Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 795: Chương 795: Xa lạ




Hai tay ôm quyền, Sở Vĩnh Du trầm giọng nói.

“Cảm ơn ý tốt của tiền bối, tôi đã có sư phụ rồi.”

Tam Phong cười lạnh.

“Nhìn cậu chắc cũng là từ bên ngoài đi vào nhỉ, không có gì bất ngờ hoặc là người của Cửu Long Vực, hoặc là người của thành phố lớn, sư phụ của cậu có thể có thực lực gì, sợ rằng thực lực bây giờ của cậu cũng đã vượt qua cái người được gọi là sư phụ đó của cậu rồi.”

Vẻ mặt của Sở Vĩnh Du không thay đổi, nói tiếp.

“Một ngày là thầy, cả đời là thầy, tiền bối không cần nói nhiều nữa.”

“Ha ha, giỏi lắm nhóc con, tính cách rất hợp khẩu vị của lão phu, trước tiên không cần từ chối vội, đến Cửu Long Vực nội vực, sau khi cảm nhận được võ giả thật sự, cậu sẽ thay đổi suy nghĩ.”

Nói đến đây, Tam Phong đã tung một chưởng.

“Đả kích cậu một chút trước, ở Cửu Long Vực nội vực, có biết là tình huống gì không? Có thể nói như này, Dung Hợp đầy đường, Đan Điền nhiều như chó, cậu có biết thực lực Dung Hợp Cảnh đỉnh phong của cậu bây giờ, ở nội vực sẽ là tồn tại cấp thấp như nào không?”

Lúc này... biểu cảm của Sở Vĩnh Du và Jessica đều thay đổi, ở bên ngoài, bất luận là Cửu Long Vực hay thành phố lớn, đừng nói Dung Hợp Cảnh, nếu không có những người của Huyền Hoàng Tinh đến, Đan Điền Cảnh đã là cường giả tuyệt thế thật sự rồi, mà dựa theo những gì Tam Phong này nói, trong Cửu Long Vực nội vực, vậy mà mới là vừa cất bước mà thôi.

“Nhìn kỹ đây, nếu nhìn nhầm, lão phu sẽ không quay lại cứu hai người đâu.”

Đột nhiên, Tam Phong đã hành động, lao về phía trước, mỗi khi cất một bước, quả thật đều rất quy luật, những lớp đất đó lại sống dậy, hình thành những bàn tay to lớn điên cuồng vồ về phía Tam Phong, đáng tiếc lần nào suýt túm được thì tránh được.

Thật ra cũng chỉ cách 100m, coi như là vượt qua ải thứ ba.

“Nhìn rõ rồi chứ Jessica?”

Jessica gật đầu.

“Nhìn rõ rồi.”

“Được, vậy cô qua trước đi.”

Jessica hành động, Sở Vĩnh Du quan sát cả quá trình, trong lòng thật sự rất căng thẳng, nếu Jessica có một chút bất cẩn bị cánh tay đất túm được, vậy thì rất nguy hiểm rồi.

Tuy Long Vực của anh dường như có thể có loại tác dụng nào đó, nhưng Sở Vĩnh Du cũng nhìn rất rõ, cửa ra hình thành được đó, một là không quá ổn định, hai là có lực cản gì đó, Tam Phong có thể thoát ra, ngoài sự giúp đỡ của Sở Vĩnh Du, thực lực siêu cường của bản thân cũng đóng vai trò rất quan trọng.

Cho nên nếu Jessica bị bắt, có thể thoát ra được không thật sự khó nói.

May mà Jessica đã bình an vô sự đứng ở bên cạnh Tam Phong, Sở Vĩnh Du mới hành động.

Thật ra anh đã cảm nhận được ý tốt của Tam Phong, bởi vì hành động vừa rồi, tốc độ thật sự không tính là nhanh, nếu không phải vì chiếu cố hai người bọn họ, Tam Phong sao có thể thi triển ra loại tốc độ đối với ông ta mà nói có thể gọi là tốc độ rùa bò được chứ.

“Cô nhóc, người yêu của cô đối với cô không tồi đấy.”

Mặt của Jessica chợt đỏ ửng, giải thích.

“Tiền bối hiểu lầm rồi, tôi và anh ấy chỉ là quan hệ bạn bè.”

Khẽ cười ha ha, Tam Phong không tiếp tục quẩn quanh vào chuyện này, mà sau khi đợi Sở Vĩnh Du đến nơi thì mới nói.

“Nhắc nhở hai người một chút, dung mạo của cô nhóc này là vấn đề rất lớn, Cửu Long Vực nội vực không có tồn tại người ngoại quốc, chế độ của nơi đó cũng hoàn toàn khác với bên ngoài, ma đầu chính là ma đầu, hoặc cướp đi hoặc giết chết, đều là chuyện có khả năng xảy ra bất cứ lúc nào.”

“Cảm ơn tiền bối nhắc nhở.”

Sở Vĩnh Du và Jessica liếc nhìn nhau, điểm này bản thân bọn họ quên mất, may mà Jessica có thể biến thân, nếu không thật sự phiền phức rồi.

