Bách Thảo Chiết

Chương 27: Chương 27




xôi thị đeeeeeeeee

Chương thứ hai mươi bảy

Tuy rằng hắn sớm biết Huyền Kì Dịch ‘thân kinh bách chiến’, kỹ thuật tuyệt đối cũng không kem nhưng Lạc Ngọc lại không nghĩ rằng y lại am hiểu việc châm ngoài hỏa dục người khác!

Thắt lưng Lạc Ngọc bị Huyền Kì Dịch hai tay gắt gao cô trụ, là nơi duy nhất chống đỡ toàn bộ thân thể Lạc Ngọc, thừa nhận cơ thể bị lực cực đại xiên xỏ nhưng hắn không chút nào cảm thấy đau đớn, bởi vì hắn đã cảm thụ được sung sướng mãnh liệt.

Huyền Kì Dịch mạnh mẽ luật động, Lạc Ngọc cũng không quá chân động tay chân hắn gắt gao ôm lấy Huyền Kì Dịch, hai thân thể chặt chẽ thiếp hợp cùng một chỗ, cảm thu nhiệt độ cơ thể nóng rực của đối phương, cơ thể cũng không ngừng xuất ra tầng tầng mồ hôi.

Nam căn thô to mạnh mẽ trừu sáp, sồ cúc của Lạc Ngọc cơ hồ biến thành diễm lệ đỏ như máu nhưng vẫn gắt gao hút lấy nam căn của Huyền Kì Dịch, theo từng cử động ra vào của nam căn, *** thủy từ nơi hai người kết hợp chảy ra thấm đẫm sàn đan, cảnh tượng thật *** mĩ.

Mái tóc đen của Lạc Ngọc cùng chủ nhân lau động không ngừng càng thêm phong tình vạn chủng.

‘Hảo…. thoải mái…. tái….. lại dùng lực điểm a…..A…….’

thaanh âm Lạc Ngọc trở nên khàn khàn nhưng thân thể không vì thế mà biến chậm, ngược lại càng thêm chủ động đón từng đợt xâm chiếm của Huyền Kì Dịch.

‘A……’

Lạc Ngọc đột nhiên hét to một tiếng, nhưng tiếng nói đã khàn lại pha thêm tầng mị ý ngược lại khiến cho tiếng thét chói tai càng giống đạt đến cao trào mà rên rỉ.

‘Ngươi…. sao vậy như thế….. đột nhiên … A……’

Lạc Ngọc bất mãn vặn vẹo thắt lưng, Huyền Kì Dịch vừa rồi lại nắm mắt cá chân xoay người hắn một vòng!

Nam căn thô to bừng bừng phấn chấn ra vào cơ thể hắn, khi hắn bị bắt xoay người liền sinh ra ma sát cực lớn, đặc biệt là cái nấm đầu nam căn thô to kia chạm đến nơi mẫn cảm nhất, khoái cảm mạnh liệt làm cho Lạc Ngọc không thỏi khóc thét.

Chất lỏng màu trắng vương trên sàn đan ngay lúc xoay người nằm lên liền dính lên bụng hắn, theo từng cú va chạm liền dính lên ngực hắn a!

‘Không… không cần…ta…ngô…..’

Lạc Ngọc muốn xoay người nhưng cổ tay lại bị Huyền Kì Dịch bắt lấy, hai sườn tách ra, hai chân cũng rớt xuống, cả người ngả lên giường thành hình chữ ‘đại’, Huyền Kì Dịch cũng đồng dạng như thế đè lên Lạc Ngọc.

Tư thế này khiến cho Huyền Kì Dịch tiến sâu càng thêm sâu, Lạc Ngọc cảm thấy trong cơ thể mình tất thảu đều bị chiến giữ, đáng lẽ phải đi ra.

Nhưng Huyền Kì Dịch không có ý định buông tha hắn, trên cổ tay truyền đến cảm giác lạnh như băng khiến Lạc Ngọc kinh ngạc nâng đầu lên.

Kim liên!

Lạc Ngọc muốn rút tay về nhưng lại bị kim liên chế trụ, đầu khác của kim liên ẩn vào hai bên giường.

Không thể nào……

Mồ hôi lạnh toát ra như mưa, Lạc Ngọc không khỏi cảm thán, đây là diễn cảng giam cầm sao!?

Hắn không muốn giam trong kim ốc tàng kiều a!

Lạc Ngọc ra sức giãy dụa, nhưng động tác quá mạnh lại khiến cho nam căn chôn trong cơ thể không ngừng va chạm càng sâu, không bao lây, Lạc Ngọc liền bại trân bị Huyền Kì Dịch áp trứ hung hắng trừu sap.

Nhưng trong mắt hắn lại dấy lên ý chí chiến đấu,lúc này yếu thế không có nghĩa là hắn cả đời đều như thế, hắn là muốn đi huấn luyện người khác a, sao lại có thể bị giam cầm!?

Hắn không cho phép người khác tùy ý bài bố!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.