༅*゚✿, Học không bằng chơi
“Lần đầu tiên lên được kim cương ngay đầu mùa giải, quá là xúc động.” Nhìn biểu tượng chiến thắng to tướng trên màn hình, Cố Dương lấy tay áo che mặt, nghẹn ngào làm màu chấm nước mắt.
Kỹ năng của Trì Dư rất xuất sắc, cậu dễ dàng thắng mấy trận, thậm chí còn có hai trận đối thủ vì bị ép ghê quá nên đầu hàng luôn.
Cố Dương mắt phát sáng nhìn Trì Dư: “Ba Trì đỉnh quá! Cảm giác người ta phải đầu hàng mình thích ghê đó.”
Trì Dư đã quá quen với mấy lời khen thế này, mặt không biểu cảm liếc nhìn Hứa Cố Uyên.
Cố Dương nói tiếp: “Ê Hứa Cẩu, mày hồ đồ thật, chọn con mèo này để đi hỗ trợ ba Trì vậy mà còn chặn đường người ta, ăn bám quá đấy?”
Hứa Cố Uyên nhẹ nâng lon trà thảo mộc mua ở quán net lên, vẻ mặt thờ ơ: “Giỏi thì chơi đi?”
Cố Dương nghẹn họng, y không phục, ầm ĩ đòi chơi vị trí hỗ trợ.
“Ba Trì, con hứa sẽ phục vụ ba tận tâm tận sức, đảm bảo ba không giảm một giọt máu nào! Hãy tin tưởng con!”
Trì Dư ngước lên nhìn Hứa Cố Uyên.
“Để cậu ta chơi đi, còn đâu học bá giúp tôi làm bài nhé, tôi phải dẫn cậu ta đi đánh nữa.”
Giọng cậu vang lên trong trẻo lại có vị khàn khàn của tuổi thiếu niên, ẩn chứa ý cười. Trì Dư lấy chai nước Khai Phong trước mặt đưa cho Hứa Cố Uyên, sẵn tiện vặn nắp hộ luôn.
Hứa Cố Uyên cúi đầu cười khẽ, tiếp lấy chai nước uống luôn một ngụm, “Ừ, hợp tình hợp lí.”
Cố Dương nhìn động tác tự nhiên của hai người này, gãi gãi đầu, hưng phấn nói: “Mày ghê thật đấy Hứa Cẩu, chặn đường ba Trì xong còn để người ta đưa nước cho uống, khốn nạn.”
Trì Dư nghe thế bỗng ngẩn người, cậu nhìn Hứa Cố Uyên, giải thích theo bản năng: “Tiện tay thôi.”
Cố Dương nói to hơn: “Ba Trì đừng chiều hư nó!”
Hứa Cố Uyên nghe vậy chỉ khẽ cười, uống thêm một ngụm nước nữa.
Hắn vừa như hỏi lại vừa như cảm thán: “Chiều hư tao ấy hả?”
Rất có vẻ thâm thuý sâu sa.
Đôi mắt nâu của Hứa Cố Uyên không biểu hiện cảm xúc gì, dường như từ khi sinh ra đã mang vẻ lạnh lùng vậy rồi, nhưng mỗi khi cười sẽ sáng bừng lên, vừa thấy nét cười ấy Trì Dư đã vội cụp mắt xuống.
Trì Dư kho khan, cố tình lảng sang chuyện khác, cả người cứng ngắc: “Chơi với mấy đứa kém quá không vui lắm, để tôi đổi nick.”
Cả đám Cố Dương nhanh chóng dời lực chú ý, ai cũng oang oang nói muốn nghe máy chủ quốc gia thông báo thêm một lần nữa.
Chỉ có mỗi Trì Dư, vừa đổi tài khoản tay vừa run run, mặt đỏ cả lên.
Hứa Cố Uyên ngồi ngay bên trái cậu, như có như không nhìn Trì Dư.
Trì Dư nhanh tay mở phòng mời cả lũ vào, chuẩn bị vào trận, cậu quay sang bên trái nói: “Cậu cứ hỗ trợ tiếp đi.”
