Zoe ở trước mặt lấy dao găm ra, chuẩn bị làm dấu trên sàn.
Chính là trên sàn đã có một ký hiệu rồi.
Ba người tiến vào này không thấy Quý Vũ Thời, cũng không thấy ký hiệu trên sàn.
Quý Vũ Thời đứng phía sau Zoe, rõ ràng nhìn thấy lưỡi dao găm của cô từng nét từng nét khắc chồng lên số La Mã 11 vốn đã tồn tại.
Sau đó, Zoe đứng lên, giống như những lần trước cầm lấy quả cầu lơ lửng trong phòng nhấn chốt mở cửa.
Bọn họ bắt đầu quan sát màu sắc của các căn phòng xung quanh.
Morita Yu kiểm tra xong hai phòng thì bước lên cây thang hướng tới phòng bên trái, từng bước leo lên: “Màu đỏ!”
Quý Vũ Thời đứng im tại chỗ không nhúc nhích, nhìn thấy 'chính mình' đi tới, sau đó xuyên qua thân thể mình, leo lên cây thang bên phải.
Cậu giống như một hồn ma không nên tồn tại, không thể bị cảm giác được. Cậu quay đầu, nhìn thấy 'chính mình' leo lên cây thang: “Màu đỏ... chờ đã.”
Bọn họ phát hiện đầu người trong căn phòng phía bên phải.
Sau đó lựa chọn đi căn phòng bên trái.
Cuộc nói chuyện, hành động của mỗi người đều dựa theo tình cảnh trước đó mà lặp lại, Morita Yu chết ở căn phòng bên trái.
Quý Vũ Thời nhìn thấy bọn họ rối như tơ vò, Zoe không dám tin, cậu run rẩy tái mặt, cậu nhìn thấy 'chính mình' uống thuốc, cũng nhìn thấy bọn họ dùng kẹo cao su làm thử nghiệm.
Bọn họ bị vây trong phòng.
Quý Vũ Thời giống như người ngoài cuộc nhìn thấy hết thảy lặp lại. Sau đó, cậu thấy 'chính mình' đi tới góc phòng ngồi xuống, bắt đầu lấy ra chiếc máy Xbox trắng đen. Mà Zoe thì đi tới đi lui trong phòng, qua một lúc thì dừng lại, ngồi ở một bên đờ ra, ánh mắt trống rỗng.
Này là chuyện gì?
Sau khi trải qua rất nhiều chuyện ly kỳ cũng khó tin, đối mặt với tình huống này, Quý Vũ Thời có thể coi như lãnh tĩnh.
Căn phòng này tựa hồ lấy thời điểm bọn họ tiến vào làm bắt đầu, và kết thúc vào lúc Zoe rời đi, nó cứ lặp đi lặp lại quá trình này. Như vậy, phòng bên trái cùng bên phải có hai quả cầu đỏ phát sinh chuyện gì?
Quý Vũ Thời từ không trung nắm lấy quả cầu lơ lửng---- lùi về sau, nơi đó vẫn còn lơ lửng một quả khác, là quả cầu thuộc về mấy tiếng trước, cậu cố gắng đụng một cái, thế nhưng giống như khi xuyên qua 'chính mình', tay cậu cũng xuyên qua quả cầu.
Điều này chứng tỏ bọn họ không phải cùng tồn tại, ba người giống như bị ghi hình rồi phát lại.
Quý Vũ Thời cầm viên cầu, leo lên cây thang bên trái.
Mở lỗ tròn thông tới phòng bên trái, phát hiện căn phòng có thi thể Morita Yu vẫn còn ở đó, căn phòng có đầu Morita Yu ở bên phải cũng còn. Nhưng căn phòng có quả cầu màu vàng trên đỉnh đã không thấy đâu nữa, biến thành một căn phòng có quả cầu màu xanh lá đang lơ lửng.
Quý Vũ Thời kiểm tra từng phòng một.
Theo trình tự từ trên dưới trái phải trước sau, vốn là vàng, xanh lá, đỏ, đỏ, xanh dương, xanh dương biến thành xanh dương, xanh dương, đỏ, đỏ, xanh lá, xanh dương, nói cách khác, xung quanh cậu ngoại trừ hai bên trái phải không thay đổi thì tất cả các phòng đều biến thành xanh lá và xanh dương.
Loại biến đổi này là vì Zoe rời khỏi phòng, mỗi khi có người từ phòng này đi sang phòng khác và đóng cửa lại, căn phòng nguyên bản sẽ bắt đầu di động.
Vì vậy xung quanh căn phòng của Quý Vũ Thời phát sinh biến hóa.
Quý Vũ Thời phát hiện, sáu phương hướng xung quanh, ngoại trừ hai phòng màu đỏ ở trái và phải thì bốn phương tám hướng đều đã thay đổi.
Cậu vô thức đứng im, đại não bắt đầu nhanh chóng chuyển động phác họa cùng phân tích.
Quý Vũ Thời phát hiện nếu như gom căn phòng bên trái, phía trước và bên phải không thay đổi làm thành một nhóm thì tình huống hiện giờ thì giống như một ô đang đồng thời di chuyển sang bên trái hoặc là bên phải.
