Trên mặt lão quái hiện lên một tia tàn khốc,năm ngón tay nắm chặt lại, hắc khí toàn thân chốc lát ngưng tụ trên tay, tiếp theo "phốc phốc" hai tiếng, hắc khí hóa thành một quái mãng hai đầu, đánh về tử la vân thi trung
Tử La trùng cũng không hề yếu thể, mở miệng phun ra một đạo cột sáng màu trắng, nhìn không chút thần kỳ, lại có thể đem ma mãng quấn tại chỗ, ma trùng vẫn tiếp tục lao đến lão quái vật
"Nghiệt súc!" Yên Sơn lão tổ giận dữ, tay trái đánh ra một quyền, theo động tác hắc khí xoắn tít một chỗ tụ lại, hóa thành một bộ khô lâu cực lớn. Khô lâu hai mắt màu huyết hồng, miệng nhai loạn một hồi phun ra ma hỏa
Ma trùng lập tức cùng khô lâu quấn lấy nhau cắn xé !
Lão ma đại hỉ, đang muốn đánh tới Lâm Hiên thì đột nhiên một tiếng chấn động bất thường xuất hiện, phảng phất ngay cạnh bên người
"Đáng chết!" Lão ma quá sợ hãi, nhưng lúc này không thể trốn nữa, chỉ có thể lắc người qua một bên, lập tức cảm thấy vai trái nóng lên, một đạo lệ mang màu đen bắn xuyên qua, máu tươi tuôn như suối
Lệ mang chỉ như ngón cái, nhưng bất luận tốc độ hay lực đạo đều làm người ta trố mắt, cũng không phải là ngũ hành pháp thuật bình thường
Yên Sơn lão tổ phẫn nộ đến tột đỉnh, nếu không phải động tác hắn đủ nhanh thì nơi bị xuyên qua không phải vai mà là giữa đầu. Lão càng sợ thì càng giận giữ, nếu không đem Lâm Hiên băm thây vạn đoạn thì khó mà tiêu hết mối hận trong lòng
"Đáng giận, những Phân Thần kỳ lão ma cả đám đều quá khó chơi." Lâm Hiên tiếc đứt ruột thầm than, nhưng động tác trên tay không chút ngưng trệ, một đạo pháp quyết đánh lên Vạn Hồn Tháp lơ lửng. Bảo vật này run lên, linh quang đại tố, tầng thứ nhất mở ra, một đoàn bạch quang chói mắt biến thành nước xoáy, vù vù âm thanh liên miên không dứt, một đóa trùng vân màu đỏ như máu từ bên trong bay ra
Nhìn kỹ liền phát hiện trùng vân phô thiên cái địa chính là do những phi trùng nhỏ như móng tay hợp thành
"Lại cái gì nữa đây ?"
Lão ma thân hình chậm lại, hai tay mở rộng, kết thành từng đạo pháp quyết kỳ diệu, theo động tác của hắn, ma khí xung quanh bắt đầu co rút lại sao đó ầm ầm bạo liệt
Một loạt băng châm đen thùi lùi ngắn dài không đều, nhưng tất cả đều vô cùng sắc bén, số lượng lại càng kinh người, đem phương viên mười trượng xung quanh hoàn toàn bao khỏa. Phi châm pháp bảo chính là có hiệu quả khắc chế khu trùng thuật kỳ diệu
"Đi " Lệ mang lóe lên trong mắt lão ma, năm ngón tay hợp lại, theo động tác băng châm đầy trời giống như tên bắn ra khỏi nỏ, hóa thành ngàn vạn ti vũ màu đen bắn tới trùng vân
Sưu sưu ! Huyết hỏa kiến bị đánh cho nhộn nhạo, xác côn trùng rớt xuống như mưa. Lần giao phong này có vẻ Lâm Hiên thua hoàn toàn
Nhưng hắn lại không vội chút nào. Huyết hỏa nghĩ chính là dùng số lượng để thủ thắng, nhất thời bị ngăn trở cũng không phải là thất bại
Quả nhiên, nụ cười trên mặt Yên Sơn lão tổ rất nhanh tắt lịm, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin: "Có lầm hay không, sao có thể nhiều như vậy?"
Chỉ chốc lát mà đã có trên trăm vạn con huyết hỏa nghĩ bị phi châm đâm chết, nhưng mà số lượng này quả thật không thấm vào đâu. Trùng vân vẫn không ngừng từ trong Vạn Hồn Tháp chen chúc mà ra, cả bầu trời đều bị trùng vân che lấp, băng châm mặc dù cũng có đến hơn mấy vạn, nhưng so với phi trùng thì không đáng nhắc tới
"Tên đáng chết!" Nhìn trùng vân đang phô thiên cái địa đánh tới, Yên sơn lão tổ đương nhiên sẽ không ngu ngốc chui đầu vô lưới, hai tay vung vẩy như hồ điệp xuyên hoa, miệng lẩm nhẩm chú ngữ tối nghĩa phong cách cổ xưa
Băng châm toàn bộ được triệu hồi trở về, tụ lại trước người lão quái, hóa thành một băng cầu cực lớn, nhìn tựa như con nhím
Trùng vân vẫn ùn ùn kéo tới, tựa hồ không biết sợ là gì
Sau một khắc. Tiếng bạo liệt truyền ra, những huyết hỏa nghĩ tiếp cận gần đối phương đều tự bạo. Ma trùng thực lực không đáng nhắc tới, nhưng uy lực tự bạo lại không nhỏ, hơn nữa số lượng quá mức kinh người
Oanh!
