Bốn chiếc có đủ không…
Anh trai, anh cho rằng đây là dưa hấu à, chẳng lẽ phải bán theo cân?
Nhưng Kim Minh là ông chủ, người ta nói thế nào là chuyện của người ta, nhưng không thể phủ nhận là, thân phận của Sở Vĩnh Du và Đồng Ý Yên có lẽ rất đáng sợ, nhân vật như vậy thế mà chỉ dùng một chiếc Rolex Green Water Ghost, đơn giản quá mức tưởng tượng.
"Không cần đâu, vậy chúng tôi đi trước đây."
Ngay lúc Kim Minh muốn đích thân tiễn Sở Vĩnh Du ra ngoài, đột nhiên bà Lý lại quay lại, còn dẫn theo mấy người đàn ông vọt vào.
"Chồng ơi! Đồng Ý Yên tát em một cái, tự anh xem đi, nếu hôm nay anh không cho em một câu trả lời thỏa đáng thì chúng ta sẽ ly hôn!"
Bên cạnh bà Lý là một người đàn ông trung niên bụng phệ, sắc mặt tái xanh, mặc dù ông ta rất thích kiểu nữ tổng giám đốc kia nhưng đây là vợ của ông ta, là mặt mũi của nhà họ Lý, thế mà lại bị đánh.
"Chủ tịch Đồng, đánh vợ tôi cũng hơi quá đáng quá rồi, bây giờ tôi cho cô hai sự lựa chọn, hoặc để cho vợ tôi đánh lại, hoặc là, hợp tác giữa chúng ta kết thúc."
Thấy chồng mình đứng về phía mình như thế, bà Lý vô cùng sung sướng, đắc ý nói.
"Tiện nhân, lau mặt cho sạch đi, nếu tôi tát một cái mà thấy thỏa mãn thì tất cả sẽ dễ nói chuyện, nếu không.. Ha ha, phiền phức của cô sẽ lớn đấy."
Bốp!
Lại một cái tát bay đến, nhưng do Kim Minh ra tay.
"Con mẹ nó bà là cái thá gì chứ! Chị dâu tôi mà bà lại dám mắng như vậy à? Muốn chết đúng không! Đánh ra ngoài cho ông đây!"
Kim Minh vẫy tay phải, mấy người bảo vệ đứng ngoài cửa nhanh chóng vọt vào, trực tiếp vây hai người Lý Hiểu Đông và vợ ông ta lại.
Vợ mình lại bị đánh ngay trước mặt mình lần nữa, Lý Hiểu Đông tức điên lên, chỉ vào Kim Minh nói.
"Tôi là Lý Hiểu Đông hội phó thương hội Thiên Tinh, không cần biết anh là con nhà ai, nhưng anh xong đời rồi."
Thương hội Thiên Tinh? Kim Minh cười, đúng là trùng hợp quá mà, ở trước mặt anh Sở mấy người chỉ như đám trẻ ranh, một phó hội trưởng như ông ta mà cũng dám ra oai ở đây à?. Truyện Quân Sự
Đang định lên tiếng, Sở Vĩnh Du lại nói với anh ta.
"Kim Minh, nơi này giao cho anh đấy."
"Được anh Sở, anh và chị dâu đi thong thả."
Nói xong, anh dắt Đồng Ý Yên đi ra ngoài.
Làm sao bà Lý có thể bỏ qua được, nhưng ngặt nỗi lại đang bị đám bảo vệ của Kim Minh vây quanh, mặc cho bà ta la hét thế nào cũng không làm được gì.
"Kim Minh? Anh là người nhà họ Kim? Ha ha."
Nghe thấy Sở Vĩnh Du gọi tên Kim Minh, Lý Hiểu Đông cười.
"Ba anh gặp tôi còn phải nhún nhường mấy phần, thế mà một thằng trẻ ranh như anh lại dám đánh vợ tôi, bây giờ xin lỗi, coi như tôi cho nhà họ Kim các người một chút mặt mũi."
Ánh mắt Kim Minh lúc này giống như đang nhìn một tên ngốc, anh ta lấy điện thoại di động ra, vừa bấm vừa nói.
"Đúng là không biết trời cao đất rộng! Thương hội Thiên Tinh quả thật không tầm thường mà? Ông hoàn toàn không biết anh Sở có thân phận gì sao, đồ ngốc."
Chỉ vài giờ sau khi sự việc của Chu Hựu Song xảy ra, không biết hội trưởng Dries của thương hội Thiên Tinh lấy số điện thoại của anh ta ở đâu ra, gọi tới nói là muốn bồi thường tổn thất cho Sở Vĩnh Du, bởi vì vô cùng sợ hãi đối với Sở Vĩnh Du.
Đương nhiên là Kim Minh từ chối, nói đùa à, ở trước mặt Sở Vĩnh Du anh ta còn cảm thấy nơm nớp lo sợ, làm sao có đủ tư cách để làm người giải hòa, hơn nữa, anh ta cũng không có chút cảm tình nào đối với mấy người nước ngoài như Dries.
"Al;