Bách Luyện Thành Tiên

Chương 669: Q.7 - Chương 669: Lão ma vào thành




Thiên Phong thành!

Một tòa cự đại thành trì cao lớn nguy nga, tỏa ra khí thế kinh người, diện tích mênh mông không bến bờ.

Đây là chỗ tụ cư của phàm nhân, đương nhiên sẽ không bố trí cấm không cấm chế. Trên bầu trời, thỉnh thoảng có thể trông thấy những vầng sáng xẹt qua, đó là những yêu hóa giả phi hành.

Tường thành cao trên trăm trượng, cách một đoạn lại có vệ sĩ tuần tra, lực phòng ngự không thể xem thường.

Lúc này Lâm Hiên ở dưới chân thành, cắn răng một cái đi đến cửa thành rộng lớn.

Nghe nói cấm chế chung quanh có hiệu quả phân biệt tu tiên giả cùng phàm nhân, dù thái điểu Linh Động kỳ sơ kỳ cũng không ngoại lệ. Liệu lần mạo hiểm này của hắn có thành công chăng?

Bên ngoài mấy vạn dặm.

Một đạo độn quang màu xám trắng xẹt qua phía chân trời, bên trong Cổ lão ma lộ vẻ ngạc nhiên, không ngờ đối phương đột nhiên chậm chạp như thế. Không phải bay mà là đang di chuyển bằng cước bộ. Hắn muốn làm gì?

Trong tâm kinh nghi, độn quang của lão ma lại càng nhanh hơn. Không kể đối phương có âm mưu quỷ kế gì, trước thực lực tuyệt đối đều không đáng nhắc.

Ba tuần trăng truy đuổi, Cổ lão ma cũng đã hết kiên nhẫn. Chỉ cần đối phương nguyện ý dừng lại chiến một trận, cho dù có quỷ kế gì thì lão cũng không chút do dự nhảy vào.

Đây không phải lão ngớ ngẩn mà là tự đại. Dù là tu tiên giả Động Huyền hậu kỳ, chỉ cần lão dùng toàn lực, một chiêu miểu sát cũng không phải việc khó.

Tiểu tử kia cứ bố trí bẫy rập a, đợi lão tới thì bẫy rập sẽ biến thành mộ địa chôn hắn!

Rất nhanh một tòa thành trì phàm nhân khổng lồ hiện ra trước mắt lão ma. Lúc này không cần dấu hiệu truy tung, bằng thần thức lão cũng có thể cảm thấy Lâm tiểu tử ở trong. Có điều khí tức của đối phương lại yếu đến mức quỉ dị, không khác gì một phàm nhân.

Thậm chí lão ma còn không cảm ứng được pháp lực trên người hắn. Nếu không phải có dấu hiệu truy tung rõ ràng, lão đã cho là bản thân nhận lầm người.

Ý niệm lưu chuyển, Cổ lão ma quyết định bắt tiểu tử kia rồi nói sau. Có điều khi độn quang vừa tiếp cận đại thành, chỉ nghe thấy một hồi chuông cổ xưa kiên cố mà trầm trọng truyền ra.

Tức thời những đội giáp sĩ mặc cùng một loại lân giáp xuất hiện trên tường thành, trong tay cầm trường mâu bằng thanh đồng dài đến cả thước. Đây chỉ là yêu hóa giả vệ sĩ bình thường, thực lực không đáng nhắc.

Nhưng theo tiếng chuông, trên bầu trời lập tức xuất hiện kinh hồng đủ mọi màu sắc. Dám tồn tại cấp cao trong thành đã bị kinh động.

Đồng thời trên không cùng ngoại thành, một vòng bảo hộ xanh thẳm khổng lồ hiển hiện, tuy còn chưa thành hình hoàn toàn nhưng độ huyền ảo đủ đã khiến Lâm Hiên trở nên vui mừng.

Khóe miệng hắn lộ tia vui vẻ. Quả nhiên lão ma đã trúng kế, hiện tại việc cần làm là đợi xem cuộc vui.

Hắn tìm tới một tửu lâu, kêu một bàn đầy món ngon cùng rượu quý, chậm rãi thưởng thức.

Bên ngoài thành, Cổ lão ma đã ngừng độn quang. Vốn là một thành trì phàm nhân, lão còn không để vào mắt. Bất quá thấy tầng phòng ngự kiên cố, trong mắt lão ma hiện dị sắc, không khỏi quan sát khắp một lần.

