Bách Luyện Thành Tiên

Chương 80: Q.2 - Chương 80: Uy lực Huyền Ma chân kinh




Chỉ thấy hai tay La Bưu như hồ điệp như xuyên hoa, đánh ra bảy đạo ánh sáng cầu màu lấp lánh chia ra bắn vào trong Tử Mẫu Thất kiếm.

Sáu thanh tử phi kiếm chợt quay tít, từ thân kiếm phóng ra những giọt sương màu lam lất phất như mưa.

Oanh một tiếng, Vô số giọt sương tụ lại với nhau rồi bạo mở ra, biến thành một Hổ đầu lớn cỡ mấy trượng, xoay tròn không ngừng như gió lốc mang theo hàn khí lạnh thấu xương.

Lâm Hiên chợt nhíu lông mày, không ngờ Tử Mẫu Thất Kiếm này còn mang công kích thủy thuộc tính, lập tức tay kia vỗ vào túi trữ vật, tế ra một chiếc hộp màu vàng kim tỏa ra linh khí không tầm thường. Hắn đem linh lực rót vào, Kim Hộp nhanh chóng biến dài tới hơn bảy tám trượng.

Lúc này bên tai truyền đến ông ông, Lâm Hiên ngẩng sang thì thấy Hổ đầu sương đã gào thét qua đây.

Hổ đầu thanh thế khác thường nhưng Lâm Hiên không sợ hãi, ung dung chỉ vào Cự Long đang xoay quanh trên đỉnh đầu. Trong miệng khẽ quát một tiếng:

"Đi!"

Ngay lập tức Hỏa Cự long gào thét nghênh Hổ Đầu Sương.

Cơ hồ vừa tiếp xúc thủy hỏa tương kích, giữa bầu trời đã toát ra vô số hơi sương trắng mịt mù, còn mơ hồ truyền đến tiếng kim khí vang lên. Bốn phía không khí chấn động dữ dội. Thân hình ba người trở nên mơ hồ, đương nhiên đối với tu sĩ sẽ không coi là gì, Linh Nhãn thuật có thể dễ dàng xuyên chướng ngại này!

Nhìn vào trước mắt, vẻ mặt Lâm Hiên hờ hững nhưng trong lòng chùng xuống. Ngô Câu còn kém hơn Tử Mẫu Thất Kiếm của đối phương, chỉ miễn cưỡng chống đỡ mà thôi.

Lâm Hiên cũng không bối rối, thần niệm huy động. Tức thời kim hộp phóng ra những tia hồ quang kỳ lạ đem huynh đệ họ La bao phủ vào.

Nhưng La Bưu lại như không thấy, không có bất luận phản ứng gì.

Lâm Hiên hơi kinh hãi, liếc mắt sang bên quan sát Lão mập. Không ngoài dự liệu, quả nhiên La Thùng cười hì hì vỗ trên túi trữ vật, một Linh Khí hình cánh tay rất lớn tỏa ra ngân quang lóng lánh được tế ra. Linh khí này hình dạng cổ quái nhưng uy lực phi thường đem Kim hộp kia ngăn lại.

Đan Thủ Thác Thiên! Là một loại Linh khí tương đối nổi danh, có thể dễ dàng tiếp các công kích trọng hình Linh khí như Kim hộp, Phiên Thiên Ấn, Thiết Tháp.... Nhưng trừ điều này thì không có thần thông khác.

Lâm Hiên thầm dự đoán. Huynh đệ này một người chủ công một người chủ thủ, phối hợp rõ ràng uy lực phi thường. Càng khó ứng phó là hai người này tâm cơ mau lẹ, kinh nghiệm đấu pháp phong phú, đối thủ như vậy ít có chỗ hở. Đồng thời có rất nhiều bảo vật uy lực phi thường, không giống như Tán tu bình thường nghèo kiết hủ lậu.

Xem ra không động sát chiêu thì khó sát diệt hai người này. Toàn thân Lâm Hiên đột ngột phát ra hắc khí, cả người trở nên âm u quỷ dị. Đồng thời bàn tay lật một cái đem Bách Hồn Phiên lấy ra. Mà lúc này phía trước truyền đến một trận gào thét. Cự Hỏa long đã bị đánh trở lại nguyên hình thành hai thanh ngô câu phi về trong tay, thân kiếm đầy vết tàn tích loang lổ, linh khí giảm mạnh có vẻ thiệt hại nặng.

