"Ta đương nhiên rõ sự trung tâm của ngươi, nếu không khi trước sao lại cử ngươi làm chưởng môn? Ta chỉ cảm thấy lần này ngươi hành sự có chút khó hiểu." Thanh âm của độc nhãn lão giả ôn hòa, chậm rãi mở miệng.
"Tạ sư thúc tín nhiệm" Thông Vũ chân nhân lại cung kính thi lễ, mới chậm rãi giải thích: "Sở ** đệ tử làm như vậy là lấy lui làm tiến."
"Lấy lui làm tiến?" Lão giả vuốt chòm râu bạc, trên mặt lộ vẻ đăm chiêu.
"Vâng sư thúc, đệ tử đã nói qua. Nếu hiện tại chúng ta thanh trừ phản đồ thì dễ đả thảo kinh xà. Chi bằng ủy thác các vị trí quản sự cho bọn chúng, đem lượng lớn tiểu sự cho chúng đi làm. Như vậy đám này sẽ không chuyên tâm luyện đan, dần dần luyện đan thuật tự nhiên tụt xuống. Như vậy những thế lực kia có hao hết thiên tân vạn khổ, bất quá cũng chỉ lôi kéo được một đám phế vật. Hơn nữa quản sự danh vị không nhỏ. Tin tức bọn họ truyền ra nhất định thế lực lớn chính ma sẽ tin tưởng."
"Ừm, giống như lần này ngươi thông qua bọn chúng, cố ý lộ ra tin tức trong bổn môn có cổ phương Thiên Trần Đan nhưng không thể luyện chế ra. Quả nhiên tình báo này khiến thám tử chính ma rút khỏi toàn bộ"
Con mắt còn lại của lão giả hiện tia tán thưởng, vị sư điệt này quả thực tâm kế đa đoan. Một hồi phong ba trước mắt hắn có thể hóa giải dễ dàng. Sau một lát, thanh âm của lão chuyển thành âm lệ:
"Cho dù mấy tiểu tử kia là phế vật, nhưng đối với loại phản bội sư môn tuyệt không thể dung túng."
"Sư thúc yên tâm, đệ tử đã hạ cổ độc đối với bọn chúng. Chỉ cần rời bổn môn đệ tự sẽ thúc dục trùng mẫu, không quá ba năm bọn chúng nhất định chết thảm."
"Ba năm? Tại sao phải lâu như vậy?" Lão giả có điểm khó hiểu hỏi.
"Làm vậy là để thêm an toàn. Sư thúc, nếu như đám này nhanh chóng ngã xuống thì các thế lực sẽ hoài nghi chúng ta. Khi đó sẽ thù hận chúng ta không thôi. Với thần thông cái thế của sư thúc đương nhiên không sợ. Nhưng kết nhiều cường địch không có lợi cho bổn môn".
"Ừm, quả thực ngươi nghĩ thấu đáo hơn lão phu."
"Sư thúc quá khen." Vẻ mặt Thông Vũ chân nhân tỏ ra trung tâm nói:"Thân là chưởng môn Linh Dược Sơn, lo lắng những điều này là bổn phận của đệ tử."
Lại thấy lão giả nhắm mắt trầm ngâm, lát sau mới mở miệng: "Ngoại trừ tin tức về Thiên Trần Đan thì phản đồ còn tiết lộ thực lực của bổn môn. Đây cũng là do ngươi cố ý?"
"Vâng" Thông Vũ chân nhân nhẹ gật đầu: "Sư thúc minh giám. Đúng là người biết rõ trong Linh Dược Sơn chúng ta cồn có nhiều trưởng lão đang bế quan không nhiều. Tuy vậy giấy không gói được lửa. Huống hồ hiện tại bổn môn cũng nên bộc lộ một phần thực lực."
"Ừm. Lão gia hỏa Cực Ác Ma Tôn dã tâm bừng bừng mà tam đại thế lực cũng nào chịu kém. Tu tiên giới U Châu sẽ nhanh chóng rơi phong ba loạn vũ."