Thiên Phong! Hai chữ cổ rất lớn ánh vào mi mắt.

Lão ma không khỏi nhíu mày một cái, tuy đã bế quan từ rất lâu nhưng sao quên được danh tiếng thành trì đệ nhất Thiên Sương Quận của phàm nhân.

Cùng lúc đó trong thành đã bắt đầu xôn xao.

Cấm chế do thượng cổ yêu hóa giả lưu lại thần diệu đến cực điểm, không chỉ nhận dạng được phàm nhân cùng tu tiên giả, mà còn phân biệt được đại khái thực lực của tu sĩ.

Tu sĩ Phân Thần kỳ giá lâm nơi này!

Ban đầu đám yêu hóa giả trong thành còn tưởng rằng nhìn sai. Nhưng theo những căn cứ chính xác cho thấy, cấm chế không có vấn đề. Thực sự một lão quái vật đáng sợ đã đến.

"Thiên Phong thành!" Cổ lão ma khẽ biến sắc nhưng vẫn ngạo mạn bay tới. Tuy có điểm khó giải quyết nhưng với thân phận cùng thực lực của lão, không có lý gì lại rời đi. Huống chi lão đang hận Lâm Hiên tới tận xương.

"Vị tiên sư này xin dừng bước, bổn thành không hoan nghênh tu tiên giả, kính mời ngươi đi chỗ khác."

Thanh âm lắp bắp của một lão giả râu tóc bạc trắng truyền ra, yêu hóa giả Ly Hợp hậu kỳ thực lực không kém nhưng không thể nào so sánh được với Cổ lão ma.

"Một cừu nhân của bản tôn trốn vào trong thành, chỉ cần các ngươi giao ra hắn đây, lão phu tự nhiên sẽ rời đi." Cổ lão ma thản nhiên nói. Theo lời thì một luồng linh áp hào hùng từ trên trời giáng xuống.

Lão ma làm vậy là có ý lập uy, cũng may Thiên Phong thành có cấm chế bảo hộ. Nếu không với linh áp đáng sợ thế này, những yêu hóa giả tu vị thấp đã bị ép nằm rạp trên mặt đất chứ đừng nói là phàm nhân.

"Cừu nhân của tiên sư, chẳng lẽ là yêu hóa giả chúng ta?" Lão giả râu tóc bạc trắng biến đổi thần sắc.

"Không phải, hắn cũng là tu tiên giả." Cổ lão ma lạnh lùng nói, nếu không phải danh khí Thiên Phong thành thật không tầm thường, lão đã không có tâm tình ở chỗ này dài dòng cùng một tồn tại Ly Hợp kỳ.

"Tu tiên giả, không thể nào. Phàm là tu sĩ tiếp cận, bổn thành đều có báo động trước." Lão giả lắc đầu lộ vẻ không tin. Làm sao có tu sĩ lẫn vào Thiên Phong thành mà không bị phát hiện? Điều này tuyệt đối là không thể.

"Sao, ngươi không tin lời lão phu?" Sắc mặt Cổ lão ma lập tức âm trầm xuống.



Cùng lúc đó, tại trung tâm Thiên Phong thành. Khác với những thành trì khác, ở đây không có phủ thành chủ mà là một ngọn núi dốc đứng cao tới hơn ba trăm trượng, phong cảnh tú lệ.

Lúc này trên đỉnh núi thấp thoáng bảy bóng người, bốn nam ba nữ nhìn cửa thành phương xa thì vẻ mặt đầy lo lắng.

Thất đại trưởng lão Thiên Phong thành! Đều là yêu hóa giả Động Huyền Kỳ. Hai người hậu kỳ, năm người còn lại cũng là trung kỳ.

Tu tiên vốn là con đường nghịch thiên, yêu hóa giả tiến cấp càng thêm khó khăn so với tu tiên giả. Phóng tầm mắt cả Thiên Sương Quận. Ngoại trừ thành này, rất khó gặp được nhiều yêu hóa giả đẳng cấp cao như vậy.

Tu sĩ Phân Thần kỳ giá lâm không phải chuyện nhỏ, thất đại trưởng lão đều tề tụ.

"Chư vị có ý kiến gì về chuyện này?" Một lão giả tóc bạc lên tiếng, đây cũng là người có tu vị cao nhất trong nhóm, còn cao một lão phụ tóc trắng hơn nửa bậc.

