Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2388: Q.7 - Chương 2388: Hư ảnh ma tượng




Biến cố liên tiếp xảy ra làm khuôn mặt của Mộc quan Lão giả tràn đầy vẻ giận dữ, hai tay lão nắm chặt lại, từng luồng sát khí kinh người từ sau lưng tỏa đi khắp nơi. Sau đó chúng tụ tập lại trước mặt, một tiếng rống thê lương truyền vào tai, kèm theo đó là một hư ảnh quái vật to lớn cao chừng năm sáu trượng bỗng dưng hiện ra.

Hư ảnh này được bao phủ bởi một tầng hắc quang mù mịt, dung mạo dữ tợn hung ác, miệng đầy răng nanh, hai con mắt trông như hai quả chuông đồng lớn. Nó vừa mới hiện ra đã lập tức nâng tay phải lên, nắm lại trước người rồi đánh liên tiếp hai quyền ra phía trước.

Tiếng vang ầm ầm truyền vào tai, không gian những nơi quyền kình đi qua xuất hiện từng đợt sóng vặn vẹo, một kích của cấp bậc Phân thần đánh ra quả nhiên không phải chuyện đùa, hơn nữa đối phương sử dụng lại chính là bí thuật pháp tướng.

Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại, hai quyền này nhằm vào hắn đánh tới. Nếu hắn biểu hiện ra thực lực chân chính thì đối với công kích như vậy, Lâm Hiên đương nhiên không để vào mắt, nhưng tại thời điểm này, Lâm Hiên cũng không thật lòng muốn giúp đỡ Hạt Vĩ Thượng Nhân.

Hợp tác cùng lão là sự thật, nhưng chỉ có người nào ngu ngốc mới dốc ra toàn lực để đối phó!

Gặp thế công mãnh liệt của đối phương, Lâm Hiên không hề có ý muốn đón đỡ, thân hình lập tức lóe lên, đã xuất hiện bên ngoài hơn dặm né tránh.

Bang bang hai tiếng truyền vào lỗ tai, đáng thương cho hai gã Cổ ma vừa đứng cùng Lâm Hiên bị đánh cho xương gân đứt đoạn, đến chết cũng không hiểu được nguyên nhân.

Mà bên kia, Hạt Vĩ Thượng Nhân đã động thủ, hắn tự nhận mình không phải là đối thủ của Cổ lão ma, nhưng hôm nay đã có người nguyện ý cùng hắn xuất thủ, cơ hội tốt như vậy, đương nhiên là hắn sẽ không bỏ qua, dù sao hôm nay cũng không thể kết thúc như vậy được, tranh thủ đang có người giúp đỡ, liền cùng Cổ lão ma liều mạng.

Chỉ nghe hắn hét lên một tiếng, y phục tân lang đang mặc trên người bỗng nhiên rách toạc, biến thành một tầng tro bụi hợp nhất với ma quang, bao bọc toàn thân hắn lại. Tiếp theo là âm thanh ầm ầm vang lên, thân thể Lão ma bỗng nhiên phát sinh biến hóa, từ phần eo trở xuống, hai chân đã biến mất, thay vào đó là một thân hình bọ cạp xuất hiện trong tầm mắt.

Dùng dữ tợn và tà ác cũng chưa đủ để hình dung, kinh khủng nhất là phần đuôi bọ cạp lóe lên sáng bóng khiến người khác nhìn vào run sợ. Một mùi hương ngọt ngào lan tỏa khắp nơi, không cần phải nói, nhất định phần đuôi kia ẩn chứa kịch độc.

Danh tiếng của Hạt Vĩ Thượng Nhân quả thực không phải chỉ là hư danh, biến hóa trước mắt chính là do tình thế ép buộc, ngoài ra không chỉ hai chân hắn biến thành đuôi bọ cạp, mà nửa người trên cũng hiện ra từng mảnh lân giáp xám xịt. Tuy không phải bao trùm toàn thân, nhưng trước ngực, phần cổ và các chỗ hiểm yếu đều có phòng hộ, ở các bộ phận khác thì có ma vân quỷ dị hiện ra. Trong phút chốc, khí thế cuồng bạo của Hạt Vĩ Thượng Nhân đã tăng lên gấp đôi.

Rất nhanh, hai lão ma lao vào nhau, tiếng bạo liệt ầm ầm vang lên, dư âm cùng gió bão tràn ra bốn phía, phàm là bị hai gã Cổ Ma quét qua đều đứt gân gãy xương, không chết thì cũng trọng thương.

Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, tồn tại Phân Thần Kỳ giao tranh cũng không phải là chuyện mà bọn chúng có thể tham gia vào được. Dù sao, lần này có lợi thì cũng có hại, đại chiến hôm nay nổ ra, đương nhiên không còn ai để ý đến đám tôm tép nữa, bây giờ không chạy đi thì còn đợi đến khi nào?

Ngoại trừ một số ít đã ngã xuống, đại bộ phận còn lại đều bắt lấy cơ hội có một không hai này, nhanh chóng chuồn đi.

Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua, trông thì có vẻ hai lão ma đang giao tranh ở thế cân bằng, nhưng kỳ thật Hạt Vĩ Thượng Nhân đang hoàn toàn ở thế hạ phong, chẳng qua chỉ đang cố gắng chống đỡ mà thôi. Mà trước mắt hắn đang bị hư ảnh Pháp tướng ngăn cản, xem ra Mộc quan Lão nhân tính toán cũng không tệ, muốn đem từng bộ phận tiêu diệt.