"Đệ tử cũng nghĩ vậy. Môn phái không có thực lực thì không thể đứng vững trong buổi loạn lạc này. Luyện đan sư chúng ta càng dễ trở thành tấm bia cho các thế lực công kích" Thông Vũ chân nhân tỉnh táo phân tích: "Bình thường chính ma lưỡng đạo thủ lễ với chúng ta tôn là do đang kiềm chế lẫn nhau. Một khi bọn họ trở mặt thì đứng mũi chịu sào sẽ là bổn môn."
"Hừ. Ta đương nhiên rõ ràng, chỉ e bọn chúng lực bất tòng tâm lực, muốn thôn phệ bổn môn nào có dễ dàng như vậy!" Độc nhãn lão giả cười lạnh nói.
"Sư thúc nói không sai, trước kia thì không nói, bất quá hiện tại hươu chết về tay ai cũng khó nói" Thông Vũ chân nhân cũng cười lạnh.
"Ngươi làm tốt lắm. Trong loạn cục thế này cần hiển lộ chút thực lực khiến đám đạo tặc phải kính sợ."
"Vâng, tin tức truyền đi là bổn môn có không ít trưởng lão Ngưng Đan kỳ. Về phần sư thúc Nguyên Anh kỳ thì không có rõ ràng, có thể có mà cũng có thể không."
"Tốt, giữ được thần bí mới là thông minh, đúng rồi. . ." Độc nhãn lão giả như nhớ ra, chậm rãi mở miệng:"Ta nghe nói ngươi có thu một tu sĩ Trúc Cơ kỳ làm làm đệ tử, lại cử hắn làm chưởng môn dự bị đúng không?"
"Sư thúc thứ tội, lúc đó người đang bế quan nên đệ tử chưa kịp xin pháp dụ"
"Ta không có ý trách ngươi." Lão giả khoát tay áo: "Chỉ là hắn gia nhập bổn môn vài năm, vì sao ngươi. . ."
"Ha ha, sư thúc chưa biết, Lâm Hiên này. . ." Thanh âm hai người dần dần hạ xuống.
Đương nhiên Lâm Hiên không biết có hai lão hồ ly vừa bàn luận về hắn. Thời gian này hắn tính đem số cương thi bắt được, dựa theo bí pháp Thiên Ma Quỷ Thi thuật tiến hành nhận chủ.
Trước hết dùng tinh thạch cùng với một số tài liệu khác bố trí một trận pháp luyện quỉ đơn giản, lần đầu tiếp xúc với tạp học này, phải mất ba ngày hắn mới bố trí xong.
Cẩn thận kiểm tra không có gì bất ổn, Lâm Hiên vỗ vào túi linh quỷ bên hông, đem một tên cương thi Linh Động trung kỳ tế ra.
Cương thi vừa hiện thân lập tức hung dữ lao tới Lâm Hiên. Chỉ thấy hắn cười nhạt, phất tay áo đánh ra một đạo pháp quyết. Thì ra là Khốn Phong Thuật khiến cương thi không thể động đậy, sau hắn đem nó ném vào trong trận pháp.
Kế tiếp là dùng bí pháp trong ma kinh tế luyện nó, tùy theo tu vị của cương thi mà thời gian tế luyện sẽ ngắn hay dài.
Qua một thời gian, vẻ mặt Lâm Hiên ngưng trọng đánh ra một đạo pháp quyết, pháp trận ông ông một hồi rồi ngừng lại, lộ ra thân hình một cương thi ở bên trong.
So với mấy ngày trước, cương thi tựa hồ không có gì khác biệt, chỉ là ánh hồng quang trong mắt đã chuyển thành ngân quang nhàn nhạt.
Tâm niệm Lâm Hiên khẽ động, cương thi lập tức rời khỏi trận, kính cẩn đứng ở một bên. Hắn lại phát ra vài mệnh lệnh, cương thi tuân theo không chút sai sót, Lâm Hiên thầm vui mừng, Thiên Ma Quỷ Thi Thuật này quả nhiên thần kỳ.
