Nói xong, y lại quay về phía Trang Tường nói:
- Trang tiên sinh, ngươi thấy bước tiếp theo quân Kim sẽ đi về phía nào?
Trang Tường trầm ngâm hồi lâu, nói:
- Ta cũng tán thành với lời của tướng quân. Về phía tấn công Da Luật Đại Thạch hay Tây Hạ, ta cho rằng nếu Da Luật Đại Thạch ở Mạc Bắc, chúng khả năng sẽ tấn công Tây Hạ. Nhưng Da Luật Đại Thạch tới một nơi quan trọng như vậy, nếu Da Luật Đại Thạch chiếm được vùng đất này, như vậy cũng sẽ uy hiếp rất lớn tới Kim quốc. Da Luật Đại Thạch chắc chắn không thể để Kim quốc dễ dàng được, Tây Hạ lúc nào cũng có thể lấy được, hơn nữa thực lực của Tây Hạ đã cố định rồi, rất khó mà khuếch trương ra ngoài. Tuy nhiên, Da Luật Đại Thạch thì khác, hiện giờ thế lực của Da Luật Đại Thạch rất nhỏ, một khi hắn ta phát triển, nhất định sẽ là đại họa của Kim quốc.Ngô Giới gật đầu nói:
- Ngươi nói rất đúng, nếu Hoàn Nhan Tông Vọng biết giá trị của Sơ Lặc, gã ta nhất định sẽ dẫn quân đi lấy, hơn nữa gã ta còn có thể đánh để cướp lấy ngụy trang của Da Luật Đại Thạch.
Trang Tường liền nói:
- Tướng quân, Da Luật Đại Thạch cướp được Sơ Lặc rồi, chúng ta còn có thể chấp nhận được, nhưng tuyệt đối không thể để Kim quốc cướp lấy chỗ này. Nếu không, chúng ta sẽ bị kiềm chế không ít. Hơn nữa, chúng còn có thể cắt đứt con đường mậu dịch của chúng ta bất cứ lúc nào. Cứ như vậy, vai trò của khu Hà Hoàng cũng đã giảm đi nhiều.
Ngô Giới vừa nghe thấy thế, liền quyết định nói:
- Trương Hiến, ngươi lập tức đi xuống triệu tập binh mã, lập tức xuất binh SơLặc.
- Khoan đã.
Trang Tường liền ngăn lại, nói:
- Tướng quân, dù chuyện này cấp bách, nhưng chân này của Kim quốc đã chọc vào rồi, sự việc sẽ vô cùng phức tạp. Ta nghĩ tướng quân nên cho khoái mã gửi tới Kinh thành, chờ Hoàng thượng quyết định. Hiện giờ đường ở khu vực Hà Hoàng đã thông. Nếu dùng khoái mã tám trăm dặm, nửa tháng sẽ trở về, mà chúng ta có thể vừa tiến quân vừa chờ thư từ kinh thành trở về.
Ngô Giới nghe xong cũng cảm thấy có lý, dù sao y cũng chỉ là đánh giặc, ở đây có lẽ cũng đã liên lụy tới không ít vấn đề về phương diện chính trị. Y cũng không biết Da Luật Đại Thạch đó là thù hay bạn, liền gật đầu nói:- Vậy thì được, theo lời của Trang tiên sinh nói mà làm.
Thư đã được gửi đi trong ngày, mà ngày thứ hai, Ngô Giới đã chỉnh đốn binh mã tới thành Ước Xương, đi thẳng tới cửa khẩu Sơ Lặc. Nhưng khi sắp đi vào ranh giới vương triều Lạt Hãn Đông Khách, một bức thư từ trên trời rơi xuống.
Bức thư này tới có chút bất ngờ, hơn nữa là từ thành Sơ Lặc gửi đi.
- Tướng quân, bức thư này là ai gửi tới?
Trang Tường thấy Ngô Giới đọc mà cau mày, trong lòng có dự cảm không lành.Ngô Giới đưa bức thư tới, nói:
- Là thư của Da Luật Đại Thạch đích thân viết.
- Hả?
Trang Tường hơi sửng sốt nói:
- Lẽ nào Da Luật Đại Thạch đã chiếm được thành Sơ Lặc rồi?
Ngô Giới gật đầu nói:
- Không chỉ như vậy, gã ta còn nói cho ta biết, quân Kim đã xuất phát từ phủ Bắc Đình của Hồi Cốt Cao Xương rồi, mục tiêu tương tự cũng là đây, nhanh nhất cũng nửa tháng mới có thể tới được đây.
Trang Tường nghe thấy thế mà tay khẽ run lên, liền cầm lấy bức thư, hóa ra DaLuật Đại Thạch gửi thư tới chủ yếu là muốn thể hiện thiện ý với Đại Tống. Gã muốn thể hiện gã từ trước tới giờ đều có quan hệ mật thiết với Đại Tống, hy vọng quân Tống không nên tấn công gã, mà giúp gã đối phó với quân Kim.
