Bách Thảo Chiết

Chương 145: Chương 145




Chương 51

‘Kia là nhớ phúc của phụ hoàng đi …’

Phụ hoàng ngươi a làm hết thảy, nếu xuống tay nặng vài phần, kia hết thảy liền đều xong đi….

Lạc ngọc nĩ nhạn hios lại, bên môi hiện lên nụ cười lãnh diễm, mang theo vài phần châm chọc, cũng không đem hưng phấn bản thân thể hiện ra ngoài.

‘Chỉ cần hắn không mơ ước thứ hắn không nên , thân là hoàng tộc tự nhiên trời xanh sẽ ban phúc.’

Huyền kì dịch thân là đế vương dục vọng độc chiếm sẽ không cho phép hắn chia sẽ thứ của hắn cho người khác, đối với lạc ngọc có thể lùi bước, nhưng không cho phép đối phương ngỗ nghịch.

Báo con phản nghich thực đáng yêu cũng thực dụ nhân, nhưng nếu xúc phạm đến quyền uy của hắn, kia hắn thà rằng cắt hết móng vuốt của báo con biến nó thành mèo, cũng sẽ không thả đi!

‘Quả thật, mơ ước ‘này nọ’ của người khác dễ đem đến tai họa …’ đáng tiếc ta là người, cũng không thuộc sở hữu của ngươi a …

Lạc ngọc chậm rãi nói, ánh mắt nhìn chăm chú huyền kì dịch.

‘Lạc ngọc thông minh như vậy, đạo lý đơn giản không cần phụ hoàng nói với ngươi, bất quá …’ ngón tay huyền kì dịch tham vào xiêm y lạc ngọc, vuốt ve khuôn ngực bằng phẳng,’bất quá ở một vài phương diện, lạc ngọc cần có phụ hoàng chỉ giáo a …’

Đầu ngón tay nóng cháy dừng ở điểm nho nhỏ nổi lên, không nhanh không chậm xoa nắn như là dò hỏi, như gần như xa xoa nắn dấu vết ái muội.

‘Đó là hiển nhiên, lạc ngọc hội hảo lãnh giáo năng lực phụ hoàng ‘từ đâu tôi luyện’ ra …’

Không chút yếu thế phản kích, thuận theo lời nó huyền kì dịch, lạc ngọc đem lời huyền kì dịch vặn xoắn một chút đáp lại.

‘Đương nhiên, vì không để phụ hoàng thành hôn quân ham mê sắc đẹp, như vậy lãnh giáo cùng chỉ có thể vào đêm. Hiện tại phụ hoàng hẳn là nên vì long thể mà dùng bữa, để khỏi tạo thành tình huống hữu tâm vô lực nha …’

Lạc ngọc trong giọng nói mang theo chút ý cười, trước đây đều là yêu dã tươi cười nhưng lúc này lại lộ ra vài phẩn giảo hoạt, cảnh đẹp như vậy thế nhưng huyền kì dịch cảm thấy hoảng hốt, giống như toàn bộ thế giới chỉ còn hắn cùng tiểu hồ ly làm cho người khác vừa hận vừa yêu, thậm chỉ cảnh trí đều như thiên ngoại phi thiên!

‘Sẽ không, lạc ngọc ngươi khi có thời gian có thể từ từ tự mình kiểm chứng …’

Hoảng hốt trong nháy mắt, huyền kì dịch rất nhanh trở về vị hoàng đế độc đoán nhưng trong lòng vẫn có vài phần khác thường, hắn không cùng lạc ngọc tiếp tục nói chuyện, cuối cùng chỉ trêu chọc một câu liền yên lặng, cầm đũa ăn cơm.

Tựa hồ … dự cảm hắn lúc trước không sai?

Lạc ngọc tuy rằng cũng không nói nữa nhưng lại trầm tư, huyền kì dịch vừa rồi có chút dị thường , tuy ngắn ngủi nhưng hắn vẫn chú ý, ngẫm lại trước đây không lâu đối phương cũng thế, đối với nhận thức trong lòng lạc ngọc có chút khẳng định …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.