Có điều La Bưu khi thấy toàn thân Lâm Hiên nổi âm khí thì tâm tư chợt lạnh như băng. Tiểu tử này tu vị không kém, cũng là Trúc Cơ hậu kỳ, không có khả năng uy hiếp huynh đệ hắn nhưng vẫn gây cho hắn cảm giác rất nguy hiểm.

Nhưng La Bưu tin tưởng vào trực giác, hắn và ca ca chỉ là Tán tu, cơ duyên xảo hợp đạt được một quyển công pháp đỉnh giai. Hai huynh đệ dắt nhau lưu lạc Tu tiên giới, thân trải qua mấy chục cuộc chiến lớn nhỏ mới có sát danh như hôm nay, từ trong chỗ máu tanh rèn luyện được một trực giác đặc biệt.

La Bưu đang muốn thúc dục Tử Mẫu Thất Kiếm thì trên mặt lộ vẻ cổ quái, có ngỡ ngàng có kinh hãi..

Không thể tin!

Hai huynh đệ dụi mắt, gần như cho là mình nhìn lầm. Vừa mới khi trước Lâm Hiên rõ ràng thi triển là chính tông huyền môn đạo pháp. Nhưng bây giờ toàn thân âm lại là âm linh lực.

Có lầm hay không!

Phải biết tu sĩ quả thật có thể kiêm tu luyện nhiều loại công pháp nhưng chúng không thể có xung đột. Bình thường tu tiên giả thu nhận tinh hoa trong thiên địa, trong cơ thể nảy sinh dương linh lực.

Quỷ tu luyện là ngược lại hấp thu âm linh lực.

Tùy cùng là thiên địa linh khí nhưng hai loại này thế như nước với lửa, tuyệt không thể cùng một chỗ. Cho tới hiện tại còn chưa nghe có tu tiên giả kiêm tu thần thông chính quỷ lưỡng đạo. Chẳng lẽ là thủ thuật che mắt?

Đến bây giờ La Bưu cũng muốn thử thăm dò một chút, khô trảo khua khua ra, trong miệng lẩm nhẩm đọc pháp quyết.

Xoẹt một tiếng, Hổ đầu Sương tan biến, Thủy Vân Tử Mẫu Kiếm lần nữa hiện ra nguyên hình. Hắn rít lên một tiếng, sáu thanh phi kiếm lập tức nhập thành một Cự kiếm nhằm hướng Lâm Hiên bổ tới. Một đòn này uy lực tương đương sáu kiện cực phẩm Linh Khí. Trúc Cơ hậu Kỳ tu sĩ tuyệt đối đón không được, chỉ sợ là chạy mau như gió lướt trên cỏ, nhưng Lâm Hiên lại không để vào mắt.

Vừa rồi hắn thì triển Cửu Thiên Huyền Công nên Ngô câu cùng Kim hộp hiển hiện không mấy uy lực. Công pháp này chú trọng căn cơ vững chắc. Chỉ sau khi Kim đan đại thành, mới thể hiện uy lực bất phàm. Còn hiện tại thì Huyền Ma chân kinh có sự khác biệt.

So với Cực Ác Ma Tôn đệ nhất nhân U châu thì cảnh giới của Lâm Hiên còn kém cả ngàn trượng, nhưng cho dù là tu vị Trúc Cơ hậu kỳ cũng có thể sử dụng nhiều bí pháp quỷ đạo uy lực phi thường. Nhìn Cự kiếm đang chém tới Lâm Hiên cười lạnh một tiếng, đem linh lực toàn thân truyền vào, nhẹ nhàng lay động Ma Phiên.

Ngay lập tức hàn phong bi thảm nổi lên, nương theo tiếng quái âm là một vầng quỷ sương vụ từ trong Ma Phiên cuồn cuộn ra. Tay phải hắn đánh ra một đạo pháp quyết.

Quỷ sương vụ sau khi hấp thu âm linh lực thì càng tối đen như mực, lưu chuyển phân chia thành những mạng tơ đen nhỏ u ám đón đỡ Cự kiếm.

"Khốn!"

Mạng hắc tơ nhẹ nhàng quấn quanh Cự kiếm khiến tốc độ của nó đại giảm. Thấy cảnh này trong mắt La Bưu hiện lên chút oán độc. Lập tức hai tay đem linh lực tập trung trút sang thanh kiếm màu lam.

Mẫu kiếm phát ra tiếng kêu vang khiến Cự kiếm như được cộng hưởng, ánh sáng phát ra mạnh mẽ, xoàn soạt quét qua đem mạng hắc tơ chặt đứt nhưng từ trong Bách Hồn Phiên, lại cuồn cuộn tuôn ra quỷ sương vụ. Không ngừng sinh thành mạng hắc tơ đem Cự kiếm tiếp tục bao lại. Chỉ một lát sau đã kết quanh Cự kiếm tạo thành cái kén cực lớn.