Hứa Cố Uyên đáp lời: “Được, theo ý cậu.”
Ngón tay Trì Dư giật giật trong vô thức, cố gắng hết sức tập trung vào trò chơi.
Với rank kim cương thì Trì Dư chơi cũng chỉ chơi cho vui thôi, không có gì khó khăn, nhưng trong quá trình chơi, cậu lại bất ngờ phát hiện kỹ thuật của Hứa Cố Uyên cũng không tồi.
Dù vừa nãy hắn chơi mèo meo meo - nhân vật hay bị người ta coi là “đồ ăn bám”, nhưng chưa lần nào hắn chậm chuyện hỗ trợ cậu. Ban đầu Trì Dư chỉ cho rằng đây là trùng hợp, nhưng chơi được một lúc, cậu vô cùng yên tâm giao phía sau lưng cho Hứa Cố Uyên phụ trách.
Nói cách khác, cậu phụ trách vụ chém giết, còn Hứa Cố Uyên phụ trách bảo vệ cậu.
Chơi khá ăn ý.
Ngoài Hứa Cố Uyên ra, trong cả cái trò Vinh Diệu Hồi Quy này cũng chỉ có mỗi Ngôn Ngọ cho cậu cảm giác này.
Mà cách xử lý chiêu thức của Hứa Cố Uyên làm Trì Dư thấy quen quen.
Bắt đầu vào phần chọn nhân vật, Trì Dư vẫn như thường chơi đi rừng, nhưng lần này cậu không chọn nhân vật kiếm khách sở trường, cậu chọn nhân vật nữ sát thủ, đúng như tên gọi, đây là một nữ sát thủ mặc váy công chúa cầm dao nạm ngọc.
Giống mèo meo meo, nữ sát thủ cũng là nhân vật phải hứng chịu nhiều chỉ trích, đông đảo người chơi chỉ coi đây là nhân vật bình hoa, lực sát thương không cao lại dễ chết, bất cứ ai cũng cướp được mạng.
“Vãi cả chọn nữ sát thủ luôn ạ ——”
“Có phải video lần trước ba Trì up có nhắc đến đúng không? Giết 36 mạng người xong thêm câu này vào: “Nữ sát thủ không kém, người kém là bạn“. Ối trời ơi luôn, ngầu xỉu ngang luôn. Cuối cùng cũng hiểu fan bạn gái của ba Trì từ đâu mà ra rồi!!”
“Vãi chưởng, Cố Dương mày tém tém cái nết lại được không?”
Trong lúc cả đám đang náo loạn, Hứa Cố Uyên chọn nhân vật đầu trâu chuyên hỗ trợ, sát thương thấp nhưng máu lại khủng.
“Tạo cảm giác an toàn à?” Trì Dư nuốt nước bọt, cười nói.
Hứa Cố Uyên chỉ “Ừ” một tiếng, dùng chính lời hứa ban nãy của Cố Dương, vừa cười vừa nói: “Cậu có thể mãi mãi tin tưởng tôi.”
Trì Dư không chớp mắt nhìn màn hình, cảm thấy ID đang đi rừng trông hơi quen quen.
“Hứa Cố Uyên.” Trì Dư cắn môi, “Sao tôi lại không biết cậu ăn nói được phết nhỉ? Cũng ra gì đấy.”
Trò chơi đã load xong, năm nhân vật anh hùng rơi từ trên trời xuống, nổi bật nhất là nữ sát thủ mặc váy công chúa có ID chỉ duy nhất một chữ “Cá“.
Hứa Cố Uyên di chuyển nhân vật của mình theo sau nữ sát thủ, tạo ra một vòng bảo vệ lấp lánh ánh xanh xung quanh.
Hứa Cố Uyên gật đầu: “Cậu không biết nhiều chuyện lắm.”
Nữ sát thủ đánh nhanh thắng gọn thu hoạch được một đống quái trong rừng, Trì Dư ậm ừ theo thói quen: “Ví dụ như chuyện cậu trốn học đi đánh nhau, không làm bài tập nhưng vẫn là học sinh ngoan?”
