Bạn Cùng Phòng Luôn Nghi Ngờ Tôi Là Nữ Giả Nam

Chương 8: Chương 8




Cố Nghiêu cảm thấy chơi game rất tốt, con chuột nắm trong tay, chơi một trận, tất cả những chuyện khác đều ném ra sau đầu.

Cuối tuần vốn là tốt đẹp như thế, ngoại trừ việc tên Cố Diệc chó má kia cứ luôn gọi điện quấy rối cậu.

Điện thoại để chế độ rung cứ cách mấy phút lại kêu ong ong một lần, Cố Nghiêu đang tập trung vào trò chơi không hề phản ứng, chơi xong một trận mới tháo tai nghe, một tay bóc hạt dưa anh mập mua một tay cầm điện thoại.

Loại hạt dưa này trong nhà Cố Nghiêu không có, Cố Nghiêu cảm thấy hạt dẻ cười ở nhà làm sao ngon được như vậy?

Đầu bên kia, Cố Diệc vất vả lắm mới chờ được cậu nghe điện thoại, chỉ thấy âm thanh Cố Nghiêu đanh gặm hạt dưa, giọng điệu qua loa không nhịn được mà nói:“ Có rắm mau thả.”

Cố Diệc hỏi:“ Cậu đang ăn gì đó?”

“Hạt dưa, cậu đừng quấy rầy tôi chơi game có được không?”

Thấy trận tiếp theo đã chuẩn bị bắt đầu, Cố Diệc bên kia vẫn còn đang dặn dò:“ Ăn ít thôi, ăn nhiều quá sẽ bị nhiệt miệng đó.”

“Nhiệt miệng thì nhiệt miệng, ai bị nhiệt miệng cũng không phải tôi, chả liên quan.”

“...”

“Cúp đây!”

Cố Nghiêu ném điện thoại lên bàn, một tay ấn bàn phím một tay di chuyển chuột, động tác của ngón tay linh hoạt nhanh nhẹn, một kiếm giết một người, anh mập cùng mấy huynh đệ khác bên cạnh trợn mắt há mồm hô to:“ Nghiêu ca lợi hại!”

Nghiêu ca lại chơi xong một trận, điện thoại cũng không kêu nữa, nhưng tin nhắn Weixin bắt đầu reo lên liên tục.

Block block! Không block hắn sẽ không buông tha cậu!

Cố Nghiêu thở phì phò mở điện thoại ra nhìn, lần này thật sự không phải tin nhắn từ tên khốn Cố Diệc.

Lý Xán: Nghiêu ca có đó không? Vào nhóm lớp xem đi.

Trương Bằng Huy: Cố Nghiêu! Mau vào nhóm lớp!

Hai tên bạn cùng phòng liên tiếp nhắn tin cảnh báo cậu, sự việc hình như rất khác thường.

Cố Nghiêu không hiểu ra sao, thoát khỏi Weixin, mở QQ, khung chat đầu tiên chính là nhóm lớp, biểu tượng bên phải đã có 99+ tin chưa đọc.

Đối với Cố Nghiêu sáng sớm đã chạy còn không nhận điện thoại, Cố Diệc luôn có cách trị cậu.

Trong nhóm lớp, lớp phó học tập đang dặn dò mọi người nhớ chuẩn bị bài thu hoạch cho thí nghiệm kĩ thuật lần trước, ngày mai phải nộp.

Tất cả mọi người đều ồn ào xếp hàng như chơi domino: đã nhận.

Đến lượt Cố Diệc:...

Cố Diệc: Lớp phó, tôi với Cố Nghiêu ngày kia mới nộp có được không?

Lớp phó học tập:?

Cố Diệc: Chúng tôi có chút không tiện lắm... Thật ra là Nghiêu Nghiêu không tiện, chắc là ngày mai chúng tôi sẽ xin nghỉ.

Lớp phó học tập:?

Lý Xán:?

Trương Bằng Huy:?

Cố Diệc: Hai người hiện tại không có ở phòng thì tốt nhất là hai ngày nữa cũng đừng về nhé, chủ yếu là tối qua lăn qua lăn lại hơi muộn, Nghiêu Nghiêu bây giờ còn đang giận tôi.

