Đông đông đông!
Lý Kỳ nghe thấy tiếng động này, cúi đầu nhìn xuống phía gầm bàn, nói:
- Ta nói này Mã Kiều, Lục Tử người ta thành hôn, ngươi ở đây run rẩy cái gì thế?
Mã Kiều liền đè mạnh hai chân mình xuống, ngây ngô cười nói:
- Ta ta là mừng thay cho Lục Tử.
Ngô Tiểu Lục cũng là một kẻ ngốc, vẫn còn ngơ ngác nói:
- Mã ca, thật sự cảm ơn ca.
Hai kẻ ngốc này, trong lòng Lý Kỳ vừa tức giận vừa buồn cười, liền bật cườikhanh khách nói với Ngô Phúc Vinh:
- Ngô đại thúc, thúc không nói đôi lời sao?
Ngô Phúc Vinh vui vẻ nói:
- Chuyện này vốn nên là lão hủ cầu hôn với phu nhân. Bây giờ ngược lại lại để phu nhân mở lời trước, lão hủ quả thực là không chu toàn lễ nghĩa. Về phẩn tiểu tử này, vẫn là người làm sư phụ nó nói đi, lão hủ nói rồi, nó từ trước đến giờ nó đều không nghe.
Đó là, ông bình thường đều đánh đập, Lý Kỳ liếc nhìn Ngô Tiểu Lục, cười nói:
- Lục Tử .
- Lý ca, người nói đi, ta nghe thấy rồi.Ngô Tiểu Lục liền nói.
- Ách .
Lý Kỳ chuẩn bị lời nói hay, bỗng nhiên quên hết, liền cười nói:
- Nhiều thì ta cũng không nói nhiều nữa, hai người các ngươi tranh thủ sớm cho Ngô đại thúc bồng cháu đi.
Ngô Tiểu Lục liền gật đầu nói:
- Lý ca, yên tâm đi, chuyện này ta biết rồi. Ây da Tiểu Đào, chân nàng không bị chuột rút đó chứ.
Mẹ kiếp! Lý Kỳ cười mắng:
- Tiểu tử ngươi vẫn phải gọi Mã Kiều là sư phụ đấy.Ngoài Mã Kiều, Lỗ Mỹ Mỹ ra, những người còn lại đều bật cười.
Họ đang cười cái gì thế?
Mã Kiều chẳng hiểu ra sao cả nhìn mọi người.
Lý Kỳ cũng không có mất công giải thích với y chuyện này, liền nhìn về phía Trần A Nam và Tiểu Ngọc nói:
- A Nam, Tiểu Ngọc, ta vẫn luôn giúp hai ngươi xem như đệ đệ và muội muội của mình. Hai ngươi cũng là ta thấy các ngươi trưởng thành, nhiều thì ta cũng không nói nữa, sau khi thành hôn, sống cuộc sống hạnh phúc, đặc biệt là A Nam ngươi, cũng nên có định tính rồi, đừng xem mình là Nam ca. Nếu ta biết ngươi ức hiếp Tiểu Ngọc, ta sẽ không tha cho ngươi đâu.Trần Đại Nương cũng nói:
- Đại nhân nói đúng, A Nam ngươi cũng nên thu tâm đi, đừng để mẹ phải lo lắng cho ngươi nữa.
Trần A Nam liền vỗ ngực nói:
- Nương, đại ca, các người yên tâm đi, chính là ta thương hại mình cũng không thể làm tổn hại tới Tiểu Ngọc.
- Xem như tiểu tử ngươi biết nói chuyện, không có lông bông lêu lổng như đám người Cao Nha Nội.
- Lý đại ca, ta không có lêu lổng như đám người Cao Nha Nội.
Lý Kỳ nói:- Không có là tốt nhất. Nếu có, hừ, ngươi phải cẩn thận đấy, ta thế nào cũng liên hợp với đại nương đánh ngươi.
Trần Đại Nương liền nói:
- Nào dám phiền đại nhân ra tay, nếu tiểu tử này dám làm ra chuyện có lỗi với Tiểu Ngọc, lão thân sẽ không tha cho nó đầu tiên.
Bá đạo! Một câu nói đùa của ta, lão già ngươi còn tưởng thật. Lý Kỳ liền cười nói gật đầu, ho khẽ một tiếng, nói:
- Được rồi, hôm nay tới đây thôi.
Không đúng, chuyện của ta vẫn chưa có tin tức mà! Mã Kiều đang lúc trong lòng kích động, nghe thấy Lý Kỳ nói một câu như vậy, liền ngây người ra, nói:
- Chờ chờ chút, Xu Mật Sứ, ngươi không phải còn quên nói điều gì chứ?Mắt Lý Kỳ mang ánh cười, nói:
- Không có đâu! Chính là chuyện này mà!
Mã Kiều nói:
- Vậy ngươi gọi ta lên làm gì?
Lý Kỳ nhún vai nói:
- Ta nói rồi, ngươi tới hay không thì tùy ngươi mà.
Tửu Quỷ cười xấu xa nói:
- Được rồi, đều là chuyện vui, đi đi đi, lão Ngô, chúng ta xuống dưới uống rượu thôi.
