Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1776: Chương 1776: Tiềm lực của Đại Tống(1)




Canh bốn, trời vẫn tối đen.

Lý Kỳ đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa ở ngoài phòng, nghe thấy Mã Kiều hạ giọng nói:

- Bộ soái, chúng ta nên xuất phát rồi.

Một lát sau, Lý Kỳ liền mở cửa ra, chỉ thấy hắn đã ăn mặc chỉnh tề,

- Mọi người đến đông đủ chưa?

Mã Kiều gật đầu.

Lý Kỳ đi ra, thấy Tửu Quỷ, Lưu Vân Hi, Hoắc Nam Hi, Hồ Bắc Khánh đều đã đến đủ, ánh mắt bất giác nhìn lên phía trên.Mã Kiều nói:

- Thật sự không cần cáo biệt với các phu nhân sao?

Lý Kỳ lắc đầu nói:

- Thôi đi, ta phiền nhất là cáo biệt. Đi thôi.

Đoàn người nương theo bóng đêm, lặng lẽ xuống núi.

Chờ đến sau khi bọn họ rời đi, trên lan can xuất hiện ba bóng hình xinh đẹp.

- Hạ quan (mạt tướng) tham kiến Xu Mật Sứ.Xuống dưới chân núi, Âu Dương Triệt, Dương Tái Hưng đã sớm đứng ở đấy chờ.

Lý Kỳ ừ một tiếng, vung tay lên nói:

- Thời gian đang gấp, vẫn nên vừa đi vừa nói.

Âu Dương Triệt vuốt cằm tuân lệnh.

Lý Kỳ cưỡi ngựa nói:

- Âu Dương Triệt, kinh tế của Giang Nam tuy rằng đã phục hồi, nhưng ngươi cũng không thể lơi lỏng, bây giờ mới bắt đầu, một số lượng lớn tiền vừa mới rót vào Giang Nam, có thể sẽ xuất hiện rất nhiều vụ đầu cơ trục lợi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ, bản chất kinh tế, chính là người, chính là bách tính, bách tính hưng, kinh tế hưng, mà bách tính quan tâm nhất chính là giá hàng, mà trong giá hàng bao gồm tiền tệ,cho nên điều tiết khống chế giá hàng rất quan trọng.

Âu Dương Triệt gật đầu nói:

- Hạ quan ghi nhớ lời Xu Mật Sứ dạy bảo.

Lỳ Kỳ lấy một phong thư hàm từ trong ngực ra, đưa tới, nói:

- Đây là vũ khí bí mật ta đưa cho ngươi, chuyên dùng để đối phó với điều tiết khống chế tiền tệ.

Vũ khí bí mật?

Âu Dương Triệt mừng rỡ, khẩn trương nhận lấy phong thư, vốn y muốn mở ra ngay bây giờ, nhưng đột nhiên nhớ tới bây giờ vẫn đang là buổi tối, cuối cùng vẫn không làm, liên tục nói tạ ơn với Lý Kỳ.Kỳ thật vũ khí bí mật này, chính là gương thủy tinh, gương thủy tinh xuất hiện, gương đồng bị đào thải, như vậy một số lượng lớn gương đồng sẽ bị vứt đi, giá đồng nhất định sẽ liên tục xuống thấp, mà bởi vì kinh tế vừa phục hồi, lưu thông tiền tăng cao, vậy thì giá tiền chắc chắn sẽ tiếp tục tăng cao.

Dùng gương đồng phế liệu để cân bằng giá cả tiền tệ, vậy thì quá thích hợp.

Đương nhiên, đây là do Bạch Thiển Dạ cầm lái, dù sao gương thủy tinh này là Lý Kỳ để lại cho Bạch Thiển Dạ tranh công, Âu Dương Triệt chẳng qua thuận tiện kiếm thêm một chén canh.

Lý Kỳ lại nói:

- Âu Dương Triệt, Lý Thanh Chiếu và Tần phu nhân các nàng, chỉ có thể nhờ ngươi rồi, nếu các nàng ở địa phương ngươi quản hạt xảy ra cái gì không hay, vậy thìngươi tự mình xử lý đi.

Cái này không phải là nhờ, rõ ràng chính là uy hiếp!

Âu Dương Triệt nghe xong trong lòng vụt lên một cái, nhiệm vụ này thật đúng là gian khổ, trong lòng hắn ước gì Lý Thanh Chiếu các nàng rời khỏi sớm một chút, y mặc dù đầu óc thiển cận, nhưng y cũng biết Lý Kỳ phương diện này còn thiển cận hơn hắn, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, y chắc chắn xong rồi, liên tục nói đồng ý.

Âu Dương Triệt đến trước cửa thành phía nam, Lý Kỳ bảo y về.

Thời gian khoảng bằng sau khi ăn xong bữa cơm, sắc trời dần sáng, loáng thoáng nhìn thấy có mấy người đứng trong đình.- Yến Phúc!

Lý Kỳ vội cưỡi ngựa lên phía trước.

Người đứng trong đình đúng là Triệu Tinh Yến.

Triệu Tinh Yến bước ra khỏi đình, nhìn thấy Lý Kỳ, không khỏi cảm thán

- Năm năm quanh đi quẩn lại, chúng ta cuối cùng vẫn là quan hệ hợp tác.

Lý Kỳ sửng sốt, lập tức cười nói:

- Ta cũng không cảm thấy như vậy, kỳ thật chúng ta vẫn luôn là đồng bạn hợp tác, bởi vì chúng ta có chung mục tiêu.

- Ngươi chỉ chính là Tần phu nhân sao?Đổ mồ hôi! Nữ nhân này rất thích mang thù, Lý Kỳ học Cao Nha Nội, liếc xéo con ngươi, u oán nhìn nàng.

