CHƯƠNG 6.
.
Bạch Lang đem Bạch Ly phóng thẳng tới trên giường, rút đi tiết khố, đem hai chân Bạch Ly mở rộng ra, cũng ở dưới cánh tay bộ hạ Bạch Ly đặt một tầng chăn đơn đệm lót sạch sẽ. Lại lấy ra dụng cụ cùng không ít bạch bố chuẩn bị tốt trước khi sinh sản, nói với hắn “Ly nhi, đợi nếu là đau đến chịu không nổi thì, cầm chặt gối đầu, không nên thương đến bản thân, vi phu ở bên cạnh ngươi, biết không?” Bạch Ly ngẩng đầu nhìn phía vị hôn phu ở hạ thân, run rẩy gật đầu, tiếp theo, một trận đau nhức tới.
.
“A . . . A. . . Đau quá. . . Lang. . .” Bạch Ly đau nhức toàn thân run rẩy, cổ cương thẳng lên, cố sức cắn môi dưới. Bạch Lang thấy, nhanh chóng cầm một khối vải bông tròn muốn Bạch Ly cắn, “Ly nhi, không nên thương đến mình, đến, cắn khối bông tròn này, nhanh!”
.
Bạch Phiêu Miểu lúc này tiến đến, đem khăn buộc đầu chuẩn bị bao lấy anh nhi đặt lên bàn, nghe được tiếng kêu thống khổ của mẫu thân, cách bình phong vội vàng hỏi đa thân “Đa, có việc gì cần ta hỗ trợ ?” Bạch Lang nghe thanh âm Bạch Phiêu Miểu, trả lời hắn “Ngươi đem khăn vấn đầu đặt lên bàn. Nương ngươi là thai đầu, khả năng sẽ không nhanh như vậy liền sinh hạ, ngươi cùng Hà Tình liền đợi ở bên ngoài phòng, trong phòng bếp hỏa không nên dập, phải tùy thời thêm nước, có việc ta sẽ hô ngươi.” Phiêu Miểu đáp lại “Hảo” sau liền rời khỏi gian phòng.
.
Bạch Lang cầm lấy miên bố bên cạnh đem hạ thân tiên huyết của Bạch Ly lau đi, nữ tử bào của Bạch Ly co rút lại khiến cho hắn đau đến đầu đầy mồ hôi, thế nhưng nói ra còn chưa đủ lớn, Bạch Lang cũng chỉ có thể tận lực nhượng hắn bảo trì thể lực, để tránh khỏi đến lúc đó vô pháp sinh hạ bảo bối.
.
Giờ Tuất, cách thời gian nước ối Bạch Ly phá cập co rút lại bắt đầu đau bụng sinh đã qua khoảng chừng ba canh giờ, hiện tại đã là tinh quang đầy trời, Bạch Phiêu Miểu cùng Hà Tình ở ngoài phòng lo lắng chờ.
.
Lúc này, Bạch Ly đã đau đến không khống chế, hắn đau đến toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra hô to “Ô. . . Ách. . . Ta không cần sinh . . . Lang. . . Ta đau quá. . . Đau quá. . . A. . . Lang. . .”, Bạch Lang vẻ mặt yêu thương đối Bạch Ly nói, “Ly nhi, nhịn một chút, ngươi ngẫm lại, bảo bối trong bụng còn cần ngươi hỗ trợ đi ra a!”
.
Bạch Ly nước mắt đầy má sắc mặt trắng bệch ngẩng đầu nhìn phía Bạch Lang, thấy trong mắt hắn cũng hiện ra nước mắt, cắn chặt hàm răng khẽ gật đầu. Đột nhiên, một trận đau nhức từ bụng truyền đến, một cỗ lực lượng chen ra ngoài, “Ách. . . A. . . Lang. . . Bảo bối. . . Bảo bối. . . Hình như muốn. . . Đi ra rồi. . . A. . . Ngô. . .” Bạch Ly đau đến toàn thân cứng còng, chỉ cảm thấy hạ thể đau đớn như là bị xé rách.
.
Bạch Lang đưa ngón tay vói vào hạ thân Bạch Ly, phát hiện chỗ cửa vào đã mở ra không sai biệt lắm rồi, đầu khẩn trương đầy mồ hôi nói với Bạch Ly “Ly nhi, ngươi nhẫn đi, lần sau lại đau thì cố sức đem bảo bối sắp xếp ra, biết không!” Bạch Ly thừa dịp không đau thì trả lời “Ha. . . Ha. . . Hảo. . . Ta đã biết. . . Ách. . . Ngô. . . A. . . Ách a. . .” Lần này kịch liệt đau bụng sinh càng cường liệt, một cỗ lực từ bụng sản sinh đem bảo bối trong bụng đẩy ra bên ngoài, Bạch Ly thừa cơ dùng sức đem bảo bối cố sức bài ra.
