chớp thì bị kẹt lại nên không thể lan ra những phần khác?

Có vẻ hợp logic, nhưng nghe vẫn rất gượng ép.

"Sao mình vẫn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai nhỉ."

Lục Minh lặng im suy nghĩ.

Thẻ gốc bị mèo cắn có vẻ đã trở nên không giống ban đầu nữa.

Thẻ gốc...

Mặt thẻ...

Chia tách...

Phủ lên...

Mạch suy nghĩ của Lục Minh nhanh như chớp.

Anh bắt đầu lên mạng tìm kiếm một vài thông tin liên quan đến thẻ bài, bổ sung kiến thức chuyên ngành. Dù là kiến thức cao siêu hay cơ bản, dù là giáo trình hay tin tức, anh đều xem qua một lượt.

Anh đang tìm thứ gì đó tương tự.

Vết nứt tia chớp quái quỷ đương nhiên không thể thấy được, nhưng anh lại thấy một kỹ thuật cao cấp - Phong ấn phân đoạn.

Bởi vì có một vài năng lực quá mạnh nên chuyên gia chế tạo thẻ bài cao cấp đã tạo ra kỹ thuật phong ấn phân đoạn. Tên sao ý vậy, nó chính là năng lực phong ấn thành nhiều lần, sau đó kết hợp tất cả lại với nhau!

Kỹ thuật này rất mạnh, cực kì đáng sợ trong lĩnh vực cấp cao.

Theo tin tức.

Thậm chí nó có thể phong ấn một vài cấm thuật mà đến bản thân người thi pháp cũng không dám thi triển! Có thể ép buộc phóng thích bằng kỹ thuật đặc biệt này, uy lực của nó rất kinh người!

Đương nhiên.

Đây không phải lĩnh vực mà Lục Minh có thể chạm tới.

Có điều...

Nó mang đến cho Lục Minh một vài linh cảm.

Có lẽ.

Vết nứt tia chớp này có hiệu quả phong ấn phân đoạn?

Phong ấn phân đoạn...

Lục Minh bỗng nhiên hưng phấn vô cùng.

Soạt!

Soạt!

Anh lại chế tạo một tấm thẻ bài Ngang tàng va chạm nữa. Lần này anh kích hoạt tấm thẻ tấn công phóng trực tiếp vào thẻ bài gốc của mình!

Phóng năng lực với một thẻ gốc đã phong ấn năng lực!

Nếu có chuyên gia chế tạo thẻ bài khác ở đây, nhất định họ sẽ mắng Lục Minh là thằng điên.

Nguyên nhân rất đơn giản, thẻ gốc chỉ có thể phong ấn một năng lực, nếu không xóa bỏ năng lực trong thẻ gốc mà lại ép phong ấn thì sẽ gây nổ năng lượng trong thẻ gốc…

Nó sẽ gây tổn thương cho chuyên gia chế tạo thẻ bài và thẻ bài gốc.

Đùng!

Một con trâu hung tợn được tạo ra từ năng lượng ngưng tụ xuất hiện. Nó phi nhanh về phía Lục Minh, trong giây phút nó phóng đến tấm thẻ gốc, Lục Minh mím môi, khởi động năng lực của tấm thẻ gốc.

Phong ấn!

Vù...

Một luồng năng lượng kỳ lạ xẹt qua.

Trong giây phút này, vết nứt hình tia chớp dường như lờ mờ phát sáng.

Lục Minh mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, ảo ảnh con trâu hung dữ lập tức biến mất, giống hệt với lần phong ấn trước đó.

"Thành công rồi?"

Lục Minh không dám tin vào mắt mình.

Phải biết rằng, khi nãy anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị thương rồi.

Ai ngờ.

Lại thật sự thành công!

Nghĩ tới đây, anh vội vàng nhìn về phía tấm thẻ gốc, toàn thân run rẩy một hồi.

Trong thẻ gốc.