Quả nhiên, ở trong Rubij, giống như cậu đã nói với Morita Yu cùng Zoe trước đó, mỗi lần di động không phải một căn phòng đơn lẻ, mà là cả một hàng, hoặc là một cột.
Quy luật chuyển động này là gì?
Quý Vũ Thời tạm thời không rõ.
Chỉ là, quy luật di động này đã cho Quý Vũ Thời một gợi ý.
Ghép Rubik lại có phải là muốn thông qua phương thức di động các căn phòng để ghép lại không? Nếu như biết được quy luật di chuyển mỗi hàng, mỗi cột thì muốn ghép lại các căn phòng có màu sắc giống nhau tựa hồ không phải là việc khó.
Nhưng phòng có màu sắc giống nhau còn một vấn đề là chênh lệch thời gian, nếu như xuất hiện hiện tượng này thì sẽ gặp phải tình cảnh giống như Morita Yu. Như vậy.... có phải bọn họ cần phải hợp các căn phòng cùng màu này theo một trình tự nào đó không?
Vấn đề mới xuất hiện, làm sao xác định được độ chênh lệch thời gian ở các căn phòng để đảm bảo an toàn cho chính mình?
Quý Vũ Thời không có cách nào đạt được đáp án.
Cậu có đủ kiên trì, cậu cần phải tiếp tục suy nghĩ.
Một mình Quý Vũ Thời chờ trong phòng, bên cạnh ngoại trừ âm thanh vì buồn mà nghịch dao găm của Zoe mấy tiếng trước thì không còn gì khác.
Mà một chính mình khác đang ngồi tựa vào giường, tay cầm máy Xbox.
Có lẽ bởi vì thời gian trong phòng bị cố định ở một khoảng thời gian nên Quý Vũ Thời không hề cảm thấy đói bụng hay mệt mỏi, ở trong căn phòng này, cơ năng thân thể cậu giống như bị cố định lại.
Gần năm tiếng sau, Zoe mở cánh cửa có quả cầu màu xanh lá, rời khỏi nơi này.
Lúc cô mở cửa, Quý Vũ Thời nhìn thấy một cánh cửa khác đồng thời mở ra, sau đó nhìn thấy nhóm bọn họ lần thứ hai tiến vào.
Cậu vô thức nhìn về phía góc phòng, chỉ thấy ký tự khắc chồng lên của nhóm đầu tiên đã biến mất.
Lúc chính mình leo xuống cây thang.
Zoe mới bắt đầu khắc số 11 La Mã lên sàn.
Thi thể Morita Yu mới bị chia lìa ở phòng bên trái.
Làm ký lục giả đã trải qua 89 nhiệm vụ, Quý Vũ Thời làm một người đứng xem hoàn mỹ, cậu giống như đang xem một đoạn lịch sử mà nhìn nhóm bọn họ lần thứ hai, nhớ tới từng hành động, từng lời nói.
Quý Vũ Thời suy nghĩ không có kết quả.
Không biết cuối cùng đợi ở đây bao lâu, sau khi nhóm thứ hai rời đi, cậu lại nhìn thấy nhóm thứ ba, nhóm thứ tư.
Lặp đi lặp lại vài lần, chờ đợi dài đằng đẵng, không phải Quý Vũ Thời nhu nhược.
Là cậu quá muốn chiến thắng.
Thiên Khung toàn thời đại đã nói sau khi hoàn thành hết thảy nhiệm vụ mà nó đưa ra, bọn họ không chỉ có thể trở lại thời không của mình mà còn có thể nhận một phần thưởng trong điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng tới tuyến thời gian.
Đương nhiên, sau khi bọn họ quay trở lại thời không của mình, Quý Vũ Thời cũng sẽ nhận được phần thưởng ký lục giả của mình. Thế nhưng Quý Vũ Thời không dám khẳng định hết thảy nhiệm vụ đã phát sinh sau khi nhảy vọt giây thứ ba bị thì bắt cóc có được Thiên Khung thời đại bọn họ tán thành hay không. Nếu những gì sau giây thứ ba không được tán thành, cậu phải một lần nữa hoàn thành nhiệm vụ cấp A, sau đó phải đợi đánh giá--- là trình tự thủ tục, thì thật sự là một quá trình quá lâu dài lại quá rườm rà, còn kèm theo rất nhiều điều kiện.
Vì thế Quý Vũ Thời không chỉ muốn trở về, cậu cũng muốn phần thưởng này.
Zoe ở trước mắt rời khỏi phòng.
Một nhóm bọn họ mới lại tiến vào.
Quý Vũ Thời bình tĩnh nhìn nhóm bọn họ lặp lại quá trình tử vong cùng hoang mang, mở hình chiếu toàn tức ra ghi chép tin tức.
Lúc còn rất nhỏ, Quý Vũ Thời đã trải qua quá trình chờ đợi còn dài hơn thế này.