Đem nó thu vào túi linh quỷ, hắn lại tế ra một cương thi khác. Có kinh nghiệm lần này tế luyện quái vật tự nhiên thuận lợi hơn.
Mất gần một tuần trăng, Lâm Hiên đem tổng cộng mười lăm tên cương thi Linh Động kỳ tế luyện nhận chủ thành công. Còn về thi vương tự nhiên là hắn chưa có thực lực tế luyện nó.
Thời gian tiếp theo tự nhiên là tu luyện củng cố căn cơ cùng mục tiêu tiến giai Trúc Cơ hậu kỳ.
Nói đến tu hành vô cùng buồn tẻ, chính là hấp nạp thiên địa linh khí thực hiện chu thiên tuần hoàn. Ngoài tư chất là điều rất trọng yếu thì công pháp cũng có liên quan đến tốc tộ tu hành.
Công pháp đỉnh cấp được chia làm hai loại. Loại thứ nhất như là Huyền Ma Chân Kinh, tốc độ tu hành rất nhanh, uy lực kinh người nhưng cũng có những điểm yếu trí mạng. Chưa nói đến họa ngầm, tu luyện công pháp lối tắt này nếu không có thiên tư cực cao thì rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma!
Loại còn lại thì là Cửu Thiên Huyền Công, chú trọng đến căn cơ vững chắc, thời gian đầu nhìn chưa ra hiệu quả nhưng sau khi đại thành uy lực vô cùng, hơn nữa hầu như không có ẩn họa.
Hai loại công pháp đều có điểm ưu khuyết hết sức rõ ràng, lại có thể bổ khuyết cho nhau.
Tuy vậy muốn tu tập cả hai chỉ là hoa trong gương, trăng trong đáy nước. Tu sĩ dù có cả hai loại công pháp như cá và tay gấu thì cũng không thể kiêm tu được. Trước nay còn chưa nghe nói thần thông đạo gia cùng công pháp quỷ tu có thể hỗn luyện. Miễn cưỡng tu luyện chẳng khác nào cụ ông còn chê mạng dài.
Nhưng Lâm Hiên có Âm Dương quyết, tự nhiên có thể chuyển hóa âm dương linh lực nên có thể kiêm tu hai đại công pháp đỉnh cấp này.
Tuy vậy lại xét đến tư chất, có thể nói Lâm Hiên thấp đến thảm thương. Chính xác là linh căn cũng không có.
Cũng may khiếm khuyết này có thể nhờ lượng lớn đan dược bù đáp lại. Mỗi ngày trước tiên hắn đem phế đan tinh chế, sau đó phục dụng đả tọa khổ tu.
Hiện tại tinh chế phế đan Trúc Cơ với hắn đã như cưỡi xe nhẹ đi đường quen. Theo pháp lực gia tăng, thể tích Lam sắc Tinh hải ngày càng mở rộng.
Lâm Hiên chỉ dùng trung phẩm Trúc Cơ đan tu luyện, thỉnh thoảng cũng dùng một hai viên thượng phẩm đan.
Dưới sự thúc động của dược lực cường đại cộng thêm tu luyện khắc khổ, tốc độ tu hành hết sức nhanh chóng.
Thời gian này Nguyệt Nhi cũng không nhàn rỗi, đừng xem vẻ ngoài tiểu nha đầu xinh đẹp mảnh mai nhưng nghị lực cũng không hề kém ai, tu luyện hết sức khắc khổ.
Là thuần âm chi thể, đương nhiên nàng không thể phục dụng đan dược phụ trợ, nhưng tư chất của Nguyệt Nhi cực cao, tốc độ cũng không hề chậm so với Lâm Hiên!
Từ khi có Huyền Ma Chân Kinh nàng đã bỏ Âm Quỷ Cửu Biến. Tuy công pháp của Âm quỷ thượng nhân có chút bất phàm nhưng so với sở tu của Thiên Sát Ma Quân cùng Cực Ác Ma Tôn thì có thể nói là kém một trời một vực. Hơn nữa Lâm Hiên tu luyện công pháp này, khi hai người liên thủ có thể thi triển một số bí thuật uy lực rất lớn.
