*Sáng hôm sau*
-Ụa Duy, em qua kiếm Minh Thái à?-đang hóng mát chỗ hành lang trước 11a2, lớp trưởng Nhật Nguyên chợt thấy Minh Duy đi ngang qua, nãy giờ cậu ta cứ dáo dác nhìn vô trong đó, có vẻ như đang muốn tìm người thì phải.
-Làm gì có!-Duy hơi giật mình. Đằng hắng một cái rồi cậu lại nói tiếp-À mà anh có biết cái chị nhìn dễ thương tên là Mai Trang không? Hình như chung lớp với anh mà phải không?
-Mai Trang?-Nguyên dùng ánh mắt ngạc nhiên dán lên khuôn mặt thon dài và trắng trẻo của Duy. Không phải chứ, thằng nhóc này lại làm sao đây, cậu quen anh em Minh Thái Minh Duy từ nhỏ tới giờ, có khi nào nghe Duy nhắc đến đứa con gái nào đâu. Vậy mà hôm nay...lại còn là Mai Trang nữa!
-Trang đi thư viện rồi, chắc không về kịp trước ra chơi đâu, có chuyện gì em cứ nói với anh đi để anh nhắn lại cho!
-Thôi không cần đâu, em về lớp trước đây!-Duy vừa nghe vậy thì thái độ có chút hụt hẫng, nhưng bề ngoài vẫn cố tỏ ra bình thường giống như chẳng có gì xảy ra cả. Đút tay vào túi quần, Duy quay lưng, đang tính đi xuống cầu thang thì Mai Trang với Quỳnh Nhi từ dưới lầu thủng thẳng đi lên...
-Eh nhóc con, em lên đây làm gì?-không biết nhỏ Trang có phải Tào Tháo tái thế không mà nhắc cái là có mặt liền, linh dữ!
-Tìm chị!-Duy đáp gọn-uống cái này đi, không phải chị rất thích nước cam hay sao?-giúi chai nước cam vào tay Trang, Minh Duy khẽ nói nhỏ đủ để người nào đó nghe thấy thôi.
Trang nhìn chai nước rồi lại ngước lên nhìn thằng nhóc cao hơn mình cả cái đầu kia bằng ánh mắt không thể nào ngạc nhiên hơn. Một tia nghi ngờ xẹt qua đuôi mắt sát thủ của Mai Trang, nhỏ khẽ nhếch môi cười.
Đong đưa chai nước đang cầm trên tay, Trang chậc lưỡi, vờ hỏi cậu-Gì đây nhóc, tính lấy lòng chị à?
-Lấy...lấy lòng gì chứ? Về lớp đây!-nói rồi, Duy đi thẳng một lèo xuống lầu dưới, trước đó vài giây không quên xéo xắc trừng mắt nhìn nhỏ. Haizz, chẳng lẽ chỉ vì một câu nói của Mai Trang mà cậu ta đã được một phen hết hồn rồi sao?
-Ghê nha Trang, tui ở chung nhà mà cậu chủ nhỏ đó có bao giờ tặng gì đâu. Vậy mà cậu...-nó vòng tay trước ngực, mờ mờ ám ám xăm xoi nhìn nhỏ bạn. Đúng là có một sự bí ẩn gì đó xoay quanh chai nước cam này mà nó chưa hề được nhỏ kể.
-Haizz, có gì đâu!-Trang nhìn nó ngán ngẩm rồi lặng lẽ đi vào lớp. Nhưng vẻ mặt nhỏ tưởng bình thường nay lại hơi đo đỏ lên. Chuyện gì đang xảy ra vậy ta, gian tình này rốt cuộc là gì, có ai rảnh rỗi giải thích một lượt cho nó nghe với nào. Chỉ vì buổi họp nhóm nào nó cũng xin tan sớm nên mới không hay biết mấy vụ này hay sao?
-Ehhhhh, chưa nói hết mà???-trong lúc nó còn đang lơ mơ suy nghĩ thì Mai Trang đã một lèo đi vào lớp ngồi rồi, thấy vậy nó đành rống cổ gọi với theo-A lớp trưởng, cậu ở đây thật đúng lúc nha, cuốn sách nâng cao cậu cần có rồi nè!-vừa hay phát hiện Nhật Nguyên cũng đang đứng ở gần đó, Quỳnh Nhi hớn hở chạy sang đưa sách cho cậu-Cậu sao vậy, bị ai lấy mất hồn rồi à, nè?-nó huơ huơ tay trước mặt cậu.
-Hả, à không có gì đâu. Cảm ơn Nhi nha!-Nguyên nãy giờ đang bận ngẩn ra chuyện gì đó, nghe nó gọi thì hơi giật mình.
-Haizz, mấy người này hôm nay bị làm sao vậy ta?-nó chán nản nhìn cậu bạn-Thôi mình vào trước đây! Có gì nói sau hen!
------------
*Góc lớp*
-Dạo này cậu có vẻ bận rộn quá nhỉ!-trong lúc mọi thành viên lớp 11a2 còn đang bận chép bài tới tấp, (Quỳnh Nhi tất nhiên cũng vậy) thì xem ra Minh Thái lại vô cùng rảnh rỗi nha. Cậu ta vừa một tay chống cằm nhìn nó, một tay thì liên tục xoay xoay cuốn vở mỏng trông vô cùng điệu nghệ.
Nhi không buồn nhìn lại Thái, mắt từ đầu đến cuối vẫn luôn dán chặt lên bảng.
-Tui đi làm thêm!-nó trả lời, khuôn mặt chẳng có lấy một chút biểu cảm nào.
-Cậu thiếu tiền? Sao không nói với mẹ tôi ấy? Bộ cậu không biết mẹ tôi có nhiều tiền lắm à?
-Của mẹ cậu thì liên quan gì đến tui? Tui chỉ thích xài tiền của mình thôi. Vả lại tôi ghét phải nợ nần người khác lắm!-cả đời này Quỳnh Nhi nó ghét nhất là cái kiểu lắm tiền lại còn thích tỏ ra nguy hiểm giống cậu ta vậy. Bộ không nói ra thì không ai biết nhà cậu giàu có tiền bạc dư dã à Minh Thái?
-Nhưng tại sao cứ phải là quán nhà thằng Nam chứ? Bộ tôi không thể kiếm cho cậu nỗi một chỗ làm thêm à?
-Cậu phiền quá à! Làm ơn để tôi chú tâm nghe giảng có được không? Đó, lại chép lộn nữa rồi nèee, BỰC MÌNH!-nó nhăn nhó nhìn Thái.
Cậu mặc dù rất khó chịu với thái độ bất hợp tác đó nhưng chỉ có thể dùng ánh mắt bất lực đó mà nhìn nó rồi cũng lại trở về với chuyên môn...NGỦ của mình.
Chuyện tui làm ở đâu thì có liên quan gì tới cậu chứ?-quay sang nhìn Minh Thái, Quỳnh Nhi bất giác khẽ mím môi.