Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 466: Chương 466: Có chút thú vị




“Tiền bối Sâm Mộc, xin hãy giết tên Sở Vĩnh Du này đi! Cậu ta thực sự quá hống hách rồi, còn xuất khẩu cuồng ngôn nói bất luận nhà họ Bạch chúng tôi tìm người nào đến thì đối với cậu ta mà nói cũng đều là ruồi muỗi thôi.”

Đột nhiên, Bạch Thanh nói một câu như vậy, Sâm Mộc chậm rãi quay đầu qua, nhìn Bạch Thanh, cái nụ cười đó, khiến Bạch Thanh có một cảm giác sởn tóc gáy.

“Chẹp chẹp! Nhà họ Bạch à, cuối cùng tôi cũng biết tại sao lại rơi đến bước đường này rồi, chỉ loại người có IQ thế này mà cũng xứng làm gia chủ ư? Có chút buồn cười rồi đó.”

Nói xong, Sâm Mộc chỉ sang Sở Vĩnh Du, tiếp tục nói với Bạch Thanh.

“Võ giả trẻ tuổi giỏi giang như vậy, cho dù có là vào thời đại của lão phu thì cũng chưa từng thấy qua một kỳ tài tuyệt thế như vậy, cậu ta mà sẽ nói mấy lời như vậy ư? Cậu thi triển loại thủ đoạn này với lão phu, cho dù lần này lão phu có giúp các người thoát khỏi khó khăn đi nữa, thì nhà họ Bạch đi xuống dốc, đã là điều chắc chắn rồi!”

Bạch Trảm Hòa hung hăng trừng mắt nhìn con trai mình một cái, vội vàng cười nói với Sâm Mộc.

“Tiền bối bớt giận, con trai tôi cũng là vì đứa con mới chết hồi nãy…..”

“Được rồi, cậu cũng im miệng đi, tôi và tiểu bối này trò chuyện một chút, nhưng cậu cứ yên tâm, ân huệ của Sâm Mộc tôi, nói trả thì chắc chắn sẽ trả, cậu ta cuối cùng cũng sẽ trở thành một bộ xương khô mà thôi.”

Nói xong, Sâm Mộc lại quay người, đánh giá Sở Vĩnh Du trên dưới một cái, lúc này mới tiếp tục chủ đề nói lúc nãy.

“Hấp thụ Long Mễ đạt đến tiên thiên võ giả, sau đó bạo phát tiên thiên chi khí của bản thân đến cực hạn là có thể thử đột phá lên cảnh giới tiếp theo rồi, nhưng theo kinh nghiệm trước đây, chỉ cần tiên thiên chi khí ngưng tụ đạt hơn 50%, mới có một chút xíu khả năng đột phá thành công, lão phu năm đó, nhỏ nhoi bất tài, đã chuyển hóa 70% nội lực của mình thành tiên thiên chi khí.”

Sở Vĩnh Du nghiêm túc lắng nghe, không có vội vàng ra tay, Sâm Mộc có danh xưng Ma Quân này, cực kỳ khủng bố, không thể hành động khinh suất được.

“Lão phu thấy hồi nãy cậu một đòn giết chết hai mươi tiên thiên võ giả, tiên thiên chi khí của cậu, chí ít phải chuyển hoá đạt đến 80%, cậu trẻ như vậy mà đã có tiên thiên chi khí thâm hậu như vậy, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, đó chính là Long Mễ mà cậu hấp thụ đã đạt đến con số cực kỳ khổng lồ, lão phu đoán, chắc là khoảng mười nghìn hạt.”

Cái gì! Nắm đấm này, càng giống như có một loại cảm giác đang chơi đồ hàng, tuỳ tiện đánh chơi chơi vậy.

Tinh thần của người nhà họ Bạch đều rất hăng hái, sự khủng bố của Sở Vĩnh Du lúc nãy, đã đàn áp đi tất cả sự tự tin và kiêu ngạo của tất cả người nhà họ Bạch, bây giờ, cuối cùng cũng có thể đòi lại rồi.

“Sở Vĩnh Du! Đối mặt với tiền bối Sâm Mộc, cậu chết là cái chắc, thần cũng không cứu được cậu!”

Trong lòng Bạch Trảm Hòa gào thét, Sâm Mộc rõ ràng đã đánh trúng không khí với một cú đấm, nhưng nó vừa vặn đã trúng với tay của Sở Vĩnh Du, người cũng vừa đánh ra một quyền.

Nắm đấm của hai người chạm vào nhau, vậy mà lại không hề sinh ra khí thế hay lực phá hoại nào, chỉ có Sở Vĩnh Du điên cuồng lùi lại mấy chục bước, mãi cho đến vị trí mà mình đứng lúc nãy mới ngừng lại được, đồng thời khóe miệng còn chảy ra một tia máu.

Người nhà họ Bạch kinh hỉ, đang định lên tiếng hoan hô thì đột nhiên mặt đất rung lên kịch liệt.

Ầm ầm ầm!

Giống như là núi lửa phun vậy, những cái hố to như chậu rửa mặt xuất hiện, bên trong phun ra đất cát, xông lên trời đến độ cao mười mấy mét.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Câm Của Trùm Mafia |||||

Mấy cái lỗ này, tổng cộng xuất hiện đến mười ba, mười bốn cái.

“Cái này…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.