Nhìn lão trư bị nướng chín bên cạnh, quả nhiên hai đầu ma thú đã không thể kiếm chế bắt đầu gầm gừ đe dọa lẫn nhau, khiến sơn cốc yên tĩnh trong chốc lát trở nên rùng rợn
" tê. . ." Xích Lân Song Vĩ Xà cái đầu dương lên, miêng to như chậu máu mở rộng với cái lưỡi dài phun ra nuốt vào, một luồng khí tức tanh tưởi tràn ngập khắp không gian. Đồng thời ma khí màu xích hồng một trận cuồng chuyển bao bọc toàn thân hình, khiến nhiệt độ trong sơn cốc phút chốc tăng lên
Quỷ Diện Ngô Công tự nhiên cũng không tỏ ra yếu kém. Một đoạn thân hình phía trước dựng đứng lên, hai cái càng khủng bố từ miệng rồi cả ra ngoài, trên thân thể trải dài mấy trăm cái chân lớn nhỏ không ngừng đung đưa, phía sau thân hình nổi lên từng trận hàn phong
Chỉ cần kẻ nào có lá gan nhỏ một chút nhìn thấy hai con ma thú trong tình trạng này nhất định sợ đến vỡ mật. Bất quá Lâm Hiêm không những không sợ hãi, ngược lại tâm trạng thoải mái một bên tọa sơn quan hôt đấu
Nhiệt độ trong sơn cốc đang tăng lên lại lập tức bị hàn phong dập tắt, sơn cốc lạnh lẽo hơn ba phần. Hai đầu ma thú hiếm thấy này không ngờ lại có công pháp tương khắc nhau, quả nhiên là kì phùng địch thủ.
Tê. . .
Xích Lân Song Vĩ Xà khiêu khích trước, nhưng rốt cuộc không nhịn được liền xuất thủ, mà đối diện Quỷ Diện Ngô Công cũng không chút hoang mang phun ra đại lượng hàn phong đáp trả
Xích Lân Song Vĩ tựa hồ biết mình đã coi thường đối thủ, đối với hàn phong đang đánh tới tỏ ra ngưng trọng, hai cái đuôi phía sau đồng thời quẫy mạnh, một khối cự thạch nặng cả ngàn cân bị nhẹ nhàng ném đi, không khác một cự thuẫn ngăn cản phía trước
Phốc Phốc !
Một hồi âm thanh nặng nề truyền ra, cự thạch to lớn như một ngọn núi nhỏ không ngờ vừa tiếp xúc với hàn phong đã lập tức bị hòa tan
" Ăn mòn !" Lâm Hiên đồng tử hơi co lại, loại năng lực này đối với hắn phi thường quen thuộc, đúng là giống y huyễn linh thiên hỏa của hắn
Cự thạch bị hòa tan tiêu biến, không còn thứ gì ngăn cản, hàn phong thế đi không hề giảm cấp tốc lao tới đối thủ
Xích Lân Song Vĩ Xà quá sợ hãi, bất quá muốn tránh đã không còn kịp. Một hồi âm thanh tê tê thảm thiết truyền ra, quái xà đã bị đánh trúng đầu, dù không lập tức bị hòa tan nhưng cũng khiến nó đau đớn đến kêu lên liên hồi. Quái xà toàn thân có lân giáp bao phủ, song con mắt lại là nơi bạc nhược nhất, khó trách khi trúng chiêu nó lại lồng lộn lên như thế
Xích Lân Song Vĩ xà vừa sợ vừa giận, bất chấp thương thế, thân hình đột nhiên co rút lại, sau đó bắn thẳng tới ngô công, tốc độ như lưu quang lược ảnh, chỉ thấy xích hồng quang ảnh chợt lóe đã ở ngay trước mặt. Ngô công trong đắc ký chợt bừng tỉnh song bây giờ muốn tránh đã không còn kịp, liền thấy Quái xà mở miệng to như chậu máu hướng nó cắn xé
cẠ cạc cạ ạc! Những âm thanh cao vút khiến người không thể thoải mái liên tiếp từ miệng ngô công phát ra. Chỉ thấy phía dưới Xích Lân Song Vĩ Xà đang dùng hết sức cắn vào thân hình khổng lồ của nó, rõ ràng muốn cắn xé nó thành hai đoạn. Tuy nhiên thân thể ngô công cứng rắn vô cùng, nhất thời cũng không thể thành công, ngược lại quỷ diện ngô công đau đớn lồng lộn, cũng hướng thân hình quái xà hung hăng cắn xé. Quái xà lập tức thân thể cuộn lại muốn siết nát ngô công. Mà bên ngày ngô công lợi thế chân nhiều, những cái chân thô tráng không ngừng hướng thân thể mãng xà cấu xé
Hai con ma thú hung tính đại phát, bất chấp tất cả cuốn lấy nhau không ngừng, thân thể khổng lồ của chúng va đập khiến tiểu sơn cốc rung lên từng hồi, thậm chí giống như không chịu nổi sắp sụp đổ tới nơi. Đầu heo quay chính là thủ phạm dẫn tới tình huống này lại không biết đã bị đánh bay đi nơi nào
Lâm Hiên thấy tình hình này thì trừng mắt lứu lưỡi. Cái này đâu có phong phạm gì của ma thú cấp cao, rõ ràng giống như rắn rết bình thường cắn xé lẫn nhau. Chẳng lẽ hai đầu ma thú này hung tính lên cao làm cho thần trí mơ hồ, quên mất bản thân mang pháp thuật thần thông ?
Song phương không bên nào nhường bên nào, cào cấu cắn xé, vật lộn phi thường kịch liệt, một nửa sơn cốc đã bị chúng biến thành bình địa. Bất kể ngô công hai mãng xà lúc này toàn thân đều trải đầy thương tích, hắc khí cuồng loạn, nhưng lại không có một chút dấu hiệu muốn dừng lại, dường như chúng đã kết hạ huyết hải thâm thù từ trước, không chết không nghỉ. Nhưng hai đầu ma thú thực lực chênh nhau không nhiều, muốn phân thắng bại cũng không phải là nhất thời nửa khắc có thể
Oanh!
Lại một tiếng vang lớn truyền ra, đá vụn bay tứ tán, một tòa sơn phong bên trái đã bị hai con quái vật đụng phải tạo thành một lỗ thủng to lớn. Khí tức của chúng lúc này đã thập phần suy yếu, có lẽ cũng đã gần tới kết thúc
"Đúng là thời khắc này" Lâm Hiên sau khi đánh giá hai ma thú liền hưng phấn thì thào