Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 259: Chương 259: Mua liên tiếp hai căn




Trong phòng số hai, Sở Vĩnh Du yên lặng chờ cuộc đấu giá bắt đầu, một căn biệt thự và cả Biệt thự giữa hồ tất nhiên anh đều muốn mua hết, nếu không ngay cả chuyện bà xã dặn dò cũng không làm được thì sao có thể coi là đàn ông.

Giờ phút này tại nhà họ Tân ở Tỉnh Thành, ba và ông nội của Tân Tằng đang ngồi cùng nhau.

“Ba! Thật sự không cho Sở Vĩnh Du biết lời cảnh cáo nhà họ Tưởng sao?”

Ba Tân Tằng rõ ràng vẻ mặt ảm đạm, lần trước có Tân Tằng cầu xin, coi như chỉ tổn thất ba mươi phần trăm cổ phần đã là may mắn trong bất hạnh rồi, nếu như lần này lại chọc tới Sở Vĩnh Du thì có lẽ ai cầu xin cũng sẽ không có tác dụng.

“Sẽ không, yên tâm đi, nhà họ Tưởng kiêu ngạo cỡ nào, chẳng lẽ còn có thể chỉ vào mặt Sở Vĩnh Du nói rằng: Tôi đã cảnh cáo nhà họ Tân các người, còn dám bỏ qua những lời như vậy.”

Nói đến đây, trong mắt ông nội Tân Tằng lóe lên một tia hung tàn, ông ta cũng là người có danh dự, lần trước đi nhầm một nước cờ, đã coi như là cùng Sở Vĩnh Du mỗi người một ngả, cháu trai cũng hoàn toàn cắt đứt qua lại, ông ta đã không còn trông cậy vào Sở Vĩnh Du một chút nào, đương nhiên khi có thể bỏ đá xuống giếng thì sẽ không ngại ném một tảng đá lớn.

“Sở Vĩnh Du, đây chính là nhà họ Tưởng của Thiên Hải, cậu ghê gớm thé nào ở tỉnh Hương chẳng lẽ có thể đấu được nhà họ Tưởng? Một khi kết thù tôi đợi đến ngày cậu xong đời.”

Trong phòng đấu giá, cuộc đấu giá biệt thự Vân Vụ Chi Hải chính thức bắt đầu, giờ phút này trên màn hình lớn hiện ra Biệt thự số một, hình ảnh 3D chân thực, hình ảnh hiện trường, hình ảnh quan sát từ trên cao xuống, các loại đầy đủ mọi thứ, mỗi một trình tự đều vô cùng thích hợp, cho phép bạn có thể tìm hiểu về bất kỳ nơi nào trong biệt thự này theo mọi hướng.

Căn này Sở Vĩnh Du không ra tay, nếu để cho ba mẹ vợ ở, anh cho rằng hơi thở thanh xuân có hơi đậm.

Do dự một chút, Sở Vĩnh Du hỏi Phương Cao Hải.

“Cao Hải, hôm ấy cậu dẫn tôi và Thư Di đi xem căn biệt thự kia là số mấy? Tôi thấy căn đó rất thích hợp cho người nhà của tôi ở.”

Phương Cao Hải mỉm cười.

“Biệt thự số chín, cũng được bán đấu giá theo trình tự này, nếu như cậu muốn mua thì lúc Biệt thự số chín xuất hiện thì gõ thước là được.”

Giờ phút này Biệt thự số một coi như là đã giới thiệu xong xuôi, giọng nói của người bán đấu giá lại vang lên lần nữa.

“Như vậy, hiện tại tiến hành bán đấu giá Biệt thự số một. Giá khởi điểm là một trăm năm mươi tỷ, mỗi lần tăng giá không được dưới một tỷ năm trăm ngàn đồng, xin mời quý vị bắt đầu.”

Khi người bán đấu giá vừa dứt lời thì những người trong hội trường đã thấp thỏm gõ liên tục, lập tức bắt đầu điên cuồng báo giá.

“Một trăm năm mươi sáu tỷ!”

“Một trăm sáu mươi năm tỷ!”

“Một trăm sáu mươi tám tỷ!”

......

Hàng loạt tiếng đấu giá vang lên bên tai, người bán đấu giá không nói bất kì một chữ nào, cứ lẳng lặng chờ đợi như vậy, sau một lát sau mới mở miệng nói.

“Một trăm tám mươi sáu tỷ. Còn có ai có giá cao hơn một trăm tám mươi sáu tỷ không?”

Trong phòng số hai Lục Côn có chút nhìn mà than thở.

“WOW! Từ lâu đã nghe nói giới nhà giàu đổ xô tới biển chữ vàng Vân Vụ Chi Hải, hôm nay coi như gặp được. Giá khởi điểm một trăm năm mươi tỷ thì biệt thự đã kiếm lời, dùng cách này này chớp mắt liền có thêm ba mươi sáu tỷ, trừ phần trăm trích cho phòng đấu giá ra thì quả thật kiếm được gấp bội, lần đầu tiên cảm thấy tiền dễ kiếm như vậy đấy.”

Nghe Lục Côn nói như vậy, Phương Cao Hải cười nói.

“Ông nói sai rồi, phòng đấu giá hoàn toàn không trích phần trăm, chúng tôi đấu giá biệt thự Vân Vụ Chi Hải, giống như ông nói, đây chính là biển chữ vàng, sau khi đấu giá thì danh tiếng của phòng đấu giá này sẽ được nâng cao cỡ nào, tôi không nói chắc là ông cũng có thể nghĩ đến. Trích phần trăm? Không thể nào.”

