Quỳnh Nhi.
Đi học với tôi chưa bao giờ hết gây cấn khi luôn có sự hiện diện của hắn bên cạnh. Gần hắn, tôi luôn biết mình đang thật sự ở vị trí nào trong cái vũ trụ nhỏ bé này. Và như một định lý khó cưỡng lại được, tim tôi luôn lỗi nhịp khi có người nào đó nhắc đến tên hắn. Tôi rất nhạy cảm và dù có bình tĩnh đến nhường nào thì tôi vẫn sẽ bất giác mà lẩn tránh hắn. Tôi sợ hắn thấy tôi ở đâu đó gần đấy, tôi sợ hắn dùng ánh mắt không mấy hòa nhã đó mà nhìn tôi...
(Có ai thắc mắc hắn mà Quỳnh Nhi đang nhắc đến là ai không?)
Tôi biết ai nghe thấy cái tên đó dù chỉ một lần đều sẽ nhận ra ngay. Kìa, hắn lại đến nữa rồi, người phụ nữ đó lại đưa hắn đến với tôi rồi. Làm sao bây giờ???
...
-Quỳnh Nhi? Bài đơn giản như vậy mà em cũng không giải được nữa à? Em nên nhớ là mình đang học ban tự nhiên đấy nhé!-cô Hà vẫn ngồi yên trên ghế giáo viên, bàn tay thon nhỏ của cô liên tục gõ gõ xuống mặt bàn khiến nó toát cả mồ hôi hột. Nó ái ngại nhìn cô, bàn tay đang cầm phấn cũng bất giác mà nhăn nhúm lại vì lo sợ. Chính vào lúc này, Quỳnh Nhi thật sự muốn nói cho cô biết rằng những lời cô nói ra chưa hẳn đúng hoàn toàn đâu.
Chuyện là những bài cô giao cho lớp, căn bản là chẳng hề tồn tại một từ dễ trên đó. Haizz!!!
Theo quan niệm của cô Hà, 11A2 so với toàn khối chỉ thua mỗi A1 thôi, nhưng ngặt nỗi cô lại không đủ sức cạnh tranh với cô Thu dạy lớp đó, nên cô mới phải dồn hết toàn bộ trí lực để tu bổ đầu óc cho cái lớp này, mong một ngày nào đó có thể tranh tài với lớp đứng đầu toàn trường, nhằm đường đường chính chính ngẩng mặt lên với cả tổ bộ môn. Nhưng có một điều chắc cô không biết, đó là trong một tập thể có người tài giỏi thì tất nhiên cũng phải có kẻ ngớ ngẩn làm hỏng việc rồi. Mà điển hình cho thành phần nguy hiểm thứ hai lại chính là nó.
Toán là một môn học khó nuốt trôi, theo nó thì đúng như vậy. Nó vốn dĩ có thể thuộc làu làu các công thức Lý trong tích tắc nhưng với Toán thì ngược lại. Cứ mỗi khi tới tiết Toán là đầu óc nó không báo trước mà liên tục quay cuồng.
Nó ghét Toán nhưng lại không thể từ bỏ Toán, cứ mỗi lần vào tiết cô Hà là nó lại muốn trốn thật xa khỏi đó, muốn cô không hề nhận ra sự có mặt của nó nữa.
Hắn mà nó ngày đêm nhớ nhung không ngờ được lại chính là anh chàng tên Toán đó! Tá đa!!!
...
-Hôm nay cô cho nợ, về chỗ học lại, tiết sau cô kêu lên gỡ điểm!
-Dạ!-nó mệt mỏi nhận lại vở rồi lầm lũi đi xuống cuối lớp. Thiên Kim nhìn nó không nói gì rồi lại cúi đầu chăm chú đọc sách. Mai Trang dùng ánh mắt đầy cảm thông nhìn nó, lớp trưởng thì khẽ vò nắm đấm lại ra hiệu bảo nó mạnh mẽ lên. Ôi bạn bè của tôi ơi!!!
-Đáng đời, ai bảo hát hò cho cố vô rồi không làm được bài!-giá như Minh Thái không mở miệng ra thì nó đã cảm thấy cậu ta vô cùng đẹp trai khí chất rồi trời ơi!
-Cậu thì biết gì!-vừa ngồi vào chỗ nó đã mệt mỏi chống cằm nhìn vu vơ ra cửa sổ. Haizz, không còn hơi sức cãi cọ với cậu.
Ơ nhưng nếu cậu ta lỡ nổi máu ông tám lên, đi nói với mọi người là nó lo hát hò mà bỏ bê học hành, chuyện này nếu đến tai Thế Nam thì chẳng phải vô cùng tác hại rồi sao? Có khi nào cậu ấy nghĩ mình là đứa con gái vì mê trai nên cố tình tiếp cận với ý đồ xấu không?
-Minh Thái à, cậu có muốn ăn thứ gì không để mình đi căn tin mua nè?-nó dịu dàng nói.
-À thôi khỏi đi, thái độ của cậu làm tôi sợ rồi đấy!-Minh Thái khẽ rùng mình, thái độ này của cậu ta so với trước đây cũng không hề giảm độ lố lăng là mấy.
-----Ra chơi-------
-Minh Thái, cô Hà kiếm cậu kìa!-Nhật Nguyên vừa từ văn phòng trở về đã vội tới thông báo cho Minh Thái.
-Được rồi!-Cậu ta tất nhiên vừa nghe xong đã chạy lên đó ngay.
...
-Cô tìm em hả cô Hà?
-Em ngồi đi, cô muốn nhờ em chút chuyện thôi. Em cũng biết tình hình học tập của Quỳnh Nhi rồi đó, mặc dù các bài kiểm tra của em ấy đều trên trung bình cả nhưng cô luôn cảm thấy kiến thức Toán 11 của Nhi có một chút vấn đề. Minh Thái, em là bạn cùng bàn của Quỳnh Nhi, em xem có cách nào cải thiện chuyện này không?
-Dạ? Ý cô là???
-Quỳnh Nhi là một học sinh ưu tú, điểm số các môn của nói thẳng ra đã có thể sánh ngang với học sinh lớp A1. Cô không muốn vì môn cô mà khống chế tình hình học tập của Nhi xuống!-cô Hà thở dài-Cô biết em học rất giỏi các môn tự nhiên, chỉ tại không muốn thể hiện ra thôi đúng chứ?
-..., em đã hiểu ý cô rồi. Cô Hà à, cô yên tâm, chuyện của Quỳnh Nhi cứ giao cho em!
Cô Hà khẽ gật đầu, nhẹ nhàng mỉm cười vỗ vai khích lệ Thái.
Vậy là từ nay Minh Thái của chúng ta phải gánh trên vai một trọng trách vô cùng cao cả-Làm gia sư riêng của bạn học Quỳnh Nhi.