Bạch Bào Tổng Quản

Chương 382: Chương 382: Bức bách




Sau khi Sở Ly trở lại Vương phủ lại dùng Đại Viên Kính Trí xem xét An vương.

Có Hư Ninh bảo vệ, hắn không thấy rõ suy nghĩ trong đầu của An vương, nhưng lại có thể nhìn thấy trong hư không truyền đến lực lượng vô hình, không khác gì so với lực lượng của hòn đá đen kịt kia, tinh khiết như nước, dường như đưa tay là có thể chạm tới được.

Hắn nhíu mày, xem ra đoạt cục đá nhỏ này cũng không thể ngăn cản An vương tu luyện.

Một lát sau, An vương chậm rãi buông hai tay ra, gõ gõ Cửu Long đỉnh.

Hư Ninh dìu hắn ra khỏi Cửu Long đỉnh, ngồi vào trên bồ đoàn ở bên cạnh.

- Điện hạ, tu luyện có thuận lợi hay không?

Hư Ninh nói.

Tinh thần của An vương rất sung mãn, vẻ mặt hưng phấn, cười nói:

- A Tu La thần công này quả nhiên không hổ cái tên thần công, quả thực rất phi phàm!

Hư Ninh thở dài nói:

- Điện hạ thực sự không nên tu luyện cái này.

- Không sao.

An vương vung vung tay:

- Cũng không phải là tà công, tu luyện cũng không có gì, một chút đánh đổi ta vẫn chịu đựng được!

- A Tu La thần công này sẽ làm tính tình của điện hạ biến hóa, phải tụng nhiều phật pháp, như vậy mới có thể hóa giải lệ khí trong lòng.

Hư Ninh nói:

- Nếu như không có phật pháp gia trì, càng ngày lệ khí sẽ càng lớn hơn, trở thành người giết chóc, không có cách nào tự chủ được nữa.

- Tôn giả yên tâm đi, bản vương tự có chừng mực!

An vương cười nói.

Sao Hư Ninh không nhìn ra tâm tư của hắn cơ chứ, đối với lời nói này của mình đối phương không để ở trong lòng, cũng không quan tâm về phản phệ của A Tu La thần công này.

Tuy rằng hắn không tu A Tu La thần công này, thế nhưng biết cấm kỵ khi tu luyện nó.

Nhưng hắn bước vào trần thế, tiến vào Vương phủ, cũng không phải là vì thay đổi cái gì, mà là quan sát thế gian bách thái, thấy rõ lòng người, nhìn thấu hư huyễn trên thế gian. Vì lẽ đó hắn sẽ không đi thay đổi ý nghĩ của An vương, chỉ ở một bên quan sát mà thôi.

An vương bị vướng vào tâm ma, chấp nhất đối với lực lượng đã nhập ma, hắn biết không khuyên nổi, cho nên mới thờ ơ lạnh nhạt, để nhìn xem đối phương bằng phần chấp nhất này ngồi lên ngôi vị hoàng đế, hay là cuối cùng khổ sở truy tìm nhưng lại trở thành công dã tràng.

Sở Ly đi tới phòng của Tiêu Thi.

Ánh đèn rực rỡ mới lên, Tiêu Thi đang dựa vào trên giường nhỏ đọc sách, ánh đèn khiến cho khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng càng ngày càng mê người. Mặt như hoa xuân, sóng mắt như nước, lúc nhìn về phía người khác làm cho người ta hồn xiêu phách lạc.

- Tiểu thư có biết A Tu La không?

Sở Ly ngồi vào trước giường, ngồi vào bên trong mùi thơm nhàn nhạt.

- A Tu La?

Tiêu Thi cười một lát. Bàn tay ngọc trắng toát nhẹ nhàng thả sách xuống, sóng mắt nhìn về phía trước:

- Ngươi xuất thân từ Phật Môn mà không biết A Tu La sao?

Sở Ly nói:

- A Tu La thần công này tiểu thư đã từng nghe qua chưa?

