Bách Thảo Chiết

Chương 67: Chương 67




hắc bù cho các nàng

vì suốt mấy tuần vừa rùi, bạn hắc phải kiểm tra liên miên…. T.T

tuần này lại tiếp tục nhưng muh thấy nhà cửa điều hiu quá, nên ta ráng cày 3 chap bù cho các nag`, khen ta yk ^^

18.

Người bi thương tâm luôn mềm yếu, càng vào thời diểm y yếu ớt nhất, quan tâm y, lịa càng khiến y sinh hảo cảm với mình.

Tình hình Vũ Huỳnh chính là như thế, dưới công phu dỗ dành của Lạc Ngọc y đã dừng khóc, cũng không đẩy Lạc Ngọc đang ôm mình ra, y trong lòng Lạc Ngọc hưởng thụ hơi ấm cùng an tĩnh.

“Tin tưởng ta, sự tình nhất định hội hảo lên.”

Lạc Ngọc hứa hẹn nói, ngữ khí rất là kiên định, làm cho Vũ Huỳnh cũng tin tưởng gật gật đầu.

“Đúng rồi, ngươi là không phải thân thể không thoải mái? Vì cái gì sắc mặt như thế tái nhợt?”

Vũ Huỳnh cuối cùng cũng nhớ tới vấn đềmình muốn hỏi, lúc Lạc Ngọc đi vào y liền phát hiện sắc mặt hắn tái nhợt so với ngày thường, như là y đang mang bệnh.

“Không cái gì, chính là ra có điểm ngoài ý muốn……”

Lạc Ngọc kinh ngạc sâu sắc quan sát Vũ Huỳnh, cũng vì hắn quan tâm cảm thấy ấm áp.

“Vài ngày là tốt rồi, trong lúc kì nguyện chương diễn ra cũng không hẳn là sầu mi khổ kiểm nga.”

“Ân.”

Lạc Ngọc trêu ghẹo làm cho Vũ Huỳnh ngượng ngùng cúi đầu, không được tự nhiên đáp lại một tiếng.

“Ta đây đi trước , không cần tái buồn rầu nga.”

Nghĩ rằng Huyền Hoài Cẩn đã đối phó xong đám người lằng nhằng kia, Lạc Ngọc liền không nhiều lời ly khai, muốn nhanh chóng về phòng tránh Huyền Hoài Cẩn lo lắng.

Ra khỏi phòng hướng hành lang gấp khúc về phòng, đường cũng không tính là dài nhưng hắn cảm thấy có chút mệt.

Nếu là trước kia thi triển khing công nửa ngày trời không là gì, hiện tại võ công mất hết, cả người nhuyễn xuống, thật y như mỹ nhân yếu đuối, chưa đi được ba bước đãmuốn mệt chết.

Thật không thể được, hắn thể lực giảm sưt sau này làm sao huấn luyện sủng vật, không có khí lực thì đè đối phương kiểu gì a.

Xem ra trong khoảng thời gian này, hắn cùng minh thất hoàng tử chầm chậm bồi dưỡng tình cảm vậy.

Nhanh chóng chạy về phòng, mở cửa, quả nhiên, Huyền Hoài Cẩn đang ngồi ở bên cạnh bàn, vẻ mặt chỉ trích nhìn hắn.

“Hoàng thúc……”

Lạc Ngọc liền biết y đang giận, nhanh chóng làm nũng, bị hắn áp sát Huyền Hoài Cẩn cơn giận liền xìu xuống, tuy rằng mặt vẫn lạnh nhưng trong mắt toàn là ý cười.

“Về sau không cần như vậy, biết rõ tình trạng thân thể chính mình còn chạy loạn, ngươi thật sự sẽ làm ta lo lắng tử!”

Huyền Hoài Cẩn nói lời này đại bộ phận là xuất phát từ kết thân nhân quan ái, nhưng bị ánh mắt Lạc Ngọc tựa tiếu phi tiếu thay đổi đột nhiên ái muội .

“Hoàng thúc……” Lạc Ngọc đè thấp thanh âm, kề sát Huyền Hoài Cẩn phía sau lưng, chậm rãi nói ,

“Ta nhất định hội chú ý…… Tuyệt đối…… Sẽ không tái làm cho ngài lo lắng …………”

19.

“Không cần như vậy……”

Huyền Hoài Cẩn vội vàng tránh Lạc Ngọc ôm, cũng lui ra xa cách hắn một thước, bộ dáng đáng thương kia, giống như là thấy mãnh thú .

