Cuối cùng cũng kết thúc!
Từ nghi thức thăng quốc kỳ đến nghi thức duyệt binh, giằng co suốt ba
canh giờ, cho đến lúc giữa trưa, mới hoàn thành một cách viên mãn.
Nhưng đối với Lý Kỳ mà nói, cũng là giằng co hơn mấy tháng, may mắn cũng không có sự cố gì phát sinh, cố gắng của hắn cũng không có uổng phí,
đem quân dung quân mạo Đại Tống của thời đại mới hiển hiện trước mặt mọi người.
Hiện giờ hắn cuối cùng có thể thở một hơi, lẳng lặng suy xét chuyện kế tiếp .
Kỳ thật cũng không cần suy xét, kế tiếp dĩ nhiên là là hủ bại rồi, Tống
Huy Tông sớm đã phân phó đi xuống, trong cung bày yến hội, chúc mừng thu phục Yến Vân, nhưng đây vẫn chưa phải tiệc ăn mừng chân chính, tiệc ăn
mừng chân chính phải đợi Đồng Quán "Chiến thắng trở về".
Sau khi Tống Huy Tông khởi giá hồi cung, Lý Kỳ lại bắt đầu bận rộn giải quyết hết hậu quả công tác.
Hắn cùng với Hà Quán, Hà Xung còn có Hồ Du đi tới trước mặt binh lính tham dự hôm nay .
Thời gian không đến một năm, huynh đệ Hà thị phải đứng ở phía sau Lý Kỳ, hơn nữa càng thêm châm chọc chính là bọn họ hiện giờ nhìn thấy Lý Kỳ
đều phải kêu một tiếng đại nhân.
Lý Kỳ liếc mắt nhìn quét mọi người một cái, thấy mỗi người đều bị mặt
trời chói chang chiếu đến đổ mồ hôi đầy đầu, nhưng trên mặt vẫn lưu lại
một tia hưng phấn, không có người nào biểu lộ ra bộ dáng mệt mỏi, hắn
vui mừng cười, cất cao giọng nói: - Các vị các huynh đệ khổ cực rồi.
- Bộ Soái khổ cực rồi.
Mọi người cùng hô lớn nói.
Hắc. Thấy Hoàng thượng, đầu óc đều dùng tốt hơn một chút, đã biết nói
như vậy rồi. Lý Kỳ không khỏi không kìm nổi cười, nói: - Chúng ta đều
khổ cực. Tuy nhiên, vất vả này là đáng giá đấy, ta đối với biểu hiện của các ngươi hôm nay vô cùng hài lòng, cũng biểu hiện cao thượng kính ý,
hy vọng các ngươi sau này có thể tiếp tục cố gắng, tranh thủ càng làm
tốt.
- Vâng.
Lý Kỳ gật gật đầu, nói: - Các ngươi đã đều khổ cực, bổn soái cũng liền
không nhiều lời, hôm nay khắp chốn mừng vui, ta cũng cho các ngươi một
ngày nghỉ. Cho các ngươi cuồng hoan một ngày, rượu ngon món ngon ta cũng đều đã chuẩn bị xong, các ngươi mau mau trở về hưởng thụ đi, ồ, nhớ kỹ, phải duy trì tố chất quân nhân .
- Vâng. Mạt tướng cáo lui.
- Nghiêm, nghỉ. Cúi chào.
Lý Kỳ vẫy vẫy tay, sau đó tất cả cấm quân xếp thành hàng rời đi, nghiêm
cấm lâu khiến cho bọn họ hiện giờ trong lòng người đều muốn rượu ngon
món ngon, nhưng vẫn gọn gàng ngăn nắp.
Huynh đệ Hà thị và Hồ Du cũng đều tùy quân trở về. Bọn họ không có tư cách tham gia cung đình thịnh yến.
Lý Kỳ lại tìm được đám người Trần Đông, nói: - Các ngươi lập tức trở lại chuẩn bị, đêm nay chớ ngủ, tuần san ngày mai ta muốn thấy được hết thảy hôm nay.
- Vâng, chúng ta hiện tại trở về đi.
- Đi thôi.
Xử lý xong giải quyết tốt hậu quả sự, Lý Kỳ dài thở phào một cái, lắc
đầu đi đến trong nội cung, hắn không trực tiếp tới nơi hôm nay thiết yến là Long Đình Viên, mà là đi tới Ngự thiện phòng.
