Bậc Thầy Thẻ Sao

Chương 49: Chương 49: Thời gian phó bản




Tấm thẻ bài Tôn Sách này có thể thông qua sự xét duyệt của hệ thống, đối với Tạ Minh Triết mà nói đó là một sự kinh hỉ ngoài ý muốn. Nhìn thấy logo Nguyệt Bán thuận lợi in lên tấm thẻ, Tạ Minh Triết lập tức gửi tin nhắn cho anh Trần:

“Anh Trần, em đã làm xong một thẻ nhân vật có thể kéo cừu hận có phạm vi.”

“......”

Không ngờ cậu ta thật sự làm ra được.

Ngày hôm qua, vì muốn làm ra tấm thẻ Chu Du mà cậu ta đã hao phí mất 12h. Ấy vậy mà hôm nay lại có thể liên tục làm ra Hoàng Cái và Tôn Sách. Có vẻ như dòng suy nghĩ của Tạ Minh Triết đã được khai thông, linh cảm không ngừng ào ào tuôn ra.

Một lúc sau, Trần Tiêu đi tới không gian cá nhân của Tạ Minh Triết. Tạ Minh Triết đi ra ngoài đón, nói:

“Anh Trần, em còn nghĩ hệ thống sẽ không xét duyệt thông qua. Ai mà ngờ được nó lại được thông qua. Cái kỹ năng này không phải dễ xung đột với nhau sao?”

Trần Tiêu liếc nhìn thẻ bài, nói:

“Mấu chốt có lẽ nằm ở con ngựa. Trong trò chơi này cũng không có tấm thẻ nào thiết kế nhân vật cưỡi ngựa xung phong kéo cừu hận như thế này. Có lẽ hệ thống đã dựa vào nó và phán định nó là điểm mới. Cộng thêm với việc kỹ năng được mô tả khác so với các tấm thẻ bài khác. Cho nên tấm thẻ này mới được hệ thống thông qua.”

“Nói cách khác, nguyên lý kỹ năng tương tự, thế nhưng chỉ cần thiết kế thẻ bài và kỹ năng được mô tả khác đi liền có thể thông qua xét duyệt??”

“Uk. Làm như vậy cũng là vì tránh trường hợp thẻ bài loại hình chức năng bị một vị chế thẻ bài nào đó lũng đoạn. Ví dụ như hiệu quả gây choáng, đóng băng khống chế. Những kỹ năng này nếu như không bị lặp lại lần nào, thì người tạo ra nó đầu tiên sẽ được hưởng toàn bộ tiền lợi nhuận từ nó. Và người khác sẽ không thể chế được thẻ bài tương tự như vậy nữa. Điều này sẽ dẫn tới các thẻ bài đấu trường đơn diệu, quá mức đơn lẻ. Hệ thống xét duyệt trước tiên nhìn hình dạng tấm thẻ, sau đó nhìn tới cơ chế kỹ năng và mô tả kỹ năng. Nếu như tấm thẻ đó không phải là thẻ sao chép lại của người khác, có những ý tưởng mới trong đó, đương nhiên tấm thẻ đó sẽ được thông qua rồi.”

Tạ Minh Triết nghe thấy liền bừng tỉnh. Có vẻ như con ngựa này đã giúp hắn. Hắn đem thẻ Tôn Sách đưa cho anh Trần, nói:

“Anh Trần, có thể giúp em xem qua số liệu nó một chút được không? Có cần điều chỉnh gì nữa không?”

“Đang định nói với cậu....”

Trần Tiêu cầm thẻ Hoàng Cái lên, đưa ra và nói,

“Tấm thẻ Hoàng Cái này cũng cần phải chỉnh sửa lại. Cơ chế kỹ năng của nó chính là giảm phần trăm máu của bản thân, sau đó tăng trạng thái cho đồng đội, hoặc tạo thêm lá chắn bảo vệ đồng đội. Vì vậy máu của tấm thẻ này mới là thuộc tính quan trọng nhất. Em giảm điểm phòng ngự của nó xuống một chút, sau đó dùng số điểm này phân bổ sang lượng máu. Cố gắng đưa lượng máu của nó khi max cấp lên được 160000. Hệ thống quy định thẻ trị liệu loại tự mình hại mình máu cao nhất không quá 160000.”

“Vâng! Em biết rồi.”

Tạ Minh Triết lập tức làm theo, đem điểm phòng ngự phân tới cột thuộc tính sinh mệnh.

Trần Tiêu nhìn thẻ Hoàng Cái sau khi cải tiến xong,gật đầu hài lòng, nói.