Một chiêu này thật đúng là có hiệu quả, Triệu Tinh Yến quả nhiên có cảm giác vô cùng áy náy, giống như đã làm tổn thương Lý Kỳ rất sâu, không tiếp tục châm biếm Lý Kỳ nữa.

Trong lòng Lý Kỳ cảm thấy đắc ý, lại đưa tay ra nói:

- Mã Kiều, Tửu Quỷ, cô đã biết. Nói xong hắn đưa tay ra trước người Dương Tái Hưng, nói:

- Vị này được xưng sát nhân cuồng ma Dương Tái Hưng.

Sát nhân cuồng ma?Dương Tái Hưng dù sao cũng tuổi trẻ, làm sao chống lại được sự điều khiển của Lý Kỳ, vẻ mặt hiển nhiên vô cùng xấu hổ.

Triệu Tinh Yến cười ha hả nói:

- Dương tướng quân dũng mãnh vô địch, tại hạ từng may mắn nhìn thấy tướng quân chỉ dựa vào sức một mình, giết quân Kim hoa rơi nước chảy, trong lòng vô cùng khâm phục, hôm nay có thể làm cộng sự với Dương tướng quân, cũng có như có phúc ba đời.

Dương Tái Hưng vội ôm quyền đáp lễ nói:

- Không dám, không dám.

Lý Kỳ cười ha hả nói:

- Tái Hưng, vị này chính là ân nhân cứu mạng của ngươi.- À?

Dương Tái Hưng kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.

Lý Kỳ cười, ngừng lại một chút, Triệu Tinh Yến cũng coi như là ân nhân cứu mạng của Dương Tái Hưng, lúc trước trong thời gian chiến tranh bảo vệ Khai Phong, Dương Tái Hưng lâm vào cảnh khốn cùng, nếu Triệu Tinh Yến không trong thời khắc căng thẳng nhất, phái bọn Ngô Giới tương trợ, bằng tính cách của Dương Tái Hưng, nhất định là sẽ không trốn, như vậy chỉ có thể chêt trận.

Nhưng việc này, là cơ mật của hoàng gia, Dương Tái Hưng chưa có tư cách biết được tất cả.

Lý Kỳ đưa tay đến Lưu Vân Hi, hưng phấn nói:- Vị này vô cùng giỏi, nàng có thể lên trời xuống đất, không gì không thể, cứu sống người, ôm nghĩa hiệp, cải tử hoàn sinh, y thuật cao minh, được xưng là nữ thần y, Lưu Vân Hi. Ta khuyên cô một câu, không nên đắc tội nàng, nếu không hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Lên trời xuống đất? Lưu Vân Hi bị Lý Kỳ nói liên tiếp các danh hiệu khiến mặt đỏ rần.

Triệu Tinh Yến ngược lại đã quen, cười nói:

- Ta mặc dù kiêu ngạo, nhưng còn không đến mức ngốc đi đắc tội với nữ thần y. Nói xong, nàng chắp tay với Lưu Vân Hi, nói:

- Nếu có gì mạo phạm nữ thần y, xin nữ thần y bỏ qua cho.Lưu Vân Hi lần đầu tiên gặp Triệu Tinh Yến, thấy Triệu Tinh Yến vô cùng khiêm tốn, cũng khuôn mặt lạnh lùng, vội chắp tay đáp lễ.

Coi như ngươi còn thông minh, biết không thể đắc tội với quái nữ này. Lý Kỳ lại chỉ vào Triệu Tinh Yến, giới thiệu:

- Vị này chính là quân sư ta mới thuê, các ngươi gọi nàng là Triệu công tử.

Tuy rằng bọn Lưu Vân Hi đã nhìn ra Triệu Tinh Yến la một nữ nhân, nhưng Lý Kỳ nói như vậy, bọn họ cũng không hỏi nhiều, hai bên đều chắp tay, hàn huyên một lát, Triệu Tinh Yến liền lên ngựa, đi về phía nam.

Triệu Tinh Yến liếc mắt nhìn Lưu Vân Hi không hợp tác đứng bên cạnh, nhỏ giọng nói với Lý Kỳ:

- Ai, ta nghe nói cô gái này là thần y, nhưng nổi tiếng là tính cách kỳ quái, ngươi ngay cả nàng cũng có thể thu phục, thật sự là lợi hại.Cái gì mà thu phục, ngươi thật đúng là coi ta như Tề Thiên đại thánh rồi. Lý Kỳ tức giận nói:

- Cô quá coi trọng tại hạ rồi, kỳ thật ta mời nàng đến, so với cô còn khó hơn, ta phải dùng lợi ích trao đổi, mới mời được nàng tới.

Triệu Tinh Yến hiếu kỳ nói:

- Trao đổi lợi ích gì?

Lý Kỳ móc gì đó trong lồng ngực, khi hắn đưa tay ra, trong lòng bàn tay có thêm “đậu đỏ”

- Cái này không phải là ---.

Triệu Tinh Yến không quá quen thuộc với đậu đỏ, canh bạc trận chiến lúc trước,sứ thần Đại Thực Mặc Hãn Mục Đức thiếu chút nữa chết trên mặt trên của đậu đỏ.

Lý Kỳ gật đầu nói:

- Đúng vậy, thứ đồ này là hạt cà phê, là cực phẩm giới ẩm thực, hơn nữa có thể trị rất nhiều bệnh phức tạp, ta từng phái người đi theo Mohamed đến Đại Thực, hy vọng có thể lấy hạy cà phê về trồng ở Đại Tống. Hiện giờ người của ta đã trở lại, hơn nữa bọn họ còn mang về một số lượng lớn hạt giống, nhưng hạt cà phê này chỉ có thể trồng ở địa khu phía nam nóng bức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.