Bách Biến Tiểu Hồ Tiên

Chương 11: Chương 11




Từ sau cuộc chuyện điện thoại kia kết thúc, Jung Yunho liền bặt vô âm tín, nhưng có thể là bởi vì mấy câu nói lần trước có chấn động rất ghê gớm, lần này Kim JaeJoong không những không nổi cơn điên mà rất bình thường, nói đúng hơn là rất ngoan, ngoan đến nỗi làm cho Junsu cho rằng cậu lại nổi khùng rồi.

“Hyung, đây là văn kiện dự án, Jung thị đã xem qua, anh xem lại đi.” Ryeo Wook đem văn kiện đặt trên bàn của JaeJoong, đợi nghe trách móc, bởi vì bình thường mỗi khi đến lúc công tác dồn đống, bất luận thế nào, JaeJoong đều bạo phát.

“Được rồi, đặt ở đó đi, để làm xong cái này liền làm cái đó.” Không có nằm trong dự đoán sẽ bùng nổ, làm cho Ryeo Wook không thể tin được người trước mặt mình này là Kim JaeJoong.

“Hyung? Anh…” Ryeo Wook nghi ngờ nhìn JaeJoong.

“Làm sao vậy?”

“Không… Không có gì..chỉ là cảm thấy anh đột nhiên thay đổi.”

“Có sao?” Quay đầu mỉm cười nhìn Ryeo Wook, bộ dạng dễ thương muốn chết, nhưng đương sự lại làm như không phải chuyện của mình.

“Không có việc gì, hyung, em đi ra ngoài trước.” Mau chóng rời khỏi phạm vi công kích của Kim yêu nghiệt.

Đã gần tới cửa phòng, nhưng chợt nhớ tới tối nay ba tập đoàn cùng nhau tổ chức tiệc rượu, trước kia JaeJoong bỏ bê công việc, đem thảy hết cho Ryeo Wook, cho nên chuyện này cậu xử lý luôn, không kịp nói cho Jaejoong biết.

“Đúng rồi hyung, tối nay 3 tập đoàn cùng tổ chức tiệc rượu, anh đừng quên.”

“[ ⊙ o ⊙ ] a! Khi nào thì diễn ra, anh sao lại không biết?”

“Anh còn không biết xấu hổ nói à, trước kia anh nghỉ ngơi u oán ở nhà, toàn bộ việc thẩy hết cho em, việc này chưa kịp nói.” Ryeowook nhìn người trước mặt mà phát hỏa.

“Hắc hắc, anh biết rồi, Wookie là tốt nhất.”

“Hừ.. Em đi trước”

Bên phía Yunho, vì bà Jung muốn nhìn xem người làm thằng con bà động tâm có bộ dạng thế nào, mà thằng con bà cái miệng so với hệ thống phòng chống trộm còn vững chắc hơn nên bà chỉ còn cách là đi cậy miệng người khác, cho nên Yoochun và Changmin đã bị bà đưa vào tầm ngắm.

“Dì, tìm chúng con có việc gì không?” Yoochun tự nhiên uống cà phê, trước mặt vị phụ nhân này hai mắt cố ra vẻ quang minh chính đại, gắng làm cho mình bình tĩnh.

“Con nghĩ là con đã đoán được, nhưng dì à, phiền dì kiềm chế ánh mắt của mình đi, kem của con tan luôn rồi kìa.” Đang nhâm nhi ly kem Changmin tràn đầy tự tin nói.

“Ta còn chưa nói, làm sao con biết?” Nghe nói Changmin rất thông minh, nhưng sự thông minh này của cậu ta làm cho bà Jung có điểm giật mình.

“Có thể làm cho người phải ra mặt, tự thân xuất mã thì chuyện nhất định có liên quan tới chung thân đại sự của Yunho hyung, người là muốn biết ai đã làm cho Yunho hyung động tâm chứ gì?” Đem miếng cuối cùng một ngụm ăn vào miệng, Changmin vẫn cảm thấy có chút đói, phân vân có nên gọi thêm một phần nữa hay không.

“Qủa nhiên…” Yoochun cũng đoán được.

“Đã biết mà còn giả bộ” Mới đây còn là một phu nhân cao quý, nháy mắt một cái thành một người đàn bà đanh đá.

“Dì, bình tĩnh, đây là nhà hàng cao cấp” Yoochun lập tức ngăn bà Jung nổi giận.

“Quản con khỉ gì, người trong lòng Yunho rốt cuộc là ai, nói mau!”

“Dì hẳn là chưa xem báo?”

“Báo?” Nghị hoặc khí hiểu nhìn Changmin.

“Dì ngay cả báo chí không xem sao, báo chí mấy ngày nay ngay trang đầu, A, làm ơn, tôi muốn cái này, cái này, cùng cái này mỗi món một phần.” Suy nghĩ trong đầu Changmin lúc này: có vẻ hơi ít, có nên gọi thêm vài phần không nhỉ.

“Ặc… Không thấy, mấy đứa liền nói thẳng coi.”

“Kim Jaejoong, dì có nghe qua chưa? Tổng tài của Kim thị gần đây đang cùng Jung thị hợp tác.” Yoochun vô lực nhìn thằng nhóc Changmin nhìn thấy đồ ăn liền quên hết hình tượng bản thân, lắc đầu chán nản.

“Có phải là một cực phẩm tiểu thụ không?” Bà Jung không thể tin được thét chói tai.

“Hư!~ dì a, làm gì mà kích động thế?”

“Vô nghĩa, các con có biết trước kia ta rất xem trọng Kim JaeJoong, nếu không phải đã biết tính hướng của Yunho, ta đã sớm làm mai cho hai tụi nó thành căp rồi.”

“Ặc… Dì a, thì ra trước đó người đã có tà tâm rồi?”

“Vô nghĩa, thằng nhóc Yunho này quả nhiên là con ta, ta là mẹ nó cũng không cần lo lắng nữa, mà khoan đã, thái độ của JaeJoongg ra sao?”

“JaeJoong hyung tỏ ra rất thích Yunho hyung, nhưng mà quan hệ của hai người đó đều chưa có tiến triển gì mấy, hiện tại hai bên đang ở thế cân bằng, chưa có kết quả gì.”

“Cái gì, vậy phải thúc đẩy cho chúng nó tiến triển chứ.”

“Dì à, tối nay 3 tập đoàn cùng hợp tác mở tiệc rượu, Jaejoong sẽ đến, Yunho hyung cũng phải đi, đến lúc đó người tự nhìn đi.” Changmin trong vài phút ngắn ngủi đã đánh bay suất ăn dành cho ba người xong, mới cảm thấy lưng lửng dạ.

“Được rồi.” bà Jung nắm chặt tay, trong mắt có hai ngọn lửa bốc cháy phừng phừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.