“Hoàng thúc……”

Lạc Ngọc ai oán chăm chú nhìn Huyền Hoài Cẩn, nhưng Huyền Hoài Cẩn lại thấp đầu, không dám đối mặt ánh mắt hắn, thấy tình cảnhvậy Lạc Ngọc trong mắt hiện lên vài tia bất đắc dĩ, tùy cơ lại thay đổi thái độ.

“Hoàng thúc……”

Lần này kêu to lại tràn ngập oán hận, ngữ khí chất chứa nhu nhược làm cho người ta không khỏi trong lòng áy náy, muốn hảo hảo sủng ái hắn.

Huyền Hoài Cẩn cùng yêu thương hắn tự nhiên kháng cự không được này thanh âm mềm yếu này, cho dù biết rõ ntrong đó có bao nhiêu mờ ám, hắn cũng khống chế không được tình cảm chính mình.

“Chúng ta…… Không có khả năng ……”

Thực gian nan , Huyền Hoài Cẩn nói ra câu này làm cho trong lời nói chính hắn cũng rất khó chịu, trong lòng từng trận lòng chua xót, hắn lần đầu tiên ngay mặt Lạc Ngọc trả lời thuyết phục, cũng lần đầu tiên, chủ động đẩy ra không gian ái muội hai người.

Lặng yên bao phủ ở hai người trong lúc đó, này không khí làm cho Huyền Hoài Cẩn bất an, hắn đột nhiên hối hận khởi chính mình nhất thời xúc động.

Vì cái gì hắn đâm tầng giấy cửa sổ?

Như thế làm kết quả, có lẽ là hắn cùng Lạc Ngọc xa cách a!

Hắn giờ phút này hi vọng Lạc Ngọc có thể giống bình thường cười hì hì chuyển đề tài, nhưng Lạc Ngọc như không có ý đó, hắn thậm chí không đáp lại, làm cho Huyền Hoài Cẩn sợ hãi , chăm chú nhìn hắn.

Hắn có thể nhìn đến cảm tình trong mắt Lạc Ngọc bốc lên, hắn muốn trốn tránh, sợ Lạc Ngọc hội đột nhiên cấp ra quyết định cuối cùng.

“Là ta quá ngây thơ ……”

Lạc Ngọc cuối cùng đã mở miệng, nhưng hắn phản ứng lại làm cho Huyền Hoài Cẩn lại sợ hãi.

“Không được nói!”

Huyền Hoài Cẩn cuối cùng không thể thừa nhận áp lực cực lớn này, hắn đánh gãy lời nói Lạc Ngọc, cũng có một loại xúc động muốn chạy trốn.

Mà hắn cũng quả thật làm như thế, hắn xoay người muốn chạy ra môn, lại bị một đôi tay cánh tay giam cầm tự do.

“Hoàng thúc……”

Thanh âm như ngày xưa tràn ngập tự tin nhưng lại nhiễm thượng tịch liêu, Lạc Ngọc ôm Huyền Hoài Cẩn, ngăn trở đối phương rời đi.

Lực giam cầm cũng không lớn, Lạc Ngọc trúng độc lại mất nội lực, nếu Huyền Hoài Cẩn đem hết toàn lực, nhất định có thể tránh đi.

Nhưng cảm nhận sự cô đơn trong giọng nói Lạc Ngọc, Huyền Hoài Cẩn cảm thấy chính mình cả người khí lực đều giống bốc hơi, vô lực chống đỡ.

“Ta biết của ta ngây thơ cho ngươi thực khó xử……” Lạc Ngọc tựa hồ hạ quyết tâm, tuy rằng thong thả, lại không do dự,“Ta về sau sẽ không……”

“Không cần!”

Huyền Hoài Cẩn đột nhiên bùng nổ, Lạc Ngọc chỉ cảm thấy chính mình bị dùng sức lôi kéo, còn chưa phục hồi tinh thần lại, trên môi truyền đến nhiệt lưu làm cho hắn khiếp sợ trừng lớn mắt…………

20

Này kích thích hiệu quả cũng quá tốt lắm đi?

Lạc Ngọc có chút ngoài ý muốn, hắn nguyên tưởng rằng Huyền Hoài Cẩn nhiều nhất cũng chính là mượn cớ rời đi đến trốn tránh câu trả lời của hắn, lại không nghĩ rằng đối phương phản ứng hội như thế kịch liệt, hôn môi đối với Huyền Hoài Cẩn mà nói bảo thủ, quả thật là đột phá a.

