Bách Luyện Thành Tiên

Chương 512: Q.6 - Chương 512: Vào thành




Tại Nhân giới, Lâm Hiên gặp qua không ít thành thị khí thế hào hùng nhưng so với thành trì trước mắt thật không đáng nhắc tới. Cho dù là Hiên Viên thành nơi Vân châu cũng kém hơn nhiều.

Người đứng ở trước tòa cự thành này sẽ có cảm giác nhỏ bé tựa như con kiến, chịu áp bức cự đại.

Trên tường thành rộng lớn có một số giáp sĩ đi tuần. Tu vị đám này không đáng nhắc tới, chỉ là hạng thái điểu mới tiến nhập Tu Tiên giới mà thôi.

Nhưng Lâm Hiên không dám coi thường phòng ngự nơi đây. Hắn cảm ứng được chung quanh có rất nhiều cấm chế cường đại. Hơn nữa, cứ cách mười trượng trên thành thì có một pháo cực lớn màu thanh đồng.

Tinh uy pháo!

Luận uy lực so với thứ được làm tại Thiên Xảo Môn hiển nhiên mạnh hơn nhiều.

"Ha ha, tiền bối minh giám, vãn bối không biết Nhân giới như thế nào nhưng ở Đông Hải thì Lâm Hải Thành quả thật là nhỏ." Lão giả nhìn thoáng qua sắc mặt Lâm Hiên, cẩn thận bồi cười nói.

Lâm Hiên không nói gì nhưng trong lòng tỏa ra sự hưng phấn. Linh giới quả nhiên phồn vinh vô cùng, không uổng phí hắn trải qua thiên tân vạn khổ phi thăng đến nơi đây.

"Được rồi, dọc đường đã làm phiền đạo hữu, chúng ta chia tay ở đây" Đột nhiên Lâm Hiên mở miệng.

"Sao, tiền bối không cùng tiểu nhân vào thành?" Lão giả ngẩn ngơ, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên.

Lâm Hiên lắc đầu, phân phó đối phương đem Linh thuyền dừng lại.

Thấy sắc mặt kiên quyết của hắn, lão giả không dám bất tuân. Hai tay nâng lên đánh ra một đạo pháp quyết về đuôi thuyền.

Thanh âm ông ông truyền vào tai, Linh thuyền tức khắc hạ xuống phía dưới.

Lâm Hiên đem thần thức thả ra, cảm ứng trong phạm vi mười dặm không có tu tiên giả, tay áo phất một cái, một đạo hào quang lướt ra. Lão giả không chút phản ứng đã ngất đi.

"Hắc hắc, trực tiếp diệt trừ ngươi thì ổn thỏa hơn. Có điều ngươi đã giải đáp một số nghi hoặc nơi Linh giới cho ta. Mạng nhỏ có thể giữ lại nhưng phần ký ức trên tự nhiên phải xóa đi."

Nói xong Lâm Hiên nhấc tay đem thân hình lão giả hút lại, năm ngón tay mở ra đè lên đầu lão, thanh quang không ngừng lóe ra.

Lâm Hiên bắt đầu thi triển bí thuật, phong ấn cải biến một phần ký ức của lão.

Xâm lấn thức hải đối phương vốn không phải dễ nhưng do cảnh giới hai người chênh lệch hơn cả vạn dặm. Không đến non nửa tuần trà Lâm Hiên đã buông lão ra.

Sau đó hắn duỗi tay, từ trong lòng lấy ra một cái bình ngọc tinh xảo.

"Gặp gỡ tức là hữu duyên, ngươi cũng giúp ta một chút. Lọ đan dược này với ngươi là cơ duyên lớn lao, hy vọng ngươi có thể Kết đan."

Đem đan dược đặt ở bên người lão giả đang hôn mê, cả người Lâm Hiên nổi thanh quang, hướng về Lâm Hải Thành độn quang mà đi.

Hắn vẫn che dấu khí tức của mình, hiện tại Hồng Diệp đảo chủ chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ, đương nhiên không cần bộ lộ thực lực.

"Hiện tại phải xem Tiên thành nơi Linh giới rốt cuộc có bộ dáng gì nữa."

Lâm Hiên thì thào tự nói, sau đó tốc độ phi hành nhanh hơn một chút.

Mắt thấy cửa thành cao hơn mười trượng, Lâm Hiên âm thầm líu lưỡi. Không ngờ nó được đúc từ Đồng Tinh. Tại nhân giới, còn chưa thấy tông môn thế lực nào xa xỉ như thế này.

Đồng tinh là một trong những tài liệu cơ bản luyện chế pháp bảo, dùng nó để đúc cánh cửa cũng thật…bại gia a!