Hứa Cố Uyên im lặng một lát: “Thế lần sau cậu có thể tìm hiểu vì sao tôi lại có thể dùng quy tắc bàn tay phải bàn tay trái để làm bài tập còn cậu thì không.”
“...”
Trì Dư thầm nghĩ, nếu Ngô Pháp Hoa ở đây có khi thầy sẽ cảm động rớt nước mắt, rốt cục thì trên thế giới này cũng có người suốt ngày chơi game ở quán net mà vẫn mở mồm nhắc chuyện học hành.
Trì Dư hoài nghi, lẽ nào tổ tiên của Hứa Cố Uyên là Tuân Tử.
(*Tuân Tử là một nhà Nho, nhà tư tưởng của Trung Hoa vào cuối thời Chiến Quốc. Cùng với Mạnh Tử, ông là một trong những người nổi bật nhất trong những người kế thừa và phát triển tư tưởng Nho gia của Khổng Tử.)
Trì Dư không muốn tiếp chuyện với Hứa Cố Uyên nữa, cậu tiếp tục gọn lẹ đánh xong một nửa khu rừng, vừa định chiến tiếp nửa còn lại thì ở phần chat công cộng lại thấy mấy dòng chữ.
[Tất cả][Kẻ thù] Thủ lĩnh đầu chó: Cá! Lâu rồi không thấy!
[Tất cả][Kẻ thù] Rút kiếm vô tình:?? Sát thủ kia là Cá ấy hả?? Tưởng đùa.
[Tất cả][Kẻ thù] Mèo meo meo meo meo: Thủ lĩnh đầu chó này là thủ lĩnh đầu chó trên mạng hả? Ông với Cá ai giỏi hơn?
[Tất cả][Kẻ thù] Thủ lĩnh đầu chó: Ha ha, đương nhiên là Cá rồi, tôi kém lắm.
Trì Dư nhướng mày, cậu nhớ cái tên Thủ lĩnh đầu chó này cũng đứng đầu một trò chơi trên Động Miêu, ra mắt từ rất lâu rồi, vốn dĩ gã là blogger có nhiều fan nhất trò Vinh Diệu Hồi Quy, dạo này bị Trì Dư soán ngôi.
Nhưng mỗi lần Trì Dư thả một cái video xong là offline ngay, chưa từng chuyện trò gì với các blogger khác, cũng không quen tên Thủ lĩnh đầu chó này.
Dù gì cũng nên nên biết ứng xử chút, Trì Dư giơ tay chào lại: “Xin chào.”
Cậu vừa mới giơ tay chào xong, đột nhiên chỗ bụi cỏ nữ sát thủ chuẩn bị đi ngang qua vọt ra bốn người.
Trì Dư phản ứng nhanh, điều khiển nữ sát thủ dừng ngay, Hứa Cố Uyên cũng nhanh chóng triển khai kĩ năng phòng thủ ở phía trước.
Nhưng dù Trì Dư có nhanh đến đâu đi chăng nữa cũng không thể thoát nổi bốn người hợp lực đánh, nữ sát thủ và đầu trâu bay màu, quay lại tháp.
“First Blood!”
Màn hình hiện ra thông báo có người tử trận.
[Toàn bộ][Kẻ thù] Mèo meo meo meo meo: Có vẻ Thủ lĩnh đầu chó vẫn giỏi hơn rồi! Thủ lĩnh có livestream không đó? Để tôi đi tặng quà OvO
“Đm, chơi bẩn vãi, bọn đi trước thì không thèm ăn mà lại đi nhắm vào ba Trì, bốn đánh một còn dám lên giọng?!” Cố Dương tức giận bất bình, tay gõ bàn phím lạch cạch.
Trì Dư liếc y, chẳng những không nổi giận mà còn trấn an Cố Dương: “Đừng để ý chúng nó, các cậu cứ ổn định đi, cho chúng nó múa may tý cũng được.”