“Còn về tấm thẻ Tôn Sách này, anh cần phải xem xét nó kỹ hơn một chút.”

Nói xong, hắn cầm lấy thẻ Tôn Sách lên, cúi đầu xuống, cẩn thận quan sát.

Theo lý thuyết, loại thẻ Tank xung phong kéo cừu hận như thế này nên có lượng máu cao, bằng không rất dễ chết. Thế nhưng tấm thẻ Tôn Sách do Tạ Minh Triết thiết kế này lại nhất định không cần phải có lượng máu cao. Bởi vì tấm thẻ Tôn Sách này không phải là bị động phòng thủ, mà là chủ động xung phong tiến vào quân địch. Trong khi xung phong lao vào, sẽ rất tốt nếu như nó có thể gây thêm sát thương quần thể cho địch. Ngoài ra, lá chắn của Hoàng Cái sẽ bảo vệ cho Tôn Sách, bù đắp cho việc Tôn Sách thiếu máu và phòng thủ.

Trần Tiêu suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra đề nghị:

“Thế này đi, không bằng em đem Tôn Sách thiết kế thành thẻ cừu hận loại hình chiến sĩ, có thể đánh có thể chống đỡ được...”

Thật ra, Tạ Minh Triết cũng nghĩ như vậy. Tiểu bá vương Giang Đông có trị số võ lực siêu cao, chỉ để nó làm Tank đơn thuần có chút nhân tài không được trọng dụng.

Tạ Minh Triết hỏi thẳng:

“Anh Trần, ý anh là kỹ năng vừa đồng thời kéo cừu hận trong một phạm vi nhất định, vừa nhân tiện tạo thành sát thương quần công trong phạm vi đó luôn?

“Uk.”

Trần Tiêu gật đầu:

“Thiết kế kỹ năng xung phong quấy nhiễu, không thêm công kích vào cũng quá lãng phí đi. Em làm cho nó một thanh vũ khí, cẩn thận đừng có thiết kế nó thành kim loại, bằng không nó sẽ bị cưỡng chế đưa về nhóm thẻ hệ kim. Số liệu thì phân nhiều một chút tới chỉ số tấn công và nhanh nhẹn, để tăng cường lực tấn công và sự linh hoạt của nó.”

“Vâng!”

Tạ Minh Triết suy nghĩ một chút. Vũ khí của các vị tướng thời xưa thường là thương, giáo, kiếm. Những vũ khí này nếu như đặt trong thế giới thẻ sao, nó đương nhiên sẽ mặc định biến thành thẻ hệ kim. Do Chu Du thuộc hệ Hỏa, suy tính tới việc thẻ này sau này sẽ tạo thành set thẻ phối hợp với nhau. Vì vậy, tốt nhất Tôn Sách nên là hệ Hỏa. Nếu như không dùng tới vũ khí lạnh... vậy dùng roi da thì sao??

Kỹ năng “Giục ngựa giơ roi” vừa khéo dùng roi quất ngựa, đánh cho ngựa chạy nhanh hơn, lại còn có thể dùng nó để đánh người.

Nghĩ tới điều này, Tạ Minh Triết liền lập tức điều chỉnh lại hình tượng Tôn Sách, để cho nó cầm trong tay một cây roi đầy thô bạo, tiện thể đem số liệu nó điều chỉnh lại một lần nữa, giảm HP, tăng tấn công và nhanh nhẹn.

Tới lúc đó, Tôn Sách cưỡi ngựa vọt vào giữa đám đông, không những có thể cưỡng chế hấp thu cừu hận, mà còn có thể dùng roi đánh về phía đối phương, rút bớt máu đối phương. Khi giáp mặt nếu như bị đối phương tập trung công kích, Tôn Sách sẽ kích hoạt bá thể, chờ tới khi thời gian vô địch kết thúc, Hoàng Cái sẽ cho nó một cái lá chắn bảo vệ, thật vất vả lắm mới phá vỡ được cái lá chắn kia lại hồi 50% lượng HP cho nó...nhất định sẽ làm cho người ta phải đau đầu!

Lực chiến đấu như thế này, mới phù hợp với Tank - Tiểu Bá Vương Giang Đông.

Sau khi Tạ Minh Triết sửa đổi tấm thẻ xong, tiện thể đem tài liệu nâng cấp Tôn Sách tới level max luôn. Khi max level, lượng HP của Tôn Sách đạt 80.000 máu, sức tấn công là 10.000. Sức tấn công này mặc dù so với Chu Du một lần nhảy dame đạt tới 60.000 dame kia quả thật kém xa, chắc chắn đánh không nổi mấy tên quái máu dày đứng bất động, thế nhưng đánh quái máu yếu vẫn dư sức.