Mặt phải thẻ vốn chỉ có một phần diện tích được năng lượng phủ lên, nay đã biến thành hai phần, năm phần còn lại vẫn trắng xóa!

Còn mặt sau...

Ban đầu vốn là đường vân đơn giản, giờ lại xuất hiện thay đổi.

Ban đầu chỉ có sáu mươi tám đường vân, giờ lại biến thành một trăm lẻ tám. Hơn nữa kích thước và hình dạng của các đường vân khác xa so với lúc trước.

Phức tạp hơn!

Rắc rối hơn!

"Cái quái gì vậy?"

Lục Minh kích động.

Dường như có hai tấm Ngang tàng va chạm hòa vào làm một vậy.

Tấm thẻ này...

Anh ngỡ ngàng.

Xem lại tài liệu, hình như anh chưa từng nghe nói đến hiện tượng này. Hai tấm Ngang tàng va chạm lại có thể hòa vào làm một! Cũng chưa từng nghe đồn có cách dung hợp này!

Lục Minh có phần hoang mang, anh quyết định hành động trước rồi tính tiếp.

Anh nghiên cứu tỉ mỉ một trăm lẻ tám đường vân phía sau tấm thẻ bài. Tuy đường vân có vẻ phức tạp hơn nhưng nó vẫn là những đường vân cơ bản.

Vẫn nằm trong phạm vi năng lực của anh.

"Mình thử một chút xem sao."

Sau khi Lục Minh làm quen với những đường vân phức tạp này, anh nhanh chóng bắt đầu chế tạo.

Chỉ là…

Điều có hơi bất ngờ chính là năng lượng trong cơ thể anh không đủ, lúc này phải dựa vào đá năng lượng thì may ra mới đủ dùng.

Năng lượng ẩn chứa trong tấm thẻ này cao đến tám mươi điểm!

Vù...

Chế tạo thành công.

Tấm thẻ trắng trong tay đã lột xác.

Nhìn bề ngoài, dường như chỉ có ảo ảnh của con thú hung dữ trên mặt phải thẻ có vẻ chân thật hơn, gần như không nhìn ra được điểm khác biệt.

"Thử chút xem."

Lục Minh kẹp tấm thẻ bài trong tay rồi ném ra ngoài.

Đùng!

Ngang tàng va chạm lại xuất hiện lần nữa.

Nhưng điều khiến người ta kinh ngạc chính là con trâu hung tợn xuất hiện lần này lại biến thành hai con! Một trước một sau, hai con trâu hung hãn điên cuồng lao về phía trước.

Sau khi cú đâm thứ nhất biến mất, cú thứ hai tiếp tục đâm lên.

Đùng!

Đùng!

Hai tiếng nổ mạnh.

Đủ khiến cửa chống trộm cứng cáp đủ tiêu chuẩn chống tấn công ba sao bị đâm tạo thành một vết tích mờ mờ.

Hiệu quả thật đáng ngạc nhiên!

Đây...

Dường như uy lực đã tăng lên rất nhiều?

Số lượng trâu hung tợn từ một con biến thành hai con, nếu tấn công liên tiếp sẽ khiến người ta khó lòng phòng bị!

Thật kỳ diệu!

Lục Minh chấn động vô cùng.

Nhưng đáng tiếc, hiện tại anh không có tiền mua thiết bị test chuyên nghiệp, nếu không chắc chắn sẽ đạt được số liệu chuẩn xác hơn.

Nghèo mà!

Anh nhìn tấm thẻ gốc trong tay, bởi vì vết nứt tia chớp nên bề mặt của tấm thẻ này như có một tia chớp bao trùm, trông vô cùng kỳ lạ.

Trước đây, anh vẫn luôn cảm thấy rất xấu.

Nhưng bây giờ...

Lần đầu tiên, anh cảm thấy tia chớp này tuyệt vời như vậy.

Dung hợp!

Điều này vượt xa khỏi nhận thức của anh!

