Cũng là một câu nói, lúc trước lão quái không thèm để ý, nhưng bây giờ sau khi Lâm Hiên thể hiện ra thực lực cường đại, lão quái tất nhiên phải chăm chú lắng nghe. Lúc trước bất kể lão phong quang như thế nào, bây giờ đối mặt với Lâm Hiên thì yếu đuối chẳng khác trẻ nhỏ. Hắn dù tâm cao khí ngạo đến mấy lúc này cũng phải tỏ ra vài phần sợ hãi. Bây giờ hắn mạnh miệng chỉ có nước đi âm tào địa phủ sớm mà thôi. Gian khổ tìm được đường sống trong tay thánh tổ, hắn đương nhiên ngàn vạn lần không cam tâm cứ hồ đồ như vậy mà chết trong tay một tiểu tử Luyện Hư kỳ
"Lão phu hồ đồ rồi, đạo hữu dừng tay, chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện" Lão quái không thể không tỏ ra hòa hoãn nhượng bộ. Vốn là lão quái vật sống mấy vạn năm, đạo lý đứng trước hiên nhà người khác phải cúi đầu hắn còn hiểu được
"Đạo hữu sớm như thế này không phải tốt hơn sao ?" Lâm Hiên trên mặt lộ ra vẻ vừa lòng.
Hắn cũng cũng không muốn cùng Thiên Quỷ Thượng Nhân trở mặt, với thực lực của hắn diệt sát cái tàn hồn này thì dễ dàng, nhưng mà lại không thu được chút lợi ích nào. Lâm Hiên mặc dù đọc qua không ít điển tịch, nghe người khác nói không ít về ma giới, song hắn cũng không muốn chỉ với chút kiến thức ít ỏi đó mà mạo hiểm lăn lộn 200 năm ở ma giới. Vì vậy khi thấy tàn hồn của Thiên Quỷ Thượng Nhân, hắn ngược lại rất vui mừng, sớm đã có chủ ý lên lão quái. Lão quái này là người bản địa ma giới, lúc cường thịnh cũng là một kẻ hô mưa gọi gió, cái khác không nói nhưng kiến thức về ma giới thì hẳn không thể ít, vì vậy nếu có thể thu phục được người này thì chuyến thí luyện này sẽ trót lọt hơn nhiều
Lâm Hiên không thể bỏ qua cơ hội trước mắt được, phải tận lực thu phục lão quái vật này. Lâm Hiên chưa mở miệng thì đã nghe tiếng lão quái
"Vừa rồi là lỗi của tại hạ, mong đạo hữu thứ lỗi, đạo hữu có phải hay không nên triệt bỏ đám phi kiếm này, chúng ta cùng nhau nói chuyện ?" Mặt quỷ tỏ ra quy thuận nói, ánh mắt liếc về đám phi kiếm vô cùng kiêng kỵ