Oanh!
Sau một khắc, giống như trận mưa đổ xuống mặt hồ, tiếng ba ba vang vọng, từng đoàn từng đoàn máu huyết lớn như nắm đấm bạo liệt
trên bề mặt tầng thuẫn bài. Từng gợn sóng nhộn nhạo tán ra, tầng thuẫn
bài nhanh chóng chấn động kịch liệt, mặt ngoài Ma quang dần ảm đạm,
giống như sắp không thể chống đỡ nổi.
Uy lực của những vảy rắn
này lại khủng bố hơn tưởng tượng rất nhiều, mỗi chiếc đều tương đương
linh bảo đỉnh giai. Bất quá cũng không có gì là lạ, đây vốn là bí thuật
ẩn giấu của Xà Yêu. Không thể dễ dàng đem ra sử dụng, vì mỗi chiếc đều
tiêu hao một lượng lớn tinh lực cùng thời gian mới có thể sinh trưởng.
Có thể nói đây là tuyệt kỹ dùng để bảo vệ tính mạng hay chuyển bại thành thắng.
Hôm nay vì hận thù mà sử dụng, uy lực lại càng lớn hơn trước một bậc.
Cũng ma năng của thư quyển này cũng không phải chuyện đùa. Hóa thân Lâm Hiên tu luyện Tuyết Ảnh Chân Ma công cũng huyền diệu đến cực điểm. Nếu
không, đổi là một Tu Tiên giả cùng giai khác, tám chín phần đã bị đánh
thủng lỗ chỗ như cái sàng.
Xoẹt xẹt...
Tầng thuẫn bài rốt cục đã tan vỡ.
Bất quá thời gian trì hoãn nhiều như vậy, Lâm Hiên chưa cần sử dụng đến Thuấn Di đã dễ dàng né tránh công kích này.
Về phần độc vụ mà Yêu tộc mắt xanh tai dài tế ra, bên trong còn ẩn tàng
bào vật phi châm, cũng bị cổ văn biến hóa thành thuẫn bài ngăn lại.
Mà sương mù màu lục mặc dù có kịch độc, lực xuyên phá của phi châm cũng
không tệ. Nhưng so với vảy rắn của Xà Yêu thì còn kém rất nhiều, không
thể phá vỡ thuẫn bài. Cổ thư kia vốn là bảo vật công thủ nhất thể, công
kích của nhị Yêu đã bị dễ dàng hóa giải.
Bây giờ đến lượt nhị Yêu đối mặt với công kích hung mãnh dị thường.
Ầm ầm!
Tiếng bạo liệt giống như sấm rền vang lên, hỏa cầu lớn bằng bánh xe đã hướng về Xà Yêu mà lao xuống như mưa.
Cùng lúc đối mặt với hai cường địch, thực lực hóa thân Lâm Hiên so với bản
thể thì yếu hơn không ít. Cho nên công kích của hắn cũng chủ yếu tập
trung vào một mục tiêu rõ ràng.
Lâm Hiên muốn diệt sát Xà Yêu
trước rồi mới tiếp tục định đoạt, vì thế không chỉ tất cả hỏa cầu đều
tập trung lên người nàng mà những phù văn biến ảo thành đao thương kiếm
kích cũng đồng loạt oanh kích tới.
Xà Yêu hoàn toàn không có lực hoàn thủ, chỉ miễn cưỡng ứng phó mà thôi.
Tiếng xuy xuy vang lên, chỉ thấy mãng xà màu đỏ thẫm kia tả xung hữu đột,
trong miệng không ngừng phun ra khói độc cùng liệt hỏa, hàn quang trong
mắt bắn ra tứ phía.
Bề ngoài thì có vẻ hung mãnh.
Nhưng nếu cẩn thận quan sát, bất quá chỉ là mệt mỏi ứng phó mà thôi. Thân thể dài hơn mười trượng đã chi chít những vết thương.
