Cao Xương Hồi Cốt cũng là dân tộc du mục, mặc dù nó cũng đã chịu ảnh hưởng của văn hóa Trung Thổ, nhưng phong tục vẫn thiên về phía Tây Vực. Hồi Cốt không thuộc triều Tống, đặc biệt là triều Tống của thời kỳ Tống Huy Tông, nhớ rõ ban đầu khi quân Kim đi xuống phía nam. Tống Huy Tông chỉ muốn chạy trốn, căn bản không nghĩ tới bất kỳ chống cự nào cả. Mà hiện tại dù quân Kim tương tự tiếp cận đại quân, trong nước cũng khiến lòng người hoang mang, nhưng trên dưới triều đình không hề có chút ý niệm chạy trốn nào cả.
Binh lính của họ cũng vô cùng dũng mãnh, không sợ quân Kim. Nếu đổi thành là Tống Huy Tông, sớm đã cúi đầu xưng thần rồi. Nhưng vấn đề nằm ở có thực sự tới bước đường không thể lui được nữa.
Là quốc vương Hồi Cốt Tất Lặc Ca, trong lòng y cũng vô cùng rối rắm, hỏi:- Các vị, hiện giờ đã hơn nửa tháng rồi, sự kiên nhẫn của ba bên cũng sắp hết rồi, nếu còn tiếp tục, e là sẽ vô cùng bất lợi cho chúng ta.
Một vị đại thần nói:
- Quân Kim tinh nhuệ đường xa tới, tuyệt đối không phải là tới để ngắm phong cảnh. Họ yêu cầu đóng quân ở nước ta, dù họ có hứa hẹn rất nhiều, nhưng nếu họ không giữ lời, chúng ta cũng sẽ là dẫn sói vào nhà. Hậu quả của nó thì cũng không thể lường trước được, mong rằng Diệc Đô Hộ suy nghĩ kỹ lại rồi hẵng làm.
Người này tên là Đồ Đồ Hãn, làm quan ở Đại Bá Khắc. Đại Bá Khắc ở Hồi Cốt có lẽ là quan rất lớn.
Lại có một người nói:
- Ta tán thành với ý kiến của Đồ Đồ Hãn. Mặc dù quân Kim tinh nhuệ, nhưngcũng sáu bảy vạn nhân mã, đường xa tới đây, vốn là người kiệt sức. Nếu chúng ta liên hợp với Da Luật Đại Thạch và Tây Hạ thì có thể chiến thắng.
Người này tên là Thiếp Ba Nhĩ, chính là quan đoạn sự, cũng chính là Tư pháp trưởng tối cao của Hồi Cốt.
Tất Lặc Ca nghe xong lời của hai người, thoáng gật đầu, nhưng chỉ như vậy mà thôi, quay đầu sang trái hỏi một vị đầu lão:
- Tể tướng, sao người không nói gì?
Người này tên là Ba Nhĩ Tháp, chính là Tể tướng của Hồi Cốt, đức cao vọng trọng, địa vị ở Hồi Cốt chỉ là Tất Lặc Ca. Vừa rồi khi nghị luận, y vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, mãi cho tới khi Tất Lặc Ca hỏi, lão mới mở mắt ra nhìn, không đáp mà hỏi lại:- Diệc Đô Hộ do dự không quyết, chỉ vì không biết nên tin bên nào. Kỳ thực dù thế nào, chúng ta cũng phải liên hợp một phương. Nếu ba bên đều từ chối, e là thế lực của ba bên tới tấn công. Vậy không biết Diệc Đô Hộ cảm thấy trong ba bên, bên nào thì đáng tín nhiệm hơn?
Tất Lặc Ca nói thực:
- Ba bên này so với nhau, ta tín nhiệm nhất chính là Da Luật Đại Thạch. Về phần Kim quốc và Tây Hạ .
Nói tới đây, y lắc đầu nói:
- Chúng ta chưa bao giờ qua lại với Kim quốc, không biết dụng tâm của họ, không dám tin. Còn Tây Hạ, hừ, chúng luôn xem thường lãnh thổ của chúng ta. Điều này sớm đã không phải là bí mật gì, cũng không thể tin.
Ba Nhĩ Tháp mỉm cười, nói:- Diệc Đô Độ tin tưởng nhất là Da Luật Đại Thạch, chính là vì thực lực của Da Luật Đại Thạch ở ba bên là yếu nhất. Nhưng, tương tự như vậy, Da Luật Đại Thạch thực lực yếu rất khó mà giúp được chúng ta.
Tất Lặc Ca gật đầu nói:
- Tể tướng nói đúng, ta chính là nghĩ như vậy. Vậy không biết Tể tướng thấy Kim quốc và Tây Hạ bên nào đáng tin hơn?
- Kim quốc.
Ba Nhĩ Tháp không chút do dự, liền đáp.
Những người khác nghe thấy thế, liền thầm tặc lưỡi, châu đầu ghé tai, xì xào bàn tán.Tất Lặc Ca nhíu mày nói:
- Lời này nói thế nào nhỉ?
