Nói tới tiền, Thái lão gia liền không thể bình tĩnh nổi, phải biết rằng lần cải các ngày trước của lão, chính là bị chết yểu vì vấn đề tiền bạc, lão là người có nhiều cải cách nhất về tiền tệ ở triều Tống, cũng là người chịu thất bại nặng nề nhất, nhưng trách nhiệm cũng không thể hoàn toàn quy tội về một mình lão, ngày đó quả thực là không còn cách nào khác, một lượng lớn tiền bạc bị tuồn ra, dẫn đến tiền tệ Đại Tống trở nên thiếu hụt nghiêm trọng, lão đành coi việc xấu cũng thành tốt. Cúng chính vì thế, dẫn đến việc dân chúng mất đi sự tín nhiệm vào tiền bạc, ngày ấy đồ đồng bán rất chạy, cho nên dân chúng đều nô nức sử dụng tiền đúc đồng.
Bây giờ đã khác, ngày nay kinh tế phát triển, thị trường cần đến tiền, giá trị tiền tệ ngày càng tăng lên, cơ bản là không tài nào ngừng được, nếu như vẫn không chịu phát hành tiền tệ, thì giá trị của nó có thể sẽ vượt xa giá trị đáng có của bản thân, điều này đối với toàn bộ nền kinh tế mà nói, cũng không phải là tin tức tốt lành, lúc nàocũng có thể bị sụp đổ.
Thái Kinh sắc mặt nghiêm nghị nói:
- Đây còn là lần phát hành tiền đầu tiên kể từ khi hoàng thượng lên ngôi, không thể để xảy ra bất kì sai sót gì !
Lý Kỳ gật đầu nói:
- Thái sư hãy yên tâm, thực ra bắt đầu từ năm đầu tiên hoàng thượng lên ngôi, triều đình đã chuẩn bị việc đúc tiền rồi, do liên tục sửa đổi, rồi dời đi dời lại, đến hôm nay trên thị trường đã vô cùng khao khát triều định phát hành tiền mới rồi, vì thế nên các thương nhân đều ồ ạt đem đồ đồng trong nhà bán cho triều đình, mong triều đình có thể phát hành thêm nhiều tiền nữa.
Vương Trọng Lăng nói:- Thảo nào ta thấy đồ đồng trên thị trường càng ngày càng ít, hóa ra đều bị triều đình thu lại cả rồi.
Lý Kỳ nói:
- Đây cũng là vì đã hết cách, sự tăng trưởng của hàng hóa buộc phải dùng đến tiền mới khai thông, bằng không số hàng hóa này càng kìm nén càng nhiều, có thể sẽ hỏng từ ngay trong tay, đám thương nhân kia đều đang trông chờ mòn mỏi.
Bạch Thiển Dạ nói:
- Thực ra việc phát hành tiền tệ lần này không phải là mục đích chính, mấu chốt nằm ở chỗ tiền giấy.
Đối với tiền giấy, đám người Thái Kinh cũng có nghe loáng thoáng, nói:
- Khi trước Giao tử đã khiến dân chúng khổ cực lầm than, nước sôi lửa bỏng,tiền giấy này có thể nhận được sự tín nhiệm của dân chúng hay không, lão phu cũng rất lo lắng.
Lý Kỳ thở dài:
- Nhưng chẳng còn cách nào khác. Hiện giờ kinh tế của Đại Tống ta quá tốt, may mắn thu phục được Nam Ngô và Đại Lý, bằng không tiền tệ có thể sẽ càng thêm khan hiếm, nhưng chỉ dựa vào tiền đúc để duy trì thì vẫn không đủ, bởi tiền đúc đồng sẽ dần dần bị mài mòn, mức độ mài mòn nhanh hay chậm còn phải xem mức độ sử dụng nhiều hay ít, sự mài mòn này là một loại tổn thất không thể ngăn chặn, ngươi chỉ có thể ngăn tốc độ mài mòn của nó mà thôi, nếu triều đình có thể nghiêm khắc dựa vào số lượng đồng tích trữ mà phát hành tiền giấy, vậy thì sẽ không thể xuất hiện mối khủng hoảng Giao tử được, hơn nữa còn có thể giảm thiểu sự tổn thất không cần thiết này rất tốt.Nhắc đến sự oxy hóa của đồng, Thái Kinh lại nói:
- Thực ra lão phu luôn thấy dùng vàng bạc làm tiền rất tốt, bởi vì vàng bạc rất khó bị ăn mòn, còn nhớ khi trước lão phu có nói với ngươi, nhưng ngươi cho rằng giá trị của đồng nằm ở tác dụng của chính bản thân nó, hơn nữa đem so với vàng bạc, tác dụng rất ít, nhưng hiện nay giá trị của tiền tệ đã hoàn toàn được thể hiện ra, mối quan hệ của nó với đồng đã dần dần giảm bớt, lão phu nghĩ hẳn đã có thể dùng vàng bạc để thay thế đồng rồi.