Mã Kiều hoàn toàn tức giận, đập mạnh xuống bàn một cái, chân bàn liền lúnxuống, vụn gỗ bay tứ tung.
Trời, thằng nhãi này không phải điên rồi chứ! Đây thật đúng là hù cho Lý Kỳ sợ hãi, liền lùi ra phía sau một bước.
Đám người Tiểu Ngọc, A Nam cũng tránh ra, cố gắng giữ khoảng cách với Mã Kiều, duy chỉ có Tửu Quỷ vẫn ngồi trên ghế, vắt chân lên cười khanh khách nhìn Mã Kiều.
- Nực cười, hay cho Xu Mật Sứ ngươi, thật đúng là khinh người ta quá lắm. Mã Kiều ta đường đường là đại trượng phu, còn phải cầu xin ngươi, thật đúng là rất coi thường người ta.
Nói xong, y quay người, khiến cho Lý Kỳ sợ hãi đứng phía trước Vương Dao.Cơn thịnh nộ này của Mã Kiều, hắn cũng sợ.
Nhưng cảnh tiếp theo, thật sự khiến cho người ta thật sự mở rộng tầm mắt, chỉ thấy Mã Kiều tung vạt áo lên, quỳ một đầu gối xuống đất, ngửa đầu lên nhìn Lỗ Mỹ Mỹ, nói:
- Mỹ Mỹ, cuộc đời này của ta thích nhất chính là nàng. Trước đây cũng vậy, bây giờ cũng vậy, sau này cũng vậy, tâm nguyện lớn nhất của đời ta chính là có thể cưới nàng về làm vợ, không biết nàng có bằng lòng gả cho ta không?
Mã Kiều là người thế nào, thật sự là một quân tử quang minh lỗi lạc, yêu hận phân minh, không có việc gì là không thể nói với người ta. Mặc kệ là yêu hận, y đều biểu hiện ra, không hề giấu diếm, làm tiểu xảo sau lưng, chỉ là trước đây trong đầu y không thông suốt, căn bản không nghĩ tới chuyện thành hôn. Bởi vì trong lòng y, y sớm đã xem Mỹ Mỹ là vợ rồi, chỉ cảm thấy có thể chờ đợi bên cạnh Mỹ Mỹ, như vậylà đủ rồi. Nhưng, hôm nay đã bị Lý Kỳ kích động như vậy, cuối cùng y cũng đã tỉnh ngộ, Mỹ Mỹ vẫn còn chưa thể xem như là vợ y.
Tửu Quỷ thấy thế mà trong lòng vui mừng, tiểu tử này xem như đã thông suốt rồi.
Lý Kỳ nhìn thấy thế mà mỉm cười, con người này quả là lợi hại, cầu hôn cũng còn chuyên nghiệp hơn cả lão tử nữa.
Lỗ Mỹ Mỹ sao lại không hiểu được tâm ý của Mã Kiều chứ. Trong lòng cô đương nhiên cũng chính là Mã Kiều, sao còn dung nạp được người khác nữa, nước mắt dâng trào nhỏ xuống lã chã, liền đưa hai tay ra nói.
- Sư ca, huynh mau đứng dậy đi.Mã Kiều liền nói:
- Vậy sư muội đồng ý với ta rồi chứ?
Lỗ Mỹ Mỹ cũng không phải là người thích giấu diễm, cũng không cảm thấy đây là điều xấu hổ gì, nhưng đang lúc cô chuẩn bị đồng ý Mã Kiều, Lý Kỳ bỗng lên tiếng:
- Khoan đã.
Tiếng khoan đã này đã khiến cho Mã Kiều kích động sát nhân.
Lý Kỳ nói xong cũng nơm nớp lo sợ, ngoài miệng vẫn nói:
- Mã Kiều, bây giờ ngươi không vui, có lẽ vẫn là lời mai mối, mạng của phụ mẫu, phụ mẫu của Mỹ Mỹ đều đã không còn nữa, đương nhiên lớn nhất là sư phụ. Mà hai vị sư phụ của cô ấy đều ở đây, chúng ta không đồng ý, vậy chuyện này không thể thành được.Tửu Quỷ gật đầu vô lương nói:
- Lời này của Xu Mật Sứ quả thực là rất đúng. Chuyện này, hai người chúng ta còn phải châm chước.
- Đúng cái đít.
Mã Kiều quát lên một tiếng, nói:
- Ngươi còn mặt mũi nói với ta lời này sao? Ban đầu Bạch Tướng không phải cũng phản đối chuyện ngươi và Bạch Nương Tử sao? Nhưng khi đó ngươi đã làm thế nào? Nửa đêm canh ba ta cùng ngươi đi trèo .
- Mỹ Mỹ, mau đồng ý y đi.
Lý Kỳ không chờ Mã Kiều nói hết câu, liền lớn tiếng hét lên. Hắn dường như đãquên mất trên thế giới này người biết nhiều bí mật của Xu Mật Sứ hắn nhất chính là Mã Kiều. Điều này nếu tiếp tục nói nữa, thật sự không biết ai báng nhạo ai.