Về phần Yêu tộc tai dài mắt xanh, tình cảnh dường như tốt hơn rất nhiều. Hắn chỉ bị phù văn hóa thành ma thú cuốn lấy.
Hắn đã hiểu rõ mục đích của Lâm Hiên.
Tiêu diệt từng bộ phận!
Cho nên, hắn dốc sức liều mạng tránh trái trốn phải, muốn mở ra một con
đường máu. Hiện tại đã hoàn toàn không còn màng đến an nguy của đồng
bọn, cho dù đó chính là muội muội kết bái.
Nhưng muốn mở ra một đường máu cũng vô cùng khó khăn.
Những phù văn biến ảo thành ma thú, không những số lượng rất nhiều mà mỗi đầu đều có thực lực không kém. Hơn nữa, chúng chỉ là có hình dáng giống như quái vật Ma giới, nhưng lại không phải là sinh vật, cho nên không hề
biết sợ hãi.
Nếu chỉ có như vậy thì hắn còn có thể miễn cưỡng
ứng phó, nhưng đừng quên, bốn phía còn hàng vạn Huyết Hỏa nghĩ đang nhăm nhe lao vào.
Chật vật lắm mới tìm được kẽ hở thì đám ma trùng
phô thiên cái địa kia lại xông vào, tiếng bạo liệt vang lên, chúng đồng
loạt tự bạo, ngăn trở hắn phá vây.
Bất luận là Ma trùng hay quái thú đều hung hăng không sợ chết, đối mặt với công kích như vậêu tộc tai dài mắt xanh cũng chỉ biết kêu khổ không thôi.
Nhưng tình cảnh của hắn vẫn còn tốt chán. Bên kia, Xà Yêu gần như đã bị bức đến tuyệt địa.
Vốn hỏa cầu cùng cổ văn biến ảo thành đao kiếm đã khiến nàng phải mệt mỏi
ứng phó. Lâm Hiên còn dùng Lục Ngôn Ác Quỷ chú triệu hoán ra Lệ Quỷ,
đồng loạt xông lên siết chặt vòng vây.
Sau đó còn không ngừng
thi triển U Minh quỷ trảo cùng những thần thông âm độc khác. Xà Yêu bị
đánh cho tan tác, nếu không phải da dày thịt thô thì đã sớm vẫn lạc.
Nhưng tình huống như vậy, cũng chẳng kiên trì được bao lâu nữa.
Chẳng lẽ mình phải vẫn lạc ở đây?
Xà Yêu bi ai nghĩ.
Đều là do tự phụ mà gây họa, sớm biết như vậy còn đi gây chuyện với sát tinh này làm gì?
Nhưng hiện tại đã quá muộn để hối hận, cầu xin tha thứ cũng chẳng có tác dụng gì.
Trong mắt Xà Yêu hiện lên vẻ tuyệt vọng. Lâm Hiên phất tay một cái, linh quang bắn ra tứ phía, lại tế ra một bảo vật khác.
Hiện tại đã gần về đêm, sắc trời cũng trở nên ảm đạm.
Một chiếc cổ kính hiển hiện trước mắt.
Tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, chiếu sáng cả một vùng trời.
Thông Thiên Linh Bảo!
Không, có lẽ nên gọi là Thông Thiên Ma Bảo thì đúng hơn.
Tê Lôi Cổ Kính là bảo vật đoạt được từ bảo khố Phiêu Miểu Tiên cung. Vốn
là uy lực của nó đã không tầm thường, nhưng vì không phù hợp với công
pháp sở tu của hóa thân, cho nên Lâm Hiên phải hao tổn không ít tài liệu để tế luyện lại một lần nữa. Uy lực tăng lên chỉ chút ít, nhưng thuộc
tính đã cải biến rất nhiều, có thể phối hợp rất tốt với Tuyết Ảnh Chân
Ma công.
Giờ phút này, Lâm Hiên đem Tê Lôi cổ kính tế ra, sau đó đánh lên mặt kính mấy đạo ma khí.
Xoẹt xẹt....