Bắt lấy mọi cơ hội phát động tiến công tác chiến.
Đây là chiến lược quyết thắng từ trước tới nay của Hoàn Nhan Tông Hàn.
So với Hoàn Nhan Tông Vọng, Hoàn Nhan Hi Doãn, thì Hoàn Nhan Tông Hàn chú trọng chính là độc tài, bất cứ lúc nào, đều đặt tiêu diệt địch nhân làm nhiệm vụ thiết yếu, Hoàn Nhan Tông Vọng thì lại càng nghiêng về hướng vương đạo, bởi vì gã thường suy tính không phải là tiêu diệt kẻ thù, cũng không phải là công thành đoạt đấy, mà là làm như thế nào để cho Đại Kim xưng bá thiên hạ, mà Hoàn Nhan Hi Doãn lạitheo đuổi quỷ đạo, tìm cách để mà dùng sự trả giá nhỏ nhất để đổi lấy thu hoạch lớn nhất.
Ba người ai cũng có sở trường sở đoản riêng, nhưng nói về chiến tranh, Hoàn Nhan Tông Hàn có lẽ phải nhỉnh hơn một chút, Hoàn Nhan Tông Vọng và Hoàn Nhan Hi Doãn suy xét có chút quá nhiều, bọn họ không chỉ là nhà quân sự, đồng thời vẫn còn là một chính trị gia, chính trị gia suy tính việc gì thường khá phức tạp hơn một ít, mà Hoàn Nhan Tông Hàn thì hoàn toàn chỉ là một nhà quân sự thuần túy, khứu giác về chính trị vẫn luôn là sở đoản của gã, mà Cao Khánh Duệ chính là người bù lại chỗ thiết hụt trong chính trị cho gã.Nhưng mà, chiến tranh ở phương bắc đã khai hỏa nhiều ngày, nếu là lúc trước, quốc nội Đại Tống thường chỉ có rất ít người sẽ vào mọi thời khắc chú ý đến chiến sự ở phương bắc, dân chúng bình thường thì càng ngày mọi ngày làm việc gì thì nay vẫn cứ làm việc đó, nhưng hiện tại bất đồng, những người thống trị như Triệu Giai, Lý Kỳ và một số người liên quan khác cực kỳ chú trọng đến ý tưởng của dân chúng, bọn họ hy vọng đánh một trận chiến được toàn bộ dân chúng đều tán thành, chứ không phải giống như Tống Huy Tông, ta muốn đánh thì ta cứ đánh, dân chúng ngươi nghĩ cái gì thì mắc mớ gì đến ta.
Cho nên, từ lúc trước khi còn chưa đánh trận, Triệu Giai đã chuẩn bị xong ngựa tốt, mỗi thời mỗi khắc phải đưa tin tức chiến sự đến ĐôngKinh Biện Lương, khiến cho dân chúng Đại Tống đều tham dự vào việc này, đương nhiên, trong số những tin tức này cũng có rất nhiều nội dung không chân thực, tỷ như tuyên truyền người Nữ Chân cùng hung cực ác, ngược đãi người Hán, coi mạng người như cỏ rác, nói tóm lại, chính là kích động cảm xúc của dân chúng đấy.
Ở giai đoạn ban đầu, những phong thư chiến thắng nối tiếp nhau gửi về Đông Kinh, khiến cho dân chúng vui mừng khôn xiết, rốt cục hãnh diện rồi. Trước kia luôn sợ hãi người Nữ Chân cùng người Khiết Đan, hiện tại xem ra, nam nhi của Đại Tống ta cũng không kém gì người khác cả.Từ sau khi chiến tranh chính thức khai hỏa, dân chúng Biện Lương chỉ cần là có thời gian rảnh rỗi, lại lập tức tụ tập đến quán trà, quán rượu để hỏi thăm tình hình chiến sự ở tiền tuyến, chủ yếu là bọn họ từ miệng ai biết đến đâu? Chính là chút văn nhân nhã sĩ.
Nhóm những nhà bình luận chiến sự đầu tiên liền bởi vậy mà ra đời.
Văn nhân ấy ư, chính là thích nói, thích biểu đạt chủ trương của chính mình, dù sao những đầu năm nay người đọc sách vẫn tương đối ít, mọi người dễ lừa dối, cho nên làm chuyên gia cũng tương đối dễ dàng.
Những văn nhân nhã sĩ này, bắt đầu đưa ra các loại phân tích, cứgiống như kể chuyện xưa vậy, đám dân chúng cũng là vô cùng thích nghe đấy.
Mà một ít văn nhân có khát vọng, có chí khí thì bắt đầu tuyên truyền về Trung Nguyên đại quốc luận.
Kỳ thật bọn họ cũng không phải là nói khoác loác, vương triều Đại Tống vốn là giàu có nhất thiên hạ, văn minh cao, không người nào có thể với tới, nếu như lực lượng quân sự mạnh hơn nữa, có thể nói là vô địch thiên hạ, cũng không có ai sẽ phản đối hết.
Chính là vì trận chiến tranh này, cuộc sống của dân chúng trở nênnhiều màu nhiều vẻ. Trước kia nếu có đánh giặc, bọn họ đều là những người bị bóc lột đấy, thời gian đâu mà đi quan tâm những thứ này, ăn cơm còn thành vấn đều nữa là, nhưng lần này, triều đình cũng không hề bóc lột ai dù chỉ là một dân chúng, vì vậy, cuộc sống của bọn họ cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều. Điều duy nhất bị ảnh hưởng chính là giá hàng bắt đầu tăng lên thôi.