Thậm chí từ trước tới giờ anh chưa từng nghe nói đến chuyện kinh thiên động địa như vậy trên diễn đàn học thuật!

Con mèo mun đó...

Lục Minh bỗng thấy sợ hãi.

Anh biết thân phận của nó có lẽ còn thần bí hơn rất nhiều so với tưởng tượng của anh!

Rất lâu sau.

Lục Minh mới bình tĩnh lại.

Dù sao đi nữa, tấm thẻ gốc này cũng đã lột xác, ông trời đã cho anh một cơ duyên vô cùng lớn. Ừm… tạm thời cứ coi là tiền thuê phòng của con mèo mun kia đi.

"Sau này."

"Gọi mày là thẻ gốc tia chớp nhé."

Lục Minh nhìn tấm thẻ gốc trong tay, lấy lại tinh thần.

Anh rất tò mò.

Nếu hai tấm Ngang tàng va chạm có thể hòa hợp với nhau, vậy nhiều tấm thì sẽ thế nào?

Anh lại thử chế tạo thêm lần nữa, phóng Ngang tàng va chạm với tấm thẻ gốc. Điều khiến người ta ngạc nhiên chính là ba tấm Ngang tàng va chạm lại thật sự hòa vào trong tấm thẻ gốc.

Ba tấm rồi!

"Thẻ gốc bị tia chớp chia làm bảy phần không theo quy tắc."

Lục Minh thầm nghĩ: "Cũng có nghĩa là có thể dung hợp tối đa bảy tấm thẻ nhỉ."

Bốn tấm!

Năm tấm!

Lục Minh không ngừng chế tạo.

Rất nhanh.

Bảy tấm thẻ đã được điền vào đầy đủ.

Mặt phải của thẻ gốc đã không còn chỗ trống nào nữa.

Thành công rồi!

Lục Minh mừng rỡ.

Tấm thứ tám...

Lần này Lục Minh đã chuẩn bị sẵn tinh thần né đi rồi mới phóng ra.

Tấm thẻ gốc hấp thu từ xa, trong khoảnh khắc thất bại, anh mang theo thẻ gốc tránh ra xa, khiến tấm thẻ thứ tám tấn công vào hư vô.

"Quả nhiên chỉ có thể dung hợp bảy tấm."

Lục Minh hiểu rõ.

Thẻ gốc tia chớp tối đa có thể dung hợp bảy tấm.

Nhưng nó có thể dung hợp bảy tấm không có nghĩa là nó nhất định phải dung hợp cả bảy tấm, ví dụ...

Hiện tại.

Lục Minh phát hiện, không ngờ anh lại không hiểu những đường vân dung hợp trong thẻ gốc.

Đường vân trên thẻ bài dung hợp bảy tấm Ngang tàng va chạm phức tạp lạ thường. Có khoảng ba trăm đường vân chi chít xuất hiện trên mặt trái thẻ bài. Dù là độ phức tạp trên đường nét hay độ chính xác đều đạt đến một tầm cao mới, chỉ cần thất bại ở một nét cũng đủ dẫn tới việc đường vân vỡ tan.

Hệ số độ khó rất cao, đã vượt xa tiêu chuẩn của chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao rồi.

Lần đầu chế tạo, Lục Minh đã thất bại.

Quá khó khăn.

Ba trăm đường vân chi chít, có thể nhìn thấy năng lượng mờ ảo nổi trên mặt trái thẻ bài nho nhỏ. Anh hoàn toàn không thể vẽ thành công với bút pháp thô sơ của mình.

"Vội quá rồi."

Lục Minh toát mồ hôi hột.

Vừa rồi sướng quá nên anh đã quên mất đường vân ở mặt trái.

Có điều...

"Không có kỹ thuật cao cấp."

"Đều là cơ bản."

Lục Minh xác nhận lại một lần nữa.

Ba trăm đường vân đều là cơ bản.

