Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2292: Q.7 - Chương 2292: Đóng băng lão quái




Không cầu giết địch, chỉ cầu kéo dài thời gian, chín đóa hoa sen hợp lại gắt gao bao bọc lấy Lâm Hiên

Yên Sơn lão tổ lúc này tình cảnh cũng không hề tốt đẹp gì, bắt buộc phải đánh nhanh thắng nhanh, trước khi toàn bộ pháp lực bị linh phù hấp thu hết. Lão quái khẽ phất tay áo, vài món ma bảo theo bên hông bay vút ra, một đao, một kiếm, một trống. Sau đó lão ma bấm tay, lại xuất thêm một ma bảo hình vòng tròn nữa, chính giữa có đồ án mặt quỷ vô cùng sống động

Bốn kiện bảo vật, mỗi một kiện đều không phải chuyện đùa. Lão ma muốn khống chế bốn kiện này cũng phải cố hết sức, gương mặt có vài phần nhăn nhó

Lâm Hiên biểu lộ rất nghiêm túc. Tuy rằng đang nắm cực phẩm tinh thạch trong tay, nhưng tốc độ hồi phục vẫn quá chậm, cũng chỉ như muối bỏ biển mà thôi. Tay áo hắn phất 1 cái, tế ra thêm Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn che chắn trước người. Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, tấm chắn bảy mặt này lập tức có linh quang ầm ầm phát ra, nối thành một mảnh quang mạc màu xanh, hiển lộ ra một thái cực đồ không ngừng di chuyển phía trên, khí tức thần bí mênh mông tràn ra bốn phía

Đồng thời thân thể Lâm Hiên phát sáng đến chói mắt chóng mặt, Bích Diễm Kỳ Lân giáp cũng hiện ra.

Yên Sơn lão tổ hơi ngẩn ra. Đối phương đã tới tình trạng đèn cạn dầu này không ngờ còn có nhiều thủ đoạn phòng ngự như thế. Bất quá hắn không hề có chút trì hoãn

Chỉ thấy hai tay lão quái liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, bảo vật phát uy đầu tiên chính là Ma Cổ, mặt trống xoay tít một vòng rồi lao thẳng tới đỉnh đầu Lâm Hiên, phát ra những âm thanh "đông đông", cùng với sóng âm màu đen khiến cho không gian nhộn nhạo hướng xuống dưới, hoàn toàn bao phủ Lâm Hiên

Tiếp đó một đao một kiếm thi triển thần thông hóa kiếm vi ti, ngàn vạn đạo kim ti chém tới Lâm Hiên

Về phần vòng tròn quỷ dị thì lại không ngừng xoay tròn trên không trung, mặt quỷ liên tục biến ảo dung mạo, theo trong hai hốc mắt phóng ra quang mang làm kẻ khác hoa mắt chóng mặt. Ảo thuật ! hơn nữa còn có tác dụng làm đối phương lạc mất thần trí

Yên Sơn lão tổ quả nhiên đã tính toán tiếp đãi Lâm Hiên vô cùng thấu đáo, đao kiếm công kích, sóng âm lẫn ảo thuật, ba loại thủ đoạn đều không dữ lại chút nào

Trái lại, Lâm Hiên dùng bất biến ứng vạn biến.

Đối với ảo thuật quấy nhiễu, hai mắt Lâm Hiên nổi lên những tia sáng gai bạc, Thiên Phượng Thần Mục dễ dàng bài trừ.

Sóng âm công kích đến, tay áo Lâm Hiên vẫy mạnh, vài khỏa tử mẫu lôi âm bay ra quay tít một vòng, sau đó "oành oành" bạo liệt. Mặt trống bị hất bay.

Cuối cùng một đao một kiếm ngược lại dễ đối phó nhất, chín đóa hoa sen run lên, từ từ nở ra, sau hàng loạt tiếng thanh minh, linh quang chói mắt dâng lên, từng đạo kiếm khí tung hoành phi vũ, lập tức va chạm với kim ti đầy trời. Kiếm khí mặc dù không thể đả thương địch thủ, nhưng phòng thủ thì vẫn còn dư sức.

Trong nhất thời một lát, hai bên giằng co nhau, cũng khó mà phân ra thắng bại

Cùng lúc đó, phía bên kia, mấy tên naga nhất tộc đã âm thầm đi tới cách chỗ hai người đấu pháp chừng mấy ngàn dặm. Với khoảng cách này, tiếng bạo liệt cùng đủ loại ánh sáng bắn ra càng thêm chói mắt, tuy không thể dùng thần thức xem xét kẻ nào đang đấu pháp, nhưng cũng đủ để cảm nhận một chút

Tuyệt đối là lão quái vật Phân Thần kỳ.

Hành động của đám cổ ma càng thêm cẩn thận. May mắn hai lão ma đánh nhau hừng hực khí thế, nếu không bọn hắn dù thu liễm khí tức cũng khó mà qua mặt được

Oanh!

