Bắc Tống Phong Lưu

Chương 2667: Chương 2667: Vượt qua sông Tống Ngõa (2)




Nhạc Phi cũng là thuần một sắc kỵ binh, ở Mông Cổ và phủ Hoàng Long lại lấy được chiến mã, tốc độ còn nhanh một chút so với quân Kim. Thích hợp nhất với loại vu hồi tác chiến cự ly ngắn không ngừng này.

Chỉ trong khoảng cách ngắn ngủn hơn mười dặm này, quân Tống tới tới lui lui, quân Kim ít nhất tổn thất gần hai ngàn người.

Khi Hoàn Nhan Tông Phụ biết được tin tức này, thiếu chút nữa đã từ trên ngựa ngã xuống, nhưng lần này gã đã mặc kệ rồi, chia binh làm hai đường theo bờ đông và bờ tây truy kích Nhạc Phi, tuy nhiên gã đã trải qua bài học, biên cảnh phủ Thượng Kinh có lưu lại binh mã phòng thủ, gã sợ Nhạc Phi lại là hư hoảng nhất thương, nhưng khi gã đến nơi này, chợt thấy một chi quân đội chạy đến từ phía tây.Cuối cùng phải quyết chiến rồi.

Hoàn Nhan Tông Phụ đã bày ra tư thế quyết chiến, khi đến gần vừa nhìn, phát hiện không ngờ là binh mã của lộ đông bắc lộ chiêu thảo ti hạt phủ Lâm Hoàng, thì ra là nhân mã của một dải huyện Trường Lĩnh, phủ Lâm Hoàng này chính là binh lực phải phòng ngừa ba mặt Mông Cổ, Đại Tống, Tây Hạ, phàm là khu vực phủ Lâm Hoàng thống trị, đều có trọng binh gác thủ giữ, Nhạc Phi chính là thành công lách qua phòng tuyến này.

Nhưng sau khi một lộ nhân mã này nhận được mệnh lệnh của Thượng Kinh, đã lập tức chạy tới. Nhưng bọn họ trên đường đừng nói gặp phải Nhạc Phi, đến nghe cũng không nghe được tin tức của đại quân Nhạc Phi.

Không lên phía bắc, cũng không rút lui về phía tây.Vậy thì Nhạc Phi hoặc là đã xuôi nam, hoặc là đã đi về hướng đông rồi.

Hoàn Nhan Tông Phụ biết mình không thể như vậy. Không thể để sự phẫn nộ do phủ Hoàng Long mang đến ảnh hưởng phán đoán của bản thân, cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, kỳ thật tài năng quân sự của gã cũng là đứng đầu đấy, chưa chắc đã kém Hoàn Nhan Tông Hàn và Hoàn Nhan Tông Vọng. Chỉ là phủ Hoàng Long thảm bại khiến gã tâm thần đại loạn, mất đi lý trí, lúc này vừa tỉnh táo lại, gã lập tức tỉnh ngộ, liên tục dậm chân nói:

- Không xong, không xong, ta trúng gian kế của quân Tống rồi.

Đại tướng bên cạnh không rõ, hỏi:

- Sao Nguyên soái nói lời ấy?

Hoàn Nhan Tông Phụ thở dài:- Lần đầu quân Tống rút lui về hướng tây, là cố ý để cho chúng ta tưởng rằng bọn chúng muốn trở về theo đường cũ, nhưng mà bọn chúng đột nhiên lên phía bắc, lại để cho chúng ta tưởng rằng bọn chúng muốn tiến công Thượng Kinh, thế nên bên phía chúng ta đại loạn, bất chấp tất cả về cứu Thượng Kinh, lúc này quả thật chúng ta đã rơi vào bẫy của bọn chúng rồi, thật ra bọn chúng tiến công Thượng Kinh, chỉ có một mục đích, chính là hy vọng chúng ta điều viện binh của phủ Hoàng Long đi, mà mục đích thực sự của bọn chúng là rút lui hướng đông phủ Hoàng Long, bởi vì phủ Hoàng Long là yếu địa chiến lược, nơi này đường xá chi chít, kỳ thật ta nên sớm nghĩ đến, phía nam có phủ Lâm Hoàng, phủ Đại Định, quân đội của chúng ta ở Thượng Kinh, mà ta chỉ truyền lệnh cho các bộ lạc phía tây xuất binh bao vây quân Tống, nhưng lại xem nhẹ phía đông, đây cũng là mục đích bọn chúng cố làm ra vẻ huyền bí, chính là muốn tạo ra một con đường sống.

- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?Hoàn Nhan Tông Phụ cười lạnh nói:

- Nếu đã biết con đường sống duy nhất của bọn chúng, vậy thì dễ xử lý hơn rồi, chúng ta vừa truy kích, vừa cấp báo cho phủ Liêu Dương, Bình Châu, bảo bọn họ ngăn cản đường đi của quân Tống, ta cũng không tin hơn một vạn nhân mã của gã còn có thể bay ra khỏi Đại Kim ta được.

Nhưng trên đường Hoàn Nhan Tông Phụ truy kích, tin dữ lại lần nữa truyền đến, Cao Ly đột nhiên tuyên chiến với Kim, binh lính của Bảo Châu đã vượt qua sông Áp Lục, đang tiến công quân Kim ở vành đai Trường Bạch sơn, người Nữ Chân này khởi nguyên ở Bạch Sơn Hắc Thuỷ, Bạch Sơn này chính là chỉ Trường Bạch sơn, đây chính là cái nôi của tộc Nữ Chân, đây là hang ổ nha, nếu hang ổ đã bị người ta bưng bít, vậy thì thật là gốc cũng bị người ta cắt rồi.

