Năm chiếc chiến thuyền toàn lực toàn bộ khai hỏa, mấy trăm Tinh Uy Pháo đồng thời bắn ra.
Ầm ầm ầm thanh âm bạo liệt truyền vào tai, cấm chế đại trận trên đảo tự nhiên bị càn quét không còn.
Đến đợt bắn thứ hai thì cả đảo nhỏ bị nổ đến thất linh bát lạc, đá vụn bay loạn đầy trời, cả vùng trời đều bị tro bụi che lấp.
Ngọn núi nhỏ đã sụp đổ. Đột nhiên bên dưới truyền lên những tiếng la hoảng. Quang hoa đủ mọi màu sắc nổi lên, không ngờ mấy trăm tu sĩ bộ dáng dữ tợn bay lên. Nhân số tuy không bằng Hồng Diệp nhưng hơn một nửa đều là lão quái Nguyên Anh kỳ, số còn lại cũng là Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong. Đội ngũ không hề có một tu sĩ Ngưng Đan trung kỳ, có thể nói là tinh anh.
Dẫn đầu một trung niên tu sĩ mày rậm mắt to khoảng tứ tuần, một thân linh áp khiến kẻ khác kinh hãi, có điều lúc này bộ dáng có chút tức giận thở hổn hển.
"Vạn Thú tôn giả!"
Tiếng kinh hô truyền vào tai, không ít người bên phía Hồng Diệp đảo sắc mặt trắng bệch.
Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua. Thời khắc này nếu hắn không đích thân ra tay thì bên Hồng Diệp cũng không có ai là đối thủ, như vậy ắt nhân tâm sẽ càng thêm loạn.
"Không sai, kẻ ngầm tính kế chính là lão gia hỏa này, nơi đây sẽ là chỗ chôn của Vạn Thú."
Hắn hét lớn một tiếng, khẩu khí như sấm động như truyền vào tai.
"Tiểu gia hỏa, chỉ bằng ngươi mà dám ngông cuồng thế sao?" Vạn Thú tôn giả nghe mà giận quá hóa thẹn.
Vạn Thú tôn giả vốn thiết hạ mai phục, ngồi đây ôm cây chờ thỏ đến. Không ngờ lại bị đối phương dễ dàng khám phá, vạn pháo tề oanh khiến bên hắn tổn thất khá thảm trọng. Đang còn chưa có chỗ phát hỏa thì lại có kẻ ngang nhiên đòi lấy mạng hắn.
Chỉ là một tiểu tử Nguyên anh sơ kỳ mà cũng dám cuồng ngôn, to gan lớn mật bay ra khỏi vòng bảo hộ. Vạn Thú tôn giả cuồng tiếu một tiếng, đầu vai run lên, từ trên thân phát ra một đạo ma khí sâu thẳm, cùng thiên địa nguyên khí bốn phía dung hợp biến thành một thanh đại đao dài tới bảy tám trượng.
Đại đao lóe lên một cái đã hung hăng chém về hướng Lâm Hiên.
Đao chưa đến mà đã tỏa ra mùi tanh hôi khiến người buồn nôn, hiển nhiên ẩn hàm kịch độc, Nguyên Anh kỳ tu sĩ sao có thể ngăn cản công kích như vậy?
"Ma khí hóa hình?"
"Đây là bí kỹ mà Ly Hợp Kỳ tu sĩ mới có thể thi triển."
"Lâm trưởng lão mau tránh."
Đủ các thanh âm truyền vào tai. Bất kể thế nào, hiện có chung địch nhân nên đám tu sĩ Hồng Diệp đảo không hy vọng Lâm Hiên ngã xuống.
Hồng Diệp tiên tử khẽ nhíu đôi mi thanh tú, đáy mắt lóe lên tia sáng kỳ dị.
Mắt thấy kia Ma Đao đã chém tới trước mặt, vẻ mặt Lâm Hiên vẫn bình tĩnh. Tiếng xương cốt bùm bùm bạo liệt truyền vào tai. Đột nhiên hắn nắm chặt nắm tay, trực tiếp đánh ra một quyền.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn khiến cả mặt biển phía dưới chấn động, bốc lên từng cơn sóng dữ trắng xóa. Không ngờ Ma Đao đáng sợ kia đã bị một quyền của Lâm Hiên đánh vỡ vụn.
Sau đó hai tay Lâm Hiên nắm chặt, toàn thân chợt lóe thanh quang, một cỗ linh áp khiến kẻ khác nghẹn họng trân trối cuồn cuộn tỏa ra.