Tiếng bạo liệt ầm ầm vang lên, công kích của Yên Sơn lão tổ lại một lần nữa bị Lâm Hiên ngăn trở, lão ma tức đến ói máu, thời gian càng kéo dài đối với lão càng bất lợi, với tình hình pháp lực bị linh phù điên cuồng hấp thu thế này, nếu không thể nhanh chóng giết chết đối phương, chỉ sợ người phải quay đầu bỏ chạy là lão

Lão quái vật nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm đối với Phó Diêu Chu hận đến cực điểm, chắc chắn đối phương cố ý sắp xếp để hắn không thể sống sót trở về rồi. Giết người diệt khẩu, hóa ra Phó gia muốn giết người diệt khẩu, nhưng bản lão tổ sẽ không để cho bọn hắn đắc ý, lão quái vật hung dữ nghĩ.

Yên Sơn lão tổ ý niệm vừa động, đang muốn quay đầu bỏ chạy. Đáng tiếc, một tia quẫn bách dù lão quái dấu diếm rất kỹ đã bị Lâm Hiên nhìn ra. Thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng, nhất là khi đối phương đã biết mình là tu tiên giả. Lâm Hiên quyết định liều chết phản kích

"Đi!" Lâm Hiên điểm một ngón tay về phía trước, chín đóa hoa sen nổ tung thành tám mươi mốt thanh phi kiếm.

Kiếm khí như cầu vồng, chen chúc lao tới lão quái. Yên Sơn lão tổ đỡ trái hở phải, rõ ràng có chút chống đỡ không được. Lâm Hiên sắc mặt đại hỉ, hai tay vùng vẫy liên tục, một chút pháp lực cuối cùng cứ thế theo những đạo pháp quyết bay hết ra ngoài

Toàn bộ phi kiếm ông lên kết thành một chỗ, hình thành một thanh kiếm dài cực lớn, ầm ầm bổ xuống. Lâm Hiên đúng là muốn một kích phân định thắng thua

Yên Sơn lão tổ biến sắc kinh hãi, song khi một kích cuối cùng của Lâm Hiên đã xuất ra, lão quái đột nhiên nhe răng cười "Tiểu gia hỏa, ngươi bị lừa rồi!"

Lão quái lấy tay đấm ngực phun ra một đạo huyết vụ lên ma kiếm trước người. Ma kiếm sau khi hấp thu tinh huyết, ma khí càng phát ra mãnh liệt, nhanh chóng biến lớn, sau đó lấy cứng đối cứng, hướng về cửu cung tu du kiếm chém tới. Tuy khí thế có phần yếu hơn, nhưng ngăn trở chốc lát là không hề có vấn đề. Mà lão quái cũng chỉ cần có thể. Thân thể lão trở nên mơ hồ rồi biến mất tại chỗ

"Không... Không tốt rồi!" Lâm Hiên lắp bắp kinh hãi, không thể lường trước đối phương cố ý bày ra yếu thế để dẫn dụ hắn ra tay

Kỳ thật Yên Sơn lão tổ đúng là không còn dư mấy phần pháp lực, hắn cũng chỉ có thể tung ra một kích cuối cùng, vì vậy tương kế tựu kế để nhử Lâm Hiên xuất kích trước. quả nhiên Lâm Hiên buông tha phòng ngự, chuyển sang công kích

Không gián chấn động, Yên Sơn lão tổ đã xuất hiện trước người Lâm Hiên ba thước, năm ngón tay nắm chặt, một quyền hướng giữa đầu Lâm Hiên đánh ra. Lão ma muốn tiết kiệm pháp lực nên lựa chọn tiếp cận, dùng man lực đánh nát đối phương

Đáng tiếc, cận chiến thì lão ma đã gãi đúng chỗ ngứa của Lâm Hiên. Pháp lực hắn không còn, nhưng lực lượng thân thể lại không hề yếu

Thời cơ đã tới, Lâm Hiên tay phải nâng lên, một đoàn hỏa diễm bốn màu lưu ly xuất hiện

Huyễn Linh Thiên Hỏa.

Thiên hỏa bản thân đã tự có linh tính, nên dù Lâm Hiên pháp lực không còn mấy vẫn có thể miễn cưỡng điều khiển. Huyễn Linh Thiên hỏa nhanh chóng tản ra, bao khỏa toàn bộ bàn tay Lâm Hiên. Lâm Hiên hít vào một hơi, dùng sức lực cơ thể tung ra một kích

Oanh!

Hai quyền chạm nhau, xoẹt xoẹt âm thanh đại tố, từ cánh tay lão ma xuất hiện một tầng băng giáp, lấy tốc độ khó tin nhanh chóng lan ra, cuối cùng lão ma biến thành một bức tượng băng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.