Nhưng bởi vì nó mềm mại hơn, chính xác hơn nên tỷ lệ sai số sẽ thấp hơn. Bất kỳ nét bút sai nào cũng có thể dẫn đến thất bại khiến hệ số độ khó nâng cao.

"Đây là cơ hội tốt."

Lục Minh nói.

Anh chưa bao giờ nghe thẻ cơ bản có những ba trăm đường vân.

Bởi vì khi những đường vân thông thường vượt hơn một trăm năm mươi hoặc nhiều hơn thì sẽ phải dùng đến kỹ thuật chế tạo thẻ như đường vân giao nhau, nếu không sẽ không thể vẽ được!

Nhưng tấm thẻ gốc này?

Đi thẳng một mạch đến cuối!

Ba trăm đường vân đều là đường vân cơ bản!

Không có bất kỳ điểm giao nhau nào!

Đây mới là chỗ kinh khủng nhất.

Trong tình trạng không giao nhau, sao ba trăm đường vân này lại có thể chen đủ trên một tấm thẻ cỏn con nhỉ?

Chính xác hơn!

Xuất sắc hơn!

Điểm này.

Cho dù là giáo trình cấp cao nhất của trường học cũng không có thẻ bài tương tự. Theo một ý nghĩa nào đó, đường vân cơ bản trên tấm thẻ này là thứ xuất sắc nhất.

Ưu tú nhất!

Trong lòng Lục Minh rực lửa.

Tuy không có cơ hội tiếp cận giáo dục hệ thống, nhưng bây giờ anh đã may mắn có thể tiếp xúc với đường vân tốt nhất.

"Học!"

Ánh mắt của Lục Minh kiên định.

Những thứ này đều là điều cơ bản trong cơ bản.

Ba trăm đường vân!

Lục Minh bắt đầu học từng đường vân, độ tinh tế và độ cong của mỗi đường vân không giống nhau, yêu cầu kiểm soát đối với năng lượng cũng hoàn toàn khác nhau.

Xoẹt!

Xoẹt!

Từng nét bút hạ xuống.

Lục Minh hoàn toàn đắm chìm trong đó.

Một lần...

Ba lần...

Mười lần...

...

Ba ngày.

Ngoại trừ ngủ, hầu như Lục Minh đều dành thời gian để học.

Nét bút hiện giờ của anh đã tinh tế hơn.

Từ đường nét thô ráp ban đầu đến đường nét tinh tế, cuối cùng, những đường vân mà Lục Minh vẽ ra đều rất dứt khoát và ngay ngắn, không thể nhìn ra chút hỗn độn nào.

Một nét.

Một vạch.

Giống như nước chảy mây trôi.

Lại một ngày.

Lục Minh thức dậy từ sáng sớm, hôm qua anh chế tạo thẻ đến rất khuya.

80% rồi!

Lục Minh rất bình tĩnh.

Anh đã học được hơn 80% đường vân trên tấm thẻ phức tạp mà tinh vi này rồi, chỉ cần học nốt 20% đường vân còn lại thì anh có thể chế tạo tấm thẻ bài này rồi!

Một tấm thẻ bài một sao thần bí và mạnh mẽ!

Một tấm thẻ bài vượt xa năng lượng của bản thân!

Ừ...

Có cần cảm ơn mèo mun không nhỉ?

Lục Minh cảm thấy bản thân nên duy trì sự tôn trọng đối với sinh vật mạnh kia.

Vì vậy.

Ý niệm của anh chuyển động, tiến vào biển ý thức, anh lập tức nhìn thấy một sinh vật thân dài màu đen đang nằm dài trên đệm, miệng đang mài thứ gì đó.

Trông cái kia...

Giống như...

Lục Minh đưa mắt nhìn lại, đôi mắt lập tức trừng lớn.

Chuyện gì vậy!

Đây không phải là thẻ gốc của mình sao?

Con mèo mun này dám lấy thẻ gốc của anh ra để mài răng ư?!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.