Tiêu Thi nhíu mày, trầm ngâm nói:

- Dường như đã nghe nói qua... truyền thừa rất cổ xưa. Có lẽ đã thất truyền chứ?

- Vì sao lại thất truyền?

Sở Ly nói.

Tuy rằng đọc sách nhiều, nhanh, nhưng không bằng Tiêu Thi.

Nàng từ sáng đến tối đều đọc sách, không chỉ là sách ở phủ Quốc Công mà còn có từ nơi khác vơ vét đến, tàng thư trên Ngọc thi đảo gần như có thể so với được với tàng thư lâu, bởi vì thời gian của Sở Ly có hạn cho nên không thể xem hết được.

Tiêu Thi nói:

- A Tu La thần công vốn là truyền thừa của Đại Lôi Âm tự, sau đó Đại Lôi Âm Tự phát hiện ra người tu luyện có tâm giết chóc quá nặng, phật pháp không ép được, cuối cùng còn vượt lên trên phật pháp. Vì vậy bọn họ mới không cho truyền tới thế gian.

- Nếu như có người tu luyện, Đại Lôi Âm tự sẽ xuất thủ sao?

Sở Ly nói.

Tiêu Thi suy nghĩ một chút, lắc lắc đầu nói:

- Nếu đã như vậy sao có thể lưu truyền ra ngoài được chứ? Đại Lôi Âm tự có tự quy nghiêm ngặt, hơn nữa cao thủ như mây, sao ai có thể truyền nó ra được?

Sở Ly nói:

- An vương đang tu luyện A Tu La thần công.

- Hắn?

Tiêu Thi nhíu mày, suy nghĩ một chút, thở dài:

- Khả năng này cái là từ trong bí khố cấm cung mà ra.

- Trong cấm cung có võ học của Đại Lôi Âm tự sao?

Sở Ly nói.

Tiêu Thi nhẹ nhàng gật đầu:

- Đại Lôi Âm tự và cấm cung nhìn như hòa bình, kỳ thực vẫn chiến đấu không ngớt ở trong tối, trộm A Tu La thần công từ bên trong Đại Lôi Âm tự ra ngoài. Nói không chừng quả thật có thể làm được đó.

- A Tu La thần công...

Sở Ly thở dài:

- Ta có một loại dự cảm rất không hay.

A Tu La thần công có lực lượng tinh khiết, thậm chí còn hơn Cửu thiên huyền nữ thần công một bậc, sẽ trở thành nhân vật càng đáng sợ hơn so với Lục Ngọc Dung, hơn nữa A Tu La vốn là địch của người, kỹ thuật giết chóc không người nào có thể hơn được.

Tiêu Thi nhíu mày hỏi:

- Như vậy chúng ta phải làm sao?

Sở Ly nói:

- Tránh một chút.

- Rời khỏi Vương phủ sao?

Tiêu Thi hỏi:

- Chung quy cũng phải có một lý do chứ?

- Không phải Đại công tử sắp kết hôn sao?

Sở Ly nói:

- Tiểu thư về thăm nhà chút. Như vậy An vương cũng không nói được cái gì, hiện tại hắn đang ước gì chúng ta đi, không quấy rầy hắn luyện công!

Hắn lại lắc đầu thở dài.

Một khi An vương tu luyện thành công, sợ rằng chuyện thứ nhất đối phương làm sẽ là đến giết chính mình, mình là tâm ma to lớn nhất của hắn hiện tại, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Tiêu Thi và phủ Quốc Công. Cho nên chỉ trốn được nhất thời chứ không trốn được cả đời.

- Có phương pháp khắc chế A Tu La thần công hay không?

Sở Ly nói.

Tiêu Thi lắc đầu một cái.

Sở Ly cau mày trầm ngâm.

- A Tu La thần công này rất khó luyện, thực sự hắn có thể luyện thành hay sao?

Tiêu Thi nói:

- Có người nói vô cùng thống khổ, cần ý chí cực kỳ kiên định, không kiên trì thống khổ được thì sẽ tan vỡ mà chết.

- Nếu như luyện thành, như vậy sẽ có uy lực kinh người.