Lâm Hiên sao có thể để lão toại nguyện được? Tất cả mọi sự đều phải do bản thân hắn nắm giữ.

Trên mặt Lâm Hiên toát ra vẻ tươi cười, bỗng nhiên quang mang kỳ lạ trong mắt hiện lên, thân hình hắn khẽ chuyển động một cái, Thiên Quỷ Phủ đã xuất hiện trong lòng bàn tay. Hôm nay vẫn chưa tới thời điểm sinh tử cho nên Lâm Hiên vẫn tận lực che dấu, cũng không tế ra bản mệnh pháp bảo, dù sao uy lực Thiên Quỷ Phủ cũng không phải tầm thường.

Chỉ thấy quang mang lóe lên, đập vào mắt chính là một dải lụa đen kịt, dùng thế đánh lôi đình chớp giật, hướng về hư ảnh phía trước trảm qua.

Pháp tướng cũng không hề sợ hãi, hai tay hợp lại, ầm một tiếng, hai quyền hướng tới phía trước đánh ra.

Tuy nhiên một kích này của Lâm Hiên chỉ là kế dụ địch mà thôi. Thân hình hắn lóe lên, từ từ biến mất tại chỗ.

Cửu Thiên Vi Bộ!

Thân ảnh một lần xuất hiện thì đã xuất hiện cách bên ngoài hai trượng, Lâm Hiên giơ tay phải lên, đem Thiên Quỷ Phủ tế ra, một đạo pháp quyết hướng về phía trước đánh tới.

Âm thanh xoẹt xẹt đại phóng, chỉ thấy ma quang hiện lên, Thiên Quỷ Phủ bỗng nhiên tăng lên gấp mười lần, hóa thành một cự phủ lớn mấy trượng, mặt ngoài bị một tầng hồ quang điện màu đen quấn lấy, hung hăng chém về phía đầu đối phương.

Hư ảnh trở nên sợ hãi vô cùng, lúc này muốn chạy trốn thì đã không kịp nữa rồi, nhưng nó cũng không chấp nhận đứng im chịu chết, hai tay hướng lên trên đầu xuất ra một đoàn hắc khí, biến hóa thành một tấm thuẫn. Tuy thuẫn này tấm dựa vào hắc khí biến ảo mà ra, nhưng mặt ngoài hiện ra ma vân phức tạp, trông cực kỳ kiên cố, lực phòng ngự hiển nhiên không phải chuyện đùa.

Bành!

Thiên Quỷ Phủ hung hăng chém xuống, mặt ngoài tấm chắn lập tức xuất hiện vết rạn, nhưng cũng đem một kích này ngăn cản lại, hư ảnh nhẹ nhàng thở ra, nhưng một khắc sau, nó lại không thể cười nổi.

Một kích của Thiên Quỷ Phủ này thật quá bưu hãn!

Lâm Hiên thừa dịp lão đang toàn lực chống đỡ, bổ nhào tới bên cạnh rồi nâng tay phải lên, lập tức xuất hiện một xoáy nước tràn đầy ma khí, sau đó hắn vung tay lên, hướng về phía bụng của hư ảnh đánh tới.

Một quyền này nhìn trông bình thường, không có gì nổi bật, nhưng uy lực lại cực lớn, hư ảnh không có cách nào ngăn cản, tức thì dưới bụng đã bị đánh thủng một lỗ. Mà Lâm Hiên vẫn chưa buông tha, hai tay vung lên, đừng đạo pháp quyết liên tục được đánh ra. Ngay lập tức, Thiên Quỷ Phủ bay lên, chém ngang xẻ dọc, hư ảnh ma tượng đã bị trọng thương, làm sao có thể ngăn cản được, rất nhanh bị đánh cho hồn phi phách tán.

Chướng ngại đã bị bài trừ, Lâm Hiên như một mũi tên lao vút đi.

Hai gã Cổ lão ma trông thấy mà sợ hãi, chỉ là phản ứng thì không giống nhau.

Hạt Vĩ Thượng Nhân vừa mừng vừa sợ, còn sắc mặt Mộc quan lão giả thì cực kỳ âm trầm, bọn hắn nằm mơ cũng không thể ngờ rằng, tên Lâm Hiên này thoạt nhìn ngu ngốc nhưng thực lực lại cao không thể tưởng tượng.

“Lâm đạo hữu thật đúng là thần thông cái thế, chúng ta cùng liên thủ, chắc chắn sẽ đánh bại tên Cổ lão ma vô sỉ hèn hạ này, lão phu nhất định sẽ hậu tạ!”. Hạt Vĩ lão giả trông thấy vậy thì vội vàng mở miệng.

“Hạt Vĩ đạo hữu không cần khách khí, Lâm mỗ chỉ là thấy chuyện bất bình thì tiện tay xuất thủ, cũng là vì giữ gìn chính nghĩa mà thôi…”

Mộc quan lão giả cười lạnh không nói gì, tuy nhiên tâm thần không ngừng rung động, vừa rồi đối phương phân biệt rõ ràng, trong lòng lão trở nên bồn chồn không yên. Thực lực đối phương mạnh hơn trong tưởng tượng rất nhiều, hiện tại nên tạm thời rút đi hay cùng bọn hắn liều mạng?

Trong khi Mộc quan lão giả đang do dự thì Hạt Vĩ lão ma đã xuất thủ, Lâm Hiên cũng đem Thiên Quỷ Phủ tế xuất ra..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.