Lớp phó học tập:!

Trương Bằng Huy:!

Lý Xán:!

Bạn Học A:!

Bạn học B:!

Bạn học n:!

Tin nhắn: 99+

......

Cố Nghiêu vừa mới nghi hoặc đi vào, giờ đã đen mặt thoát ra.

Nửa phút sau, điện thoại của Cố Diệc vang lên.

Cố Diệc nhận điện thoại trong một giây:“ Nghiêu Nghiêu, nhớ tôi không?”

Cố Nghiêu:“ Tôi! Nhớ! Cả! Nhà! Cậu! Cố Diệc, nói đi, rốt cuộc cậu muốn thế nào?”

Cố Diệc:“ Nghiêu Nghiêu, tôi ở phòng ngủ một mình, đầu đau quá...”

Cố Nghiêu nhớ tới cái gậy buổi sáng cứ chọc chọc vào mình, cả người liền khó chịu, tâm tình không tốt liền muốn mắng hắn:“ Cút con mẹ cậu đi! Không về, lão tử muốn chơi game!”

Một phút sau, Cố Nghiêu ở bên này đã vào trận với anh mập, thông báo từ màn hình hiện ra.

Gợi ý từ hệ thống: Người chơi “Nghe nói cậu ngũ hành khuyết Hoả” xin gia nhập tổ đội.

Tên quái quỷ gì vậy? Cố Nghiêu mắng một tiến, ấn vào Đồng ý.

Cố Nghiêu bên này vì bị ép đồng ý mặt đầy mây đen ăn hạt dưa cũng không thấy ngon, Cố Diệc bên kia lại mặt mày tươi sáng tiền đồ rộng mở làm gì cũng thấy tốt đẹp.

Nghe nói cậu ngũ hành khuyết Hoả: Nghiêu Nghiêu, tôi đến đây!

Anh mập không biết tên thật của Cố Nghiêu chỉ thấy người kia gọi Nghiêu ca vô cùng thân mật thì ồ lên một tiếng, chạy đến máy Cố Nghiêu nháy mắt ra hiệu:“ Đây là người... Ý tôi là, đây là bạn cùng phòng của cậu hả?”

Trong kênh đội ngũ “Nghe nói cậu ngũ hành khuyết Hoả” lại nói tiếp:“ Nghiêu Nghiêu đi đâu thì tôi đi theo đó~

Cố Nghiêu không để ý đến Cố Diệc lên cơn nói hết cái này đến cái khác, hướng về phía anh mập còn đang ồn ào giải thích mấy câu giọng điệu tràn đầy ghét bỏ:“ Tên này lập dị lắm, xưng hô như vậy là thói quen thôi, anh đừng hiểu lầm.”

Nghe nói cậu ngũ hành khuyết Hoả: Nghiêu Nghiêu?

Gọi tôi Nghiêu ca: Làm sao? Viêm Viêm* cậu không có gì để làm à?

Cố Nghiêu cố ý gọi như vậy thuận tiện tỏ ý buồn nôn hắn, ai ngờ cuối cùng người tức giận lại là mình.

*Viêm Viêm (炎炎) nghĩa là rực lửa, dữ dội, bức bối, ở đây chữ Viêm Viêm có hẳn 4 bộ Hoả ý cà khịa cái tên ngũ hành khuyết Hoả của đồng chí Diệc. Hơn nữa hai chữ Viêm Viêm ghép lại sẽ thành một chữ Diệc (燚) trong Cố Diệc.

Cố Viêm Viêm: Cảm ơn Nghiêu ca đã ban tên ^_^

“Cố Viêm Viêm?” Anh mập ngồi bên cạnh là “Úi chà chà” càng lớn tiếng hơn, anh mập biết Cố Nghiêu họ Cố nhưng lại không biết vị kia họ gì.

Cố Diệc con mẹ nó cậu cố ý đúng không?

Cố Nghiêu cười lạnh:“ Anh mập, trò này có thể giết đồng đội không?”

Anh mập hoảng sợ nhìn cậu:“ Nghiêu ca?” Cậu thật sự không muốn tha cho cái bóng đèn là tôi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.