Rồi cái ngày định mệnh của nhỏ cũng đến, sau khi tan học về thì gặp thằng cha hôm bữa, hắn kéo thêm mấy đứa nữa nhưng Yuna chỉ có một mình không rủ rê thêm ai hết
nó xắn tay áo lên , nói với giọng đanh đá.
''Ê, thằng kia, đấu một mình với tôi đi rủ thêm mấy người nữa thì nhục lắm đó nha!'' - Nó cười đểu.
''Tôi thích rủ nhiều đó, thì sao làm gì tôi, cô bảo tôi yếu như sên mà tôi rủ thêm cho mạnh thêm thôi.'' - Hắn cười mỉa mai
''Được rồi tôi chấp hết, nhào vô đi!!!!''
Cuộc chiến bắt đầu 5 thằng con trai vây quanh một đứa con gái , nó dùng hết sức lực xử lí từng đứa từng đứa một, mặt của nhỏ lúc này trầy trụa, áo quần rách một chút,nhưng 5 thằng đã nằm sải lai xuống đất, nó nói :
'' Giờ ....sao....đây !''- nó thở hổn hển
Bất ngờ có 1 đứa phía sau cầm khúc gỗ nhỏ chạy tới đánh vào khớp chân của nó, nó ngã khụy xuống đất, hắn ta với bạn hắn thấy nhỏ ko còn sức nữa nên đánh cho nhỏ thêm mấy phát nữa.
Hắn ta nhấc mặt của Yuna lên cười đểu và nói
'' Cô nên biết điều một chút cũng chẳng ra nông nỗi này đâu, cô là con gái nên tôi đánh như vậy là nhẹ đó!''
''Anh..... là..... đồ....... hèn.....-'' Giọng nói mệt mỏi thốt lên
Rồi nó bỏ mặt nhỏ nằm giữa đường rồi tụi nó bỏ về không ngó ngàng gì đến nó. Hắn ta còn ngoảnh đầu lại cười khinh bỉ
''BÁI BAI , CÔ BẢO TRỌNG NHÉ !!!! ''rồi hắn bước đi như chưa có chuyện gì xảy ra vậy
Người qua đường thấy thế liền gọi cấp cứu chở nhỏ vào bệnh viện.
''Nè, cháu không sao chứ hả ?''- Giọng nói ấm áp của một người phụ nữ cất lên
Yuna từ từ mở mắt và ngồi dậy
''Cô là ai vậy ?'' - Nó hỏi
Cô ấy ấp úng trả lời:
''Cô chỉ là đi mua một ít đồ thấy cháu nằm giữa đường nên cô gọi cấp cứu đưa cháu vào đây!”
''Cô đã trả hết tiền viện phí cho cháu rồi đó, khi nào khỏe rồi hãy xuất viện nhé!''
'' Bây giờ cô phải về, nhớ giữ gìn sức khỏe nha cháu.''
Yuna quay sang mỉm cười với khuôn mặt trầy trụa :
'' Cháu...... cảm ơn cô....! ''
Người phụ nữ bước đi nhưng nước mắt cứ bắt đầu lăn trên gò má:
'' Mẹ xin lỗi con , con gái của mẹ, mẹ không thể lo lắng tốt được cho con”- bà ấy vừa đi vừa khóc, vì lợi ích của bản thân , vì tiền mà bỏ rơi đứa con gái ruột của mình.
Ngay lúc đó, hắn ta cũng đứng đó,hắn nói thầm trong bụng
''Đúng là bà mẹ vô tâm!!!''
Rồi hắn từ từ bước vào phòng. Yuna thấy hắn bước vào liền kinh ngạc : “ Tại sao? Anh lại vào đây ?”
- Tôi chỉ muốn đến xem cô có làm sao không, nếu cô nguy hiểm đến tính mạng thì tôi vào tù ngồi bóc lịch thì sao!”- hắn cười
Hắn nắm chặt tay Yuna rồi lôi đi ra một chỗ vắng người. Nó hét :
- Anh làm cái gì vậy , định lôi tôi đi đâu vậy, bỏ tôi ra coiiiiiiiiii
- Cô có im không thì bảo.
Hắn lôi nhỏ đến chỗ bức tườmg đẩy nó vào một cái mạnh, hai tay nó thì giữ 2 tay nhỏ lại ,
nói nhỏ vào tai nó:
- Khi nào cô khỏe, cô phải đấu với tôi một lần nữa.
- Để làm gì ? Nó hỏi
- Là vầy, nếu cô thắng tôi sẽ không liên quan gì đến cô nữa,còn nếu thua thì cô sẽ làm bạn gái của tôi.
- Nếu tôi làm bạn gái anh, tôi được lợi ích gì ?
- Tôi sẽ cho cô tất cả những gì cô muốn, trừ thân thể tôi ra.- hắn cười
Nó vũng vẫy hất tay hắn ra đấm vào bụng hắn một phát rồi nói với một cái giọng khiêu chiến :
- OK , nhưng nhớ à một chọi một thôi nhá, cấm rủ thêm người, tôi thà thắng còn hơn thua để làm bạn gái của một thằng đê tiện như anh.- nó nói với một giọng nói mạnh mẽ
- Được thôi
- À mà nè tôi có tên tuổi đàng hoàng nhá đừng có gọi thằng này thằng nọ nha.
- Tôi tên là SoengJin, cứ nhớ rõ cái tên này đi vì nó sẽ ám cô suốt cuộc đời đó.
Yuna quay đi với khuôn mặt giận dỗi trở lại phòng mình . Sau đó SoengJin đi mua cháo tưởng Yuna ngủ nên để tô cháo ở trên bàn khi nào Yuna tỉnh rồi sẽ ăn. Hắn ngồi kế bên xoa trán Yuna rồi đứng dậy bước đi ra khỏi phòng.