Những tu tiên giả Vạn Thú Đảo ở gần hắn một chút thì hai chân run rẩy đứng không thẳng, toàn thân bắt đầu toát mồ mồ hôi lạnh đầm đìa.
"Ngươi là tu sĩ Ly Hợp?"
Vạn Thú tôn giả trừng lớn hai mắt, vẻ mặt dữ tợn lúc này đã lộ vài phần ngưng trọng.
Tức thời tu sĩ bên Vạn Thú tôn giả trở nên bất an. Mà đám người Hồng Diệp đảo đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó vô cùng mừng rỡ.
Bên mình có Ly Hợp Kỳ lão tổ khiến dũng khí bọn họ tức khắc đại tăng.
Hồng Diệp tiên tử đại hỉ, thanh âm của nàng truyền ra ngoài: "Chư vị đạo hữu. Lần này bản cung đến đây không phải tế tổ mà là diệt sát Vạn Thú lão thất phu, hiện tại hắn đã rơi vào bẫy rập, đã có Lâm trưởng lão đối phó. Chư vị còn chờ gì mà không đánh cho đối phương thất linh bát lạc."
Lời còn chưa dứt thì Tinh Uy Pháo lại khai hỏa. Mấy trăm đạo quang trụ ầm ầm ầm bắn tới.
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, không ít tu sĩ Vạn Thú đảo trực tiếp hồn phi phách tán.
Tu sĩ chiến trên các chiến thuyền nhiệt huyết sôi trào, nhanh chóng tế ra pháp bảo chiến đấu.
Vạn Thú tôn giả vừa sợ vừa giận, ở đây đều là tinh nhuệ tâm phúc của hắn, chết một mạng là tổn thất một chút thực lực.
Thần tình oán độc, Vạn Thú hét to một tiếng còn lớn hơn cả sét đánh: " Hoảng sợ cái gì, thực lực bổn đảo vốn không hề kém đối phương, hiện tại gặp mai phục thì chỉ có một đường tử chiến. Tiểu tử kia đã có bản tôn đối phó, các ngươi ở đây ai lấy được thủ cấp của Hồng Diệp nha đầu, ta liền thăng hắn làm phó đảo chủ, nếu sanh cầm được ả nha đầu thì sẽ có thêm trọng thưởng."
Gia hỏa này không hổ là nhất đại kiêu hùng, dưới trọng thưởng tất có dũng phu. Lời này vừa nói ra. Tu sĩ Vạn Thú tức khắc trấn định trở lại, mấy trăm đạo quang hoa nhằm hướng thượng cổ chiến thuyền bay vọt tới.
Mà Vạn Thú tôn giả quay đầu, ánh mắt như sói dữ đảo qua trên thân Lâm Hiên. Rốt cục hiểu được vì sao Hồng Diệp tiên tử dám cả gan chống lại hắn: "Tiểu tử, ngươi phá hư chuyện tốt của ta, ta muốn ngươi hối hận khi sinh ra trên đời."
"Hừ, từ khi bước vào tiên đạo Lâm mỗ đã nghe vô số lời thế này, ngược lại ta có lời muốn nói với đạo hữu. Ngươi làm gì còn gia thân mà để mà trọng thưởng cho thuộc cấp. Hứa xàm!" Lâm Hiên cười lạnh rồi chậm rãi mở miệng.
Vạn Thú tôn giả nghe thì ngạc nhiên: "Ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì, bản đảo chủ há lại nuốt lời. Hừ, ngươi muốn làm loạn nhân tâm sao? Chỉ uổng phí tâm cơ, tiểu gia hỏa Ly Hợp sơ kỳ cũng muốn đối nghịch cùng bản đảo chủ sao?"
Lời còn chưa dứt, hắn phất tay áo bào một cái. Hai kiện bảo vật là một đôi Song Hoàn bay ra lưu chuyển trước người nhưng chưa có ý tiến công.
Đây không phải bảo vật bình thường mà là Linh Thú Hoàn, biệt danh của hắn là Vạn Thú tôn giả. Không cần phải nói, tự nhiên vô cùng thuần thục kỳ nghệ điểu khiển Vạn Thú.
Hống!
Một tiếng rống thê lương truyền vào tai, chiếc Linh Thú Hoàn bên trái cuồn cuộn yêu vân, sau đó một con quái vật lớn hàng trăm trượng, khí thế kinh người xuất hiện trong tầm mắt.
Toàn thân nó được tầng tầng lân giáp màu đen bao bọc, là một con Yêu Ngạc tương tự như cá sấu nơi thế tục nhưng to lớn khủng khiếp gấp bội.