" Sao có thể như vậy" Hai huynh đệ họ La liếc nhau trên mặt tràn đầy kinh hãi. Nhất là La Bưu, liên hệ giữa mẫu kiếm cùng các tử kiếm đã bị mất.

Lâm Hiên thò tay thu kén về cười nhạt nói: "Bảo kiếm này không tồi. Ta muốn! Tính mạng hai vị đạo hữu cũng giao cho tại hạ!"

Lục tử kiếm bị đoạt khiến huynh đệ họ La vẻ mặt hết sức khó coi. Thân hình La Thùng thoáng qua bên cạnh lão đệ. Cả hai nhìn nhau gật đầu. La Bưu lập tức lấy ra từ trên người một cái túi trữ vật ném ra trên bầu trời.

Tiếng vù vù nổi lên, từ trong túi trữ vật tuôn ra vô số kỳ trùng màu xanh lục to cỡ ngón cái. hình thành một đám trùng vân cỡ mấy trượng.

"Khu Trùng thuật?"

Tròng mắt Lâm Hiên thu lại. Trong Tu tiên bách nghệ, đạo này được xem là rất khó luyện. Thứ nhất rất khó tìm được linh trùng mà sinh trưởng tốn thời gian vô cùng dài. Thứ hai tu luyện cực kỳ gian nan, thao túng linh trùng phải cần thần thức rất mạnh, nếu không có thể bị linh trùng quay lại cắn trả.

Tuy nhiên họ La huynh đệ có bí pháp đem thần thức hai người nhập thành một, có thể điều khiển tới mấy ngàn con linh trùng sát địch.

Khi ở Linh Dược Sơn Lâm Hiên rất chú trọng tìm hiểu kỳ thư dị tích. Nếu hắn nhìn không lầm thì đây một loại độc trùng tên là Lục Mang Trùng. Trùng này sinh trưởng ở Nam Cương, theo truyền thuyết là do chướng khí biến thành vô cùng kịch độc, phàm nhân bị trùng cắn tức thời mất mạng. Cho dù là tu tiên giả nếu bị hàng loạt độc trùng bao vây tấn công cũng không tránh khỏi ngã xuống.

Đương nhiên trùng này không chỉ lợi hại mỗi điểm này, nó gần như thủy hỏa là bất xâm. Bí thuật điều khiển cũng khiến huynh đệ họ La tổn hao vô vàn công sức mới có thể sở hữu.

Lúc này trên mặt huynh đệ họ La rất căng thẳng, cánh tay La Bưu bị cứa căng ra, bạo mở ra một đoàn tinh huyết bắn vào trong đám trùng vân kia.

Vù vù!

Sau khi nuốt tinh huyết chủ nhân. Ngoài thân Lục Mang Trùng hiện ra màu sắc đỏ sậm, càng thêm vô cùng quỉ dị.

"Đi!"

Sắc mặt La Bưu tái nhợt do hao tổn nguyên khí, chỉ tay về phía Lâm Hiên. Trong cổ họng hắn phát ra chú ngữ cực kỳ cổ quái.

Lập tức đám trùng vân ào ào phi tới. Lâm Hiên lần đầu đối mặt với khu trung thuật khiến vẻ mặt khá ngưng trọng.

Bách Hồn Phiên trong tay nhẹ nhàng bay múa, quỷ sương vụ từ bên trong cuồn cuộn tuôn ra hình thành một đám quỷ vân đem hắn bọc ở bên trong.

Sau đó từ bên trong truyền ra tiếng chú ngữ kỳ lạ Quỷ vân cuồn cuộn lên dữ dội. Trong hắc sương vụ mờ ảo hơn chục quái vật. Nhìn qua có phần giống nhân tộc nhưng hình dáng tướng mạo khô héo queo quắt. Mười ngón tay nhọn hoắt sắc bén như lưỡi dao.

"Cương thi?"

Trong mắt huynh đệ họ La thoáng hiện sự lo lắng. Lâm Hiên không chút do dự chỉ tay, theo thần niệm hơn chục cương thi trong hắc khí gầm gừ nghênh đón đám trùng vân. Nhất thời lục sắc cùng hắc khí lẫn vào nhau!

