Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1169: Chương 1169: Chính khách vùng tranh chấp(1)




Thương Vụ cục.

Lý Kỳ ngồi ở trên ghế, dường như đang tự hỏi cái gì, suy nghĩ đến xuất thần, mà ngay cả Tần Cối vào cũng không phát hiện ra.

Tần Cối đầu tiên là tò mò nhìn Lý Kỳ, rồi mới chắp tay nói:

- Hạ quan tham kiến đại nhân.

Lý Kỳ nao nao, ngẩng đầu lên, nói:

- Ngươi đã đến rồi à, ngồi đi.

- Vâng.Tần Cối ngồi xuống, lại hỏi:

- Không biết đại nhân vội vã tìm hạ quan đến, là có chuyện gì dặn dò?

Lý Kỳ nghiêm mặt nói:

- Tuy rằng đã bắt được huynh đệ Đào thị, nhưng bọn họ ở Đăng Châu bất chấp mọi thứ mà cướp bóc đã lâu, cũng để lại cho chúng ta một cục diện rối rắm, đối với tân pháp của chúng ta mà nói, tầm quan trọng của Đăng Châu, ta cũng không nhiều lời nữa, mà hiện nay Tri phủ Đăng Châu đã bị cách chức điều tra rồi, Tri phủ Đăng Châu kế nhiệm sẽ là ai, thì chúng ta phải chú ý cẩn thận một chút a!

Tần Cối vừa nghe, nhất thời liền hiểu dụng ý của Lý Kỳ, nói:

- Chớ không phải là Đại nhân đã đã tìm được ứng cử viên tốt?

Lý Kỳ không đáp mà hỏi ngược lại:- Ngươi có từng nghe nói đến Tông Trạch chưa?

- A ơ, là ông ta a!

Tần Cối vừa nghe đến Tông Trạch, nhất thời kinh hô.

Lý Kỳ hiếu kỳ nói:

- Thế nào? Ngươi biết ông ta?

Tần Cối lắc đầu, lại đem những gì nhìn thấy nghe thấy ở Ba Châu kể một lần với Lý Kỳ, nói:

- Người này đích xác là một nhân tài.

Lý Kỳ gật gật đầu nói:- Cái này ta biết, nhưng ta cũng đã điều tra rõ rồi, ông ta từng bị người buộc tội làm nhục đạo giáo, bị đày đi Trấn Giang, năm trước đại xá thiên hạ, ông ta mới được thả ra.

Tần Cối cau mày nói:

- Làm nhục đạo giáo, tội danh này có thể lớn cũng có thể nhỏ, ở trong mắt Hoàng thượng lại cũng là tối kỵ, rất khó lại dùng người này lần nữa. Nhưng ta nghĩ rằng đây cũng chỉ là thứ yếu, mấu chốt là đại nhân ngươi vừa mới tiến cử Hàn Tướng Quân đi Phúc Châu, nay lại lập tức tiến cử người tới Đăng Châu, mà Đăng Châu lại là địa phương mà quan to hiển quý kinh thành co thê đung tay đên, vô cùng mẫn cảm, nhóm đại thần trong triều nhất định sẽ có chứa nhiều ngờ vực vô căn cứ đối với cử động kia của đại nhân, đến lúc đó nhất định có rất nhiều người phản đối, khả năng thành công rất nhỏ.Lý Kỳ ừ một tiếng, nói:

- Đây cũng là chỗ khó khăn ta, Đăng Châu có được cảng lớn nhất Đại Tống ta, lợi nhuận trong đó rất lớn, mà Lai Châu đã bị Thái sư giành được tiên cơ, nói cách khác, khả năng Thái sư nguyện ý xuất đầu giúp chúng ta nói chuyện cũng không lớn, đại thần còn lại tất nhiên sẽ tranh giành từng tấc đất, nhưng nếu mặc cho Đăng Châu bị những đại thần này khống chế, kế tiếp sẽ lại có Đào Định tiếp theo. Đến lúc đó những nỗ lực mà chúng ta phải trả, chỉ sợ lại sẽ bị đám phản loạn tặc tử này phá thành mảnh nhỏ, đối với tân pháp mà nói, thật sự là rất bất lợi, một bước này chúng ta không thể không đi a.

Sắc mặt Tần Cối dần dần trở nên ngưng trọng lên, nói:

- Ý của đại nhân, dường như không chỉ đơn giản là Tri phủ Đăng Châu thôi?

Lý Kỳ gật gật đầu nói:- Thông minh, ta còn muốn mượn việc này trọng chỉnh Hà Sóc Quân.

- Điều này ---.

Tần Cối nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Việc này đại nhân ra mặt khẳng định không được, chức quan của ta lại quá nhỏ, ở trong triều không nói nên lời, Thái sư cũng sẽ không tương trợ, Cao thái úy bo bo giữ mình, khả năng cũng không lớn, nếu có thể được Anh quốc công tương trợ, vậy cũng liền đơn giản hơn.