Từ khí thế phát ra, không ngờ là tồn tại Ly Hợp sơ kỳ. Lúc này ánh mắt nó có vẻ mờ mịt hỗn độn, sau đó Vạn Thú tôn giả đánh ra một đạo pháp quyết mới dần dần có thần quang.
Lâm Hiên vừa biến sắc thì lại có thú tiếng hống truyền vào bên tai. Từ chiếc Linh Thú Hoàn bên phải cũng chui ra một yêu vật càng đáng sợ, không ngờ là một quái vật đầu trâu thân rắn dài cũng dài tới cả trăm trượng, tu vị Ly Hợp sơ kỳ.
Nhìn tại hai đại quái vật trước mắt, vẻ mặt Lâm Hiên trở nên khó coi. Không ngờ Vạn Thú tôn giả lại sở hữu được chúng.
Lại thấy hai tay Vạn Thú tôn giả múa may, trong miệng truyền ra chú ngữ cổ quái, từ trong thân thể bắn ra hai đạo hắc ảnh bộ dáng giống hệt hắn. Có điều là hư ảnh nên ngũ quan mặt mày dị thường mơ hồ.
Lâm Hiên nheo mắt thì thào, vẻ mặt càng trở nên ngưng trọng.
"Thân ngoại hóa thân!"
Trong miệng Vạn Thú tôn giả tiếp tục truyền ra chú ngữ huyền ảo sau đó cuồng điểm ra một chỉ, Yêu Ngạc cùng quái vật đầu trâu thân rắn há cái mồm to như cái chậu máu, vù vù thanh âm truyền vào tai, hai đạo hư ảnh kia bay vụt vào mồm chúng.
Rống!
Hai yêu vật phát ra tiếng rít chói tai, sau đó yêu khí toàn thân dâng lên trùng thiên. Ánh mắt lập tức lạnh lùng đảo qua trên thân Lâm Hiên.
Tròng mắt Lâm Hiên co lại. Ngự Thú Thuật của lão quái vật này thật uy lực, không ngờ có thể luyện chế hai yêu vật Ly Hợp Kỳ thành thân ngoại hóa thân của hắn!
Đúng lúc này ầm ầm mấy trăm đạo quang phát ra từ các Tinh Uy pháo oanh kích tới hai cự đại quái vật.
Với thể hình cồng kềnh hai yêu vật căn bản không kịp tránh né. Có điều không chút bối rối, quái vật đầu trâu thân rắn ngửa đầu há to mồm phun ra một đạo sóng âm, không ngờ hình thành một tầng sương vụ.
Có thể đem thanh âm hóa thành hữu hình, đủ thấy thần thông của nó không phải là nhỏ.
Phạm vi sương vụ rất rộng tràn ngập mấy ngàn trượng, mấy trăm đạo quang trụ ầm ầm cùng công tới nhưng không thể xuyên thủng.
Năm chiếc thượng cổ chiến thuyền cùng bắn nhưng đã bị thần thông của yêu vật này cản lại.
Lâm Hiên thầm hít hơi lạnh, sắc mặt biến ảo không thôi. Bên kia lệ khí toàn thân Yêu Ngạc đã hỗn hợp cùng thiên địa nguyên khí chung quanh hình thành chiếc Quái Vĩ như một cái đuôi cá sấu dài tới cả nghìn trượng, nhìn qua thanh thế kinh người vô cùng.
Quái Vĩ hung hăng hướng một thượng cổ chiến thuyền quất một cái.
Tiếng động răng rắc truyền vào tai. Đối mặt công kích của Cự Ngạc. Vòng bảo hộ không chút hiệu quả mà thân thuyền cứng rắn cũng dễ dàng bị gãy làm đôi.
Yêu thú hung lệ như thế khiến tu sĩ Vạn Thú đảo sĩ hưng phấn không thôi. Quang hoa các màu đan vào, mấy ngàn tu sĩ song phương bắt đầu đại chiến.
Nguyên Anh cùng Nguyên Anh đều nghiến răng nghiến lợi thi triển thần thông pháp bảo đối cường.
Còn tu tiên giả Ngưng Đan Kỳ thì tụm năm tụm ba kết thành pháp trận, liều mạng đối kháng với tu sĩ cấp cao.
Nhất thời tiếng chém giết rung trời, đã có không ít tu sĩ lưu huyết đương trường.
Nhưng bọn họ chỉ là đánh cho náo nhiệt, luận chiến đấu hung hiểm thì phải nói tới chiến cuộc giữa Lâm Hiên cùng Vạn Thú tôn giả.