Trần Tiêu nhìn thẻ Tôn Sách vừa được điều chỉnh xong, nói:

“Em đem Tôn Sách triệu hồi ra ngoài thử xem, xem xem hiệu quả thực chiến của nó như thế nào!!”

Tạ Minh Triết triệu hồi Tôn Sách ra trong không gian cá nhân của mình. Sau đó kích hoạt kỹ năng số 1, ngoài ý muốn phát hiện ra một vấn đề....

Tôn Sách lại cưỡi ngựa chậm rãi tản bộ trong phòng??

Tạ Minh Triết nhìn Tôn Sách tản bộ mà cảm thấy lúng túng.

Trần Tiêu cười ha ha, nói:

“Tôn Sách này của em cưỡi ngựa không khác gì đi bộ vậy. Xem ra ở phần mô tả kỹ năng kia em phải thêm một dòng gia tăng tốc độ di chuyển nữa. Như vậy hệ thống mới làm cho Tôn Sách của em chạy nhanh lên được.”

Tạ Minh Triết có chút mông lung, không hiểu hỏi:

“Ngựa chiến làm sao có thể chạy chậm như vậy được chứ?”

Trần Tiêu nghi hoặc hỏi:

“Ngựa chiến là ngựa gì?? Không phải là một con ngựa nhỏ được nuôi trong vườn bách thú, rất là ngoãn ngoãn hay sao ?? Một lần cưỡi nó cũng chỉ mất 1000 tinh tệ chứ mấy.”

Tạ Minh Triết: “......................”

Hắn gần như quên mất khoảng cách về văn hóa.

Cưỡi chiến mã xung phong giết địch, đó là câu chuyện của mấy ngàn năm trước rồi. Hiện tại là xã hội công nghệ cao, thiết bị quân sự gì cũng có nào là giáp sắt, người máy toàn năng, ai biết chiến mã của Tôn Sách là gì cơ chứ?? Người của cái thế giới này, ngựa của họ chính là những con ngựa ngoan ngoãn được nuôi dưỡng trong nhà. Khi người ta nhìn thấy người cưỡi ngựa, điều đầu tiên người ta nghĩ tới chính là tản bộ.

Tạ Minh Triết dở khóc dở cười, không còn cách nào khác đành sửa lại kỹ năng một lần nữa.

Một lúc sau, hình tượng, mô tả kỹ năng của Tôn Sách đều được chỉnh sửa lại theo hình dạng lý tưởng trong đầu của hắn...

Kỹ năng 1: “Giục ngựa giơ roi”: Tôn Sách vung cây roi dài trong tay lên, thúc ngựa xông về phía trước theo một hướng nhất định. Tốc độ di chuyển được tăng lên 500% trong vòng 8s. Trong thời gian này, hắn hấp thu tất cả cừu hận trong phạm vi 23m trên đường hắn chạy qua, buộc kẻ địch phải tấn công hắn và hắn tấn công lại tất cả kẻ địch đã tấn công mình. Sát thương gây ra tương đương với 100% sức tấn công cơ bản của bản thân; Thời gian colddown: 30s.

Max level, cừu hận của Tôn Sách có thể đạt tới 30m. Vừa có thể kéo cừu hận vừa có thể tấn công quái trong phạm vi đó.

Trần Tiêu nhìn tấm thể cuối cùng cũng được chỉnh sửa xong, khen ngợi, nói:

“Thay đổi như vậy, thời điểm em kích hoạt kỹ năng, hệ thống sẽ gia tăng tốc độ di chuyển cho Tôn Sách. Nhưng do em tăng thêm thuộc tính tấn công, cho nên hệ thống đem thời gian colddown của skill này tăng lên gấp đôi.”

30s mới có thể xài kỹ năng này lại một lần nữa, có thể kéo cừu hận trong toàn bộ phạm vi nó đi qua, lại còn vô địch, thế này không phải quá lợi hại sao?? Bằng không, thời gian colddown ngắn, lên sân đấu chính là không cho người khác được chơi. Dùng nó để đánh phó bản cũng đặc biệt tốt. Một phát kéo toàn bộ quái trong phạm vi nó chạy qua, lại còn có thể phối hợp với Chu Du, Hoàng Cái, đem đám tiểu quái kia giết chết trong tích tắc.

Tạ Minh Triết nhìn Tôn Sách mà tràn đầy mong đợi. Hắn thực sự mong chờ sự hiệu quả của set thẻ bài phó bản Đông Ngô mà mình làm ra. Vì vậy hắn ngay lập tức kéo Trần Ca tới phó bản đi làm thí nghiệm.