Kỳ thật đây cũng không thể nói là đột nhiên, phải nói là mưu đồ đã lâu, vốn dĩCao Ly vẫn luôn nhìn chằm chằm vào đại chiến Tống - Kim, binh mã cũng đã chuẩn bị xong, tích trữ ở bên sông Áp Lục, ngay cả quốc chủ của bọn họ cũng đã đến, trên có Hoàng đế, dưới có dân chúng, trong lòng đều vô cùng khẩn trương, chỉ sợ đã lựa chọn sai lầm, khi thám tử của bọn họ ở Kim Quốc nhìn thấy quân Tống đã đánh tới quanh phủ Hoàng Long, lúc đó Nhạc Phi vẫn không công phá phủ Hoàng Long, đã lập tức trở về báo cáo, quân Tống đã đánh tới phủ Hoàng Long, Kim Quốc đã sắp không xong rồi, mà gã cũng không biết là Nhạc Phi vòng qua thảo nguyên tới nơi này.

Trên dưới Cao Ly vừa nghe, ai ôi, quân Tống lợi hại như vậy, mới chưa bao lâu, đã đánh tới phủ Hoàng Long rồi, Kim Quốc sắp diệt vong rồi, phủ Hoàng Long mà vỡ, thì phủ Thượng Kinh tràn đầy nguy cơ, tâm thái vốn dĩ đã khẩn trương, vừa nghe được tin tức này, lập tức phát binh, tiến công Kim Quốc, nếu chậm thì có thể Tống triều cướp hết toàn bộ đất đai rồi.Công phu giậu đổ bìm leo, Cao Ly vẫn là chơi khá thạo.

Tuy nhiên điều đáng tiếc chính là, bọn họ luôn bị sự thông minh của chính mình lừa dối.

Đây thật đúng là đang đánh móc nha!

Bất kể nói thế nào, Cao Lycuối cùng vẫn là tham chiến, dù sao bọn họ mơ ước Trường Bạch sơn, thậm chí đất đai cả vùng Bột Hải quá lâu, bọn họ không thể kháng cự sự hấp dẫn này.

Hoàn Nhan Tông Phụ nghe được tin tức này, đột nhiên phá lên cười ha ha, nói:

- Thì ra là thế.Tướng sĩ xung quanh thấy Nguyên soái lúc này còn cười ra tiếng, đều lần lượt tò mò, một người lại hỏi:

- Nguyên soái vì sao bật cười?

Hoàn Nhan Tông Phụ cười nói:

- Lẽ nào các ngươi đã quên, mặt đông này là biển, hơn nữa còn có phủ Liêu Dương ở đó, quân Tống không có khả năng xuất hải, nếu theo bờ biển xuôi nam, vậy bọn chúng sẽ gặp phải trọng binh chúng ta canh gác Doanh - Bình nhị châu, bọn chúng chạy theo hướng đông, không phải chạy vào đường chết sao?

Tất cả tướng sĩ nghe vậy đều gật đầu:

- Vậy quân sao Tống phải chạy vào đường chết chứ?

Hoàn Nhan Tông Phụ cười ha ha nói:- Bởi vì mục đích cuối cùng của bọn chúng chính là trốn đến Cao Ly, thiếu chút nữa ta đã bị chúng lừa, nếu hiện tại chúng ta đã biết mục đích cuối cùng của bọn chúng, như vậy thì ta có thể đuổi đến trước mặt bọn chúng bao vây tiêu trừ bọn chúng, nhân tiện lại thu dọn luôn Cao Ly, Cao Ly nhỏ nhoi cũng dám xâm chiếm Đại Kim ta, thật là tự tìm đường chết.

Cao Ly ở ngay mặt đông phủ Hoàng Long, khoảng cách cũng không phải quá xa.

Nói xong, Hoàn Nhan Tông Phụ phái ba ngàn binh mã ở phía sau giả bộ truy kích Nhạc Phi, bản thân thì suất lĩnh đại quân đi vòng hướng tới Cao Ly, chuẩn bị phục kích ở trên đường Nhạc Phi nhất định phải đi qua để đến Cao Ly.

Hoàn Nhan Tông Phụ dự đoán không sai, Nhạc Phi bọn họ đích thực đã chạy về phía đông, bởi vì bọn họ cũng chỉ có một con đường sống này.Bọn họ là tới từ phía tây, nếu Hoàn Nhan Tông Phụ còn để Nhạc Phi bọn họ trở về từ phía tây, thì thật là đáng đánh đòn cái mông, hơn nữa phía tây có phủ Lâm Hoàng, chỉ cần phủ Lâm Hoàng điều quân lên phía bắc, bảo vệ Đại Hưng An Lĩnh, thì Nhạc Phi ngoại trừ mọc cánh, không có khả năng đột phá vượt qua.

Phía nam thì lại càng không cần nghĩ nữa.

Chỉ có phía đông, phía đông của Kim Quốc này không phải dân tộc du mục, chủ yếu là người Bột Hải và người Hán, vũ lực của những người này không bằng dân tộc du mục, lực lượng quân sự khá kém, tương đối dễ đột phá, vì vậy Nhạc Phi mới có thể mấy lần vượt sông Tống Ngõa, khiến Hoàn Nhan Tông Phụ không có thời gian để tự suy xét lại cẩn thận cho nên xem nhẹ phòng thủ phía đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.