"Hắc hắc, tiểu gia hỏa, không ngờ ngươi dám tính kế với bản tôn, ta phải đem ngươi trừu hồn luyện phách!" Thanh âm cuồng tiếu của Vạn Thú tôn giả truyền vào tai, sau đó thần niệm vừa động. Yêu Ngạc đột nhiên giơ chân trước lộ ra lợi trảo sắc nhọn vô cùng, phốc phốc tiếng xé gió truyền đến, vô số trảo ảnh hiện lên rồi rào rào bắn tới đối thủ.
Mỗi đạo trảo ảnh đều dài tới mấy trượng, nơi nó đi qua thì để lại trong hư không những vệt màu trắng nhàn nhạt, hiển nhiên uy lực vô cùng, một đạo đủ để so sánh với pháp bảo của tu sĩ Nguyên Anh.
Mà số lượng trảo ảnh lại tới mấy trăm. Trên dưới trái phải, bao bọc tất cả đường thoát của Lâm Hiên.
Mà quái vật đầu trâu thân rắn cũng không nhàn rỗi, há mồm phun ra một vật chói mắt như một thanh trường mâu, hung hăng mà lăng lệ bắn tới trước ngực Lâm Hiên.
Trong mắt Lâm Hiên chợt lóe ngũ sắc linh quang, thấy rõ đây là cái lưỡi của quái vật.
Vì sao nó lại dài đến như thế thì người ta thực không thể hiểu nổi, hơn trên đầu lưỡi còn mọc lên chi chít những xúc tua nửa trong suốt như những ống hút quỉ dị, nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Hai đạo công kích này tốc độ cực nhanh, thế tới như sét giật khiến người muốn tránh cũng không được. Lão quái vật này xuống tay cũng thật sạch sẽ, không muốn cho Lâm Hiên một giây nào để đối phó.
Chỉ là một tu tiên giả Ly Hợp sơ kỳ, cho dù không ngã xuống thì cũng phải trọng thương, Khóe miệng Vạn Thú tôn giả lộ ra nụ cười đắc ý, trong đầu đã dự mưu để sanh cầm Hồng Diệp tiên tử .
Tiểu nha đầu kia rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, không đem ả làm đỉnh lô hảo hảo hưởng thụ một phen thì thực khó tiêu mối hận trong lòng.
Nhưng ngay sau đó sắc mặt lão lập tức ngưng trệ.
Mắt thấy Lâm Hiên muốn tránh không được, thậm chí không kịp tế ra bảo vật phòng ngự, sắp bị trảo ảnh đánh cho tan xác thì đầu vai hắn khẽ rung, thân thể chợt trở nên mơ hồ.
Tàn ảnh!
Chân thân của hắn sớm đã biến mất không còn thấy bóng dáng, tất cả công kích đều rơi vào khoảng không!
Vạn Thú tôn giả thấy thế hoảng hốt vội duỗi tay vỗ một cái, một kiện pháp khí cổ quái có hình một chiếc mai rùa đã được tế ra. Kinh nghiệm đấu pháp của lão quái vật cũng cực kỳ phong phú, sợ bị Lâm Hiên tập kích ngược trở lại.
Lúc này lão mới quay đầu, tinh quang trong mắt bắn ra bốn phía nhằm tìm kiếm tung tích Lâm Hiên.
Chỉ thấy thân ảnh Lâm Hiên không chút dấu hiệu hiện ra trên đỉnh đầu con Yêu ngạc khổng lồ. Tay trái phất một cái, một cây thiền trượng màu lửa hồng bay vút ra.
Chính là Thông Linh Phật bảo thu được ở Bồng Lai sơn.
Lâm Hiên duỗi tay cầm lấy rồi nhẹ nhàng múa lên. Hình thể thiền trượng cuồng trướng, huyễn hóa ra hàng vạn hàng nghìn hư ảnh, thanh thế vô biên hung hăng giáng xuống đỉnh đầu Yêu Ngạc.
Lúc này yêu vật đầu trâu thân rắn rốt cục đã phát hiện tung tích hắn. Quang ảnh chợt lóe nơi Ngưu đầu, mắt mũi trên Ngưu diện khổng lồ hoàn toàn bị cái mồm đỏ lòm lởm chởm răng sắc nhọn che lấp.
Nhìn qua đáng sợ tới cực điểm, từ trong lại bắn ra cái lưỡi đỏ như máu. Lần này ngoài những xúc tua thì trên lưỡi còn có một con mắt, từ trong bắn ra từng đạo quang hoa chói mắt. Với thần thức cường đại của Lâm Hiên mà cũng cảm giác từng đợt đầu váng mắt hoa.
Mà tốc độ đầu lưỡi bắn ra nhanh tới cực điểm!