Bạn Gái Cũ Của Tổng Giám Đốc

Chương 19: Chương 19: Chương 5.3




Sáu giờ tối, Cầu Ái Tĩnh từ công ty đi ra. Chiếc xe thể thao Porsche màu bạc của Hạ Phong dừng ở lề đường bên ngoài tòa nhà. Mọi người đi ngang qua đều sẽ quay đầu nhìn lâu hơn một chút.

Sắc mặt Ái Tĩnh biến hóa, vội vàng sải bước chạy đến bên xe, "Sao anh tới nhanh thế?" Anh mới gọi điện thoại hẹn nửa giờ sau mới tới.

"Đói bụng, hơn nữa hôm nay có một bữa tiệc, cho nên tới sớm đón em." Hạ Phong vừa giải thích vừa giúp Ái Tĩnh mở cửa.

"Bữa tiệc?" Ái Tĩnh cao giọng, trên mặt tràn ngạc nhiên.

"Mấy người bạn anh biết lúc còn ở nước ngoài làm cái party nhỏ bên bờ biển, muốn chơi suốt đêm." Hạ Phong nhanh chóng lái xe đi.

"Không được … Hôm nay em mặc đồ công sở." Lúc này Ái Tĩnh mới buông lỏng tâm tình.

May mắn không phải là tiệc giao lưu thương nghiệp gì . . . . . .

Cô cũng không muốn đi cùng Duy Mỹ, Chân Khả, Ôn Nhu đến tiệc gặp bạn bè cũ!

"Cho nên anh mới tới sớm đón em, chở em đi mua trang phục phù hợp." Hạ Phong nghiêm túc giải thích.

"Ách. . . . . . Cũng tốt." Chần chờ nửa ngày, Ái Tĩnh mới gật đầu, cũng không nói mình về nhà thay quần áo là được rồi.

Bởi vì hôm nay quá bận rộn, cô không có thời gian nói chuyện với Duy Mỹ, nên cũng không biết hôm nay họ có kế hoạch gì.

Ngộ nhỡ họ không cùng bạn trai hẹn hò, toàn bộ đều ở nhà xem HBO, ăn gà chiên, lúc Hạ Phong chở cô trở về thay quần áo. . . Chuyện cô có bạn trai không phải sẽ bị tiết lộ sao?

Hạ Phong liếc mắt về hướng Ái Tĩnh, khuôn mặt tràn đầy tâm sự nặng nề. Dựa vào giác quan thứ sáu của đàn ông, anh có thể xác định ──

Người phụ nữ của anh thật sự không muốn tham dự bữa tiệc công cộng này cùng anh!

Mặc dù không có con số thống kê xác định giác quan thứ sáu của đàn ông có đúng hay không, nhưng đối với sự việc lần này, anh có thể kết luận ──

Tuyệt đối chính xác!

"Nhất định phải ăn mặc như vậy sao?" Từ phòng thử quần áo đi ra, lễ phục rực rỡ chói mắt , Ái Tĩnh xịu mặt, kháng nghị với Hạ Phong.

"Em mặc như thế rất đẹp mắt!" Đang nói chuyện với phụ tá trong điện thoại, Hạ Phong quay đầu lại, thấy bộ dáng xinh đẹp của Ái Tĩnh, ánh mắt sáng lên.

Lần đầu tiên gặp mặt, cô cũng dùng bộ dáng khêu gợi như thế chiếm đoạt tim của anh!

"Chỉ là bữa tiệc nhỏ. . ." Ái Tĩnh nhẹ nhàn chất vấn, vạn phần khó chịu.

Cô không thích mặc loại lễ phục hở lưng này, chẳng những không thể mặc áo ngực, mà còn ôm sát thân thể, vải vóc mềm mại, chỉ cần không cẩn thận sẽ lộ hết ra . . . . . .

Cực kỳ đáng chết!

Hơn nữa cô còn phải đi giày cao gót, mới có thể tạo hình toàn thân một cách hoàn mỹ hơn.

Nhưng mặc loại lễ phục này, đi giày cao gót sẽ làm cô run sợ trong lòng . . . . . Vô ý vấp té thì thật là lớn chuyện, chắc chắn sẽ đem thể diện vứt hết xuống Thái Bình Dương!

Mà từ ánh mắt tán thưởng của Hạ Phong, cô biết anh thích cô ăn mặc như vậy. . . Cô nhớ tới lần gặp mặt kia, cô cũng mặc như thế này…

Bỏ đi! Chỉ là bữa tiệc nhỏ, anh muốn biến cô thành như vậy thì cứ như thế đi!

Dù sao anh là người có tiền. So với đồ trang sức anh mua cho bạn gái trước, thì bộ lế phục này không đáng là bao…

Ái Tĩnh không cho phép trong lòng mình có ý tưởng ăn giấm chua, cô khoát tay mình lên tay của Hạ Phong.

"Anh đã hài lòng, vậy chúng ta xuất phát thôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.