.
Bạch lang thấy đỉnh đầu bảo bối từ hạ thân ái thê xuất hiện, vội vàng cầm lấy một khối bạch bố nâng đầu bảo bối, tiếp theo mặt, vai, thân thể, thẳng đến toàn bộ bài ra thì, Bạch Ly đã mệt đến xụi lơ ở trên giường hơi thở dốc. Bạch Lang cắt bỏ cuống rốn nối với bảo bối, tiếp theo hô Bạch Phiêu Miểu tiến vào “Phiêu nhi, mau vào giúp đa, nương ngươi sinh bảo bối rồi!”
.
Bạch Phiêu Miểu nghe đa thân kêu to sau thì, nhanh chóng đi tới bên giường đem bảo bối trong bạch bố trên tay Bạch Lang nâng trên tay ôm lấy, đi tới bên ngoài bình phong cũng đem bảo bối đặt ở trong nước Hà Tình vừa đổi xong tẩy sạch thân thể, phía sau, lau phần nam tính, lại dùng khăn vấn đầu bao khởi toàn thân, để giữ nhiệt độ cho bảo bối.
.
Bạch Lang nhẹ đẩy phần bụng phình ra của Bạch Ly, để cuống rốn cùng một ít uế vật từ trong cơ thể của Bạch Ly bài ra. Mặc dù không đau bằng khi sinh sản, nhưng Bạch Ly đang đau đến cúi đầu khóc nức nở, Bạch Lang cầm lấy quyên bố (khăn lụa) chà lau mồ hôi trên đầu ái thê, nhẹ nhàng nói với hắn “Ly nhi, bảo bối của chúng ta là nữ nhi đó, ngươi khổ cực rồi. . .” Nói xong, Bạch Lang không khỏi cũng rớt lệ vì vui sướng cảm động, vừa đem uế vật ở hạ thân Bạch Ly cùng y phục đổi xong, hắn nghĩ thầm, không bao giờ lại để Li nhi âu yếm của hắn chịu loại khổ này.
.
Bạch Lang đi ra bên ngoài bình phong, ôm lấy bảo bối đang khóc trên tay Bạch Phiêu Miểu, ôm đến trong lòng Bạch Ly. Bạch Lang nâng ái thê dậy, ngồi ở sau đầu hắn, để Bạch Ly uy bảo bối hút sữa, Bạch Ly suy yếu đem bảo bối ôm đến trước ngực, để nó hút sữa, cảnh tượng này làm cho Bạch Lang thấy thập phần cảm động lại khóc lên.
.
Bạch Ly mỉm cười nói với hắn, “Sao vậy ta sinh một hài tử ngươi liền khóc, nếu là lại sinh một đứa ngươi không phải liên tục khóc rồi sao. . .” Bạch Lang vừa nghe, hai tay ôm lấy phần bụng chưa khôi phục của Bạch Ly, cằm để ở trên vai hắn, nói với hắn “Không được, ta không nỡ làm ngươi chịu khổ một lần nữa, một bảo bối là đủ rồi.”
.
Bạch ly nghe xong ngực hảo cảm động, nói “Một bảo bối ít, hai bảo bối thì có bạn rồi, tuy rằng rất đau, nhưng ta còn nghĩ muốn lại sinh một đứa …” Lời còn chưa dứt, Bạch Lang đem mặt Bạch Ly chuyển lại hôn lấy môi anh đào của hắn, nói với hắn “Ta ngày mai liền mời mẫu thân trở về giúp ngươi ở cữ, chờ thân thể dưỡng hảo lại nói tiếp. . .”
.
Bạch Phiêu Miểu cùng Hà Tình ngồi ở ghế trên trong sân, nhìn tinh quang đầy trời, Bạch Phiêu Miểu quay đầu nói với Hà Tình, “Trong nhà thêm một thành viên nữa, sau này sẽ rất náo nhiệt, thật tốt!” Hà Tình trong miệng đáp “Ân “, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ, thêm một cây củ cải đỏ đầu, không biết có thể cùng hắn thưởng Phiêu nhi hay không đây?
.
Gió thần bí mờ ảo, Bạch gia thêm một bảo bối, mang đến rất nhiều tiếng cười vui vẻ. Vài năm sau, bảo bối lớn lên, sẽ gặp phải chuyện gì đây, đến lúc đó rồi nói sau!