Sở Ly gật gù.

- Nếu như bây giờ không thành thì trốn vào trong Kim Cương tự.

Tiêu Thi cười nói:

- Chúng ta và Kim Cương tự có mấy phần tình cảm hương hỏa, bọn họ cũng không thể thấy chết mà không cứu chứ?

Nàng cũng cảm thấy, trốn vào phủ Quốc Công cũng vô dụng, một khi An vương luyện thành A Tu La thần công thì nhất định sẽ đi phủ Quốc Công tìm mình, đến lúc đó thuận tiện diệt phủ Quốc Công. Cho nên không nên trở về thì hơn.

Sở Ly cười khổ.

Từ khi hắn luyện thành hai đại thần thông cho nên đã thanh toán ân oán xong với Kim Cương tự, Kim Cương tự cũng không nợ hắn cái gì nữa.

- Thôi, nghĩ tới nghĩ lui, hay là ta bế quan tu luyện đi.

Sở Ly trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi nói.

Hắn vẫn đang do dự, không muốn luyện Thiên Ma công, bởi vì lo lắng khi tu luyện Thiên Ma công sẽ có hậu hoạn gì đó.

Nhưng hiện thực lại đang bức bách mình tu luyện, tình cảnh của mình và An vương rất tương tự, hắn cũng bị bất đắc dĩ cho nên mới tu luyện A Tu La thần công, mà mình cũng như thế, người ở trên thế gian, thân bất do kỷ.

- Ngươi muốn đi đâu để bế quan chứ?

Tiêu Thi nói.

Sở Ly nói:

- Gần Phi Mã thành.

- Nơi đó sao... muốn ở trong trận pháp sao?

Tiêu Thi nói.

Sở Ly gật gù.

Hắn tu luyện Thiên Ma công, không chừng sẽ có các loại cảnh tượng kì dị gì đó, hắn không muốn để cho người khác nhìn thấy, cũng không muốn để cho người khác tìm được mình.

Ngây ngốc ở trong trận pháp, cho dù cảnh tượng kì dị tới đâu thì người ngoài cũng không dòm ngó được.

- Được rồi, ta cũng có Xá lợi phật châu trên người.

Tiêu Thi cười nói:

- Còn nữa, hiện tại có nhiều cao thủ như vậy trông coi, có thích khách thì ta cũng không sợ.

Sở Ly đứng dậy:

- Vậy ta sẽ lập tức rời đi.

- Đi đi.

Tiêu Thi nói:

- Cũng đừng có gấp, bây giờ không thành thì tụ tập tất cả cao thủ của phủ Quốc Công lại, ta không tin không giết được hắn!

Sở Ly cười cười, lướt người đi rồi biến mất.

Hắn cảm giác Thiên Ma công của mình không hẳn đã không khắc chế được A Tu La thần công.

Khí tức bên trong hòn đá đen kia có thể bị Thiên Ma khí thôn phệ, nếu đã như thế, nội lực của A Tu La thần công sẽ không có sát thương đối với mình.

Chỗ lợi hại của A Tu La thần công có khả năng ở ngay trên nội lực này, cây thông nhiễm một tia đã chết héo, có uy lực hủy diệt tất cả.

Mình có Thiên Ma khí hộ thể sẽ không sao, nhiệm vụ hiện nay chính là tăng Thiên Ma công lên thêm một tầng, để năng lực thôn phệ của Thiên Ma khí mạnh hơn mấy phần.

Hắn xuất hiện ở trong trận pháp ngoài Phi Mã thành, bắt đầu tu luyện Thiên Ma công.

Tu hành Thiên Ma công dựa vào việc thôn phệ và tiêu hóa, thôn phệ tinh nội lực khiết tới cực điểm, sau đó vận công tiêu hóa, khiến cho nó triệt để chuyển hóa thành Thiên Ma khí.

Loại phương pháp tu luyện này chẳng khác nào quả cầu tuyết vậy, tốc độ nhanh kinh người, cho nên Sở Ly mới chần chờ không dám tu luyện nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.