Đây cũng là hợp tình hợp lý, Da Luật Đại Thạch vừa mới chiếm được nơi đây, thế lực vẫn chưa ổn định, sao có thể chịu được sự tấn công của Đại Tống và Kim quốc nữa. Cho nên, gã phải liên hợp với một bên trong đó để chống lại bên còn lại. Kim quốc chắc chắn là không tha cho gã rồi, như vậy gã chỉ có thể liên hợp với Đại Tống.
Sau khi Trang Tường đọc xong, liền mang những suy nghĩ của mình hỏi Ngô Giới:
- Tướng quân, bây giờ nên làm thế nào?Ngô Giới ngẩn người ra, không trả lời mà hỏi lại:
- Ngươi nói chúng ta liệu có thể trong vòng nửa tháng nuốt gọn thành Sơ Lặc không?
Trang Tường lắc đầu nói:
- Ta nghĩ là rất khó, Da Luật Đại Thạch này có lẽ cũng là một đại tướng rất tài. Gã ta có thể chiếm cứ được nhanh như vậy, có thể thấy là rất tài, dù có lấy được, e là chúng ta cũng sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.
Ngô Giới nói:
- Vậy thì tới khi đó quân Kim vừa tới, sẽ ngồi ngư ông thủ lợi, nếu không có quân Kim, thì còn có thể chiến đấu, nhưng bây giờ cuộc chiến này xem ra là không thể đánh được rồi. Nếu không, quân ta chắc chắn lã bị chôn vùi ở đó, ngược lại quân Kim cũng đã kiếm được lợi ích lớn.- Lời tướng quân nói có lý. Cuộc chiến này tuyệt đối không thể đánh được.
Trang Tường gật đầu, lại hỏi:
- Vậy chúng ta có giúp Da Luật Đại Thạch chống lại quân Kim không?
Ngô Giới nói:
- Đây cũng là điểm khó của ta. Quân Kim hiện giờ cũng là đồng minh của chúng ta. Nếu không có lệnh của Hoàng thượng, sao ta dám giúp người ngoài gây xung đột với quân Kim được? Tội này chúng ta không gánh nổi. Như vậy đi, đại quân tạm thời lui về thành Ước Xương, tiếp tục gửi thư cấp báo về kinh thành, nói rõ tình hình ở đây, tất cả đều phải chờ quyết định của Hoàng thượng.
Biện Lương Đông Kinh!
Hàng vạn dân chúng theo dõi tiền tệ được phát hành kết thúc, loại tiền mới nhấttoàn bộ đều được lên kệ. Đồng thời với đó, cùng với lượng lớn tiền tệ được đưa vào thị trường, giá trị tiền tệ bắt đầu lắng xuống.
Điều này đối với cả môi trường kinh tế mà nói là một sự kiện tốt, đặc biệt đối với quốc nội. Bởi vì trong tay người dân đều có đầy tiền, sức mua bán cũng tăng lên, toàn bộ nền kinh tế trong nước đều vận chuyển, tình hình lại càng tốt lên.
- Từ từ, từ từ, không cần phải gấp, có một nghìn năm trăm vạn quan tiền, ai nấy đều có phần. Hôm nay không đổi được, ngày mai có thể đổi, mọi người không cần phải vội.
Chỉ thấy ở trước cửa Cục nông nghiệp lớn nhất Biện Lương Đông Kinh, đầu người đông nghịt, một con rồng dài không nhìn thấy đuôi, dường như đều đứng xếp hàng bên ngoài thành đi vào, chỉ thấy mỗi người dân đều mang theo một xâu tiền sắt,tiền thiếc lớn, thậm chí còn có rất nhiều người đẩy cả xe tới xếp hàng. Phía trên xe cũng toàn là tiền sắt, tiền thiếc, tiền lớn tiền nhỏ đều chất lên như núi.
Lại thấy không ít người dân từ bên trong đi ra, trong ngực ôm một đống tiền đồng, ai nấy đều rất hân hoan, nhảy múa.
Từ sau khi phát hành, tiền thiếc, tiền sắt đã bị hủy bỏ hoàn toàn, không có tác dụng về mặt pháp luật, đồng thời cũng đã mở cửa lớn mua đổi tiền tệ. Người dân có thể dùng tiền sắt, tiền thiếc đối thành tiền đồng tương ứng. Điều này cũng là một thủ đoạn chính của việc phát hành tiền tệ.
Nên nhớ, từ sau khi cải cách Hi Ninh thất bại, tiền sắt, tiền thiếc đều thuộc loại tiền kém, rất nhiều thương gia đều không thu nhận loại tiền này, giá trị cũng quá nhỏ, mua một chiếc bánh bao cũng phải mất lưng bao tiền. Điều này chứng tỏ chính làmột loại tiền tệ không hợp lý. Đống tiền này đặt ở đó cũng nhanh chóng bị han rỉ, triều đình vừa mở cửa này, người dân liền khẩn trưởng lấy tiền sắt, tiền kẽm trong nhà đi đổi, chạy tới đây đổi thành tiền đồng
.