Bách Biến Tiểu Hồ Tiên

Chương 23: Chương 23




Lễ tình nhân hôm nay, Jaejoong dậy đặc biệt sớm, chờ mong Yunho sẽ chuẩn bị cái gì đó cho mình, nhưng từ sáng rời giường đến lúc Yunho đưa cậu tới công ty cũng không tỏ vẻ gì cả, Jaejoong mặc dù không nghĩ gì hết nhưng biểu tình trên mặt đã hoàn toàn bán đứng cậu.

“Em làm sao vậy? không thoải mái sao?” Yunho áp tay lên trán Jaejoong, ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú vào Jaejoong, nếu như bình thường Jaejoong sẽ đắm chìm trong ôn nhu như nước của Yunho nhưng hôm nay tiểu hồ ly lại phẫn nỗ quay đầu đi, không thèm nói chuyện.

“Không sao, ╭[╯╰]╮, em đi đây.” Né tránh tay Yunho, tự mở cửa xe xuống chạy thẳng vào trong công ty.

“Jaejoong hyung, hyung làm sao vậy? khí tràng thật đáng sợ, hyung có phát hiện là dọc đường đi ai thấy hyung cũng không dám thở kìa.” Ryeowook nhìn người đang ngồi trên ghế bĩu môi, thầm nghĩ: Không phải chứ, không có khả năng là Yunho hyung, từ sau khi hai người họ ở bên nhau, Yunho hyung biểu lộ là một thê nô công là không thể nghi ngờ, sao có khả năng chọc cho Jaejoong hyung giận được chứ.

“Wookie, hôm nay là ngày gì em biết không?” Đột nhiên hỏi làm Ryeowook mạc danh kỳ diệu.

“[ ⊙ o ⊙ ] a! Ngày mấy? á… Jaejoong hyung chờ chút, để em gọi cho anh đầu to.” Ryeowook cầm điện thoại đi ra ngoài cửa, để lại tiểu hồ ly vẫn đang trong trạng thái xù lông.

“Yunho thối, lễ tình nhân đầu tiên là thế này đấy, đáng ghét!” Coi con gấu bông là Yunho ôm trong ngực đấm đấm máy cái, nắm hai tai con gấu kéo kéo giật giật, tựa như đấy chính là lỗ tai của Yunho vậy.

“Hắc hắc, Jaejoong hyung, vừa rồi anh đầu to nói tối nay mời em ra ngoài ăn cơm, mới phát hiện hôm nay lại là ngày tình nhân, hi hi, cho nên… em muốn tan tầm sớm một chút đề thay quần áo, được không?” Ryeowook chìm trong vui sướng mà quên mất đồng chí Kim đang tức tối ngồi bên cạnh.

“Mấy người… mấy người toàn là người xấu, cút hết đi, đừng để cho tôi thấy cậu nữa.” ảo não đem Ryeowook đẩy khỏi văn phòng, khoái trái cửa lại, không tiếp nhận văn kiện công việc nào nữa.

Mà sau khi đưa Jaejoong tới công ty cậu, Yunho cũng không có đi làm mà đi tới nhà hàng cao cấp trực thuộc tập đoàn Jung.

“Yunho hyung đã tới!” Changmin từ một phòng VIP bước ra, đưa Yunho vừa đến tiến vào phòng.

“Đã chuẩn bị xong hết chưa?” cởi áo khoác ném trên sô pha, nhìn những ngọn nến được sắp đặt tinh tế, tuy rằng còn chưa có đốt nhưng mà tồn tại của chúng biểu thị cho hạnh phúc, lãnh mạn cùng có cảm động.

“Hyung, hyung thật không có tính người, hôm nay là lễ tình nhân đó, hic, hyung không thể cưỡng bức lao động của bốn chúng em.” Ngồi trên sô pha miệng vẫn nhai rau ráu không ngừng Changmin lên tiếng oán giận Yunho phát xít.

“Này, Yoochun, khách sạn bên kia đã sắp xếp xong chưa?” Hoàn toàn không thèm để ý tới oán giận của Changmin, cầm điện thoại xác nhận tình hình bên phía Yoochun.

“Ừ, tao biết rồi, nói quản lý kiểm tra lại thực đơn lần nữa đi, Jaejoong thích ăn cay, đừng có quên đấy.” Cúp điện thoại, sau đó Yunho quay đầu nhìn Changmin đang ngồi trên sô pha như đại gia, lườm cậu một cái.

“Khụ khụ…hyung, hyung đừng nhìn em như thế, bên Kibum đã chuẩn bị xong hết rồ, bên Junsu cũng thế, chỉ chờ mỗi tối nay Jaejoong hyung tan tầm thôi.” Ngụm nước trái cây vừa uống đã bị ánh mắt Yunho bóp chết từ trong cổ họng, Changmin nhanh nhảu báo cáo.

“Tốt lắm.”

Jaejoong mất cả một ngày ngồi oán giận tạc mao, thầm nghĩ buổi tối sẽ thu thập Yunho thế nào, lão tử không phát uy, anh cho em là hồ ly bệnh à, hôm nay nhất định cho anh khóc hết nước mắt.

“Rồi.” Cúp điện thoại, Jaejoong bĩu môi, còn than thở: Yunho thối, chờ đấy.

Thấy Jaejoong từ đại môn đi ra, mang theo biểu tình buồn bực, Yunho mỉm cười nhìn cậu, trên tay cũng không có nhàn rỗi, nhắn một cái tin cho Changmin: kế hoạch bắt đầu.

“Bảo bối sao vậy? sao lại bĩu môi,” Nắm cằm Jaejoong nâng lên, nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang chu lên, Yunho nhịn không được muốn hôn xuống, nhưng mà Jaejoong vẫn còn đang tức giận nha nên đương nhiên sẽ không cho hắn có cơ hội, thậm chí còn không thèm nhìn hắn.

“Hừ.” Nhìn ra ngoài cửa sổ, không đế ý tới Yunho. Từ lúc ra tới giờ cũng chưa mở miệng nói câu nào.

“Ha ha…”Thấy hành vi đáng yêu của Jaejoong, Yunho sủng nịnh nhìn tiểu hồ ly xinh đẹp nhà mình.

“Đi đâu đó?” Nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ là lạ, không phải đường về nhà, Jaejoong khó hiểu nhìn Yunho.

“Chịu nói rồi sao, cứ đợi em sẽ biết.” Cố ý không nói cho Jaejoong, Yunho còn ý xấu nháy mắt trêu chọc cậu, thuận tay vuốt ve mái tóc cậu.

“Không nói thì thôi.” Gạt tay Yunho ra, tiếp tục quay đầu nhìn phong cảnh người cửa xe.

Xe dừng trước một nhà hàng cao cấp, Jaejoong nhìn ngọn đèn rực rỡ đến chói mắt, thẳng cho tới khi Yunho mở cửa xe cho cậu mới phản ứng lại, được Jaejoong đỡ xuống xe, khó hiểu nhìn hết thảy chung quanh.

Đi đến một gian phòng, Jaejoong khó hiểu nhìn Yunho.

“Đây là…”

“Cạch~!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.