Gần kề mấy hơi công phu, băng cầu bị chia năm xẻ bảy. Huyết hỏa nghĩ còn lại vây lão ma vào trong, sau đó cũng đồng loạt tự bạo. Tuy khó có thể đả thương đối phương, nhưng khiến đối phương hao tổn pháp lực thì còn nắm chắc. Trong tay Lâm Hiên còn kiến chúa nên cũng không sợ tự bạo hết loại phi trùng này
Lão quái phát ra một màn bảo vệ quanh thân, rồi không thèm để ý đến phi trùng, lắc mình hướng Lâm Hiên lao tới, mục đích đúng là muốn kéo Lâm Hiên cùng vào trong khu vực huyết hỏa nghĩ tự bạo
Đối phương vừa động thân thì Lâm Hiên đã đoán ra ngay ý đồ, thân hình cũng lóe lên, thi triển cửu thiên vi bộ, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Lão quái tự nhiên sẽ không buông tha, lại tiếp tục thi triển bí thuật đuổi theo. cứ thế, hai đạo vầng sáng không ngừng chớp lóe, khoảng cách giữa Lâm Hiên và Yên Sơn lão tổ ngày càng rút ngắn
Cửu Thiên vi bộ vẫn không sánh được bí thuật không gian của lão quái
Lâm Hiên vừa sợ vừa giận, không giám chơi trò mèo vờn chuột này nữa, vẫy tay triệu hồi huyết hỏa nghĩ để lộ ra chân diện lão quái, đồng thời tay áo phất 1 cái, một đoản kiếm dài hơn 1 thước bay vút ra, một cổ bá khí tràn trề, sau đó một đạo kiếm quang màu bạc lập tức lăng không hiện ra, dài bảy tám trượng có thừa, ngoài mặt phù văn chói mắt, hung hăng hướng về phía lão quái vật chém tới
Yên Sơn lão tổ nhướng mày, không hề tránh né, lang nha bổng trong tay cũng hung hăng vung lên
Oanh!
Quang mang chói mắt !
Thân hình Yên Sơn lão tổ nhất thời bị ngăn cản, nhưng ngay sau đó lại tiếp tục nhào đầu về phía trước.
Kết quả như vậy, Lâm Hiên tựa hồ sớm đã đoán trước, Phệ Linh Kiếm đánh ra một kích kia cũng chưa dùng hết sức, chỉ là để tranh thủ thời gian mà thôi
Lâm Hiên tay trái liên tục bắt quyết, hàng loạt pháp ấn huyền diệu hiện ra, sau đó hắn há miệng phun ra một đạo huyết vụ, huyết vụ lóe lên, cùng pháp ấn tương hỗ, hóa thành một phù văn đường kính hơn một xích,
"Phong ấn, phá !" Lâm Hiên hét lớn một tiếng, ngón tay điểm mạnh lên trán, phù văn lập tức chui vào thân thể hắn
Vẻ mặt Lâm Hiên trở nên thống khổ, trong miệng truyền ra những âm thanh không rõ ràng, nhưng khí thế toàn thân lại nhanh chóng tăng vọt, gia tăng gấp đôi
Vốn là động huyền trung kỳ, giờ khắc này đã tiếp cận động huyền hậu kỳ, và vẫn đang điên cuồng tăng. Sau vài nhịp thở đã đột phá Động Huyền hậu kỳ!
Yên Sơn lão tổ ào ào dừng lại, lắp bắp kinh hãi, hắn sống đã vạn năm mà vẫn bị sự việc trước mắt làm cho hoảng sợ. Có lầm hay không, cứ thế mà đột phá sao ? Không, không giống, là hắn vốn đã là hậu kỳ, trước nay luôn ẩn dấu tu vi !
Yên Sơn lão tổ vừa sợ vừa giận, lại có một cảm giác bị khi nhục vô cùng khó chịu ! đánh đấm cả nửa ngày mà tới bây giờ đối phương mới chịu lộ ra thực lực chân chính, hỏi sao lão quái không tức đến muốn ói máu
Yên Sơn lão tổ đoán đúng một phần, Lâm Hiên cũng không càn rỡ tới mức chống lại phân thần kỳ mà áp chế tu vi cái gì. chẳng qua tu vi hậu kỳ của hắn lại không phải của nguyên anh, mà là từ yêu đan, hắn không thể nào thích ứng. Tuy nếu dùng yêu đan làm chủ thì pháp lực thâm hậu hơn, nhưng luận thực lực lại không thể bằng lúc lấy nguyên anh làm chủ