“Hoàng…… Thúc……”

Lạc Ngọc tuy rằng thật cao hứng nhìn đến Huyền Hoài Cẩn như thế chủ động, nhưng quyền chủ động bị người khác khống chếcướp mất làm cho hắn không vừa lòng, bởi vậy hắn gọi kính xưng đối phương, muốn làm cho Huyền Hoài Cẩn khôi phục thanh tỉnh.

Nhưng chiêu ấy giờ phút này lại mất đi tác dụng, Huyền Hoài Cẩn chẳng những không có đình chỉ hôn môi, ngược lại càng tiến thêm một bước, hai tay ôm sát thắt lưng tinh tế của Lạc Ngọc, làm cho hai người trong lúc đó không có khe hở kề sát cùng một chỗ.

Thật lâu sau hôn môi mới đình chỉ, Huyền Hoài Cẩn mắt sáng như đuốc nhìn Lạc Ngọc, hai người nặng nề thở dốc, ở trong phòng im lặng có vẻ càng thêm ái muội.

Tuy rằng Huyền Hoài Cẩn hôn rất là ngây ngô, nhưng ngoài ý muốn câu lên dục vọng Lạc Ngọc, làm cho hắn tâm cũng theo rất nhanh nhảy lên hưng phấn.

Tình huống không ổn a……

Lạc Ngọc ở trong lòng âm thầm lo lắng, hắn cũng không dự đoán được Huyền Hoài Cẩn thế nhưng hội như thế chủ động, xem ánh mắt Huyền Hoài Cẩn giờ phút này, hoàn toàn chính là không làm đến cuối cùng kiên quyết tuyệt không bỏ qua, tuy rằng Huyền Hoài Cẩn không có năng lực áp đảo hắn, nhưng không thể không đề phòng.

Dù sao mất đi nội lực hắn chính là vô cùng suy yếu, thể chất hắn giờ phút này cũng không so với Huyền Hoài Cẩn tốt hơn bao nhiêu, nếu Huyền Hoài Cẩn thật áp đảo hắn, cũng không khó.

“Lạc Ngọc……”

Huyền Hoài Cẩn thanh âm ôn nhu hòa lẫn dục vọng thở dốc, tình cảm trong mắt hắn lưu chuyển làm cho Lạc Ngọc trong lòng chấn động.

Thôi, nếu hoàng thúc thật muốn ở mặt trên, hắn cũng không ngại, hắn không nhất định phải ở địa vị chủ đạo, cho dù Huyền Hoài Cẩn thượng hắn, trong lúc đó, hắn vẫn có thể cường thế vị kia, nếu như vậy, cần gì phải kiên trì đâu?

Đến bây giờ, trừ bỏ Huyền Kì Dịch, đối với bất kì tư thế nao cơ thể hắn cũng có thể tiếp thu, hơn nữa Huyền Hoài Cẩn trước mặt cũng se không làm ra tư thế nào quá mức đau.

“Cẩn……”

Nghĩ thông suốt, Lạc Ngọc liền thay đổi xưng hô, thân thiết gọi Huyền Hoài Cẩn , cũng nhẹ nhàng ôm tay đối phương, để hắn dắt đến bên giường.

Lạc Ngọc ngồi ở mép giường, chủ động giải khai áo, nội y chậm rãi hướng hai bên rớt ra, da thịt non mịn bạch ngọc lập tức xuất hiện ở trước mặt Huyền Hoài Cẩn.

Khuôn mặt xinh đẹp ,diễm lệ như hoa đào, da thịt tuyết trắng như ngọc, hơn nữa vẻ mặt Lạc Ngọc tràn ngập dụ hoặc, lý trí phòng tuyến cuối cùng của Huyền Hoài Cẩn cuối cùng bị phá tan…………

nhá hàng:

Lạc Ngọc ưỡn ngực cọ xát Huyền Hoài Cẩn, nam căn hai người sớm đứng lên cũng thân mật tiếp xúc,hắn cố ý chọn Huyền Hoài Cẩn địa phương tối mẫn cảm, ma sát hai điểm nho nhỏ nổi lên ở trước ngực Huyền Hoài Cẩn, hai khỏa nho nhỏ nổi lên bị đụng chạm mang đến kích thích làm cho Huyền Hoài Cẩn lại *** bừng bừng phấn chấn.

Nhìn đến Huyền Hoài Cẩn khuôn mặt diễm, Lạc Ngọc lại nóng bỏng vặn vẹo thân thể, nhân lúc Huyền Hoài Cẩn thả lỏng, hắn dùng lực xoay người, hai người tư thế lập tức thay đổi..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.