Cuối tuần, trường học tổ chức một chuyến đi leo núi, Quý Lạc với Quý Bắc ngồi cùng một chiếc xe, vốn dĩ hai người ngồi gần nhau, nhưng mà Thư Thịnh cũng đi chiếc xe này, sau khi Quý Lạc nhìn thấy hắn, ánh mắt lập tức sáng lên, rồi trực tiếp chạy đến ngồi bên cạnh hắn.
Quý Bắc thấy vậy liền buồn bực mà cầm lấy di động, vốn dĩ nghĩ chơi trò chơi một lát, nhưng mà thanh âm đùa giỡn của đôi nam nữ bên cạnh vẫn luôn truyền vào lỗ tai, làm tâm tình của hắn một chút cũng không còn.
Thư Thịnh xác thật rất tuấn tú, có thể cùng hắn không phân thắng bại, hơn nữa từ khí chất mà nhìn, đây cũng là một chàng trai ưu tú, lần đầu tiên, Quý Bắc bỗng sinh ra một loại cảm giác thất bại, nếu không phải Quý Lạc, hắn căn bản khinh thường cùng người khác so sánh.
Vốn dĩ hắn đã rất phiền, ai biết Giang Anh Anh lại ngồi xuống bên cạnh hắn, sau đó khách khí lễ phép mà cười nói: “Em có thể ngồi ở chỗ này không?”
Quý Bắc không kiên nhẫn, tắt đi di động, ngữ khí có chút phẫn nộ: “Cô không thể ngồi ở đây.”
Giang Anh Anh cho rằng Quý Bắc sẽ không cự tuyệt mình, ai biết nhanh như vậy đã bị vả mặt, giờ cô ngồi cũng không được mà đứng dậy cũng không xong, quay đầu vừa lúc nhìn thấy Quý Lạc đang nhìn cô bằng ánh mắt như cười như không, đó là ánh mắt khi kẻ mạnh nhìn kẻ yếu.
Ghen tỵ trong lòng cô dần dần lan tràn, âm thầm véo véo ngón tay, đột nhiên nghĩ ra một cái chủ ý, cô bỗng tới gần Quý Bắc, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được nói: “Quý Lạc thích anh, anh có biết không?”
Quý Bắc nghe được lời này của cô, trong lòng liền kinh hoảng, tuy rằng hắn không biết vì sao Giang Anh Anh lại biết, nhưng mà hiện tại, hắn không thể biểu hiện ra một tia khác thường nào, bằng không liền chứng thực suy đoán của cô.
Vì thế hắn không chút để ý mà nói: “Cô không phải ngu chứ?”
Giang Anh Anh cũng không có xác định Quý Bắc có biết hay không, có lẽ hắn thật sự không biết, nhưng mà chỉ cần cô biết rõ, vậy là đủ rồi.
“Mặc kệ lời tôi nói có phải sự thật hay không, lấy tính cách của Quý Lạc, nếu như tôi đem chuyện này nói ra, chỉ sợ cậu ấy sẽ không phủ nhận đi.”
Lúc này, Quý Bắc rốt cuộc cũng nhìn cô, hắn sớm đã cảm thấy cô cũng không phải là người tốt gì, không nghĩ tới cô lại vô sỉ như vậy, Quý Bắc cảm thấy chỉ cần nhìn cô nhiều thêm một chút thì liền sẽ đau đầu.
“Cô muốn cái gì, nói đi.”
Giang Anh Anh cười, thì ra Quý Bắc quả nhiên biết, hơn nữa thế nhưng còn tính toán bao che, xem ra Quý Lạc ở trong lòng hắn cũng có phân lượng không nhẹ, nhưng mà thái độ này của Quý Bắc, chính là không muốn tiếp nhận cô*, cũng đúng, tình yêu dị dạng như vậy, ai sẽ muốn tiếp nhận chứ?
*Cô ở đây là chỉ QL nhék~
“Em muốn anh làm bạn trai em.”
Chờ Quý Bắc chân chính tiếp xúc với cô, nhất định sẽ yêu cô.
Quý Bắc thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, hiện tại hắn đã biết, ngay từ đầu Giang Anh Anh tiếp cận Quý Lạc chính là vì hắn, hiện tại chẳng qua chỉ là thay đổi một cái phương thức vô sỉ khác thôi.
Vậy hắn liền thành toàn cho cô.
“Được thôi.”
Trong lòng Giang Anh Anh liền vui vẻ, cô biết, Quý Bắc vẫn có hảo cảm đối với cô, bằng không sẽ không đáp ứng sảng khoái như vậy.
Cô vừa định cầm lấy tay của Quý Bắc, thì thấy Quý Bắc bỗng đưa hai tay ôm lấy ngực, nhắm mắt lại, trong miệng nhàn nhạt nói: “Cô có thể làm bạn gái tôi, nhưng không nhất thiết tôi phải thực hiện nghĩa vụ nên làm của bạn trai.”
Khóe môi cô lập tức rũ xuống, hắn đây là có ý tứ gì?
“Nhưng mà, chỉ cần cô thêm nỗ lực, có lẽ tôi sẽ thích cô.”
Những lời này, liền bốc cháy lên tin tưởng của Giang Anh Anh một lần nữa, cô nhất định sẽ nỗ lực.
Sau khi xuống xe, lão sư chia nam nữ thành một tổ, có thể tự mình chọn tổ, kết quả chính là Quý Lạc cùng một tổ với Thư Thịnh, còn Quý Bắc thì cùng một tổ với Giang Anh Anh.
Vừa mới bắt đầu, Quý Bắc còn đi theo sau Quý Lạc cùng Thư Thịnh, rồi quan sát hai người bọn họ, Giang Anh Anh vẫn luôn ở bên cạnh hắn nói không ngừng, Quý Bắc nghĩ Quý Lạc đã có Thư Thịnh chiếu cố, liền thấy hơi yên tâm, giờ hắn chỉ nghĩ cách để thoát khỏi Giang Anh Anh, vì thế hắn liền bước nhanh hơn, hướng đỉnh núi mà đi đến.