Đây là lần thứ 3 trong ngày đánh phó bản “Tử Trúc Lâm”. Cũng may tất cả mọi người ở đây rất là phối hợp, vô cùng háo hức chờ đợi giống như hắn.

Kim Dược hiện ra khuôn mặt không thể tin được, nói:

“Ta chỉ thuận miệng nói như vậy, không ngờ ngươi thật sự làm ra được?”

Bàng Vũ khen:

“Rất đẹp trai! Đội ngũ như thế này mới chỉnh tề chứ. Chứ để con Tê Ngưu thô kệch, xấu xí kia ở trong cái đội ngũ này, ta thật sự nhìn không nổi.”

Trì Thanh là người lãnh đạm nhất, đối với dung mạo xinh đẹp này, nàng một chút cũng không có rung động, nói:

“Dùng set thẻ bài mới đánh thử phó bản một chút xem?”

Do mỗi lần đánh phó bản phụ trách kéo cừu hận đều là do Bàng Vũ chịu trách nhiệm, cho nên Tạ Minh Triết đưa thẻ Tôn Sách cho hắn sử dụng.

Phó bản Tử Trúc Lâm được kích hoạt.

Vừa vào phó bản liền thấy cây trúc thành tinh bên trong rừng trúc nhảy ra ngoài. 10 cây trúc tụ lại thành một nhóm, vô cùng có sức sống. Phó bản tiểu quái này đánh không có rơi ra đồ, chỉ rơi ra đá kinh nghiệm. Hơn nữa không có Boss nên rất dễ đánh.

Tử Trúc Lâm cũng không phải là phó bản kinh nghiệm có kinh nghiệm nhiều nhất trong trò chơi. Đây là tiểu phó bản gần như người chơi bình thường nào cũng có thể đánh mỗi ngày.

Ngay sau khi phó bản mở ra, Bàng Vũ liền triệu hồi Tôn Sách, sai Tôn Sách chạy đi dụ quái.

Ngay sau đó liền nhìn thấy Tiểu bá vương Giang Đông anh tuấn, vung roi cưỡi ngựa chiến lao ra, lao nhanh như chớp.

Nhưng....

Rất nhanh liền nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống:

“Thẻ bài thoát chiến, Tôn Sách đã tử trận.”

Thở hổn hển người phía sau đuổi không kịp: “.................”

Bàng Vũ buồn bực, nói: “Ta ngất, Tôn Sách này cũng chạy quá nhanh đi!”

Tạ Minh Triết cũng câm nín. Đây chính là hình ảnh cưỡi ngựa hoang không thu lại được dây cương sao?? Thì ra gấp 5 lần tốc độ lại chạy nhanh như vậy, trực tiếp chạy mất dạng.

Trần Tiêu cười lớn: “Bàng Vũ, do em quen thao tác con Tê Ngưu nặng nề kia, nên khi đổi sang con Tôn Sách này có chút không quen. Thẻ Tôn Sách này cũng không phải là thẻ loại hình Tank thuần chủng giống như tấm thẻ Tê Ngưu của em. Nó là thẻ loại hình chiến sĩ xung phong. Chỉ cần em không kịp khống chế nó, ngay lập tức nó liền chạy mất dạng không thấy đâu nữa. Vì vậy, em cần phải phản ứng nhanh, đừng điều khiển nó chạy thẳng tắp như vậy, mà điều khiển nó chạy theo đường vòng, chạy quay lại.”

Bàng Vũ gật đầu: “Đã hiểu!”

Mới vừa rồi, tốc độ của Tôn Sách quả thực quá nhanh, nhanh hơn dự tính của hắn rất nhiều. Cho nên hắn nhất thời không có theo kịp. Sau khi được Trần Tiêu nhắc nhở, hắn liền cẩn thận hơn rất nhiều, đem Tôn Sách đã tử trận một lần nữa triệu hồi ra, cũng không có để nó chết thêm lần nữa. Một lần tử vong mà nói phí sửa chữa nó rất lớn. Hơn nữa, bên trong phó bản, thẻ bài lần đầu tiên tử vong, sau 10s mới có thể triệu hồi ra lần nữa. Chết lần thứ hai, phải đợi tới 1 phút. Và lần thứ 3 chính là 10 phút.