Lúc này bên trong ngự thiện phòng đang bận rối tinh rối mù. Dù sao buổi
yến hội này phải mở từ giữa trưa đến tận tối, công trình này thật đúng
là không nhỏ nha. Tả Bá Thanh chạy ở trước bếp lò mỗi người, miệng không ngừng mà dặn dò mấy thứ gì đó, y thấy Lý Kỳ bỗng nhiên đi đến. Bước lên phía trước nói: - Lý lão đệ, chúc mừng, chúc mừng a.
Lý Kỳ khoát tay nói: - Tả đại ca nói quá lời, đây cũng không phải công lao của một mình ta.
Tả Bá Thanh cười gật gật đầu. Lại nói: - Nhưng ngươi tới đây làm chi?
Hôm nay cũng không cần ngươi động thủ, ngươi phải làm chính là đi tham
gia yến hội nha.
Lý Kỳ vừa trợn trắng mắt, nói: - Kính nhờ. Ai nói đến ngự thiện phòng
chính là để làm đồ ăn chứ. Ta hiện giờ đều sắp mệt chết đi được, để cho
ta nghỉ ngơi một chút đi, ồ, có gì ăn ngon hay không, ta sắp chết đói
rồi.
Tả Bá Thanh vừa mới há miệng, Lý Kỳ lại giành nói: - Thôi đi, thôi đi,
ngươi hiện giờ đủ bận rồi, cũng đừng để ý đến ta, ta tự mình tìm là
được.
Hoá ra tiểu tử này lại là đến đục nước béo cò nha! Tả Bá Thanh khóc
không ra nước mắt nha, nhưng hôm nay là ngày của Lý Kỳ, y cũng chỉ có
thể mặc kệ Lý Kỳ.
Lý Kỳ cũng rất nghiêm túc, chọn lựa một ít bào ngư, hải sâm, nhân sâm
thượng đẳng vội vội vàng vàng chạy lên phòng nhỏ trên lầu, hắn biết rằng vừa đến yến hội, khó tránh khỏi phải ứng phó những người khác, căn bản
không rảnh ăn cái gì, cho nên trước tiên đến nơi đây ăn đủ rồi nói sau.
- Bào ngư, hải sâm, yêu nhất của ta.
Lý Kỳ một tay cầm dao, một tay cầm bào ngư ở trước bếp lò lúc lắc cái
mông, rất là vui vẻ, kỳ thật hắn vô cùng hưởng thụ thời gian một mình ở
phòng bếp , đương nhiên, nếu bên cạnh lại có thể có một đại mỹ nữ, vậy
thật không có gì tốt hơn rồi.
Lý Kỳ làm cho mình ăn, bình thường cũng là muốn cầu dinh dưỡng tối
thượng, cháo bào ngư hải sâm không thể nghi ngờ là món hắn yêu nhất, còn thuận tiện nấu một chén súp gà đen, vậy lại đẹp đến không chịu nổi.
Lý Kỳ uống xong cháo, lại ăn nửa con gà, uống vào một chén súp, sau khi
ăn xong, hắn lại ngủ một giấc mini, sau khi tỉnh lại, nhất thời cảm giác tinh lực dồi dào, cả người có lực, trên mặt ngay cả vẻ uể oải cũng
không còn.
Có câu là ăn no ấm áp sinh dâm dục, Lý Kỳ vẻ mặt nụ cười dâm đãng lẩm
bẩm: - Đêm nay nhất định là một đêm điên cuồng, hoang dã nha, là tìm
Hồng Nô hay là Thất nương nhỉ? Ừ, vấn đề này thật đúng là khá nghiêm
trọng, phải thận trọng suy xét, nếu là một mình một người, chỉ sợ ngày
mai đều không xuống giường được, nếu là hai người nguyện dâng lên, vậy
thì vừa vặn, đáng tiếc tạm thời còn không có khả năng, đúng rồi, vẫn là
tìm Cốt Dục đi, oa ha ha.
Đang lúc Lý Kỳ bị vây trong ảo tưởng, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một
tràng tiếng gõ cửa, ngay sau đó lại truyền tới thanh âm của Tả Bá Thanh, nói: - Lý lão đệ, Hoàng thượng muốn gặp ngươi.
- Ah.
Lý Kỳ mở cửa đến, thấy bên cạnh Tả Bá Thanh còn có một tiểu thái giám đi theo, hắn ngượng ngùng nói: - Hiện giờ ta một thân thối hoắc đấy, nếu
hiện tại đi gặp Hoàng thượng, sợ hun Hoàng thượng, không bằng ta tắm rửa một cái rồi sẽ đi.