Ba Nhĩ Tháp cười nói:
- Cao Xương Hồi Cốt ta và Tây Vực giáp giới, cách xa kinh thành Kim quốc. Nếu khai chiến, dù Kim quốc thắng, nhưng họ muốn thống trị ở đây e là không phải là chuyện dễ dàng. Ngày xưa, khi chúng ta quy thuận Liêu quốc, Liêu quốc đã cho chúng ta đầy đủ đãi ngộ. Trên thực tế, chúng ta vẫn đúng, theo ta thấy, không phải Liêu quốc không muốn thống trị ở đây, mà là họ nằm ngoài tầm tay. Tuy nhiên, Tây Hạ thì khác, Tây Hạ chính là ở phía trên chúng ta. Nếu Tây Hạ nhân cơ hội đi xuống, họ có thể nhanh chóng thống trị ở đây.
Tất Lặc Ca nói:
- Ý của ngươi là nếu chúng ta quy thuận Kim quốc, họ cũng sẽ hậu đãi với chúngta như Liêu quốc.
Ba Nhĩ Tháp gật đầu nói:
- Có lẽ sẽ có chút khác, như Đồ Đồ Hãn đã nói, Kim quốc tinh nhuệ từ xa tới đây, mục đích chắc chắn là không đơn giản. Nếu họ chỉ là tới đối phó với Cao Xương Hồi Cốt chúng ta, khả năng là sẽ khai chiến sớm. Nhưng họ không thế, chúng ta giam lỏng sứ thần của họ đã hơn nửa tháng rồi, họ vẫn án binh bất động. Tuy nhiên ở biên giới, có thể thấy họ rất thành ý, muốn chiêu an chúng ta.
Nhưng mục đích của họ lại không phải ở điểm này, ta nghĩ tầm quan trọng của Cao Xương Hồi Cốt chúng ta đối với Kim quốc còn hơn xa Liêu quốc ban đầu. Nếu như vậy, Kim quốc sẽ càng thêm lễ ngộ chúng ta. Mặt khác, theo ta được biết, Nhị Thái tử Kim quốc trên đường tới, không động một binh một tốt, không làm tổn thương một người cũng đủ thấy người này tuyệt đối không phải hạng lỗ mãng rồi, làcó thể tin cậy được.
- Tể tướng nói có lý.
Tất Lặc Ca gật đầu nói:
- Vậy ý của ngươi là chọn Kim quốc?
Ba Nhĩ Tháp nói:
- So với hai bên còn lại, đây chính là thượng sách.
Tất Lặc Ca lại nhìn về phía những người còn lại, hỏi:
- Các ngươi thấy thế nào?
Những người còn lại ngươi nhìn ta, ta nhìn hắn ta, trong lòng đều đang nghĩ, thực lực của Da Luật Đại Thạch quá yếu, Tây Hạ lại có dã tâm lớn. Hơn nữa, đất nướcnày thay đổi vô thường, không đáng tin cậy. Kim quốc này dù là đại quốc vừa mới hưng thịnh, nhưng họ ngay cả Liêu quốc lớn mạnh cũng đều tiêu diệt, thực lực có thể thấy nổi bật, càng quan trọng là Ba Nhĩ Tháp nói rất đúng. Kinh thành Kim quốc cách xa đây, dù quy thuận Kim quốc, từ nay về sau người thống trị mảnh đất này chắc chắn vẫn là họ. Do đó đều lần lượt gật đầu, đồng thanh nói:
- Ta tán thành với ý kiến của Ba Nhĩ Tháp.
Tất Lặc Ca thấy đám quần thần đều tán thành, lại cân nhắc hồi lâu, gật đầu nói:
- Vậy thì tốt rồi, cứ làm như vậy đi.
Ba Nhĩ Tháp nói:
- Diệc Đô Hộ, chúng ta không tín nhiệm Kim quốc. Kim quốc cũng e là không tín nhiệm chúng ta. Nếu Diệc Đô Hộ đã quyết định quy thuận Kim quốc, như vậy chúng ta nên thể hiện quyết tâm quy thuận.Tất Lặc Ca nghe thấy thế có chút không hiểu lắm, liền nói:
- Ý của Tể tướng là tặng một ít bò, dê, ngựa cho quân Kim?
Ba Nhĩ Tháp lắc đầu nói:
- Quân Kim tây chinh lần này là dựng cờ tróc nã Da Luật Đại Thạch, mà chúng ta cũng đã từng giúp đỡ Da Luật Đại Thạch. Nếu muốn quy thuận Kim quốc, như vậy tất sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Da Luật Đại Thạch. Bên phía Tây Hạ, gần đây cũng có xung đột không ít với Kim quốc, cho nên chúng ta cũng có thể đoạn tuyệt với Tây Hạ. Nếu đều là kẻ thù, như vậy chúng ta không cần phải kiêng nể quá nhiều, chi bằng chém đầu sứ thần của Da Luật Đại Thạch và Tây Hạ, gửi tới cho Hoàn Nhan Tông Vọng, thể hiện quyết tâm quy thuận của chúng ta, tin chắc điều này còn hơn cả tặng dê, tặng ngựa rất nhiều.