Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 61: Chương 61: Anh hai, em muốn ăn anh (2)  




May mắn không phải là anh em ruột, bằng không trong lòng cô vẫn sẽ có bóng ma, lúc này, cô liền có chút đồng tình với nguyên chủ, nếu như ngay từ đầu cô ấy không nói ra*, kết cục cũng không đến mức như vậy.

*Đây chắc là nói ra bí mật vs GAA

【 Tuyên bố nhiệm vụ! 】

Nhiệm vụ một: Làm Quý Bắc yêu chính mình.

Tích phân khen thưởng: 8000

Đạo cụ: Bán manh thiên hạ vô địch thủ

Bắt đầu truyền tống.....

Thời điểm Quý Lạc được truyền tống tới, liền phát hiện bản thân đang xích lỏa ở trong phòng tắm, thời gian này đại khái là lúc nguyên chủ vừa mới phát hiện ra chính mình thế nhưng lại thích anh hai.

Cô vội vàng lau khô thân thể, đang muốn mặc quần áo, thì lại phát hiện khắp nơi vậy mà không có bóng dáng của quần áo, cô bắt đầu hoài nghi nguyên chủ có phải bị ngốc hay không, tắm rửa mà lại không mang quần áo vào sao?

Không đợi cô nghĩ nên làm gì bây giờ, thì bỗng đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, toàn bộ trong phòng trừ bỏ cô thì chính là Quý Bắc, cho nên không cần đoán cũng biết người kia chính là hắn.

“Lạc Lạc, em không có mang quần áo vào, thế nên anh đặt ở cửa nhé.”

“Khoan đã anh, hình như đầu em có chút choáng váng.”

Vốn dĩ Quý Bắc đang chuẩn bị rời đi, thì nghe được Quý Lạc nói choáng váng đầu, hắn liền không khỏi khẩn trương, cho rằng Quý Lạc là do ngâm nước lâu quá, vừa định gọi cô mở cửa ra, để hắn nhìn xem tình huống bên trong, lại bỗng nhiên nghĩ đến cô đã trưởng thành, hắn cũng không thể cứ tùy tiện đi vào như vậy.

Lạch cạch, cửa mở, đầu Quý Lạc liền lặng lẽ vươn ra, bởi vì do hơi nước, xông đến mặt cô đỏ bừng, hơn nữa đôi mắt to tròn cùng khuôn mặt nhỏ nhắn mang chút trẻ con, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.

Cô nhỏ nhẹ nói: “Anh hai, có thể đưa quần áo cho em không?”

Vốn dĩ Quý Bắc còn đang đắm chìm ở trong vẻ đáng yêu của em gái nhà mình, bị Quý Lạc gián đoạn như vậy, hắn liền a một tiếng, rồi đem quần áo đưa cho cô.

Đôi mắt Quý Lạc cong cong, giống như hình trăng non, hai chiếc răng nanh lộ ra, nhìn vào có vẻ phá lệ nghịch ngợm.

Vì để xem xét tình huống của cô, nên Quý Bắc cố tình chờ cô mặc xong quần áo, một thân áo ngủ Hellokity trên người cô hoàn toàn không có cảm giác không khoẻ.

*Trẫm nghĩ ở đây có lẽ là nhìn vào QL mặc bộ Hellokity thì không thấy cô giống như có chút choáng váng đầu~

Tóc cô vẫn còn ướt, trong tay cô thì lại cầm một cái máy sấy: “Anh, giúp em sấy tóc.”

Hai ngày trước không biết là vì cái gì, mà cô luôn trốn tránh hắn, hiện tại nhìn cô lại thân cận hắn như cũ, hắn liền rất cao hứng, đừng nói là sấy tóc, bắt hắn đi tới thành phố bên kia để mua đồ ăn cho cô thì hắn cũng sẽ đi.

Quý Bắc thuần thục tiếp nhận cái máy sấy, bắt đầu cẩn thận mà sấy tóc cho cô, thời điểm sấy đến không sai biệt lắm, đột nhiên Quý Lạc bỗng ngưỡng đầu ra sau, bởi vì chiều cao chênh lệch, hơn nữa Quý Lạc lại đang ngồi, một động tác này, liền làm cho Quý Bắc thấy được những thứ không nên thấy.

Từ góc độ này, hắn liền thấy rõ hai cái tròn trịa đang phồng lên, tuy rằng không lớn, nhưng lại giống như trái cây tinh xảo đáng yêu.

Đại khái dừng lại khoảng hai ba giây, Quý Bắc mới hồi phục tinh thần lại, hắn hận không thể tát chính mình một cái, hắn vừa mới suy nghĩ cái gì vậy, vì để che giấu xấu hổ, hắn liền buông máy sấy xuống, ở dưới ánh mắt khó hiểu của Quý Lạc, mới giải thích: “Không sai biệt lắm, đầu em còn choáng sao?”

Quý Lạc đơn thuần mà sờ sờ cái trán của mình, lại sờ sờ Quý Bắc, vẫn không có cảm giác gì, vì thế cô liền chạm trán mình vào trán của Quý Bắc, hai người mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, sau đó Quý Lạc mới thu đầu lại, nghiêm trang mà nói: “Thì ra không có phát sốt.”

Động tác của cô liền thành công chọc cười Quý Bắc, Quý Bắc buồn cười mà nhẹ nhàng gõ một cái vào trán của cô, rồi nói: “Thật ngốc, vốn không phải phát sốt, chỉ là em ngốc ở trong phòng tắm quá lâu thôi.”

Quý Lạc che lại chỗ bị đánh, ngơ ngác mà nói: “Là vậy à? Em thật ngốc mà.”

Quý Bắc buồn cười, có điều cô không có việc gì liền tốt, hắn sờ sờ mái tóc mềm mại của Quý Lạc, rồi ôn nhu nói: “Vậy anh hai ra ngoài đây, em ngủ sớm một chút.”

Mới quay người lại, eo đã bị ôm lấy, Quý Bắc bất đắc dĩ mà nhìn bộ dáng giống bạch tuộc của Quý Lạc, nói: “Lại như thế nào nữa?”

Quý Lạc rầu rĩ nói: “Em muốn ngủ cùng với anh hai.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.