Chỉ sợ giá trị cánh cửa này tới mấy trăm vạn tinh thạch.

Ở hai bên cửa thành có hai gã tu sĩ vận tiện bào. Ống tay áo có thêu một đóa Hồng Diệp nho nhỏ.

Lâm Hiên dừng độn quang hạ xuống. Gần mười dặm chung quanh thành có cấm không cấm chế vô cùng đáng sợ.

Không ít người đang xếp hàng tiến vào trong thành, đương nhiên cần giao nộp số lượng tinh thạch nhất định.

Lâm Hiên chậm rãi vào thành, không mấy ai chú ý nhưng vẫn có một nữ tu quan sát cách phục sức của hắn. Cũng may Lâm Hải Thành lưu thông với bốn phương nên thường xuyên có những tu sĩ đến từ các hải vực khác. Bọn họ vận trang phục kỳ lạ là chuyện thường.

Tiểu tiết này khiến Lâm Hiên thầm lưu ý, lát nữa cần mua một bộ trang phục nơi đây.

Lúc này hắn thong thả tiến nhập bên trong thành thị. Chỉ thấy đường phố vô cùng rộng lớn, đủ sức chứa hơn mười cỗ Mã xa song song hành tẩu.

Hai bên đường có không ít phòng ốc hình thù kỳ quái, nhìn qua như là các cửa tiệm.

Lâm Hiên đi vào một kiến trúc khá đơn sơ. Một tuần trà sau hắn từ trong đi ra, trong tay còn có một khối ngọc giản.

Bên trong ghi lại đủ loại sự tích về Lâm Hải Thành, có vật này sẽ nhanh tìm hiểu cuộc sống nơi đây. Giá bán là mười khối tinh thạch.

Lâm Hiên đem nó để trên trán, chậm rãi đem thần thức chìm vào trong. Chừng một tuần nhang sau hắn ngẩng đầu thì thào mở miệng:

"Hắc hắc, trước tiên giải quyết vấn đề cư ngụ rồi tính sau."

Từ trong miệng của tiểu lão nhân, hắn đã hiểu biết một số tin tức. Nhưng rất nhiều phong tục cụ thể nơi Linh giới còn cần trải nghiệm tìm hiểu thêm.

Lâm Hiên tính ở lại Lâm Hải Thành một thời gian, hắn cần một động phủ lâm thời. Trong ngọc giản có giới thiệu về điều này.

Hồng Diệp đảo là thế lực lớn nhất ở hải vực rộng tới mấy chục ngàn dặm quanh đây, mỗi ngày đều có các tu sĩ nườm nượp lui tới không dứt. Ngoại trừ một số tông môn gia tộc thì còn một số lượng lớn các tán tu.

Mà muốn định cư ở một chỗ không tồi quanh đây thì cần thỏa mãn một trong hai điều kiện.

Một là gia nhập bản đảo, đảm đương chức vụ nhất định.

Như vậy đương nhiên có tư cách định cư, thậm chí tu tiên giả ngoài Ngưng Đan Kỳ còn được một tòa động phủ tư nhân. Không chỉ như thế, hàng năm còn có thể được đảo chủ phân phát một lượng tinh thạch nhất định.

Đương nhiên thiên hạ không có miễn phí cơm trưa, đạt được chỗ tốt nhiều như vậy đồng nghĩa với việc thực hiện những nghĩa vụ nhất định, xem như trở thành thủ hạ của đảo chủ.

Điều kiện này đối với Lâm Hiên đơn giản vô cùng nhưng hắn không cần phải như vậy.

Điều kiện thứ hai là giao nộp một lượng lớn tinh thạch, đạt được tư cách định cư. Tuy không được đảo chủ cung cấp thái lộc nhưng không cần nghe lệnh mà vẫn có thể được che chở.

Do dự một chút, hắn điều tiết Liễm Khí Thuật tăng tu vị lên Nguyên anh sơ kỳ. Sau đó hóa thành một đạo kinh hồng nhằm nơi trung tâm thành bay đi.

Tại bên ngoài có cấm không cấm chế cường đại phòng ngừa ngoại địch, tiến vào trong thành thì không bị hạn chế điều này.

Trên bầu trời có rất nhiều độn quang đủ các sắc màu, trong đó thỉnh thoảng gặp tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Phủ thành chủ là một tòa kiến trúc tinh xảo đặc sắc nằm ở trung tâm thành.

Phủ thành xa hoa này cao bảy tầng, không chỉ lơ lửng giữa không trung mà còn được một tầng hào quang ngũ sắc bao bọc.

Là nơi then chốt của bổn đảo nên bình thường cấm chế chung quanh Phủ thành chủ vẫn được mở ra.