Sở Vĩnh Du mỉm cười, đây là chuyện rất hợp lý, đấu giá Vân Vụ Chi Hải, Tỉnh Thành lại không chỉ có một phòng đấu giá, chắc chắn đều sẽ sự tranh đoạt, sau một sự kiện này danh tiếng được nâng cao là điều đương nhiên, dù sao chắc chắn mọi người đều sẽ nói: Bạn thấy đấy, Vân Vụ Chi Hải đã chọn một nhà đấu giá nào đó. Nhà đấu giá này hoàn toàn đáng tin cậy. Mặc dù mất một số tiền hoa hồng lớn, nhưng chắc chắn đó là một vụ làm ăn kiếm bộn tiền không lỗ.

Cuối cùng Biệt thự số một được bán với giá một trăm chín mươi ba tỷ năm trăm triệu đồng, mặc dù vẫn không làm mới được giá biệt tự cao nhất của Tỉnh Thành nhưng đừng quên then chốt cuối cùng còn có Biệt thự giữa hồ, chắc chắn sẽ làm bùng nổ cả hội trường.

Thời gian không ngừng trôi qua, rốt cuộc cũng đến lượt biệt thự số chín ra sân, bởi vì đã đến hiện trường nhìn qua cho nên phần giới thiệu trước Sở Vĩnh Du không để ý đến.

“Quy định cũ, biệt thự số chín xin mời quý vị ra giá đi.”

Tương tự, giá khởi điểm vẫn là một trăm năm mươi tỷ, tiếng báo giá lại lần nữa vang lên, dù đã bán đi tám căn, giá thấp nhất sau cùng là một trăm tám mươi tỷ thì lòng nhiệt tình của mọi người vẫn tăng cao, phải biết là toàn bộ Vân Vụ Chi Hải, không tính Biệt thự giữa hồ thì chỉ có hai mươi căn, thật sự là mua một căn thì ít đi một căn.

“Một trăm tám mươi chín tỷ.”

Sau khi cái giá này xuất hiện, không có ai tiếp tục đấu giá, người bán đấu giá chuẩn bị lên tiếng thì Sở Vĩnh Du rốt cục phất tay, Lục Côn vội vàng nói vào míc.

“Một trăm chín mươi lăm tỷ.”

Giọng nói vừa xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ hội trường. Đây là lần đầu tiên kể từ khi phiên đấu giá bắt đầu có người phòng VIP tham gia đấu giá biệt thự bình thường, đương nhiên rất là bắt mắt.

“Vị khách ở phòng VIP số 2 ra giá một trăm chín mươi lăm tỷ, còn có giá cao hơn không?”

Lời của người bán đấu giá chẳng qua chỉ là lướt qua, người có thể đặt trước phòng VIP thì thực lực của gia tộc ấy chắc chắn đều là vô cùng đỉnh cao, những người ngồi trong hội trường này ai sẽ vì một căn biệt thự mà đắc tội.

“Một trăm chín mươi lăm tỷ lần thứ nhất.”

“Một trăm chín mươi lăm tỷ lần thứ hai.”

“Một trăm chín mươi lăm tỷ lần thứ ba, giao dịch thành công.”

Sau khi người bán đấu giá gõ búa thì Lục Côn khẽ nói.

“Ngài Sở, thật ra cậu chỉ cần thêm một tỷ năm trăm triệu thì họ cũng không có ai dám tiếp tục cạnh tranh với cậu.”

Sao Sở Vĩnh Du có thể không biết điểm này, cười nói.

“Dù sao bạn học cũ của tôi cũng là người của Vân Vụ Chi Hải, thế nào tôi cũng phải cho chút mặt mũi.”

Lời này vừa thốt ra, Phương Cao Hải cảm kích nhìn qua.

Thật vậy, trong cuộc đấu giá của Vân Vụ Chi Hải ở mỗi thành phố nếu được tổng công ty cử đi làm nhân viên giám sát thì đương nhiên cũng có lợi, nếu số tiền giao dịch cuối cùng vượt quá ước tính của công ty thì số tiền vượt mức công ty sẽ trích cho Phương Cao Hải một tỉ lệ nhỏ, mặc dù rất nhỏ nhưng nếu như mọi thứ thuận lợi thì vài tỷ cũng không thành vấn đề.

Khi Biệt thự số chín đến tay thì đương nhiên Sở Vĩnh Du không có hứng thú với những gì sau đó, nhưng đột nhiên nghĩ đến cái gì lại ra hiệu cho Lục Côn ra giá, sau đó mua tiếp Biệt thự số mười, bỏ ra một trăm tám mươi ba tỷ.

Khí phách như vậy khiến Phương Cao Hải thật sự có chút trợn mắt há hốc mồm, người bạn học cũ này của mình không chớp mắt mua liền hai căn biệt thự, bỏ ra mấy trăm tỷ, đây là điều lúc trước anh ta hoàn toàn không nghĩ đến.

Sở dĩ Sở Vĩnh Du như thế là vì nhớ đến lúc Ngu Thư Di đi tham quan Biệt thự số chín kia ánh mắt yêu thích và cũng nói ra cho nên căn này coi như anh chuẩn bị tặng cho Ngu Thư Di.

Đối với hai người Ngu Thư Di và Lam Mị, anh vẫn luôn thấy mắc nợ thật nhiều, đây cũng chính là lí do vì sao khi Ngu Thư Di muốn tới Tỉnh Thành lập nghiệp anh đã đưa cho mười lăm tỷ.

Thời gian lại lần nữa trôi qua, rốt cuộc hai mươi căn biệt thự bình thường đều đã được bán đấu giá xong, tất cả mọi người đêu biết tiết mục quan trọng nhất, Biệt thự giữa hồ sắp ra sân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.