Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 76: Chương 76: Anh hai, em muốn ăn anh (17)




Quý Bắc mặc kệ Giang Anh Anh đang có cái biểu tình gì, trực tiếp đi xuống đài, rồi kéo lấy Quý Lạc muốn rời đi, mà Quý Lạc lại nhẹ nhàng tránh khỏi tay hắn.

Cô đi lên trên đài, mắt lạnh nhìn chằm chằm Giang Anh Anh, sau đó tự mình tát cô ta một cái.

Đầu Giang Anh Anh bị đánh cho trật sang một bên, tuy rằng lực đạo của Quý Lạc không có mạnh như Quý Bắc, nhưng cô đánh người lại rất có kỹ xảo, biết làm thế nào để khiến người khác càng đau.

“Cô……”

“Cô biết vì sao tôi lại đánh cô không, tốt nhất là cô nên ước lượng lại giá trị của bản thân đi, lần này chỉ là một cái tát, còn lần sau, cô sẽ rất thảm.”

Giây phút đó, Giang Anh Anh như là bị uy hiếp, đặc biệt là trong ánh mắt của Quý Lạc có chút thô bạo, cô ta bắt đầu tin tưởng cô nói được sẽ làm được.

Khi cô đi đến bên cạnh Quý Bắc, mới hỏi hắn: “Anh hai cảm thấy em rất tàn nhẫn sao?”

Quý Bắc xoa đầu cô, vui mừng nói: “Không có, ngược lại, Lạc Lạc có thể tự bảo vệ bản thân, anh cảm thấy rất vui.”

Chờ về tới nhà, Quý Lạc mới nhớ tới hình như vừa rồi môi của Quý Bắc có bị chảy máu, cô lục tung căn nhà tìm nửa ngày, rốt cuộc cũng tìm được một cái băng keo cá nhân, vì thế cô liền vui rạo rực mà chạy đến trước mặt Quý Bắc, muốn giúp hắn dán lên.

“Thật ngốc, làm gì có người nào dán băng keo cá nhân lên miệng?”

“……”

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

Quý Lạc đang tự hỏi, tay đột nhiên bị một lực lôi kéo, cả người liền ngã vào trên người Quý Bắc, Quý Bắc nhẹ nhàng vuốt ve chỗ môi bị trầy da của mình, rồi nói: “Làm sao bây giờ? Không bằng…… Như vậy?”

Hắn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm cánh môi một chút, có một loại ý vị ám chỉ.

Quý Lạc nhìn chằm chằm hắn, mới phát hiện bất tri bất giác Quý Bắc đã biến thành nhân cách thứ hai, gần đây Quý Bắc xác thật rất không thích hợp, cô không biết có phải tại mình thay đổi cốt truyện nên mới như vậy hay không.

“Được thôi.”

Quý Lạc ở trong ánh mắt kinh ngạc của hắn, nhẹ nhàng đem môi mình dán lên môi hắn, sau khi hôn hai cái, cô thế nhưng lại ngậm lấy chỗ bị thương của hắn, Quý Bắc chỉ cảm thấy lúc cô đụng vào rất giống như một con mèo nhỏ.

Sau khi hôn, cô tựa vào trong lòng ngực của Quý Bắc, tò mò hỏi: “Anh hai, sao anh lại có hai loại bộ dáng?”

Ánh mắt Quý Bắc nhìn về phía trước, như là đang suy nghĩ cái gì, một lát sau, hắn mới hỏi: “Em thích bộ dáng nào của anh? Hả?

Hắn vừa hỏi như vậy, mặt Quý Lạc liền đỏ lên, cô đem đầu vùi vào ngực hắn, không chịu ngẩng đầu lên.

Cô càng như vậy Quý Bắc lại càng muốn biết được đáp án của cô, đem đầu cô nâng lên, làm cho ánh mắt cô đối diện với hắn.

“Em…… Em đều thích.”

“Thật sao? Vậy nếu anh là ma quỷ, thì em cũng vẫn thích?”

Biểu tình ấm áp của Quý Bắc đã không còn, ngược lại cả khuôn mặt có chút vặn vẹo, nhưng cũng không phá hư đi vẻ đẹp của hắn, không biết vì sao, Quý Bắc như vậy, lại làm cho trong lòng của Quý Lạc có chút căng thẳng, so với nhân cách thứ nhất, cô tựa hồ càng đau lòng cho hắn.

“Đúng vậy, mặc kệ anh là bộ dáng gì, Lạc Lạc đều thích, bởi vì anh chính là anh.”

Lời nói của cô có chút ấu trĩ, lại từng câu từng chữ mà xông vào trong lòng hắn, hàn băng bị kết băng nhiều năm trong lòng hắn, tựa hồ cũng bắt đầu dần dần tan vỡ, có lẽ những trắc trở trước kia, là khảo nghiệm ông trời đưa ra để hắn gặp được cô, nếu thật là như thế, vậy hắn xin nhận.

Hắn ôm chặt cô, thật lâu cũng không nói.

Mà Quý Lạc cũng có thể cảm nhận được cảm xúc của hắn, cũng phối hợp không nói gì, trong lòng lại suy nghĩ, nếu sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi, thì hắn phải làm sao bây giờ, suy nghĩ một hồi, trong lòng cô bỗng có chút mê mang.

Cô liền liên hệ với Nhị Linh, hỏi nó: “Ta có thể lưu lại vị diện này không?”

Nhị Linh tựa hồ đã sớm đoán được kết quả như vậy, nhưng mà nó cũng không thể làm được gì, 【 Không thể. 】

Tuy rằng biết kết quả sẽ là như thế, Quý Lạc vẫn có chút thất vọng, hiện tại điều cô có thể làm, chính là đối tốt với hắn gấp bội.

Còn về nhiệm vụ chi nhánh, không làm cũng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.