Mấy người lộ vẻ do dự, còn chưa mở miệng thì đã thấy hồng quang chớp động, một đạo hỏa quang từ xa bay vụt đến.

Lão giả tóc bạc liền vẫy tay một cái. Hào quang thu liễm, một vật như một đoạn trúc nhưng có màu đỏ ánh vào tầm mắt. Vật này có cũng công dụng như Truyền Âm phù.

Lão giả tóc bạc nhướng mày đem dán nó lên trán. Một lát sau, ngẩng đầu thì vẻ mặt lập tức âm trầm.

"Đại trưởng lão, sao vậy?" Một đại hán thân hình khôi vĩ lên tiếng.

"Ngươi xem thì sẽ hiểu." Lão giả vừa nói vừa đem vật trong tay đưa tới.

"Cái gì?"

Gã đại hán thân hình khôi ngô cũng đem dán lên trán. Qua một thoáng thì sắc mặt đại biến, nghẹn ngào kinh hô.

Phản ứng này khiến cho mấy vị trưởng lão còn lại hai mặt nhìn nhau, sau đó nhao nhao truyền tay đọc đoạn trúc.

Xem xong thì sắc mặt cả đám đều cực kỳ khó coi.

"Đại trưởng lão, rõ ràng đối phương đang cố ý khiêu khích."

"Không sai, Cấm chế Thiên Phong thành chúng ta truyền thừa từ thời thượng cổ, dù là tu sĩ Linh Động sơ kỳ cũng đừng mơ thoát khỏi, tu sĩ dùng Liễm Khí Thuật huyền diệu thế nào cũng không thể trà trộn vào. Từ xưa tới nay chưa bao giờ có sai lầm. Sao có thể có một tu tiên giả Động Huyền vào trong thành mà cấm chế lại không có phản ứng?" Một yêu hóa giả thân vận hắc y, sắc mặt vàng như nghệ lên tiếng.

"Tư Đồ huynh nói có lý, đối phương căn bản cố ý kiếm chuyện" Thanh âm trong trẻo truyền ra, một cung trang mỹ phụ lộ vẻ tức giận.

"Lam phu nhân, ngươi thấy thế nào?" Lão giả tóc bạc quay sang hỏi lão phụ tóc trắng xoá nọ.

"Ta cho rằng mấy vị trưởng lão phân tích không sai, không thể có chuyện tu tiên giả trà trộn vào bổn thành. Cổ lão ma muốn vào thành là yêu cầu quá vô lễ, không để Thiên Phong thành chúng ta vào trong mắt." Lão phụ nheo mắt có điểm giận dữ.

"Ừm, lão phu cũng không tin, nhưng dù sao đối phương cũng là lão quái Phân Thần, chẳng lẽ phải xung đột cùng hắn?" Lão giả tóc bạc lộ vẻ khó xử.

"Không phải chúng ta muốn xung đột mà là Cổ lão ma khách mạnh lấn chủ. Nếu bị hắn dọa mà từ bỏ đi nguyên tắc của bổn thành, về sau chúng ta còn có mặt mũi nào nhìn các đồng đạo. Tất cả yêu hóa giả Thiên Phong thành đều trở thành trò cười cho người" Gã đại hán thân hình khôi ngô kiên quyết nói.

Mấy vị trưởng lão khác đều tỏ vẻ cường ngạnh, lão giả tóc bạc càng thêm phần khó xử.

"Đi thôi, chúng ta đi xem tình huống rồi nói sau."

Đám người cùng thi triển thần thông bay về cửa thành.



"Một câu thôi, rốt cuộc có để cho ta vào hay không?" Ngoài thành, Cổ lão ma lạnh lùng lên tiếng. Sự nhẫn nại của lão đã đến cực hạn.

"Cái này... vãn bối không thể làm chủ được." Lão già râu tóc bạc trắng sợ hãi nói.

"Thật sao, được, ta sẽ tiễn ngươi quy thiên!"

Trên mặt lão ma lộ tia dữ tợn, đầu vai run lên thì thi khí trên người ào ào bốc ra.

Tiếp theo hai tiếng "Phốc, phốc" vang lên. Chỉ thấy thi khí màu xám trắng tụ lại. Một hư ảnh cự quỷ hai đầu một sừng cao tới mười trượng xuất hiện trong tầm mắt, hung hãn nhào tới.