Chung quanh khoảng nghìn trượng còn phân bố thêm bốn tòa kiến trúc Đình Đài Lầu Các hình tròn, cũng lơ lửng giữa không trung nhằm bảo vệ Phủ thành chủ.

Mà ở trong này còn có một đội đội giáp sĩ tuần tra, đa phần tu vị là Trúc Cơ được một tu sĩ Ngưng Đan Kỳ dẫn theo.

Tuy thế bọn họ không kiểm tra tu tiên giả đến gần, hàng trăm đạo độn quang ra ra vào vào các Lầu Các, có vẻ náo nhiệt vô cùng.

Lâm Hiên tiến nhập một tòa. Sau thời gian một bữa cơm hắn từ bên trong đi ra. Sau khi giao nộp đủ tinh thạch, hắn đã thuê được một động phủ lâm thời trong mười năm.

Cầm lệnh phù trong tay, Lâm Hiên cũng có chút á khẩu. Kỳ hạn có mười năm mà không ngờ tốn gần hai mươi vạn tinh thạch. Hơn nữa nghe nói, đối phương thấy hắn là tu tiên giả Nguyên Anh kỳ nên chỉ lấy tám phần.

Nhớ lại khi quản sự tu sĩ thấy hắn xuất ra nhiều tinh thạch hạ phẩm thì trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc. Lâm Hiên tìm hiểu mới biết. Thì ra ở đây, hầu như chỉ có tu sĩ cấp thấp mới dùng hạ phẩm tinh thạch. Tu sĩ Ngưng Đan Kỳ giao dịch thường dùng trung phẩm tinh thạch.

"Xem ra phải sửa lại thói quen tại Nhân giới, sau khí an trí động phủ cần đem tinh thạch hạ phẩm đổi thành trung phẩm."

Rời Hồng Diệp đảo Lâm Hiên một đường bay tới phía trước, rất nhanh một đảo nhỏ ánh vào trong tầm mắt.

Đảo này có hình trứng dài tới trăm dặm, cảnh sắc có chút mỹ lệ. Hoa lá cây cỏ xanh tươi mọc khắp nơi.

Nơi trung tâm đảo có một dãy núi nhỏ cao khoảng trăm trượng chạy dọc theo hướng nam bắc. Thấp thoáng dưới chân núi là một linh mạch uốn lượn phủ phục.

Nồng độ linh khí nơi đây còn đậm đặc hơn cả linh mạch ở Thiên Nhai Hải Các Doanh Châu Đảo.

"Thượng phẩm linh mạch!"

Trong mắt Lâm Hiên hiện một tia sáng kỳ dị, Linh giới đúng là Linh giới, tùy tiện một đảo nhỏ đã có nồng độ linh khí vượt xa Nhân giới.

Vẻ mặt Lâm Hiên vừa lòng, đem thần thức chìm vào lệnh bài trong tay. Vật này ngoài biểu thị thân phận còn có hiệu quả như ngọc giản. Bên trong ghi lại những thông tin trên đảo.

Sau một lát Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng, bay vụt vào trong đó.

Tìm được chỗ tuyền nhãn của linh mạch. Hắn phất tay áo một cái, hơn mười đạo kiếm khí uốn lượn như cá bơi ra.

Với tu vị hiện tại, gần nửa canh giờ sau hắn đã mở ra một tòa động phủ. Sau đó lại đem bảy tám cây trận kỳ đủ mọi màu sắc tế ra, bố trí một trận pháp.

Lúc này thái dương đang dần hạ sơn, sắc trời có vẻ mờ ảo dần.

Lâm Hiên độn quang bay vào trong động phủ.

Từ sau khi phi thăng còn chưa nghỉ ngơi, Lâm Hiên đi vào tĩnh thất ngã xuống trên giường.

Ngày hôm sau thần thanh khí sảng, hắn tới phòng luyện công. Duỗi tay vỗ một cái, một tấm thuẫn bài đen nhánh pha sắc kim gồ ghề hiện ra.

Lâm Hiên cầm lấy nó, thần sắc ngưng trọng kiểm ra một lần. Đây chính là Ô Kim Long Giáp thuẫn đã bị hỏng trong Bồng Lai Sơn.

Một ngày một đêm sau, hắn từ phòng luyện công đi ra, sắc mặt có chút không tốt. Ô Kim Long giáp thuẫn tổn hại không nhỏ, cơ hồ đã là linh tính đại mất.

Muốn tu phục lại nó cần tốn khá nhiều công phu. Hiện tại cần một số tài liệu, xem ra hắn phải quay lại Lâm Hải Thành một chuyến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.