Cậu rất kiên trì, giống như lúc bé cậu đã dành ra hai ngày để viết chuỗi Fibonacci từ trần nhà tới sàn nhà vậy, cậu vẽ biểu đồ, viết công thức, liệt kê cân nhắc tất cả các khả năng tính toán.
Nhóm mới này đang dùng kẹo cao su làm thí nghiệm.
Chính mình lúc này đang hỏi Zoe, Morita đã nói căn phòng mà Chuck tử vong có quả cầu màu vàng à?”
Zoe nói: “Ừ, cậu nghĩ ra điều gì à?”
Nghe thấy cuộc nói chuyện này, động tác viết trên hình chiếu toàn tức của Quý Vũ Thời khựng lại, cậu nhìn hình Rubik mà mình vẽ bên trái.
Căn phòng Chuck tử vong là màu vàng.
Mà trước khi Zoe rời đi, căn phòng ở phía trên phòng này cũng là phòng có quả cầu vàng, hiện giờ nó đã biến thành màu xanh dương.
Quý Vũ Thời nhớ kỹ, trước đó bọn họ cùng nhau đi qua các căn phòng, ở xung quanh cũng gặp phòng màu vàng, số lượng của nó theo bọn họ di chuyển mà không ngừng giảm bớt, hiện giờ ngay cả một phòng cũng không có.
Khối Rubik trên hình chiếu toàn tức có sáu mặt, nếu như mỗi mặt có một màu sắc khác nhau, tới tận bây giờ cậu chỉ gặp qua năm loại màu sắc, thứ tự của chúng là đỏ, xanh lá, xanh dương, tím, vàng, còn một màu vẫn chưa biết.
Cậu nhớ lại lộ tuyến hành động của bọn họ: màu tím chỉ gặp một lần, màu vàng ngày càng ít, màu đỏ vẫn luôn tồn tại, xanh lá cùng xanh dương ngày càng tăng nhiều hơn, hiện giờ xung quanh cậu đã toàn bộ đã biến thành xanh dương cùng xanh lá.
Sự thay đổi này dựa theo hướng hành động cùng quy luật di động của căn phòng vẫn luôn giữ một trọng điểm: cậu đang đến gần điểm cùng tồn tại của màu xanh dương, màu đỏ và màu xanh lá, cũng giống như tới gần điểm giao thoa ba mặt của Rubik, cách màu vàng ngày càng xa.
Quý Vũ Thời kinh ngạc phát hiện---- màu vàng cùng màu sắc chưa biết kia, một trong hai chính là mặt Rubik không liền kề với màu đỏ.
Tiến vào phòng màu vàng sẽ chết.
Có phải là vì hai mặt vàng và đỏ không liền kề nên không thể nào đi xuyên qua, người qua lại giữa căn phòng có hai màu sắc này sẽ phải chết?
Zoe chọn căn phòng màu xanh lá rời đi, cô ấy còn sống không?
Quý Vũ Thời đứng dậy, một lần nữa cầm lấy quả cầu.
Hiện giờ cậu chỉ có hai lựa chọn, xanh lá, xanh dương.
Cho dù chờ đợi thì hai màu sắc này cũng không thay đổi, cậu chỉ có thể lựa chọn.
Màu xanh lá cùng màu xanh dương đều liền mặt với màu đỏ.
Quý Vũ Thời mở cửa phòng màu xanh dương.
Cậu leo lên cây thang, từng bước tiến tới lỗ tròn.
Cậu quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy chính mình đã đi vào góc phòng, bắt đầu chơi game, Zoe thì đi tới đi lui trong phòng.
Bọn họ ở trong căn phòng cố định thời gian này không ngừng lặp đi lặp lại hành động của mình.
Quý Vũ Thời leo qua lỗ tròn, quả cầu màu đỏ trong tay bị lực hút nặng nề giật về chỗ cũ, ngay sau đó 'tít-----' một tiếng, cửa đóng lại sau lưng Quý Vũ Thời, cậu bình an tiến vào căn phòng màu xanh dương.
Đang muốn cầm quả cầu màu xanh dương quan sát màu sắc các căn phòng xung quanh, Quý Vũ Thời nghe thấy 'tít' một tiếng ở phía sau.
Có người nhảy xuống cây thang.
Quý Vũ Thời không kịp nhìn rõ người tới là ai thì cả người đã bị hung hăng đẩy lùi lại vài bước, cả người nặng nề dựa vào trên vách tường.
Hơi thở quen thuộc ập tới trước mặt, trong một sát na cậu có chút không thể tương tưởng.
Âm thanh kia trầm thấp mà nghiêm nghị: “Quý Vũ Thời!”
Cậu ngẩng đầu.
Tựa hồ đã rất lâu rồi không gặp, Tống Tình Lam ở trước mặt cậu râu ria xồm xoàm, có vài phần tang thương.
Tống Tình Lam cúi đầu nhìn cậu, đôi mắt đen láy sâu thăm thẳm kia không rõ đang ẩn giấu tâm tình gì, gần như hung ác hỏi: “Cậu đã đi đâu vậy hả?”
[end 64]