Gần như nháy mắt Lục Mang Trùng đã bò đầy thân thể cương thi. Trùng này có khả năng cắn nuốt linh khí cùng độc chướng có thể dễ dàng xuyên thấu hộ thể linh quang tu tiên giả . Chỉ là đối thủ lại lần này là cương thi, trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ chế nhạo.

Độc tính tuy ác liệt nhưng là Cương thi là quỷ vật U Minh, tuy chỉ có tu vị Linh Động Kỳ nhưng há sợ hãi kịch độc.

Nhận được mệnh lệnh Cương thi phát tiếng gừ gầm rin rít. Lợi trảo duỗi một cái trở nên cực đại. Mỗi lần tóm gần trăm con Lục Mang Trùng bóp chặt trong tay. Lục Mang Trùng vỡ ra thành khí độc ra nhưng Cương thi coi như không thấy.

Huynh đệ họ La trở nên thất sắc. La Bưu kinh sợ đánh ra một đạo pháp quyết. Lục Mang Trùng như được đại xá tụ thành trùng vân tuy nhiên diện tích nhỏ hơn trước nhiều. Sau đó trùng vân vù vù phi về trong túi linh thú.

Trong mắt huynh đệ họ La hiện vẻ oán độc, hóa thành một đạo kinh hồng nhanh chóng chạy trốn.

Không địch lại đối phương, ở lại chỗ này chỉ là chôn vùi hai mạng nhỏ mà thôi.

"Muốn chạy, đã muộn!"

Lâm Hiên cười lạnh, hiểu đạo lý chó cùng chớ đuổi nhưng hai người này đã thấy hắn sử dụng chính quỷ công pháp. Một khi bí mật về Âm Dương Quyết lộ ra là mang họa sát thân.

Thân trong hắc vân Lâm Hiên độn tốc như tia chớp đuổi theo. Huynh đệ họ La mặc dù trốn trước nhưng ngắn ngủi một lát, khoảng cách thu nhỏ lại gần trăm trượng. Sắc mặt hai người vô cùng khó coi. Bọn họ tu luyện cùng một công pháp hợp lực thao túng một kiện Linh Khí nên tốc độ mau lẹ trên ba phần so với tu sĩ cùng cảnh giới, không thể ngờ đối phương có thể đuổi kịp.

Vẻ mặt Lâm Hiên lạnh nhạt, Giương tay lên, bắn ra một đạo hắc quang. La Thùng thấy thế vội thò tay vỗ vào túi trữ vật, đem một tấm lục phù tế ra. Lục phù lập tức hóa thành một bức tường cỡ mấy trượng che ở trước mặt.

“Kim Thành Thổ thuật”.

Đây vốn là Nhân giai pháp thuật phòng ngự cao cấp, thừa sức ngăn cản công kích cực phẩm Linh Khí một thời gian, La Thùng thầm nghĩ.

Trong chớp mắt hắc quang đã bay đến nhưng dường như là vật có linh tính, không trực tiếp đánh thẳng vào Kim Thổ tường mà ngoắt một cái chuyển vòng qua.

Kim thổ tường rộng cỡ mấy trượng nhưng đối với tốc độ phi hành của Linh Khí thì không đáng kể. Sắc mặt huynh đệ họ La tái nhợt không chút máu. La Thùng cắn răng, đem Linh khí hộ thuẫn phát ra tiếc rằng đã muộn. Khí Linh trủy thủ đã tới trước mắt!

Hắn cảm giác cổ họng mát lạnh sau đó mắt mũi tối sầm. Hắc quang tiếp tục cắm vào lồng ngực lão đệ La Bưu. Huynh đệ họ La danh lừng lẫy vẫn không phải đối thủ Lâm Hiên, cuối cùng ngã xuống trong tay hắn. Dã tâm dục vọng cũng đều biến thành tro bụi.

Lâm Hiên đi tới thò tay một cái, một đạo hắc khí bắn ra thu lấy túi trữ vật từ của huynh đệ họ La. Hắn cũng không khách khí lấy ra Bách Hồn Phiên thu hai tinh hồn vào. Lần này chiến đấu tuy gian nan nhưng thu hoạch đặc biệt phong phú. Hai huynh đệ họ La là Tán tu nhưng gia thân còn dày hơn cả đệ tử danh môn đại phái.

Lâm Hiên cầm Mẫu kiếm nhẹ nhàng rung lên, sáu thanh tử phi kiếm cũng bay ra. Chỉ thấy chúng được chế theo lối cổ, chỗ chuôi kiếm có khắc hai chữ triện Thủy Vân.