Lúc này Tiểu Mập cũng không dám khinh thường để cho Tôn Sách chết yểu nữa. Vì vậy hắn nhìn chằm chằm vào Tôn Sách, đem tinh thần lực của mình điều khiển vị trí di chuyển của nó. Nhanh chóng đem toàn bộ tiểu quái phía trước kéo tới —— Tôn Sách dụ quái phải nói là quá trâu bò, chạy nhanh không nói, cừu hận lại vô cùng ổn định!

Chờ đám tiểu quái toàn bộ được tập trung ở trước mặt, Trần Tiêu nói:

“Đánh!”

Tạ Minh Triết, Kim Dược và Trần Tiêu, ba người giữ tấm thẻ Chu Du đồng thời kích hoạt kỹ năng —— Xích sắt liên hoàn, Hỏa Thiêu Xích Bích.

Nhìn chi chít cây trúc thành tinh ở trước mặt, Tạ Minh Triết vui sướng cực kỳ.

Tấm thẻ bài Tôn Sách này quả thực chính là một món vũ khí lợi hại dụ quái trong đánh phó bản. Trong nháy mắt liền đánh xong phó bản.

Thời gian vượt phó bản là 3 phút 01 giây. Trì Thanh nói:

“Nếu như vừa rồi Tiểu mập không mắc sai lầm thì có lẽ.. thời gian vượt phó bản của chúng ta còn chưa tới 3 phút.”

Tiểu mập rất là xấu hổ nói:

“Tại em tại em!! Thẻ dụ quái chạy nhanh như vậy, đây cũng là lần đầu tiên em dùng qua.”

Trần Tiêu cười nói:

“Cũng chỉ là đánh phó bản thôi mà. Không sao cả. Chúng ta đánh lại lần nữa.”

Lần phó bản này, Tiểu mập cũng không có mắc sai lầm nữa. Mọi người phối hợp với nhau rất tốt, chỉ mất có 2 phút 45 giây là qua phó bản, cao hơn rất là nhiều so với phần lớn thời gian người chơi sử dụng.

Trì Thanh đột nhiên nghĩ ra một chuyện, nói:

“Đúng rồi! Nếu như em nhớ không lầm, kỷ lục thế giới của cái phó bản này là 2 phút 25 giây đúng không?”

Nghe thấy vậy, Kim Dược vội vàng mở danh sách thông tin phó bản và kiểm tra nó. Sau đó hắn nói:

“Kỷ lục phó bản Tử Trúc Lâm là 2 phút 25 giây 33 do công hội Bảo Trì nắm giữ. Set thẻ vượt ải bao gồm thẻ Hắc Tê, thẻ Thần Quy và 3 thẻ Diễm Long. Từ thời gian ghi lại cho thấy nhóm này có lẽ phân ra làm 3 đợt tấn công, một lần kéo khoảng 40 con quái.”

Tạ Minh Triết hỏi:

“Hắc Tê? So với Tê Ngưu mà chúng ta dùng có chênh lệch rất lớn sao?? Có thể kéo một lúc 40 con quái nhanh như vậy sao?”

Trần Tiêu giải thích:

“Hắc Tê là một trong số thẻ bài chủ chốt của Nhiếp Viễn Đạo. Đó là một con Tê Ngưu toàn thân đen nhánh, có một sừng trên đầu. Kỹ năng của nó là “Hắc Tê húc” có thể chế giễu quái vật trong phạm vi kỹ năng của nó. Nó có hình thể lớn, tốc độ di chuyển được tăng lên 400%, so với Tôn Sách của em thì chậm hơn một chút. Nhưng do kỹ năng Hắc Tê được thiết lập tương đối đặc thù, đó là sau khi bị tấn công liền tích lũy nộ khí, điểm nộ khí càng cao, công kích càng mạnh. Cho nên nó có thể gây ra một lượng sát thương không tệ, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.”

Trì Thanh nói:

“Tiểu Tạ, bộ thẻ này của em, Hoàng Cái nếu như có thể gây ra sát thương, vậy thì thời gian vượt ải của chúng ta có thể rút ngắn thêm một chút.”

Tiểu mập hưng phấn nói:

“Chu Du hệ Hỏa quần công, có sát thương siêu cao. Tôn Sách dụ quái lại chạy nhanh như vậy, không bằng chúng ta thử cố gắng đạt kỷ lục thế giới xem.”

Kim Dược nói:

“Về lý thuyết mà nói, set thẻ bài cày phó bản này của chúng ta cũng không thua kém set thẻ bài do công hội Bảo Trì đang nắm giữ kỷ lục là bao.”

Mọi người nghe thấy vậy liền hăng hái hơn. Trần Tiêu dù sao cũng nhàn rỗi, nên nói:

“Được! Vậy chúng ta thử một chút xem!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.