"Công kích!" Lão giả râu tóc trắng thất sắc, dù lão có thêm mấy lá gan không dám một mình đối mặt tu tiên giả Phân Thần kỳ, vội lên tiếng hạ lệnh động thủ.

Cự quỷ hai đầu một sừng nhào đã tới gần. Cũng may có cấm chế thủ hộ, lam quang lóe lên đã ngăn cản nó. Tu sĩ Phân Thần kỳ có thực lực kinh thiên động địa nhưng cấm chế truyền thừa từ thượng cổ sao có thể bị bài trừ đơn giản như vậy.

Cự quỷ hai đầu một sừng bị bắn ngược trở về, lúc này yêu hóa giả trên thành cũng bắt đầu xuất thủ.

Đủ dạng công kích hoa đánh tới cự quỷ, còn mục tiêu chân chính là Cổ lão ma lại rải rác không có mấy. Dù cho đánh trúng cũng không có hiệu quả.

Hành động này đã chọc giận lão quái vật, tiếng cười lạnh truyền ra:"Xem ra các ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Cho là có thượng cổ cấm chế thủ hộ, có thể làm rùa đen rút đầu sao?"

Lời còn chưa dứt, lão ma đã vươn tay móc ra một bảo vật kỳ lạ dài không quá một tấc, trước nhọn sau rộng. Bên ngoài không chỉ có hồ quang điện màu đen lập lòe, còn thêm những đạo phù văn thần bí cỡ gạo hạt như ẩn như hiện.

Bảo vật này là lão ma xảo hợp đoạt được hai trăm năm trước, uy lực không phải giỡn. Nhất là dùng để bài trừ cấm chế thì càng có hiệu quả đặc biệt.

Trong thời gian ngắn muốn bài trừ hộ phái đại trận của Thiên Phong thành không dễ. Chăng qua mở ra một lổ hổng để vào thì lão ma vẫn có điểm tự tin.

Chỉ thấy lão ma phất tay áo một cái, bảo vật đã được tế lên. Sau đó lão mở miệng phun ra một đạo nguyên khí cực kỳ tinh thuần.

Bảo vật lập lòe linh quang, tràn trề ra một luồng khí thế âm hàn. Nhiệt độ chung quanh bỗng hạ thấp. Hồ quang điện bên ngoài vật nhọn càng trở nên chói mắt, thêm những đạo phù văn màu xám trắng tiếp tục tuôn ra.

Yêu hóa giả trên tường thành thấy cảnh này cũng hiểu đại sự không ổn. Nhất thời công kích càng trở nên mạnh mẽ. Có điều thân hình lão ma phiêu hốt bất định, số rất ít đánh trúng cũng đều vô dụng.

"Con sâu cái kiến, các ngươi nên giác ngộ" Cổ lão ma cười lạnh, bàn tay run lên thì tiếng nổ đùng đùng rền vang, pháp bảo thần bí nhọn hoắt kia đã hung hăng xuyên qua phía trước.

Oanh!

Tiếng nổ lớn truyền ra, chỉ thấy hồ quang điện lập lòe mở rộng đến phạm vi gần mẫu. Đồng thời một vầng sáng thần bí xám trắng hai sắc bỗng hiện lên quanh bảo vật. Bên trong còn có vài chục đạo phù văn to như cái đấu xoay tròn thôn vân nhả vụ. Nương theo linh áp đáng sợ, không gian phụ cận vỡ vụn ra từng khúc.

Ngay cả không gian cũng bị kích phá, hộ phái đại trận đương nhiên không may mắn thoát khỏi.

Một lỗ hổng chừng mười trượng hiện ra. Có điều thượng cổ cấm chế cũng vô cùng huyền diệu, lam quang lập lòe thì lỗ hổng nhanh chóng thu nhỏ lại.

Cấm chế này có thể tự tu phục. Trong công thành đại chiến sẽ phát huy tác dụng khó tưởng tượng. Đáng tiếc lúc này địch nhân chỉ có một.

Cổ lão ma sao có thể buông tha cơ hội này. Thân hình lão lóe lên, tiến nhập trong thành trước khi lỗ hổng lấp đầy. Phất tay một cái, một đạo ma quang màu xám trắng trong tay áo rộng thùng thình bay ra.

Những nơi nó bao trùm tới, yêu hóa giả bên trong đều vẻ cực kỳ thống khổm ùng tay vuốt ngực, hô hấp trở nên dồn dập. Chỉ một lát, sắc mặt đã biến thành màu đen kịt.

Thi độc!