Kiểu giống như thuật dịch dung, đoán chắc không thể dùng, dù sao giống như những gì Tam Phong nói, cao thủ của nội vực Cửu Long Vực nhiều như mây, thuật dịch dung bị nhìn thấu, chắc cũng là chuyện rất dễ dàng.

“Đi thôi.”

Ba người đi ra bên ngoài, tâm trạng của Tam Phong dường như rất tốt, dù sao cuốt cùng cũng thoát khỏi cảnh bị nhốt, cho nên đã hỏi tên của Sở Vĩnh Du và Jessica.

Một tiếng sau, hang động màu đen sâu dài cuối cùng biến mất không thấy nữa, ánh nắng ấm áp lần nữa chiếu trên người, khiến Sở Vĩnh Du có loại cảm giác như sống lại lần nữa.

“Nơi này chính là Cửu Long Vực nội vực, lối vào của Long Mộ ở ngoài cùng của thập vạn đại sơn, nơi chúng ta bây giờ đang đứng chính là thập vạn đại sơn.”

Thập vạn đại sơn? Trong mắt Sở Vĩnh Du vụt qua sự chấn động, bởi vì cảnh tượng lọt vào mắt lúc này đều là những cây đại thủ cao mấy chục mét, đâu nhìn thấy núi gì chứ, hơn nữa mười vạn ngọn núi, vậy sẽ là diện tích khủng khiếp cỡ nào chứ.

“Gọi thì gọi vậy thôi, thật ra cũng chỉ có nghìn ngọn núi, cũng không biết ai đặt ta ra cái tên này, thật là vớ vẩn.”

Châm chọc một câu, Tam Phong chỉ về hướng nào đó.

“Từ đây có thể đi ra khỏi thập vạn đại sơn, lão phu đi vào chỗ sâu bên trong làm chút việc, nhóc con Sở Vĩnh Du, hỏi lại cậu lần nữa, có làm đồ đệ của Tam Phong ta không?”

Sở Vĩnh Du đã lắc đầu.

“Cảm ơn ý tốt của tiền bối, tôi thật sự...”

“Vậy lão phu đi đây.”

Lời còn chưa nói xong thì bị Tam Phong cắt ngang, giọng nói vẫn vang vọng, người đã biến mất không thấy đâu, Sở Vĩnh Du căn bản không nhìn thấy Tam Phong rời đi như thế nào.

“Anh Sở, người này, thực lực quá đáng sợ.”

Jessica lo lắng nói, vẫn may Tam Phong này hình như là nhân sĩ chính sĩ, nếu không hai người bọn họ tuyệt đối là chết chắc.

Gật đầu, lời của Jessica không phủ nhận, nhưng Sở Vĩnh Du cũng có hơi tiếc nuối, bởi vì anh đột nhiên nhớ ra anh còn điều muốn hỏi.

Đó chính là trái đất bây giờ nằm trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, nước R chẳng qua chỉ còn kỳ hạn chín năm, nếu trong Cửu Long Vực nội vực có nhiều cao thủ như vậy, tại sao không ra ngoài giúp đỡ chứ?

Vấn đề này, dường như chỉ có thể tự mình đi tìm kiếm câu trả lời.

“Jessica, thay đổi một chút, chúng ta đi thôi.”

Ngay sau đó, Jessica biến thành một cô gái chuẩn phương Đông, dường như cũng biết cây cao đón gió lớn, cho nên gương mặt và thân hình đều cực kỳ bình thường.

Hai người đi về phía Tam Phong trước đó chỉ cho, tốc độ không nhanh không chậm, dù sao đến một nơi xa lạ, tất cả đều phải cẩn thận thì hơn.

Đi chưa được bao xa thì đụng phải mấy người, hai bên đều chỉ tùy tiện liếc nhìn nhau, không có giao lưu gì, có điều cuộc trò chuyện của mấy người đó ngược lại khiến Sở Vĩnh Du có chút hứng thú.

“Thập vạn đại sơn này có hồ ly xuất thế, không biết ai có thể có được?”

“Đừng nghĩ vấn đề không thực tế như vậy, linh hồ không phải là thứ những nhân vật nhỏ như chúng ta có thể nghĩ tới, đến đây chẳng qua chỉ là xem náo nhiệt mà thôi, huống chi linh hồ xuất quỷ nhập thần, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng, muốn bắt được, cũng không dễ dàng như vậy.”

“Đúng thế, đó là linh hồ, ai có thể có được, dâng cho Sơn Hải Tông thì có thể trực tiếp trở thành đệ tử chân truyền, ài, chúng ta không có cái số đó.”

Mãi cho đến khi những người đó đi xa, Jessica mới nhìn sang Sở Vĩnh Du hỏi.

“Anh Sở, bước tiếp theo chúng ta phải làm sao?”

“Đi bước nào tính bước đó, tôi cũng không có bất kỳ đầu mối gì, tìm một thành phố nghe ngóng trước đã.”

Đang nói thì Sở Vĩnh Du dừng lại, nhìn thấy một cái đầu nhỏ trắng bóc bên cạnh một cây đại thụ ở đằng trước, đang dùng đôi mắt to tò mò nhìn anh.

Sở Vĩnh Du sững người, đây... đừng nói với mình đây chính là linh hồ mà vừa rồi bọn họ nói nha?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.