Tiểu thái giám kia cũng không nói thêm gì, gật đầu phía dưới, trở về phục mệnh.
Tả Bá Thanh lập tức sai người đưa Lý Kỳ đi nhà tắm, nước ấm đều có sẵn rồi.
Tắm nước nóng xong, Lý Kỳ thay đổi thân sạch sẽ quần áo, bước về liền
hướng Long Đình Viên , vừa mới qua một chỗ rẽ, chợt nghe được một giọng
non nớt, nói: - Đứng lại!
Lý Kỳ quay đầu nhìn lại, thấy phía sau đứng một đám người, đứng ở trước
mặt chính là một đại mỹ nhân, một tiểu mỹ nhân, lớn thì dung mạo tựa như tiên tử, khuynh quốc khuynh thành, trước ngực no đủ, nhỏ cũng là phấn
điêu ngọc mài, vô cùng chọc người yêu thương.
Tiểu mỹ nhân kia ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên nói: - Kim Đao Trù Vương, ngươi còn nhớ được ta không.
Lý Kỳ ha hả nói: - Tất nhiên nhớ rõ, Lý Kỳ bái kiến Nhu Phúc Đế Cơ.
Tiểu mỹ nhân này đúng là Triệu Đa Phúc.
Triệu Đa Phúc thấy Lý Kỳ thật đúng là nhớ rõ chính mình, không khỏi hì
hì cười, lại hỏi: - Vậy ngươi còn nhớ ngươi đã hứa với ta chuyện gì
không?
Lý Kỳ gật đầu nói: - Đương nhiên, nhưng ngươi dường như còn chưa có đem sinh nhật của ngươi nói cho ta biết?
Triệu Đa Phúc bĩu môi nói: - Ta bây giờ nói rồi, ngươi cũng không nhất
định nhớ rõ, vẫn là thời điểm muộn một chút lại nói cho ngươi biết đi.
Toát mồ hôi!Nhỏ như vậy đã hiểu rõ về nam nhân như thế, cái thằng Triệu
Giai kia rốt cuộc đã làm chuyện gì với muội muội của y nha? Lý Kỳ vừa
đảo đôi mắt. Cau mày nói:
- Nhưng lập tức sẽ bước sang năm mới rồi, đến lúc đó ta không nhất định có rảnh a.
Triệu Đa Phúc vội la lên: - Ngươi mơ tưởng đổi ý, sinh nhật của ta cách lễ mừng năm mới chỉ còn có hai tháng.
Thì phải là tháng mười, còn sớm, còn sớm. Lý Kỳ ồ một tiếng, cười nói: - Ta đây nhất định có thời gian.
Đại mỹ nhân kia thật sự là nhịn không được, nói: - Huyên Huyên, muội quen hắn hay sao?
Triệu Đa Phúc nói:
- Yến tỷ tỷ, hắn là bạn tốt của Tam ca, là Tam ca giới thiệu cho ta biết.
Đại mỹ nhân kia trầm giọng nói: - Huyên Huyên. Muội về sau nên ít cùng
người này nói chuyện thôi, người này toàn một bụng đen tối.
Triệu Đa Phúc dường như rất sợ đại mỹ nhân này đấy, lè lè đầu lưỡi, không dám lên tiếng.
Lý Kỳ không cam lòng, tức giận nói: - Triệu Yến Phúc Tông Cơ, ngươi
không cần phải phỉ báng ta như vậy chứ, ta cũng không có đắc tội ngươi.
Nói xong hắn lại hừ nhẹ một tiếng, thầm nói: Đừng tưởng rằng giả gái là ta không biết ngươi rồi.
Đại mỹ nhân này đúng là Triệu Tinh Yến kia.
Triệu Tinh Yến nghe được một rõ ràng, tức giận mày liễu đứng đấy. Nói: - Ngươi nói chuyện gì?
Lý Kỳ ha hả nói: - Ta nói váy ngươi thật xinh đẹp.
- Đó là đương nhiên.
Triệu Đa Phúc kiêu ngạo nói: - Yến tỷ tỷ mặc cái gì cũng đều xinh đẹp.
Lý Kỳ gật đầu nói: - Đúng vậy, đúng vậy, mặc dù là mặc nam trang cũng rất đẹp.
Triệu Tinh Yến hận đến là ngứa cả răng, nhưng nơi này dù sao cũng là
cung đình. Nàng cũng không dám cùng Lý Kỳ làm càn như bình thường.