Không ít thương nhân đều phát đại tài trong lần rung chuyển này, cũng thúc đẩy ra cho sự xuất hiện của một đám nhà giàu mới, nhưng đám nhà giàu mới này cũng không còn là thương nhân thuần túy nữa, càng nhiều cũng đều là kẻ sĩ có tài, bởi vì bọn họ từng được đọc sách, có văn hóa, vì vậy, nếu bọn họ muốn kinh doanh, thì tự nhiên đã có ưu thếbẩm sinh rồi, cùng lúc đó, rất nhiều phát minh sáng tạo bắt đầu tuôn ra.
Trong đó, khiến mọi người chú ý nhất, không ai thắng được ông chủ cửa hàng vải vóc họ Cổ, ông ta là người đầu tiên lợi dụng hệ thống dẫn nước dùng lên máy dệt vải, tạo ra nhà xưởng cơ giới hóa đầu tiên trong lịch sử ở thượng du Biện Hà, hơn nữa, ông ta còn cải thiện trang bị cho hệ thống dẫn nước, do đó đã đề cao hiệu suất tinh luyện kim loại lên rất nhiều.
Kỳ thật việc mượn sức nước thôi động ổ quay cơ giới hóa, cũng đã từng xuất hiện ở thời kỳ Đông Hán rồi, người sáng lập ra tên là Đỗ Thơ, người này chính là người đã mượn sức nước để lôi kéo máy quạt gió,trọn bộ thiết bị được gọi là “Hệ thống dẫn nước”, nhưng mà, vị thương nhân này lại tiến thêm một bước đề cao kỹ thuật ở phương diện này, khiến nó trở nên càng thêm tinh tế, càng thêm phù hợp với quy luật sản xuất.
Lần phát minh này, ngay lập tức đã mang đến cho ông ta một vạn quan tài phú, bởi vì Quân Khí Giám trực tiếp dùng một vạn quan mua một bộ thiết bị của ông ta, đầu nhập vào hệ thống tinh luyện kim loại sắt tay, bời vì gần như ở cùng lúc, Ngu Doãn Văn đã ứng dụng được sắt tây tại đầu mũi tên, y phát hiện ra rằng mũi tên được tạo ra từ sắt tây sắc bén hơn, còn cực kỳ bền bỉ, bởi vì đồ sắt tầm thường hay bị gỉ, làm cho mũi tên không được sắc bén như vậy, nhưng sắt tây cũng đã bù lại chokhuyết điểm này rất tốt, một khi có một nguyên liệu nào đó được sử dụng vào các thiết bị quân sự, vậy thì loại nguyên liệu này chắc chắn cần một số lượng được sản xuất ra lớn hơn, cho nên sau khi quân khí giám biết được có người cải tiến trang bị của hệ thống dẫn nước thì Ngu Doãn Văn đã tự mình tiến đến thăm dò, đồng thời yêu cầu cha của cậu mua ngay một bộ thiết bị này.
Quân Khí Giám có tiền nha, một vạn quan chỉ là chút lòng thành thôi.
Sau đó, các thương nhân ở Biện Lương bắt đầu nhăm nhe chú ý đến hệ thống dẫn nước này, hy vọng hệ thống dẫn nước này có thể về mìnhmua bán, bởi vì dòng chảy ở Biện Lương rất phát đạt, đây cũng là một trong số những nguyên nhân chủ yếu vì sao Đại Tống lại phải thành lập thủ đô ở Biện Lương.
Nhưng mà, phong trào sức nước này cũng chỉ là vừa mới bắt đầu, sau khi Quân Khí Giám nắm được hạng kỹ thuật này, đã không ngừng cải tiến, lại ứng dụng lên trên thuyền chiến, lợi dụng nguyên lý chuyển động của bánh răng, tiến thêm một bước cải thiện chân đạp chiến thuyền và chiến xa, thậm chí dùng cho cả địa lôi, Quân Khí Giám đã nghiên cứu lợi dụng bánh răng đánh lửa, do đó hoàn thành tư tưởng chiến lược về địa lôi chân đạp kíp nổ.Tuần San Đại Tống Thời Đại cũng đang chuyên môn phát biểu một luận văn, định nghĩa phong trào này là “Phong trào bánh răng”.
Vị thương nhân họ Cổ kia cũng bởi vậy mà danh chấn Kinh Thành, đồng thời cũng trở thành người có lợi thế nhất để giành được Vô Song Thưởng, trong nháy mắt đã nhảy vào hàng ngũ thủ phủ của Kinh Thành.
Tuy rằng Đại Tống đã tham chiến, nhưng ở quốc nội vẫn còn ở trong giai đoạn mạnh mẽ bay lên, những thứ như ống đựng tên, nguyên liệu chế tác cung nỏ chẳng hạn, đều chiếm được sự cải thiện rất lớn, một loạt sự tiến bộ như này, đã khiến cho dân chúng cảm thấy tràn đầy hi vọng với trận chiến tranh mang tầm vóc quốc gia này.Đương nhiên, cũng có chỗ làm cho bọn họ lo lắng, đó chính là việc hoàng đế ngự giá thân chính, từ sau khi Triệu Giai đăng cơ đến nay, đã lấy được sự truy sùng của chúng sinh trăm họ, thậm chí có người đã so sánh Triệu Giai với những bậc minh quân như Lý Thế Minh, Hán Vũ Đế Rồi, nói cách khác, chính Triệu Giai ở trong lòng dân chúng Đại Tống, đã vượt qua hai vị thủy tổ khai quốc là Thái Tổ và Thái Tông rồi.