Thời gian chết đi sống lại ở lần đầu tiên của rất ngắn, nữ sát thủ đã hiện lên màn hình, vậy mà chỉ trong vài giây đó, Thủ lĩnh đầu chó đã thu thập bọn quái của nữ sát thủ, trận đấu vừa bắt đầu được một phút rưỡi, điểm phe kẻ thù đã lên đến khoảng mười nghìn.
Trong khi đó điểm của Trì Dư lại thấp nhất bên quân mình.
Trì Dư tận dụng cơ hội, nhân lúc Thủ lĩnh đầu chó đang nhắm vào tên xạ thủ ở đường dưới, dẫn sát thủ đầu trâu của Hứa Cố Uyên vòng lên đường trên, động tác dứt khoát xử lý luôn xe tăng của kẻ địch ——
Nhưng hình như phía kẻ thù đã thống nhất với nhau từ trước, chỉ cần Trì Dư ló đầu ra một cái, dù có đang làm gì đi nữa cũng phải chạy đến đập Trì Dư, nhất định phải giết nữ sát thủ, kể cả khi cậu đang núp dưới tháp phòng thủ, năm tên kia vẫn cố giết cậu bất chấp tính mạng.
[Tất cả] Sát thủ bên địch đã giết chết Cá bên ta, muốn lên thần lắm rồi!
[Tất cả] Sát thủ bên địch lần thứ hai giết chết Dào dạt ngưỡng dạng bên ta, quá xuất sắc!
[Tất cả][Kẻ thù] Mèo meo meo meo meo: Sao Cá lại chơi nữ sát thủ thế? Nhân vật này phèn quá.
[Tất cả][Kẻ thù] Rút kiếm vô tình:... Chắc là tưởng mình giỏi lắm đấy, ban đầu tưởng ván này phân rõ thắng thua rồi, ai ngờ Cá đẹp trai tài giỏi trong truyền thuyết cũng chỉ đến thế thôi.
Cố Dương đẩy bàn phím ra, “Cái lũ cứt này, toàn nhằm vào ba Trì, thằng đầu ngu kia còn đang livestream mà người xem không ý kiến gì à?”
Vừa nói xong, y mở video đang phát sóng trực tiếp của Thủ lĩnh đầu chó ra.
Không ngờ từ đầu đến cuối phần bình luận luôn cùng chung một lý tưởng.
“Đây là Cá hả, chơi giỏi xức xắc.”
“Lúc trước cậu ta có up cái video chỉ đích danh nữ sát thủ luôn nhỉ? Lại còn giả mù sa mưa úp úp mở mở nói “Kém không phải vì nữ sát thủ, mà chính là bạn”, tôi còn cười cơ, ai ngờ Cá cũng không nói điêu lắm đâu.”
“Cũng chỉ là một lũ Omega chuyên tung hứng kẻ chưa từng lộ mặt mà chỉ thích cắt ghép video thôi, không chừng cậu ta còn tìm vài diễn viên phối hợp để đấu trận này thì mới tung được mấy quả chiêu đó ấy chứ.”
“Ụa bạn hỗ trợ kia là con gái hả? Lúc nào cũng bảo vệ Cá hết đó, đúng là chân ái.”
“...”
Trên màn hình chợt nhảy ra một thông báo to tướng —— “Tất cả anh hùng đội bạn đã chết, đội bị tiêu diệt!”
[Tất cả][Kẻ thù] Mèo meo meo meo meo: Cô bạn hỗ trợ Cá ơi đừng theo cậu ta nữa, theo chúng tôi nè, để thủ lĩnh của chúng tôi dẫn đường cho!
Cố Dương càng đọc càng thấy tức anh ách, nhưng y vẫn không biết mở lời như thế nào, chỉ có thể nhìn chằm chằm màn hình, rụt cổ nói: “Xin lỗi ba Trì nhiều lắm, bọn con làm phiền ba rồi.”
“Anh Trì ơi em xin lỗi.”
“Tội lỗi quá anh Trì ơi....”
Không khí xung quanh lô ghế ngay lập tức ỉu xìu, nhưng đúng lúc ấy trên màn hình chính của trò chơi lại hiện lên một thông báo.
