Bạn Gái Cũ Của Tổng Giám Đốc

Chương 2: Chương 2: Chương 1.1




“Aiya......mình cảm thấy được ...” Đỗ Ôn Nhu hé miệng, ríu ra ríu rít.

“Không đúng á.... .... không phải hình dáng kia!” Chân Khả cũng tiếp lời.

Ở phòng khách của thẩm mỹ viện “ Lệ Mỹ Tư ” có bốn mỹ nữ xinh đẹp như hoa, không ngừng nói chuyện và thảo luận về cách ăn mặc như thế nào mới phù hợp với người tình trong mộng.

“Nhưng mình cảm thấy được. Ái Tĩnh nên.....” Hướng Duy Mỹ có khá nhiều ý kiến.

“Các cậu thật là phiền đó! Mình nói không cần rồi mà!” Ái Tĩnh che lỗ tai, sắp bị đám chị em của mình làm phiền chết rồi.

Kể từ khi ba người bạn tốt có bạn trai thì khổ nạn của cô cũng bắt đầu. Bởi vì bọn họ sợ cô về sau sẽ biến thành một kẻ lẻ loi, cô đơn, cả ngày lo chuyện bao đồng, bị nhóm nhiều chuyện trêu đùa, cho nên đám chị em của cô đòi làm bà mai, hạ quyết tâm bán đứng cô ra ngòai.

Cho nên họ mới đến nơi này.

Tại thẩm mỹ viện “ Lệ Mỹ Tư ” này, mỗi tầng lầu được phân biệt theo: thẩm mỹ mặt, thẩm mỹ răng, tóc đẹp, liệu pháp nước, chỉnh hình, Spa, tạo hình toàn thân..... Chỗ này tuyệt đối có thể thỏa mãn yêu cầu làm đẹp của bất kỳ cô gái nào.

“Cậu phiền quá! Tại sao không cần? Về sau bọn mình đều đi lấy chồng, chỉ còn lại cậu, cậu phải làm sao bây giờ?” Hướng Duy Mỹ khí thế bức người, kéo cổ tay Cầu Ái Tĩnh, không cho cô chạy trốn.

“Hôm nay, mình nhất định thay đổi cậu từ đầu đến chân.”

“Mình thế này là được rồi! Vì sao phải vì đàn ông mà thay đổi bản thân mình?” Cầu Ái Tĩnh thà chết cũng không nghe theo.

“Người đẹp mới tạo được ấn tượng tốt, cậu làm ơn đi.” Chân Khả cầu xin cô bạn thân này. Có người muốn bỏ tiền giúp cô ấy tạo hình mà cũng ... ...

Buổi gặp mặt tốt như thế mà, haizz!

Sớm biết vậy, tối nay cô đã ở nhà nói chuyện yêu đương... Mạc Ưng Chí còn đang đợi cô ở nhà mà?

“Đúng vậy! Coi như là không vì đàn ông thì ít nhất cũng phải vì mình chứ . Nếu như cậu ăn mặc xinh đẹp nhưng lại không có bạn trai, người ta sẽ nói cậu kén chọn, mắt thẩm mỹ cao, sẽ không ai nói cậu không ai thèm.” Đỗ Ôn Nhu ra tay đánh vào nhược điểm của bạn mình.

Ai ai cũng biết miệng lưỡi thế gian đáng sợ, có ai lại muốn bị người khác nói xấu bao giờ? Công lực của bà tám đó thật đáng sợ . . .

"Hừ, cậu nói người nào không ai muốn hả?" Cầu Ái Tĩnh đẩy đẩy gọng kính, khuôn mặt thông minh không chịu thua kém, khó chịu nhìn chằm chằm người chị em này.

Chân Khả cùng Hướng Duy Mỹ bội phục nhìn Đỗ Ôn Nhu.

“Tuyệt đối không phải là mình nói.” Đỗ Ôn Nhu dùng hai ngón tay che miệng, bày tỏ cô tuyệt đối giữ yên lặng, không tham gia thảo luận.

“Đáng ghét!” Cầu Ái Tĩnh hừ mũi tức giận.

Mặc dù tức giận đến toàn thân phát run nhưng cô cũng muốn vào xem thử. Ngay cả việc cô chưa có bạn trai cũng bị người ta đưa lên trên web thảo luận, sau đó lại lên báo trang đầu, cho nên cô tuyệt đối tuyệt đối không thể để bị đám bà tám đó khinh thường!

“Được, chúng ta vào.” Cầu Ái Tĩnh bị lời nói của Đỗ Ôn Nhu kích thích, buông tay Hướng Duy Mỹ ra, quyết định vào viện thẩm mỹ năm sao này sửa sang lại xem.

“Thật tốt quá!” Tiếng hoan hô của Chân Khả như sấm động. Việc này không nên chậm trễ, Hướng Duy Mỹ vội vàng đưa người chị em này tới tận cửa, chỉ sợ cô đổi ý.

“Thế này mới đúng! Rốt cuộc cậu cũng suy nghĩ thông suốt rồi.”

“Không cần nói nhảm nữa, đi nhanh một chút!” Đỗ Ôn Nhu vội vàng đẩy thắt lưng của Ái Tĩnh. Nói đến cùng bây giờ là tình huống gì đây? Cầu Ái Tĩnh bị đám chị em thúc giục ở bên cạnh, có chút bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là bước vào cửa chính của viện thẩm mỹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.