Trực giác nam nhân rất kỳ quái.
Cùng ngày hôm đó tôi trở lai ký túc xá, vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi hương Omega quen thuộc.
Là mùi Omega trên người German lúc trước, cậu ta nói đó là mùi của em trai.
Có một nam sinh còn trẻ đang ngồi trên giường của German, ngũ quan vô cùng xinh đẹp, nhưng cho dù tôi đã cố gắng hết sức vẫn chẳng thấy hắn (*) và German giống nhau ở điểm nào.
(*) Thật sự ko biết nên để xưng hô kiểu gì luôn á_(;3_/ |_)_ Ai giúp tui với đi QAQ.
Hắn hơi kiêu ngạo ngồi chéo chân, hai tay nắm lấy nhau, “Cậu là bạn cùng phòng của German?”
Cảm giác vượt bậc trong giọng nói của hắn khiến tôi hơi khó chịu, tôi cố nén buồn bực đáp: “Ừ. Xin chào, tôi gọi là Alvin.”
“Chào Alvin.”
Hắn còn không thèm giới thiệu tên mình nữa, thật là mất lịch sự.
“German về rồi sao? Cậu là em trai cậu ấy?”
Hắn ngẩng đầu nhìn tôi, nở một nụ cười nhạo khiến người khác không thoải mái: “Anh ấy nói với cậu tôi là em trai anh ấy?”
...?
Tôi còn chưa kịp bắt đầu não bổ 1800 tập drama trong đầu, German đã đẩy cửa đi vào, trên người cậu ta không mặc quân phục, thực huấn đúng là đã kết thúc vài ngày trước.
Trên tay cậu ta cầm một cái túi, tay kia thì cầm quang não, không thèm nhìn thử coi trong phòng có ai đã ném cái túi cho Omega ngồi trên giường: “3 tiếng đồng hồ xếp hàng đó, được chưa?”
Trên mặt cậu ta là một vẻ buồn bực vô cùng thật, khác hoàn toàn so với vẻ mặt giả dối đối với tôi trước kia.
German ngẩng đầu lên nhìn một cái, mới phát hiện ra tôi đang đứng trong góc. Cậu ta bước nhanh tới ôm ta một cái: “Al? Một tháng không gặp.”
Tôi cố gắng siết thật chặt tay lúc cậu ta ôm tôi, sau đó ngay lúc cậu ta hơi buông ra mà thả lỏng, tỏ vẻ tôi không có gì lúng túng hết.
“...Ừm.”
Người thứ ba trong phòng khụ khụ hai tiếng: “Được rồi được rồi, German, anh nói với Alvin chúng ta là anh em?”
German nhíu mày, buông tôi ra, nói: “Khó giải thích lắm. Bây giờ chúng tôi không có thời gian, buổi tối trở lại hẵng nói.”
Tôi gật gật đầu. Cậu ta đi lên nắm lấy tay Omega kia, trêu chọc nói: “Mau lên, đến lúc không kịp lại ngồi trách anh.”
Hai người nói nói cười cười, đẩy cửa kí túc xá đi ra. Lúc gần đi German quay đầu lại: “Chờ tôi trở về.”
Omega kia cũng quay đầu lại cười với tôi.
Lúc cậu ta xoay người lại, T-shirt bị cánh tay German cọ hơi kéo xuống. Tôi thấy rất rõ ràng, trên gáy hắn có một dấu răng, ửng hồng.
Là một kí hiệu tạm thời.
Sau khi hai người bọn họ rời khỏi kí túc xá, tôi lập tức chạy đến khoá cửa, ngồi lên giường German cố gắng phân biệt tin tức tố——sau đó dùng quang não tìm kiếm thử thời gian tin tức tố đọng lại.
“Thông thường, tin tức tố của Omega sẽ đọng lại trong không khí nhiều nhất mười phút rồi bị pha loãng hoàn toàn vào không khí, nếu như ở trường hợp trong một không gian kín có nhiều vải hấp mùi thì sẽ bị đọng lại tối đa là nửa tiếng.”
Tôi lại thay đổi vấn đề, tin tức tố sau khi bị kí hiệu tạm thời có thể đọng lại trong bao lâu?
“AO nếu chưa thực hiện kí hiệu cuối cùng thì khi thực hiện kí hiệu tạm thời trên người sẽ mang theo tin tức tố của đối phương trong vòng từ 2 đến 12 tiếng đồng hồ. Nếu AO đã thực hiện kí hiệu cuối cùng thì sau khi có bất kì tiếp xúc gì với đối phương đều sẽ mang theo tin tức tố từ 1 đến 6 tiếng đồng hồ.”
Ừm... Như vậy cũng có nghĩa là...
Cái người được gọi là “em trai” kia, thực ra là bạn trai cậu ta.