[Bên ta] Anh giai Mâm xôi líu lo: Thủ lĩnh của các cậu giỏi bằng Cá à?”
“Thôi đi ——”
Bàn tay đang di chuyển chuột của Trì Dư dừng lại, cậu nói: “Đừng có khoe khoang.”
Nữ sát thủ và đầu trâu cùng một lúc sống lại trong thành chính, đám đầu chó dắt nhau đến tiến công nốt tháp phòng ngự cuối cùng bên ngoài thành.
Trì Dư xoay cổ tay, mua một cây đao trong cửa hàng, không chớp mắt nhìn Hứa Cố Uyên ngồi bên cạnh: “Sắp đến rồi, thằng chó ngu đấy muốn phản kích.”
Hứa Cố Uyên nhếch môi, theo sau nữ sát thủ, dáng vẻ bình tĩnh mà lại có cảm giác an toàn.
Đầu chó không thích tên người mới Cá này. Cậu nổi tiếng quá nhanh, kỹ thuật xuất sắc và tính cách lạnh lùng của cậu đã làm gã mất đi một lượng fan nữ, trong khi đó cậu lúc nào cũng thích chơi lẻ, ỷ vào mình nổi tiếng mà từ chối lời mời phát sóng trực tiếp của gã ——
Ai cũng biết, đây là điều mà không có bất kì một blogger nào dám làm.
Vào đúng buổi tối hôm Cá đăng video có đề cập đến nữ sát thủ kia, Thủ lĩnh đầu chó cũng vừa thử phát sóng trực tiếp sử dụng nữ sát thủ, kết quả là loạn hết cả lên, có thể coi đó là trận chán nhất của Thủ lĩnh đầu chó từ trước đến nay.
Khi video của Cá vừa được tung lên, trong tất cả các buổi phát sóng trực tiếp cả tháng đó của Đầu chó thủ lĩnh đều có một đống bình luận nhắc đến câu nói của Cá, ai cũng chê Thủ lĩnh đầu chó đầu gà tưởng mình giỏi lắm.
Hôm nay mới dám dũng cảm quay trực tiếp lần nữa, ai ngờ lại gặp trúng Cá chơi nữ sát thủ, Thủ lĩnh đầu chó biết, thời của mình tới rồi.
Nhưng dù Cá chơi nữ sát thủ tốt đến đâu thì Vinh Diệu Hồi Quy cũng là game đồng đội, một gánh năm thì không thể thắng được, trừ đầu trâu hỗ trợ lúc nào cũng bám Cá ra thì ba tên còn lại chơi có vẻ kém.
Chỉ cần thành chính sụp đổ, Cá sẽ ngã khỏi ngai vàng, Thủ lĩnh đầu chó sẽ trở lại.
Sát thủ đầu trâu vừa hồi sinh đã thận trọng đi qua đi lại trước thành chính, Thủ lĩnh đầu chó cười khẩy, thậm chí gã còn chạy lại về thành của mình, tỏ vẻ châm biếm đối với hành động của sát thủ đầu trâu.
“Ầm ——”
Tháp phòng thủ cuối cùng đã sụp đổ.
Thủ lĩnh đầu chó mỉm cười đầy tự tin.
Nhưng ngay giây tiếp theo, Thủ lĩnh đầu chó thoáng nhìn thấy một vệt hồng xẹt qua đằng sau gã, sau đó gã nhìn thấy một con dao khảm đá quý, gã bối rối, nhưng rồi rất nhanh đã bình tĩnh lại, nữ sát thủ có vụt qua lưng đội gã thì có sao đâu, máu yếu thế sao mà đánh được ——
“Vù ——” Nữ sát thủ cầm dao lao như cơn gió về phía kẻ thù, chém cả năm người, trên đầu cả đám đều xuất hiện dấu hiệu nhấp nháy của nữ sát thủ.
Thủ lĩnh đầu chó chưa kịp hồi thần, sát thủ đầu trâu đã xông lên tung chiêu, trong khi đó nữ sát thủ vô cùng linh hoạt bay qua bay lại xung quanh năm người, chỗ nào cũng bổ một nhát dao.