Triệu Đa Phúc bỗng nhiên phản ứng lại đây, hiếu kỳ nói: - Kim Đao Trù Vương, ngươi nhận thức Yến tỷ tỷ?
Mẹ nó! Giờ ngươi mới phản ứng lại. Lý Kỳ gật đầu cười nói: - Tình nhân cũ, già trước tuổi.
Triệu Tinh Yến điên rồi. Khẩn trương chặn lại nói: - Ngươi nói bậy cái gì?
Lý Kỳ bừng tỉnh đại ngộ, ngượng ngùng nói: - Ồ không đúng, không đúng.
Hẳn là quen biết đã lâu, ồ không, gặp mặt một lần, gặp mặt một lần.
Hắn lúc này thật sự là càng tô càng đen.
Triệu Đa Phúc hồ nghi liếc hai người một cái.
Triệu Tinh Yến choáng váng khiến hai gò má càng thêm hồng, khẩn trương
nói sang chuyện khác: - Ngươi đi nhanh như vậy, chỉ sợ là đi lĩnh công
a.
Đương nhiên rồi, chẳng lẽ lại chạy đi đầu thai sao. Lý Kỳ nghĩ một đàng nói một nẻo:
- Đâu có, đâu có, ta đây là đi Long Đình Viên phục mệnh Hoàng thượng
đấy, cái gì công hay không công chứ, tuy rằng cái gì thăng quốc kỳ,
duyệt binh đều là ta nghĩ ra được, nhưng đây đều là ta nên làm, không
đáng nhắc tới.
Người này da mặt thật là dầy. Triệu Tinh Yến sao có thể như ý hắn, thản
nhiên nói: - Vậy cũng phải, việc nhỏ như thế không cân phai noi.
- Việc nhỏ?
Lý Kỳ trợn trắng hai mắt, lập tức tỉnh ngộ lại, thầm nghĩ, thiếu chút
nữa liền lên yêu nhân kia xỏ đẹp rồi. Ho nhẹ một tiếng, nói: - Có phải
các người cũng phải đi tham gia yến hội hay không, vậy thì thật là tốt,
chúng ta vẫn là vừa đi vừa nói chuyện đi.
Hắn chậm trễ lâu như vậy, cũng sợ Tống Huy Tông sẽ nổi bão.
Triệu Tinh Yến nói: - Chúng ta thật ra cũng đi tham gia yến hội, nhưng
không phải là cùng một đường với ngươi, Hoàng hậu vì chúc mừng thu phục
sáu châu Yến Vân, thiết yến ở hậu cung, mời chúng ta tới.
Hậu cung? Oa con mẹ nó chứ! đó là một từ hấp dẫn biết bao nha, hoàng
cung ta cũng tới không ít chuyến, nhưng còn thực chưa từng gặp qua phi
tử của hoàng thượng đến tột cùng là bộ dáng gì, thật sự là quá thất bại
rồi. Đôi mắt tà ác của Lý Kỳ đảo hai vòng, thật cẩn thận hoi: - Yến Phúc Tông Cơ, ngươi nói ta có thể đi theo tiếng kêu gọi của Hoàng hậu hay
không, đem chuyện hôm nay báo cáo một chút.
Triệu Tinh Yến cười nói: - Nếu như ngươi muốn rơi đầu, vậy thì hãy đi đi.
- Ách cáo từ.
Lý Kỳ cúi đầu bước đi, nguyện vọng xinh đẹp trong lòng nhất thời rach nat rôi.
Triệu Đa Phúc vội hỏi: - Ai ai ai, Kim Đao Trù Vương, cũng đừng quên chuyện đã hứa với Huyên Huyên đó.
Lý Kỳ quay đầu cười nói: - Yên tâm, ta đến lúc đó nhất định làm một chiếc bánh sinh nhật độc nhất vô nhị tặng cho ngươi.
Sau khi từ biệt này hai mỹ nhân lớn nhỏ này, Lý Kỳ đi tới Long Đình
Viên, chỉ thấy bên trong người tấp nập, đám ca kỹ vừa múa vừa hát, thanh âm cười vui, giọng hát duyên dáng uốn lươn, giống như thủy triều vọt
tới.
Trừ đó ra, từng trận hương khí cũng xông vào mặt.
Chỉ thấy trên hành lang bày đầy các loại mỹ thực rượu ngon, hiển nhiên,
phương thức lần yến hội này đúng là buffet mà Lý Kỳ mang tới từ hậu thế.