Thời gian như bóng câu bên cửa sổ. Thoáng chốc Lâm Hiên bế quan đã hơn mười năm, rốt cuộc hắn đã vượt quá mục tiêu là đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong.
Về phần Nguyệt Nhi, tư chất của nha đầu vượt xa Lâm Hiên dự đoán. Ngắn ngủn mười năm nàng cũng tiến giai Trúc Cơ trung kỳ.
"Phù!"
Lâm Hiên đem khí tụ đan điền chậm rãi thu công, đứng lên hoạt động thân thể một chút, đả tọa hơn một ngày cảm giác không mấy thoải mái.
Lâm Hiên tới một gian thạch thất. Nơi này chỉ có một Tụ Linh Trận đơn giản dùng để tụ linh khí, Trong trận có một quả trứng Linh thú màu trắng.
Vẫn không có dị trạng khiến vẻ mặt Lâm Hiên có chút thất vọng. Hơn mười năm qua chưa thấy dấu hiệu trứng sẽ nở.
Hắn cẩn thận dùng thần thức dò xét bên trong, quả thật có chút khí tức sinh linh. Nếu là gặp nan đề về đan dược thì Linh Dược Sơn còn có điển tịch, còn về yêu thú thì có lẽ chỉ may mắn tìm được điển tịch trong phường thị.
Trở lại phòng luyện công. Lâm Hiên bắt đầu suy tính đến tương lai.
Theo pháp lực tăng lên từng ngày, dược lực của Trúc Cơ đan cũng giảm dần. Do thể tích Lam sắc Tinh hải trong cơ thể mở rộng. Hắn đã có thể tinh chế ra không ít thượng phẩm đan, Có điều dược hiệu của nó không lớn lắm.
Có kinh nghiệm về Tẩy Tủy Đan kia, Lâm Hiên không có ý định chế ra Cực phẩm đan,
Nếu tiếp tục bế quan tuy dược lực Trúc Cơ Đan có giảm nhưng khoảng năm sáu chục năm cũng có thể tới đại viên mãn, chính là cảnh giới giả đan trong truyền thuyết.
Tuy vậy nếu muốn thúc đẩy tốc độ tu hành thì có thể đi thu thập luyện chế các đan dược khác. Ở cảnh giới Linh Động kỳ, đan dược thúc đẩy tăng trưởng pháp lực chỉ có Tẩy Tủy Đan. Còn ở cảnh giới Trúc Cơ kỳ ngoại trừ Trúc Cơ đan còn có hơn chục loại đan dược khác.
Trúc Cơ đan là loại đan dược phổ thông còn những đan dược kia đều cổ phương dược được truyền thừa từ vài ngàn năm trước. Trong đó rất nhiều dược liệu không phải đã tuyệt chủng thì mức độ quý hiếm khiến người thèm đỏ mắt. Cho dù dùng thực cả môn phái chưa chắc có thể thu thập đủ.
Tuy vậy hiện còn sự tình cần làm, Lâm Hiên tháo túi trữ vật xuống, thần thức truyền vào đem toàn bộ bảo vật đổ ra.
Trong tiếng rào rào, bảo vật đã chất thành đống. Nếu một tu sĩ Trúc Cơ khác chứng khiến thì không khỏi trợn mắt há mồm, thèm khát tới chảy nước miếng.
Đống này toàn bộ đều là Linh Khí phẩm cấp không thấp, số lượng phải tới mấy chục kiện. Nếu đem đi đổi thành tinh thạch, đừng nói tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà cho dù là cao thủ Ngưng Đan kỳ cũng không tài phú như vậy.
Đây chính là chiến lợi phẩm tích trữ được. Trước kia hắn có bán đi một ít, nhưng phần lớn vẫn lưu lại, bất tri bất giác đã nhiều tới không ngờ!