Cuối cùng phía kẻ thù cũng phản ứng lại, phát điên lên công kích Trì Dư.
Nhưng ôi thôi đã muộn rồi, tốc độ của nữ sát thủ quá nhanh, xung quanh chỉ chớp nhoáng ảo ảnh chiếc váy công chúa.
Thanh máu của nữ sát thủ chẳng còn bao nhiêu, nhưng chính lúc này, nó lại tăng lên đầy cả thanh.
Tóm lại là không thể chết được.
[Tất cả] Sát thủ Cá bên ta chém chết Thủ lĩnh đầu chó bên địch, giết được 5 mạng!
[Tất cả] Sát thủ bên ta sắp thành thần rồi!
Trì Dư bật cười, nữ sát thủ dẵm qua đống xác kẻ thù la liệt trên mặt đất.
[Tất cả] Cá: Bảo rồi, không phải nữ sát thủ kém mà là các cậu chơi kém.
Hứa Cố Uyên cũng nở nụ cười, theo sát bên cạnh.
[Bên ta] Anh giai Mâm xôi líu lo: Tôi bảo rồi, anh giai Cá nhỏ hơi bị đỉnh của chóp!
Cố Dương ngây người trước kĩ thuật của Trì Dư, y vừa hỏi vì sao Trì Dư làm được như thé, vừa cười “Ha ha ha” theo sát đội hình của Hứa Cố Uyên.
[Tất cả] Dào dạt ngưỡng dạng: Tôi cũng bảo rồi, anh giai Cá nhỏ hơi bị đỉnh của chóp!
[Tất cả] Mối tình đầu của tui là toán học: Tôi cũng bảo rồi, anh giai Cá nhỏ hơi bị đỉnh của chóp!
[Tất cả] Tiếng Anh làm tui khổ quá đi: Tôi cũng bảo rồi, anh giai Cá nhỏ hơi bị đỉnh của chóp!
“Ban đầu bị cả đám đó nhắm vào nên ra chiêu hơi khó, nhưng sau đó nữ sát thủ cũng được trang bị đầy đủ rồi, mà quan trọng là kỹ thuật của tôi, chắc là không ai so nổi.” Giọng điệu của cậu bình thản, không làm cho người ta cảm giác cậu đang tự phụ.
Thay vào đó, lại tỏa sáng rạng rỡ.
Nếu như lúc đầu bị kẻ thù dồn đánh, thì bây giờ lại đến Trì Dư dẫn theo cô vợ nhỏ đầu trâu đuổi theo đám Thủ lĩnh đầu chó.
“Vãi chưởng hahahaha, Thủ lĩnh đầu chó còn tưởng bọn mình ngồi xem livestream chơi bẩn của nó nên nó tắt luôn rồi, cười ói.”
“Đổi phong thủy rồi!”
“Một đống bình luận bảo ba Trì sủng Hứa Cẩu quá nè hahahaha!”
Nữ sát thủ vọt qua vọt lại khắp nơi, thỉnh thoảng lại nhảy ra múa may trước mặt Thủ lĩnh đầu chó.
Bực mình nhất chính là thỉnh thoảng nữ sát thủ lùi ra sau, để đầu trâu lên đánh thay.
Trốn cũng không thoát nổi, đám kẻ thù tuyệt vọng nhìn mạng mình bị kết liễu.
Trì Dư nhấp một ngụm trà thảo dược, quay sang hỏi Hứa Cố Uyên: “Có đỉnh không?”
Hứa Cố Uyên gõ bàn phím: “Quá đỉnh luôn đó anh giai.”
[Tất cả] Anh giai Mâm xôi líu lo: Cá trong truyền thuyết đẹp trai lắm, siêu siêu đẹp trai.
Câu này của Hứa Cố Uyên hơi bị xứng với ID của hắn đấy... Trì Dư cũng không chịu thua kém, cả cổ cả mặt đỏ hết cả lên.