Yuna lúc đó chỉ giả bộ ngủ thôi ,thấy hết những hành động mà SoengJin làm nước mắt bắt đầu rơi xuống :
- Tại sao vậy.... anh đánh tôi.... rồi anh lại quan tâm lo lắng cho tôi.... rốt cuộc con con người của anh là như thế nào vậy......
( Hắn ta đứng ở ngoài thở dài )
- Haizz thì ra nhỏ đó nãy giờ giả bộ ngủ, nhỏ đó thấy hết hành động của mình từ nãy đến giờ rồi, giờ sao đây( hắn vò đầu bứt tóc)
SoengJin nghĩ bụng :
- Thôi kệ đi! Mình đi về và xem như chưa có chuyện gì xảy ra hết !
Anh ây lặng lẽ bước đi, gần ra khỏi cổng thì Yuna chạy ào tới ôm SoengJin cúi gầm mặt xuống và nói với giọng nhỏ nhẹ .
- Nè!SoengJin!
- Gì?
- Tôi với anh đừng đấu với nhau nữa được không?
- Sao vậy ?
- Tôi muốn làm bạn gái cùa anh , tôi muốn hiểu rõ hơn về con người của anh, được không?
- Cô chắc chắn chứ ! Có hối hận không đó!
(Yuna lắc đầu )
- Không !Quyết định của tôi khi mà đã đề ra thì tôi không bao giờ hối hận.Nhưng mà.......anh phải đấu với tôi thếm một trận nữa, nếu tôi thua thì tôi sẽ làm theo lời anh còn nếu tôi thắng thì anh phải nghe lời tôi, OK không?
- Trời tưởng chuyện gì khó lắm chứ, OK luôn cô bé!
- Nè tôi lớn rồi đó nha đừng gọi tôi là bé chứ !- Nó phồng má rồi quay mặt ra chỗ khác
( SoengJin nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ)
- biết rồi mà ! Đồ ngốc ! hihi
Tự nhiên mặt cùa Yuna đỏ lên tim thì cứ đập thình thịch ,cứ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực , nhỏ ngại rồi hất tay SoengJin ra chạy một mạch vào phòng, lén lút nhìn ra cửa kiếng thì thấy anh ấy cười,một nụ cười ấm áp , rồi anh ấy bước ra khỏi cổng rồi về nhà.
- Con người anh ta cũng thú vị , mình sẽ tìm hiểu anh ta, để coi anh ta là loại người gì!-Nhỏ hí hửng nghĩ thầm trong bụng
Đến tối cũng cỡ 9h rồi anh ấy lại đến thăm thì thấy Yuna ngủ say như chết,tướng ngủ xấu khỏi chê rồi,Anh ấy phì cười, bèn ngồi bên cạnh Yuna nhẹ nhàng hôn lên trán cô ấy,khẽ nói :“ Tôi sẽ mãi bảo vệ cô dù cô có như thế nào tôi cũng sẽ bảo vệ cô,luôn ở bên cô những lúc cô cần” - cậu ấy cười.
Trong lúc mê man, cô ấy đã gọi tên cậu ấy :“ SoengJin đừng bỏ tôi, tôi sợ lắm SoengJin đừng bỏ tôi mà”- nước mắt nhỏ bắt đầu rơi xuống gối.
SoengJin thấy thế nên bất ngờ lắm, cả buổi tối cậu ấy đã ngủ bên cạnh Yuna nắm tay cô ấy để cho cô ấy một cảm giác bình yên.
Vào lúc 12h đêm Yuna thức giấc thì ngỡ ngàng khi thấy SoengJin ngủ bên cạnh mình, cô ấy nhẹ nhàng đắp chăn cho cậu ấy rồi lặng lẽ đi ra ban công đứng hóng gió.
Không khí thật yên tĩnh,làn gió thổi mát mẻ vag những vì sao sáng đang lấp lánh trên trời tất cả đã hòa quyện với nhau tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
Đang ngắm cảnh bỗng quay lưng lại , hết hồn khi thấy anh ấy đứng sau lưng minh,nhỏ hỏi :
''sao không ngủ nữa đi ! Ra đây làm gì vậy !''
''tôi thiếu hơi cô nên tôi không ngủ được vậy thôi.''
Nhỏ lườm :
''Anh có bị điên không vậy? Ngủ nhiều quá rồi sảng luôn rồi hả? Sến súa !!''
SoengJin nhẹ nhàng đặt tay lên má Yuna rồi bóp miệng cô
'' Ỏ......A.......Oi ( Bỏ ra coi, nhỏ nói ko rõ)''
Tự nhiên anh ta cười phì : HaHaHaHaHa, tôi công nhận công nhận cô dễ thương thật luôn đó.
“ Chết rồi, tự nhiên buột miệng nói ra chi vậy trời.”hắn hốt hoảng
măt SoengJin đỏ lên rồi, tim cũng loạn luôn
''Hồi nãy anh nói cái gì dễ thương vậy?''- Nó hỏi với vẻ mặt ngây thơ.
SoengJin thở phào nhẹ nhõm :“ May quá ,nhỏ chưa nghe thấy gì hết...”
''Ý tôi là tôi nói ngôi sao dễ thương đó mà !'' - Trả lời với Yuna
'' Xì!!! Vậy mà tôi cứ tưởng.....''
'' Tưởng cái gì nói coi....''
'' Không gì , mà hôm nay sao mọc nhiều ghê ha mà còn đẹp nữa chứ....
''Ừm !!''
2 người quay mặt lại nhìn nhau, ngại ngùng rồi quay ra chỗ khác
Công nhận mệt 2 ông bà này ghê á
Mời các bạn đón đọc chap 3 nhé