Chúng yêu hóa giả biến sắc. Đối thủ quá mức đáng sợ, mới một kích mà đã có mấy trăm đồng bạn ngã xuống.

Trên mặt Cổ lão ma hiện vẻ ngoan độc: "Ai cho các ngươi che chở Lâm tiểu tử, đối nghịch cùng lão phu thì phải tiếp nhận trừng phạt giác ngộ, cùng hắn đi tới U Minh Địa phủ."

Lời còn chưa dứt lão ma lại vươn tay vỗ vào bên hông, tế lên một cái túi màu đen. Trong miệng truyền ra chú ngữ thâm ảo.

Ông!

Miệng túi vừa mở thì âm phong rợn người từ bên trong thổi ra, nương theo là thi vụ màu xám trắng cuồn cuộn.

Trong giây lát một đóa thi vân áp đỉnh che khuất cả bầu trời, ánh dương bị ngăn trở. Trong thi vân ẩn hiện vô số bóng dáng, thỉnh thoảng còn truyền đến gào rú trầm thấp.

Trên mặt lão ma lộ tia đắc ý. Yêu hóa giả trong Thiên Phong thành thực lực không đáng nhắc nhưng nhân số nhiều vô kể. Tối thiểu cũng có mấy trăm vạn, muốn đuổi tận giết tuyệt cũng không phải dễ.

Lão không muốn có cá lọt lưới, nếu không quan hệ giữa bổn môn cùng yêu hóa giả sẽ càng như thêm dầu vào lửa, thậm chí trở thành cái đích cho thế nhân chỉ trích.

Nếu Thiên Phong thành bị san thành bình địa, không có một yêu hóa giả cùng phàm nhân chạy thoát thì không cần lo lắng tin tức lộ ra ngoài. Đây là phương pháp thô bạo mà trực tiếp nhất nhưng muốn thành công nào phải dễ.

Đổi lại lão quái vật khác sẽ rất đau đầu. Nhưng Cổ lão ma với tư cách thái thượng trưởng lão Thiên Thi môn thì khác, do nuôi dưỡng được rất nhiều luyện thi.

Rất nhanh thi vụ tản ra, bên trong lộ ra chừng mấy vạn luyện thi mặc đồng giáp. Hai mắt lồi ra, dung mạo dữ tợn đến cực điểm.

Yêu hóa giả trên thành cùng kiến trúc chung quanh thấy thì một đám trố mắt nghẹn họng.

Sao có nhiều đồng giáp thi như vậy? Đám quái vật này tu vị thấp nhất cũng là cảnh giới Ngưng Đan hậu kỳ, không thiếu Nguyên Anh Ly Hợp. Mạnh nhất là mấy Thi vương Động Huyền kỳ.

"Các ngươi có thể đi chết rồi."

Cổ lão ma kiêu ngạo cười lớn, từng đạo linh quang màu xám tro xẹt qua, là những đồng giáp thi đánh về phía thành lâu.

Nhất thời tiếng kinh hô liên tiếp, số lượng yêu hóa giả Thiên Phong thành vượt xa luyện thi nhưng còn đại đa số còn chưa tới kịp. Huống chi có Cổ lão ma trấn giữ nơi này, yêu hóa giả cảnh giới cao một chút liền bị diệt trừ.

Qua một lát, thành tường đã bị luyện thi chiếm lĩnh.

"Phàm nhân chỉ là phàm nhân, chút thực lực này sao có thể sánh cùng tu tiên giả chúng ta. Ha ha"

Trên mặt Cổ lão ma tràn đầy vẻ dữ tợn cùng đắc ý. Định đem thần thức ra giám sát Lâm Hiên, chẳng qua lại ngẩng đầu như cảm ứng được điều gì.

"Có bảy tên yêu hóa giả Động Huyền Kỳ đang nhanh chóng đến đây."

Dùng thần thức vốn không thể nhìn ra thực lực của yêu hóa giả, bất quá lúc này bảy vị trưởng lão cố ý đem toàn bộ khí thế phát ra.

Nhận thấy đông đảo luyện thi như vậy, độn quang của bọn họ càng thêm nhanh chóng, rất nhanh đã tới cửa thành, phía sau còn đông đảo yêu hóa giả bay theo.

Tiếng cười quái dị truyền ra. Cổ lão ma múa may tay trái, một cột sáng đen nhánh cỡ cái bát điện xạ mà ra, tràn ngập linh áp bàng bạc.