Cho dù có cổ bảo Huyền hỏa Thần châu nhưng bộ cực phẩm Linh Khí cũng khiến Lâm Hiên yêu thích không buông tay. Ngắm nghía một lát mới lưu luyến thu vào trong túi trữ vật.

Bảo vật khác thong thả xem xét sau, Lâm Hiên độn quang trở lại chỗ Mộc Linh thụ.

Bay đến nửa đường thì nghe ùm một tiếng, Lâm Hiên kinh hãi đem Linh khí Hộ thuẫn mở ra rồi chăm chú nhìn lại. Lọt vào mắt hắn chính là đám trùng vân màu xanh lục. Do không có chủ nhân nên từ Linh thú túi bay ra.Thực ra Lâm Hiên cũng rất có hứng thú với Khu Trùng Thuật. Lục Mang Trùng này có chút bất phàm nhưng đã nhận chủ không cách nào sử dụng. Lâm Hiên mở to miệng, phun ra một đạo hỏa diễm màu trắng.

Tiên thiên chân hỏa!

Bùng! Chân hỏa nhanh chóng bao lấy vân trùng khiến chúng kêu lên chi chi.

Lục Mang Trùng tuy đáng sợ nhưng chủ nhân đã chết, không biết tự phòng ngự. Tiên thiên Chân hỏa có thể thiêu hủy. Rất nhanh trùng vân đã tan biến, chỉ còn một đám sương vụ xanh lục phiêu phù trên không trung. Cho dù là cuồng phong thổi tới cũng không thể tán đi. Nhìn thấy cảnh này, Lâm Hiên giật mình lấy ra một cái bình ngọc, đánh ra một đạo pháp quyết đem thu vào bên trong bình.

Hắn dự đoán đây hẳn là tinh hoa của Lục Mang Trùng nên kịch độc vô cùng. Tu tiên giả mặc dù có thể kháng độc nhưng đến độc tính bá đạo đến một độ nhất định thì ngăn cản không nổi. Đem vật ấy luyện chế ám khí uy lực chắc hẳn không nhỏ.

Sau đó Lâm Hiên bay tiếp về lại nơi Mộc linh Thụ sinh trưởng. Đem Mộc Linh Quả thu vào hắn ngẩng đầu nhìn sắc trời, chừng còn trên dưới một canh giờ mới hết thời gian. Lâm Hiên tìm một chỗ khoanh chân ngồi xuống, hai t lấy ra một khối tinh thạch bắt đầu khôi phục pháp lực!

Liên tục trải qua hai trận chiến đấu. Nhất là huynh đệ họ La quả thực không tầm thường, pháp lực tiêu hao không ít.

Đem Nguyệt Nhi phóng ra ở một bên giúp hắn hộ pháp. Cũng không có sự tình gì nguy hiểm, ba tu tiên giả trong tổ một cũng không thấy tung tích. Xem ra không phải trung niên khắc khổ thì cũng là bị huynh đệ họ La tiêu diệt.

Hơn nửa canh giờ sau Lâm Hiên đứng lên, pháp lực khôi phục được khoảng bảy tám phần. Sau đó hắn lấy ra một cái ngọc giản đem thần thức rót vào. Lát sau ngẩng đầu công nhận phương hướng một chút, rồi nhằm phía Đông Nam bay đi.

Một cái truyền tống trận xuất hiện ở trước mắt. Phù văn trong trận hơi chớp chớp xem ra đã khởi động, Lâm Hiên không chút do dự đứng lên đem linh lực truyền vào, một vầng bạch quang hiện lên, bóng dáng hắn dần dần mơ hồ,tan biến vào hư không.

Cùng lúc đó ở một gian thạch thất. Truyền tống trận sáng ngời rồi Lâm Hiên từ phía trong đi ra. Chính là nơi lúc trước hắn đã truyền tống ra ngoài. Chỉ là có rất ít người trở về, Ngoài Chu Hải thì có sáu bảy người, không bằng ba phần trước khi truyền tống.

"Đạo hữu đã trở về, trước tiên xin mời hãy nghỉ tạm!"

Chu Hải quan sát Lâm Hiên thì ánh mắt mơ hồ hàm chứa dị ý. Lâm Hiên hờ hững gật đầu đi tới một bên ngồi xuống, đồng thời lạnh nhạt dò xét.

Chỉ thấy vẻ mặt các tu sĩ khác đều rất khó coi. Có ủ rũ, giận dữ, lẩm bẩm chửi mắng cái gì...Chu Hải thì hoàn toàn sự khác biệt, không chỉ đắc ý mà trong ánh mắt lóe lên tia giảo quyệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.