Dùng đồng làm tiền tệ, là vì đồng có mối quan hệ mật thiết với cuộc sống của nhân dân, đó là đồ dùng bằng đồng. Dùng đồng chế tạo vũ khí cũng có thể thể hiện ra giá trị của nó, cho nên đồng đã tự nhiên mà trở thành tiền tệ, giá trị của tiền tệ cũng thay đổi theo giá trị của đồng. Nhưng hiện giờ đã khác, giá trị của tiền tệ đã vượt xa giá trị của đồng, từ đó có thể thấy rằng, giá trị của tiền tệ chủ yếu không đến từ đồng mà là chịu sự ảnh hưởng của toàn bộ nền kinh tế thị trường, vậy thì ngươi lấy một thứkhác để thay thế tiền đúc đồng, cũng không phải là không được.
Lý Kỳ hơi chần chừ rồi mới nói:
- Lời của thái sư có lý, đây quả là một cơ hội tốt, nhưng Đại Tống ta là một quốc gia sản xuất đồng lớn, mà trên phương diện vàng bạc lại có đôi phần yếu kém, tuy nhiên, rất nhiều nước có nguồn tài nguyên vàng bạc phong phú, nếu thay đổi bản chất của tiền tệ, thì giá trị của vàng bạc chắc chắn sẽ tăng mạnh, chẳng khác gì đem của cải dâng vào tay người khác, trước mắt vẫn chưa phải thời cơ thích hợp, hơn nữa việc thay đổi này phải tiến hành từ từ.
- Phải đấy, không thể cùng lúc có được hai thứ, được cái này thì phải mất cái kia !
Thái Kinh bất đắc dĩ thở dài nói:
- Vậy thì tiền giấy này ngươi có nắm chắc không?Lý Kỳ đem chuyện liên hiệp phát hành ra thuật lại cho đám người Thái Kinh thêm 1 lần.
Thái Kinh nghe xong gật đầu liên tục, khen ngợi nói:
- Không tồi, không tồi, chủ ý này quả thực không tồi, tới lúc đó lão phu nhất định sẽ ủng hộ mạnh mẽ, thứ tiền tệ này làm nhiễu loạn Đại Tống ta mấy chục năm nay, nếu như có thể giải quyết căn bệnh này, Đại Tống ta nhất định sẽ có thể bước lên một bậc nữa.
Lý Kỳ khẽ cười nói:
- Đây không phải là chuyện sớm chiều, muốn nhanh chóng cũng không được, phải đi dần dần từng bước một.
Thái Kinh cười nói:- Ngươi có thể nghĩ như vậy thì lão phu hoàn toàn yên tâm rồi, trước đây lão phu chính là vì quá nôn nóng, dẫn đến việc càng ngày càng không thể sửa chữa. Sau đó muốn cứu vãn cũng không thể cứu được nữa, ngày đó dân chúng mắng lão phu là tên quan mang họa cho nước nhà, lão phu ngoài miệng không chịu nhận thua nhưng trong lòng thì sớm đã thừa nhận rồi.
Nếu như là Tống Huy Tông cầm quyền, chắc chắn lão sẽ không nói câu này, bởi vì chỉ cần có Tống Huy Tông, lão sẽ có khả năng xây dựng lại cơ đồ, hiện tại Triệu Giai đang nắm quyền, lão hiểu mình hoàn toàn không có hi vọng gì, cho nên rất thẳng thắn không bao biện cho những lỗi lầm ngày trước.
Điều này khiến Lý Kỳ vô cùng cảm kích, hắn hiểu Thái Kinh nói như vậy chỉ vì hi vọng mình sẽ không phạm phải sai lầm giống như thế, nhưng chuyện này hiểu trong lòng là được rồi, cũng không cần đi sâu thêm nữa, đằng nào cũng không thayđổi được điều gì, hắn chuyển chủ đề sang chuyện khác:
- Phải rồi, không biết hiện giờ Học viện thái sư thế nào?
Thái Kinh nhìn Vương Trọng Lăng ha ha nói:
- Điều này ngươi phải hỏi Vương Trọng Lăng, bây giờ chuyện ở Học viện Thái sư cơ bản đều do ông ta và Thao Nhi xử lý.
Vương Trọng Lăng vui vẻ nói:
- Ta vốn tưởng rằng làm phó viện trưởng, có khổ sở mệt nhọc nữa cũng chỉ có từng đó việc, không thể nào mệt mỏi hơn so với công bộ Thượng thư---.
Lý Kỳ chen ngang:
- Vậy ban đầu tại sao Vương thúc thúc lại tìm mọi cách từ chối?Vương Trọng Lăng đáp:
- Đó là vì ta sợ gặp nguy hiểm---tên nhãi này lại muốn móc họng ta.