Lý Kỳ hiện giờ vừa nghe đến Xu Mật Viện, liền thấy đau đầu a! Nói:

- Ngươi khỏi phải nghĩ đến đi. Gã không đi ra ngoài cản trở, chúng ta phải thắp hương thơm rồi.

Tần Cối dĩ nhiên cũng hiểu được, trầm ngâm nửa ngày. Bỗng nhiên nói:- Có lẽ có một người có thể giúp chúng ta?

Lý Kỳ nói:

- Ngươi là nói Thái Tử?

- Đúng vậy.

Lý Kỳ nói:

- Ta cũng nghĩ qua rồi, nhưng ta nên tìm lý do gì để đi thuyết phục Thái Tử đây, ngươi phải biết rằng, ân tình của Thái Tử là rất đắt đó, địa phương nhạy cảm như vậy, y cũng không sẽ tùy tiện giúp chúng ta đâu, nếu không có nắm chắc tuyệt đối, vẫn là đừng đi cầu Thái Tử, miễn cho song phương đều khó xử.

Tần Cối cười nói:- Hạ quan thật ra có một kế, mới có thể đủ để thuyết phục Thái Tử.

Lý Kỳ ồ một tiếng, nói:

- Mau nói đi.

Tần Cối nói:

- Hiện giờ Vương Phủ, Vận Vương đã rời khỏi triều dã, nói cách khác, địa vị của Đông cung không ai có thể lay động nữa rồi, mà Thái Tử lại có đại nhân, tả tướng, hữu tướng tương trợ, ở trong triều thế lực coi như là củng cố xuống dưới, nhưng, đây chỉ sợ vẫn còn không đủ, bởi vì năm gần đây, Đông cung vẫn bị Vương Phủ đè nặng, lực ảnh hưởng ở các châu quận gần như có thể nói là không đáng kể, hiện giờ Thái Tử khẳng định cũng muốn khuếch trương thế lực của mình, Đăng Châu cách kinh sư tương đối gần, lại có cảng, địa vị hết sức quan trọng, đây cũng chính là một cơ hội cho Thái Tử.Lý Kỳ nhíu mày trầm ngâm một lát, gật đầu nói:

- Đúng vậy, lý do này đủ để thuyết phục Thái Tử ra mặt, hơn nữa Thái Du gần đây đang tìm mọi cách để lấy lòng Thái Tử, nếu Thái Tử ra mặt, gã cũng sẽ không dễ dàng xằng bậy, nhưng, Thái Tử cũng không nhất định sẽ phái Tông Trạch tiến đến, dù sao Tông Trạch không phải người của mình.

Tần Cối nói:

- Thái Tử nếu muốn tiến cử người đi, người này đầu tiên phải có tài năng quản lý tốt Đăng Châu, không thể mất mặt mũi của y, chiến tích của Tông Trạch ở Đăng Châu chính là lý do tốt nhất; tiếp theo người này ít nhất định không là phải người của thế lực nào khác, Tông Trạch không thể nghi ngờ là ứng cử viên thỏa đáng. Hạ quan cũng từng nghe nói những gì Tông Trạch trải qua, chính là có tài nhưng không gặp thời, bởi vì ông ta xuất thân hàn môn, làm người lại ngay thẳng, vì vậy vẫn bị xa lánh, chúng ta đại khái có thể từ nơi này cùng lúc xuống tay, đem tài năng và nhữngtao ngộ của Tông Trạch nói cho Thái Tử, nếu Thái Tử có thể ở thời điểm Tông Trạch mất mát nhất, trọng dụng Tông Trạch, tin tưởng nhất định Tông Trạch cũng sẽ có những hồi báo nhất định, mặt khác, còn đặt vào một chi quân đội, tin tưởng Thái Tử nhất định sẽ đáp ứng.

- Không chỉ như vậy, ta còn tặng cho y một kho lúa.

Lý Kỳ cười ha hả nói.

Tần Cối kinh ngạc nói:

- Đại nhân lời này là ý gì?

Lý Kỳ nói:

- Ta tính toán lấy tân pháp làm lý do, ở Đăng Châu thành lập một kho lúa, chuyên môn quản lý lương thực và việc buôn bán lương thực ở phía bắc Hoàng Hàcùng với các nước Cao Ly và Nhật Bản sau này. Những kho lúa Đại Tống ta phân bố ở nội lục, vùng địa khu duyên hải đều không có một cái nào giống kho lúa tốt, mà năng lực của hải quân Đại Tống chúng ta lại mạnh hơn nhiều so với lục quân, không thể để như thế được.

Tần Cối nghe vậy trong mắt sáng ngời, nói:

- Cứ như vậy, muốn Thái Tử không đáp ứng cũng khó a!

Lúc này, một hạ nhân đi đến, nói:

- Khởi bẩm đại nhân, Lưu công công cầu kiến.

- Gã?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.