"Không ổn, mau tránh "

Lão giả tóc bạc thất sắc nhìn sang đồng bọn.

Mắt thấy bản thân sắp bị đánh trúng, đại hán thân hình khôi vĩ kia chợt quát lên một tiếng, hai tay giơ ra chắn trước ngực. Ngoài thân chợt hiện lên một hư ảnh ô quy tỏa ra linh quang màu vàng đất.

Oanh!

Tiếng bạo liệt truyền ra, một kích đánh lén của Cổ lão ma tuy làm đại hán khôi ngô kia thổ huyết nhưng đã ngăn được.

Ồ!

Lão ma có điểm kinh ngạc. Đối phương chỉ là yêu hóa giả Động Huyền trung kỳ, phòng ngự như vậy thật không tệ, chẳng nhẽ hắn có dung hợp linh huyết của Huyền Quy.

Mà lúc này vẻ mặt của thất trưởng lão đã vô cùng khó coi. Hiện chỉ còn đường liều mạng.

"Đơn đả độc đấu, chúng ta đều không phải đối thủ của lão ma này, mau bố trí Huyền Vũ Thất Kiệt."

Lão giả tóc bạc liền quát một tiếng. Lập tức một cây trận kỳ màu xanh biếc xuất hiện trên tay.

Mấy trưởng lão khác cũng nhanh chóng xuất ra bảo vật. Có phù triện, có kim bát, có trường kiếm, thậm chí còn có một cây chiêu hồn phiên.

Oanh!

Bảy kiện bảo vật cùng tế xuất. Bầu trời trở lên ảm đạm, một đám mây đen rất lớn bao phủ phạm vi mấy chục dặm xuất hiện, sau đó nó nhanh chóng huyễn hóa thành một con Linh quy có cái đuôi như một con bính xà dữ tợn.

"Cái này. . .Huyền Vũ!"

Lúc này Lâm Hiên đang lẫn trong đám phàm nhân, thấy thì cũng giật mình.

Một trong tứ đại linh thú. Đương nhiên đám ô vân chỉ huyễn hóa ra được hình dáng bên ngoài mà thôi.

Cổ lão ma cũng giật mình. Đột nhiên dưới đáy hắc vân xuất hiện một dòng xoáy đen ngòm, tỏa ra hấp lực kinh người. Mục tiêu chính là lão.

Lão quái vật này dù cố hết sức nhưng cũng chỉ kiên trì được mấy nhịp liền bị hút vào bên trong

"Chúng ta đi"

Bảy vị trưởng lão liếc mắt nhau rồi gật đầu, nhanh chóng tế thao túng bảy kiện bảo vật của Huyền Vũ Thất Kiệt trận. Tức khắc phần đầu ngực tứ chi, đuôi của Huyền Quy lập tức phát sáng, hiện ra bảy Thái Cực Đồ rất lớn, bọn họ mừng rỡ bay vào bên trong

Tám người trước sau biến mất. Nhưng chỉ một lúc sau, tiếng bạo liệt cùng linh quang không ngừng truyền ra từ trong đám ô vân, bởi có pháp trận nên không rõ tình hình bên trong,

Lâm Hiên thầm vui mừng, hắn đã nhìn ra sự huyền diệu của pháp trận này. Không chừng bảy yêu hóa giả Động huyền dựa vào lại có thể đánh ngang cùng lão ma, mà cho dù không địch lại cũng khiến lão hao tổn một phần pháp lực.

Bát đại cao thủ đang kịch chiến trong đám ô vân, mà cuộc chiến giữa yêu hóa giả cùng đám Đồng giáp phụ cận thành lâu cũng lâm vào tình thế giằng co.

Tình huống này đương nhiên có lợi đối với Lâm Hiên. Chợt khóe miệng hắn nở nụ cười quỉ dị. Đây là trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Trong thành đang vô cùng nhốn nháo, Lâm Hiên lẳng lặng đi đến một góc khuất. Trên người chợt lóe linh quang, vài đạo phù văn dị thường thần bí hiện ra, giải khai Thiên Ma Hóa Anh đại pháp mới tu luyện thành.

Cấm chế của Thiên Phong thành chỉ có hiệu quả bên ngoài, sẽ không còn tác dụng đối với tu sĩ ở trong thành. Đương nhiên, không muốn bại lộ thân phận nên Lâm Hiên vẫn thi triển Liễm Khí Thuật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.